Bách Biến Tiểu Hồ Tiên

Chương 2

“Yunho, đã chuẩn bị xong, xuất phát thôi.” Yesung mở cửa ban công phòng tổng tài, bước vào phòng nhắc nhở lịch trình kế tiếp của hắn.

“Được, Em biết rồi” Yunho đem chút tư liệu cuối cùng xem xong, nhu nhu huyệt Thái dương thư giãn nỗi mệt nhọc.

“Yunho à, Boss của Wookie cũng tới đo.” Lông mi Yesung khẽ chớp.

“Ai?”

“À, chính là người lần trước cậu thấy ở hoa viên…Mĩ lệ….” Yesung buồn cười nhìn biểu tình mặt than của hắn.

“Thật không? Vậy thì sao.” Đứng dậy khoác áo vest vào, không có động tác dư thừa nào.

“Đúng vậy, đúng vậy, không có gì chỉ là tùy tiện nói thôi, nghe hay không thì tùy…” Yesung thầm nghĩ: vui muốn chết còn mạnh miệng.

“Yoochun và Changmin đâu?”

“Yoochun nói đã phát hiện mục tiêu mới, Changmin nói đã tìm được phiếu cơm.” Yesung nhớ lại hai cuộc điện thoại lúc này liền đau đầu.

“Đã biết.”

Dọc đường đi Yesung quan sát biểu tình của Yunho, tuy rằng không lộ rõ nhưng vẫn có thể thấy được chút chờ mong qua đôi mắt.

“Uy, Wookie, bọn em đến chưa? Ừ, anh biết rồi, bọn anh đang đến.” Sau khi gọi điện thoại cho Ryeowook,, quay đầu nhìn Yunho đang ngồi ghế sau xe.

“Tôi sẽ không đi cùng cậu, tôi đi tìm Wookie nhà tôi, cậu cứ tự nhiên, à đúng rồi, Jaejoong hẳn cũng một mình, cậu giúp Wookie bồi cậu ta đi.”

“Jaejoong?” Nhướn mày.

“Chính là boss của Ryeowook.” Yesung vừa thấy ác ma phát uy, nhanh giải thích bằng không hậu quả thật tưởng không nổi.

“Đã biết.” Thực ngoài ý muốn không nổi tức giận.

Chiếc xe sang trọng dừng trước một khách sạn cao cấp, Yesung vừa xuống xe đã không thấy bóng dáng, Yunho bất đắc dĩ xuống xe, đi vào yến hội tới gặp chủ nhân của bữa tiệc, tất yếu bàn chuyện làm ăn kinh tế vẫn rất cần thiết, cho dù thực chán ghét rất nhiều người.

“Yunho, cậu đã tới, ha ha.” An tổng tài cầm ly rượu tới trước mặt Yunho.

“Bác An, chúc mừng.” Không cần nói nhiều, hai chiếc ly khẽ chạm thành vào nhau tạo ra tiếng kêu thanh thúy.

“Yunho à, SeoMi gần đây hay nhắc tới cậu lắm đó, nói đã lâu không gặp cậu.”

“Thật không?” Seomi là tiểu thư duy nhất của tập đoàn An.Co, nếu inói rằng ông An muốn đem SeoMi gả cho Yunho, vậy thì hoàn toàn sai lầm rồi, khi lần đầu gặp hắn cô không mê trai như những cô gái khác mà ngược lại còn gật gù nói “Ừm ừm, tiêu chuẩn đế vương công.” Đối với sở thích này của SeoMi, bố cô thực sự bất lực, nhưng cũng không có phản đối.

“Yunho oppa đã tới!” Lúc hai người đang bàn chuyện với nhau, một cô gái mặt lễ phục như công chúa đi tới trước mặt hai người.

“SeoMi lại cao hơn rồi.” Yunho đáy long rất quý cô em gái nghịch ngợm này, nếu cô luôn không đối hắn lảm nhảm cái gì đó mà công thụ thì hắn càng quý hơn.

“Ba à, con cùng Yunho oppa ra hoa viên nha, ba nói chuyện với các bác đi.” Kéo Yunho khỏi đám người chạy tới hoa viên.

“Yunho oppa cẩn thận, con nhỏ Bae Seul Gi cũng tới đấy, oppa ở đây đợi em chút, em chạy qua xem cặp HanChul thế nào đã.” Dẫn Yunho tới nơi an toàn, SeoMi một lòng bổ nhào tới chỗ cặp phu phu HanChul.

“Này, nhóc.” Nhìn bóng SeoMi rời đi, Yunho bất đắc dĩ lắc đầu, đi tới bên đài phun nước, không tự nhủ mà nghĩ tới người kia, màu trắng thật sự thích hợp với cậu ấy, mỗi một động tác đều hấp dẫn hắn, lần đầu tiên có cảm giác một người bước chân vào lòng hắn, lần đầu cảm giác được tư vị tim đập gia tốc là như thế nào.

“Alo alo alo, chim sẻ gọi đại bàng, cún con gọi hồ ly, Jaejoong oppa à, em là SeoMi, Yunho oppa đã đến đài phun nước, anh mau tới đi, à, con nhỏ Seul Gi đang tới chỗ Yunho oppa kìa, ừ, ừ, Jaejoong mau tới đi, thể hiện bản chất nữ vương thụ đi.” Sau khi rời khỏi chỗ Yunho, SeoMi không có đến xem cặp đôi HanChul mà vụng trộm nấp vào một chỗ gọi điện thoại cho Jaejoong.

“Yunho à ~, người ta tìm anh rất lâu rồi đó… hóa ra anh ở đây a.” Yunho đang đắm chìm hồi tưởng lại bị một thanh âm phiền chán đánh gãy.

“Có việc gì thế?” Hơi hơi nhíu mày, hắn ghét nữ nhân này, nếu không phải do Bae thị cùng tập đoàn hắn đang hợp tác làm ăn thì đã sớm không thèm nói chuyện với cô ta rồi.

“Yunho gần đây không có đến tìm người ta nha.” Ngượng ngùng lôi kéo góc áo Yunho làm nũng [Tiểu Mạch: Ngượng ngùng cái đầu cô ấy]

“Yunho à, xin lỗi đã để anh đợi lâu.” Vốn đang định rút góc áo bị nắm bởi vì một tiếng “Yunho à” mà dừng lại, quay đầu nhìn liền thấy một người xinh đẹp đang mỉm cười bước tới chỗ hắn.

“Thực xin lỗi ah, để anh đợi lâu, Bae tiểu thư, cảm ơn cô đã giúp tôi bồi Yunho.” Còn chưa kịp phản ứng thì Jaejoong đã tới, thực xảo diệu mà chen giữa hai người, đem vuốt heo đang nắm góc áo hắn gạt ra, còn thuận tiện phủi phủi như có bẩn.