Chân Tiên

Chương 28: Phệ linh thú

Cúi đầu nhìn dưới chân núi, toàn bộ thành Nhạc Thủy đều tiến vào trong mắt Cổ Thần, dừng ánh mắt lại Cổ gia, trong lòng Cổ Thần thì thầm:

- Kiếp trước Cổ gia bị người huyết tẩy, chỉ có một mình ta tham sống sợ chết, chuyện như vậy tuyệt đối không cho phép phát sinh lần thứ hai, có Cổ Thần ta, kiếp này Cổ gia trường thịnh…

- Chi chi chi chi chi chi chi chi chi…

Tiểu Bạch tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Cổ Thần, hưng phấn kêu lên.

Cổ Thần mỉm cười nhìn Tiểu Bạch, sờ sờ đầu của nó, nói:

- Nếu như ngươi thích nói như vậy, không biết đến lúc nào mới có thể phát ra ngôn ngữ nhân loại đây?

- Chi, chi chi chi, chi chi…

Hai chân sau của Tiểu Bạch bám chặt bờ vai Cổ Thần, hai chân trước liên tục đong đưa, chỉ chỉ phía trên, lại chỉ chỉ phía sau.

Cổ Thần xoay người, liếc mắt nhìn nó một cái rồi đi xuống dưới chân núi.

Hậu Thiên cảnh hậu kỳ, chân khí trong cơ thể đã tương đối hồn hậu, bắt đầu chậm rãi chuyển biến sang chân khí Tiên Thiên, chân khí hồn hậu có thể dẫn dắt linh khí trong linh thạch, nói trắng ra chính là chân khí trong cơ thể nếu cường đại tới mức độ nhất định có thể rút linh khí trong linh thạch ra ngoài, thông qua hấp thu linh thạch để tu luyện.

Uống tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, ngoại trừ hấp thu linh khí linh thạch, sau Hậu Thiên tầng bảy, tốc độ tu luyện tăng trưởng so với Hậu Thiên tầng thứ sau nhanh hơn mấy lần.

Thế nhưng, độ khó từ Hậu Thiên tầng thứ bảy lên Hậu Thiên tầng thứ tám cũng tăng lên mấy lần, nếu như muốn bảo trì tốc độ tăng trưởng tu vi nhanh như lúc ban đầu, tu luyện sau này không thể có bất cứ lười nhác nào.

Bỏ ra 300 linh thạch mua linh thảo, bán đấu giá tụ nguyên linh dịch thượng phẩm còn thừa lại không tới 200 linh thạch, hơn nữa cộng thêm lấy được từ túi trữ vật của Liễu Hóa Hàn hơn 300 linh thạch, hiện tại trong Càn Khôn Trạc của Cổ Thần có hơn 500 linh thạch.

Đối với một tu sĩ bình thường, Cổ Thần hoàn toàn được coi như cấp bậc phú ông rồi.

Cổ Thần có một loại công pháp có thể hấp thu linh khí trong linh thạch tẩm bổ thân thể nhanh hơn, chuyển hóa thành chân khí, tăng thêm tu vi, nếu như liên tục không ngừng tu luyện, mỗi ngày đêm là có thể hoàn toàn hấp thu tinh hoa linh khí của hơn mười linh thạch, so với phương pháp tu luyện của người bình thường phải nhanh hơn gấp mấy lần.

Loai công pháp này không có tên, kiếp trước Cổ Thần lấy được bộ công pháp này là bởi vì nó đặt cùng một chỗ với Đỉnh Thiên Quyết, thoạt nhìn giống như thượng quyết của Đỉnh Thiên Quyết, tu luyện loại công pháp này sẽ trợ giúp cho tu luyện Đỉnh Thiên Quyết càng thêm thông thuận, chỉ là cần lượng linh thạch tu luyện rất lớn.

Tu luyện công pháp, mỗi ngày đều có rất nhiều linh thạch bởi vì hấp thu toàn bộ linh khí mà thành phế phẩm, nguyên nhân chính là vì như vậy Cổ Thần mới đặt tên cho bộ công pháp vô danh này là Phệ Linh Quyết.

Trên người Cổ Thần có hơn 500 linh thạch, cho dù tu luyện Phệ Linh Quyết mỗi ngày tiêu hao hơn mười linh thạch, coi như đủ cho hắn tiêu hao thời gian hơn một tháng.

Thế nhưng, linh thạch trên người tiêu hao hết thì sẽ không còn, nếu như không đi bán đấu giá linh dược sẽ không có nguồn thu linh thạch, 500 linh thạch còn phải giữ lại để mua hoàng tinh chi, linh tâm thỏa, tử nguyên hoa luyện chế linh đan.

"Nếu như có ngàn vạn linh thạch cho ta tu luyện thì tốt rồi… Thời gia bước vào Hậu Thiên tầng thứ tám tuyệt đối không nhiều hơn so với thời gian từ Hậu Thiên tầng thứ sáu bước vào Hậu Thiên tầng thứ bảy."

Trong lòng Cổ Thần thầm nghĩ.

Lấy toàn bộ hơn 500 linh thạch trong Càn Khôn Trạc nhìn một hồi, Cổ Thần lại thu hồi linh thạch vào trong Càn Khôn Trạc, quyết định giữ 300 linh thạch để mua linh thảo luyện chế linh nguyên đan cho phụ thân hắn.

Tu luyện Phệ Linh Quyết tiêu hao một ngày hơn mười linh thạch, hơn 500 linh thạch chỉ trong thời gian không đầy hai tháng Cổ Thần sẽ hấp thu sạch sẽ, chờ khi thực sự có lượng lớn linh thạch trong tay lại tiếp tục tu luyện Phệ Linh Quyết là được.

Tu vi tới Hậu Thiên tầng thứ bảy, mỗi một ngày Cổ Thần vẫn tu luyện khắc khổ như trước, thậm chí so với trước đây còn nặng hơn mấy phần, một ngày một đêm không ngừng rèn đúc, gân cốt da thịt toàn thân giống như bị kim đâm chích, đau đớn vô cùng, bất quá dưới hiệu quả hồi phục của linh thạch, ngày hôm sau lại hồi phục như thường.

Lại qua mười ngày, 40 lọ tụ nguyên linh dịch trung phẩm đều bị Tiểu Bạch dùng ngày một lọ cũng hết sạch, thể trọng của Tiểu Bạch hiện tại so với trước kia còn nặng hơn gấp hai lần, tụ nguyên linh dịch thượng phẩm mỗi năm ngày Cổ Thần tiêu hao hết một lọ, hôm nay chỉ còn lại có hai lọ.

Ngày hôm nay, Cổ Thần tới Nam thành, mua rất nhiều băng mộng thảo, hoàng huyết thảo, tuyết liên hoa và các phối được khác, tất cả đều trên 100 năm tuổi, mua số lượng đủ luyện chế 100 lọ, với số lượng linh thạch còn lại trên người Cổ Thần đều dùng để mua nguyên liệu luyện chế tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, muốn mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu.

Vạn Thông Linh Thảo rốt cuộc cũng có một gây linh tâm thảo ngoài 300 năm tuổi, Cổ Thần dùng tiển ma đan thay đổi hình dáng rồi tiêu tốn 160 linh thạch thu mua tới tay.

Về đến nhà, không hết một ngày Cổ Thần đã thành công luyện chế ra 100 lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, mỗi một lọ tụ nguyên linh dịch thượng phẩm Cổ Thần cần tiêu tốn thời gian năm ngày để luyện hóa, 100 lọ, Cổ Thần cần thời gian luyện hóa là 500 ngày, thời gian dài như vậy, Cổ Thần đã sớm bước vào tu vi Tiên Thiên cảnh, mà căn bản không cần nhiều thời gian như vậy. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn

Sở dĩ luyện chế nhiều như vậy chủ yếu đều là dành cho Tiểu Bạch ăn, liên tục ăn 40 lọ tụ nguyên linh dịch trung phẩm, Tiểu Bạch đã đủ để luyện hóa tụ nguyên linh dịch thượng phẩm rồi.

Sau này Cổ Thần sẽ tiến vào Hạo Thiên Động Phủ một lần nữa, lúc đó phải nhờ tới Tiểu Bạch đối phó với phệ thiên trùng bên trong, vì vậy Tiểu Bạch càng lợi hại càng tốt.

- Ngươi nghe nói hay không? Trong quáng động Bắc Thai Sơn có yêu quái, rất nhiều thợ mỏ đã bị cắn chết.

- Đương nhiên nghe nói rồi, ta có một người thân đào quáng tại quáng động Bắc Thai Sơn, ngày hôm qua đã bị cắn chết.

- Thực sự? Vậy đúng là đáng thương!

- Nghe các thợ mỏ trốn được từ trong quáng động, yêu quái kia cao một trượng, dài hơn ba trượng, màu sắc giống như khoáng thạch, thân thể so với khoáng thạch còn cứng rắn hơn, cái đầu lớn như ba bốn thân người, hàm răng giống như thạch trụ, một ngụm cắn xuống, ngay cả khoáng thạch cũng bị nát bấy, thực sự quá dọa người rồi.

- Yêu quái kia lợi hại như vậy?

- Đúng vậy, sợ tới mức các thợ mỏ không dám tiếp tục tiến vào quáng động, may mà yêu quái kia chỉ ở trong quáng động không ra được, nếu như đi ra thì nguy hiểm rồi.

- Thực lạ, yêu quái kia không phải ăn thịt người sao? Thợ mỏ đều chạy ra ngoài động, sao nó không đuổi theo ra ngoài?

- Nghe người ta nói, yêu quái kia có thể là sợ thấy ánh mặt trời, sợ không dám ra khỏi quáng động, màu sắc yêu quái giống hệt màu quáng thạch, hiển nhiên là trú ngụ trong quáng động rất lâu, nghe nói yêu quái vốn là đang ngủ, một người thợ mỏ coi nó là khoáng thạch, dùng cuốc đào nó làm nó tỉnh giấc, kết quả là xảy ra sự kiện yêu quái ăn thịt người ngày hôm qua.

- Ôi, vậy lúc tối muộn thì nguy rồi, buổi tối không có ánh mặt trời, nếu như yêu quái ra khỏi quáng động thì làm sao bây giờ?

- Không biết vì sao, tối hôm qua yêu quái không ra khỏi quáng động, có thể là ngày hôm qua ăn không ít người, đã no rồi.

- Hiện tại cô gia đang bế quan, việc này nên làm như thế nào mới đúng?

- Việc này trực tiếp bẩm báo cho tộc trưởng, tộc trưởng hẳn là sẽ phái người đi giết con yêu quái này.

- Uh, Cổ gia chúng ta chính là một trong ba đại thế gia tu chân, có tu sĩ xuất thủ, nhất định có thể giết chết được con yêu quái này.

- Nhất định phải giết chết yêu quái, bằng không còn muốn hại chết bao nhiêu thợ mỏ nữa?

Cổ Thần vừa mới đi tới cửa nhà, chợt nghe được hai người hầu đang nói chuyện phiếm với nhau, hai người đưa lưng về phía Cổ Thần nên không nhìn thấy hắn, thanh âm tuy rằng không lớn nhưng thính lực của Cổ Thần rất cao, nội dung nói chuyện hoàn toàn lọt vào tai Cổ Thần một cách rõ ràng.

Cao một trượng, dài ba trượng, màu da như quáng thạch, thân thể cứng như sắt thép, đầu to bằng hai ba thân người, răng như thạch trụ.

Hai người hầu này không biết yêu quái kia rốt cuộc là gì, nhưng Cổ Thần nhận ra được.

Đây là một loại yêu thú cấp thấp tên là phệ linh thú, thực lực so với tu sĩ nhân loại Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín hơi manh hơn một chút, so với tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất thì hơi yếu.

Cổ Thần nghe được phệ linh thú trong quáng động, trong lòng khẽ động, người hầu kia nói không đầy đủ, phệ linh thú tuy rằng cắn người, nhưng nó không ăn thịt người, nó chỉ ăn những thứ có linh khí như linh thạch.

Vì chuyên môn ăn đá nên thân thể nó so với đá còn cứng rắn hơn, màu da cũng giống hệ màu đá, hàm răng nghiến xuống, dù đá tảng cũng phải vỡ vụn.

Khiến Cổ Thần động tâm chính là, phệ linh thú chỉ ăn những tảng đá có chứa linh khí, mà những tảng đá có chứa linh khí nghĩa là…

Phệ linh thú là một loại yêu thú khá hiếm thấy, tu sĩ bình thường không nhận ra, càng đừng nói tới người thường, mỗi một đầu phệ linh thú xuất hiện tại bất cứ địa phương nào, nhất định địa phương này có linh thạch quáng.

Điều này nói rõ?

Rằng bên trong quáng động Bắc Thai Sơn có mạch khoáng linh thạch, linh thạch chính là đồng tiền lưu thông trong giới tu sĩ, giá trị không bình thường, nếu như một tòa mạch khoáng linh thạch hiện thế, tuyệt đối không phải là gia tộc tu chân như Cổ gia có thể bảo vệ được, nếu như không có thực lực bảo vệ mạch khoáng linh thạch kia, vậy chỉ dẫn tai nạn về nhà.

- Trời cũng giúp ta…

Cổ Thần trở lại phòng mình, vui vẻ thốt lên.

Hiện tại tu vi Cổ Thần đã đạt tới Hậu Thiên cảnh tầng thứ bảy, khoảng cách tới Hậu Thiên cảng tầng thứ tám so với tầng thứ sáu lên tầng thứ bảy lớn hơn nhiều. Cổ Thần không ngừng dùng tụ nguyên linh dịch thượng phẩm, thời tu luyện mỗi ngày so với trước kia càng lâu, tăng trưởng tu vi so với trước kia càng lớn hơn, nhưng cho dù là vậy, muốn tu luyện tới Hậu Thiên tầng tám sẽ lâu hơn nhiều so với từ Hậu Thiên tầng sáu lên Hậu Thiên tầng bảy.

Trừ phi có lượng lớn linh thạch cung cấp cho Cổ Thần tu luyện Phệ Linh Quyết, tốc độ tu luyện của hắn mới có thể tăng mạnh, rất nhanh tu luyện tới Hậu Thiên tầng thứ tám, tầng thứ chín, không hề khó khăn.

Nếu muốn có linh thạch số lượng lớn, nói dễ vậy sao? Nếu như Cổ Thần vẫn tiếp tục tu luyện Phệ Linh Quyết, toàn bộ sản nghiệm Cổ gia đều bán hết lấy linh thạch cho Cổ Thần tu luyện cũng không đủ một hai năm.

Trừ phi có đại tông phái tu tiên ủng hộ, hoặc là bản thân có một tòa mạch khoáng linh thạch, bằng không lấy đâu ra linh thạch nhiều như vậy?

Thế nhưng, ngay khi Cổ Thần đang buồn bực vì thiếu linh thạch, đột nhiên nghe được tin tức về phệ linh thú.

Phệ linh thú cùng với mạch khoáng linh thạch không thể rời nhau, nghe được tin tức về phệ linh thú chẳng khác nào nghe được tin tức về mạch khoáng linh thạch.

Cổ Thần lập tức quyết định, đi tới quáng động Bắc Thai Sơn trước, Bắc Thai Sơn là sản nghiệp thuộc về phụ thân hắn quản lý, lúc này Cổ Thương Khung đang bế quan, Cổ Thần vừa lúc giúp phụ thân xử lý chuyện này, tiến vào trong quáng động đánh chết phệ linh thú, đồng thời tìm kiếm vị trí mạch khoáng linh thạch.

Đồ ăn thức uống thường ngày Cổ Thần có thể thay thế bằng linh dịch, Tiểu Bạch ăn linh dịch cũng không cần phải ăn thứ gì khác, những thứ Cổ Thần cần đều ở trong Càn Khôn Trạc, trực tiếp mua một con ngựa tại thành Nhạc Thủy, rời khỏi thành chạy thẳng hướng phía nam.

Quáng động Bắc Thai Sơn tại địa phương cách thành Nhạc Thủy về phía nam một trăm dặm, từ phía nam ngọn núi tới phía bắc khoảng chừng trăm dặm, quáng động tại chân núi phía bắc Thai Sơn, nơi đây có một trấn nhỏ tên là Bắc Thai Sơn trấn, vì vậy quáng động ở đây gọi là quáng động Bắc Thai Sơn.

Sau một canh giờ, Cổ Thần chạy tới Bắc Thai Sơn trấn, không dừng lại, trực tiếp chạy về phía nam, nơi quáng động Bắc Thai Sơn tọa lạc, đây là sản nghiệp phụ thân hắn quản lý, khi còn bé Cổ Thương Khung từng dẫn hắn tới đây nhiều lần, đường xá Cổ Thần còn nhớ kỹ, huống hồ hầu như là đường thẳng, không có bao nhiêu ngã rẽ.

Ra khỏi Bắc Thai Sơn trấn, mới chạy được khoảng ba dặm đường, phía trước lại xuất hiện một thôn trang nhỏ, thôn trang nhỏ này chính là địa phương các thợ mỏ thay phiên nhau nghỉ ngơi, hiện tại trong quáng động xuất hiện yêu quái, tất cả các thợ mỏ đều trở về thôn trang này.

Phệ linh thú không ăn thịt người, đang lúc ngủ say bị người đánh thức nên mới lộ hung tính, cắn chết năm sáu người, vì vậy hiện tại trong thôn có khá đông người.

- Cổ thiếu gia… Là Cổ thiếu gia, sao người lại tới đây?

Không hề thiếu hạ nhân Cổ gia đang ở trong thôn trang trấn an thợ mỏ, quáng động này chính là sản nghiệm Cổ Thương Khung quản lý, đám người này đều là thuộc hạ của Cổ Thương Khung, tự nhiên đều nhận biết Cổ Thần, thấy Cổ Thần xuất hiện trong thôn liền vây quanh hỏi han.

Cổ Thần liếc mắt nhìn bọn họ, gật đầu mỉm cười nói:

- Ta đến trừ yêu.

Trừ yêu? Một thiếu niên mới hơn mười tuổi dĩ nhiên nói muốn tới trừ yêu? Cổ gia ai không biết rõ vị Cổ thiếu gia này là người có tu vi kém cỏi nhất, tư chất cũng là người yếu nhất trong đệ tử trực hệ đời thứ ba?

Tuy rằng Cổ Thần so với hơn hai tháng trước đã cao hơn gần mười cm, thân thể cũng cường tráng hơn mấy lần, thế nhưng trong mắt những người trưởng thành, vẫn chỉ là một tiểu hài tử ham chơi mà thôi.

Một tiểu hài tử mới mười tuổi, còn nổi danh là phế vật của Cổ gia, nói muốn tới trừ yêu? Đây không phải là chuyện cười sao?

Thế nhưng, không ai cười.

Những người này đều là thuộc hạ của Cổ Thương Khung, tự nhiên không ai dám cười Cổ Thần, mà đám thợ mỏ nghe được hạ nhân gọi Cổ Thần là Cổ thiếu gia, bọn họ chỉ biết Cổ gia là đại gia tộc tu chân, mỗi một người trong đại gia tộc đều là tu chân giả, đều có đại thần không khó lường.

Cổ thiếu gia nói muốn trừ yêu, những thọ mỏ này vui vẻ còn không kịp, muốn cười cũng là cười hài lòng, không nghĩ tới Cổ Thần nói buồn cười.

- Ta đến trừ yêu!

Một thiếu niên mười tuổi ngồi trên một con ngựa màu trắng, bờ vai cũng có một con bạch hồ, tiến vào trong thôn nói câu đầu tiên như vậy.

Một câu nói này tự tin không gì sánh được, tuy rằng hạ nhân Cổ gia đều biết Cổ Thần trong hàng đệ tử đời thứ ba Cổ gia là người lợi hại nhất từ dưới lên, nhưng nghe được Cổ Thần nói những lời này, dĩ nhiên có một loại cảm giác tin tưởng, tin tưởng Cổ Thần thực sự có thể trừ yêu.

Xung quanh yên lặng như tờ, mỗi người đều nhìn về phía người thiếu niên có con bạch hồ trên vai.

- Ha ha ha ha… Ha ha ha ha…

Không khí yên lặng trôi qua vài lần hô hấp, đột nhiên từ trong một gian phòng phía trước truyền tới tiếng cười lớn, tựa hồ như nghe được chuyện cực kỳ châm biếm, là tiếng cười to điên cuồng.

- Một tên phế vật mà cũng dám nói đến trừ yêu, cũng không sợ người khác cười tới mức rụng cả răng? Không sợ đánh mất mặt mũi Cổ gia? Buồn cười, thực sự là buồn cười.

Theo thanh âm càng lúc càng lớn, cánh cửa mở ra, một người thanh niên chậm rãi xuất hiện.

- Cổ Hà…

Cổ Thần nhìn người thanh niên từ trong phòng đi ra, nhẹ nhàng thì thầm.