Chân Linh Cửu Biến

Chương 57: Chuẩn bị

Dịch giả: Titan

Trên người Lục Bình đã có hai viên dung huyết đan. Lục Bình vốn định chuẩn bị ba viên dung huyết đan, không ngờ trong buổi đấu giá lần trước phạm bị chúng giận không được như ý. Không nghĩ là lần này ở trên người của Kiều Huy Bằng lấy được ba viên dung huyết đan vào tay. Lần này hắn nắm chắc thêm mấy phần có thể tiến vào dung huyết kỳ rồi. Tâm tình thật tốt, Lục Bình đem những thứ khác trong trữ vật đại của Kiều Huy Bằng đổ tuột vào trong trữ vật đại của mình.

Mấy tháng sau, được đan dược cung ứng đầy đủ, tu vi của Lục Bình có thể nói là một ngày đi nghìn dặm, rốt cuộc đã đạt tới luyện khí tầng chín tiên phong. Sau khi tốn hết ba tháng củng cố cơ sở, Lục Bình rốt cuộc tiến hành thử dung huyết.

Dĩ nhiên còn có một món thu hoạch quan trọng hơn cả dung huyết đan. Đó chính là phù bảo mà Kiều Huy Bằng sử dụng. Cái ngọc phù do đoán đan tầng ba chân nhân luyện chế có màu bạc ôn nhuận lung linh, bên trong có ba đạo linh vựng màu trắng phảng phất như ba con cá nhỏ tung tăng nghịch ngợm.

Ngọc phù này bị Kiều Huy Bằng sử dụng một lần, chỉ còn lại hai lần, Lục Bình còn từ trên người đệ đệ của Kiều Huy Bằng là Kiều Huy Ưng lấy được một phù bảo đoán đan một tầng. Bây giờ chỉ còn có thể dùng một lần nữa nhưng mà hắn đã đổi lấy được phủ bảo ngân ngọc này. Tính ra là có lợi lớn.

Một ngày đó, Lục Bình một mình đi tới huyền kỳ đảo bái kiến Lưu tiên trưởng. Lưu tiên trưởng nhìn thấy Lục Bình ánh mắt sáng lên, trên mặt lộ rõ vẻ mừng rỡ, luôn miệng khen:

- Không tệ! Không tệ! Tầng chín tiên phong. Trụ cột xác thực, có thể thử dung huyết được rồi.

Lục Bình cung kính thưa:

- Đệ tử lần này chính thức tới hướng tiên trưởng xin nghỉ phép, trở về chân linh đảo, chuẩn bị bế quan dung huyết. Mong tiên trưởng đáp ứng.

Lưu tiên trưởng cười ha ha nói:

- Đích xác là đại sự. Luyện khí kỳ bất quá chỉ là dự bị kỳ của tu sĩ mà thôi. Nhảy qua bước này người mới chân chính bước vào ngưỡng cửa của tu sĩ chân chính, là đệ tử của chân linh phái ta.

Lưu tiên trưởng dừng lại một chút, nói tiếp:

- Các bạn chuẩn bị dung huyết, người đã làm thỏa đáng chưa? Dung huyết đan đã chuẩn bị chưa? Tuy nói ngươi có thiên phú tuyệt cao, cho dù không cần dung huyết đan thúc giục cũng có thể thành công dung huyết, nhưng nếu có dung huyết đan sẽ có thể khiến tỷ lệ dung huyết thành công tăng lên. Hơn nữa còn có thể kháng thực căn cơ, chỗ tốt ứng ra không nhỏ.

Lục Bình đáp:

- Đệ tử trước đã quyên góp đủ tám cây linh thảo luyện chế dung huyết đan rồi và từ bản phái đổi được một viên dung huyết đan.

Lục Bình tự nhiên không đem toàn bộ lại lịch của mình nói ra. Lưu tiên trưởng vung tay lên, trên mặt đấy xuất hiện bốn cái hộp gỗ, nói:

- Ngươi tu luyện khắc khổ, căn cơ thâm hậu. Một viên dung huyết đan sợ là khó có thể kích thích được linh huyết trong cơ thể hương dung. Ngươi gần đây đi theo bản tiền trưởng công chiếm và đóng ở huyền kỳ đảo lập được đại công. Môn phái tự nhiên là nhìn thấy trong mắt. Đây là bốn cây 500 năm linh thảo dùng để luyện chế dung huyết đan, là môn phái tưởng thưởng cho ngươi. Còn dư lại cần người nghĩ biện pháp, nếu mà kiếm đủ tám cây lại đổi thì đổi thêm được một viên dung huyết đan nữa. Như vậy thì người sẽ nắm chắc phần thành công hơn.

Lục Bình nhìn bốn cái hộp gỗ trên mặt đất, trong lòng mừng rỡ, vội vàng cảm ơn:

- Đệ tử trong tay vừa đúng còn có mấy cây linh đan dùng để luyện chế dung huyết đan, đang buồn chưa đủ số tám cây. Lần này như vậy là đủ rồi.

Lưu tiên trưởng nhìn vẻ mặt vô cùng vui mừng của Lục Bình, cười bảo:

- Ta biết ngươi hơi có chút tài sản. Chẳng qua là chớ quên đạo lý tài không lộ bạch.

Lục Bình trong lòng rùng mình, đáp:

- Đệ tử xin nhớ.

Lưu tiên trưởng nói tiếp:

- Gần đây hải vực xung quanh sợ là lại nổi cơn sóng gió. Huyền linh phái Kiều gia sau khi ngược xuôi tới lui lung tung một đoạn thời gian, tưởng như là chân linh phái chúng ta không biết là bọn chúng định làm cái gì vậy..

Lục Bình tự nhiên không nói cho Lưu tiên trưởng biết Kiều Huy Bằng đã chết vào trong tay mình. Chẳng qua là nghe ý của Lưu tiên trưởng rằng Kiều Huy Bằng đuổi giết linh xà, chẳng qua là có mưu đồ khác, liền hỏi tên Kiều Huy Bằng kia không phải là muốn báo thù cho huynh đệ của mình sao? Lưu tiên trưởng cười đáp:

- Chẳng qua là ngụy trang thôi. Nếu không phải huyền linh phái thụ ý, Kiều gia hắn coi bộ là ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao, mà cũng không dám để cho người kế thừa đích hệ của mình đơn độc đuổi giết yêu thú ở chỗ tiếp giáp giữa hai phái. Làm như là chân linh phái của ta không nhìn thấu bố cục của bọn chúng vậy. Huyền linh phái to lớn thế kia mà rốt cuộc không có duệ khí. Làm việc mà sợ đầu sợ đuôi, chẳng có khí độ của đại phái gì cả!

Lục Bình thấy Lưu tiên trưởng nói xong cũng không dám hỏi thăm huyền linh phái rốt cuộc là có tính toán gì, chẳng qua là hỏi:

- Nếu thế cuộc khẩn trương như vậy, đệ tử bây giờ rời đi không biết có trở ngại gì hay không?

Lưu tiên trưởng lơ đễnh đáp:

- Ngươi tự quản đi. Huyền linh phái không có suy sụp đến nỗi mà tính toán với bọn người. Hắc hắc. Nói đến buồn cười. Cái tên Kiêu Huy Bằng này đuổi giết hải xà yêu mấy tháng qua mà nữa điềm tin tức cũng không truyền về, không thấy Kiều gia có phản ứng gì, không chừng là bị yêu thú giết rồi cũng nên.

Lục Bình biết mình bây giờ tu vị thấp kém, những sự tranh đấu của hai phái này, mình không là nhân vật có thể chen chân vào. Nhưng nghe Lưu tiên trưởng suy đoán Kiều Huy Bằng bị giết, hắn không khỏi kinh ngạc giật mình. Sau đó Lưu tiên trưởng lại hướng hắn giảng dạy một ít kiến thức và sự chú ý liên quan đến đột phá dung huyết kỳ và những loại kiến thức tu luyện khác. Lục Bình lúc này mới các từ đi ra.

Các sư huynh đệ của phân đội thứ bảy nghe nói Lục Bình chuẩn bị bế quan đột phá dung huyết kỳ, kinh ngạc về tốc độ tu luyện của hắn. Đồng thời cũng rối rít mang đến quà tặng: linh thạch, linh dược, linh tài,... Hắn thu một đống lớn.

Ngoài ra còn có không ít tu sĩ ở phân đội khác cũng mang tới tặng. Trong đó tương đối quý trọng chính là Diêu Dũng và Đỗ Phong, chia ra mang tới hai cây linh thảo dùng để luyện chế dung huyết đan. Đỗ Phong ở mấy tháng này cũng đã thành công dung huyết kỳ. Sử Linh Linh thì lại tặng lễ phẩm giống như như lần tặng cho Diêu Dũng vậy: chính là hậu huyết đan. Cộng thêm với cây linh thảo do Lưu tiên trưởng tưởng thưởng, Lục Bình bấy giờ đã có sáu cây linh thảo luyện chế dung huyết đan.

Ngoài ra Lục Bình ở trên người Kiều Huy Bằng còn chiếm được ba cây linh thảo nữa. Như vậy hắn đã quyên góp đủ tám cây linh thảo để đổi dung huyết đan.Vốn Lục Bình định dùng linh tháo viên của Thịnh Đào, có năm cây linh thảo góp thành một dung huyết đan nhưng mà không ngờ hắn lại được môn phái tưởng thưởng. Lần này tiết kiệm được những cây linh thảo còn lại ở trong linh thảo viên.

Sau khi hoàn tất thủ tục giao hoán với tu sĩ thể mình trú đóng hoàng ly đảo, Lục Bình thông qua truyền tống trận, quay trở về chân linh biệt viện phường thị ở thụ đan các do chân linh phái mở, đổi dung huyết đan. Lục Bình đã có bốn viên dung huyết đan vào trong tay.

Chân linh biệt viện nằm ở chân núi Thiên Linh sơn của chân linh đảo. Toàn bộ Thiên Linh sơn chính là đại bản doanh của chân linh phái, bị hộ phái đại trận bao phủ, toàn bộ núi này hàng năm bị một tầng mây mù phủ quanh, phảng phấn như nằm trong một tiên cảnh vậy.

Thiên Linh sơn chính là một tòa đại hình linh mạch, là do chân linh phải bồi dục vạn năm mới có kích thước như vậy. Linh mạch này ở Thiên Linh sơn phân ra nhiều chi mạch nhỏ, chân linh phái liền ở các linh mạch có mô hình nhỏ này, kiến tạo chân linh biệt viện cũng như tạo ra 24 tòa tu luyện thất, đặc biệt cung cấp cho biệt viện đệ tử khi muốn đột phá dung huyết kỳ vào bế quan sử dụng.

Lục Bình vận khí không tệ, khi đến nơi vừa lúc một tu sĩ dung huyết thất bại xuất quan, đem phòng tu luyện giao lại. Phải biết trong 24 tu luyện thất này bình thời nó là thứ hàng nóng, thường là hiếm có thời gian để trống. Lục Bình sau khi hướng dung huyết kỳ tiên trưởng phụ trách phòng tu luyện nộp linh thạch thuê mướn thời hạn nữa năm, cộng 500 linh thạch, lúc này mới an đốn trở lại.

Phòng tu luyện dài rộng hai trường vuông. Bên trong bài trí đơn giản, chỉ có một bồ đoàn, một giường nhỏ, một ghế tre, một giá sách nhỏ. Phòng tu luyện ở dưới đất có một tụ linh trận đem linh khí trong linh mạch cuồn cuộn không ngừng tuôn vào trong phòng. Lục Bình đem tụ linh bồ đoàn đặt ở trọng tâm của tụ linh trận khiến cho linh khí trong phòng lần nữa bị tụ tập.

Ngồi ở trên tụ linh bồ đoàn, Lục Bình lẳng lặng cảm giác linh khí nồng nặc tụ tập ở chung quanh mình, đem hồn huyết đan ngậm vào trong miệng, chậm rãi vận hành dung huyết hóa linh quyết. Lục Bình đem trạng thái của mình điều chỉnh đến tiên phong, bắt đầu chuẩn bị bước cuối cùng để đột phá dung huyết kỳ.