Chân Tiên

Chương 62: Lời mời của Đế Đình

Trong sát na, cốt xà dĩ nhiên bay lượn vô số lần tại không trung, hóa thành tầng tầng tiên ảnh, mùi tiên lập lòe, mỗi một lần xuất hiện liền bắn ra một đạo tiên cương, chỉ trong thời gian nửa lần hô hấp, không trung xuất hiện mười mấy đạo tiên cương, giống như lưu tinh xuống xuống đất, nhất tề phóng về phía Cổ Thần.

Đùi phải Cổ Thần dậm trên lôi dài, nhất thời dừng cước bộ, thân thể lấy chân phải làm trục, toàn thân xoay tròn, trong lúc xoay tròn, Âm Dương Phân Nguyên kiếm bổ ra, trong nháy mắt bổ ra hơn mười kiếm về bốn phương tám hướng.

Từng đạo kiếm cương xuất hiện bốn phía xung quanh Cổ Thần, vang lên tiếng đinh đương vang vọng, hoàn toàn ngăn cản toàn bộ tiên cương, thậm chí có vài đạo kiếm cương bổ về phía Liễu Bách Sinh.

Trên lôi dài nổ bắn ra vô số đạo quang mang, từng đạo kiếm cương, tiên cương giống như lưu tinh trên bầu trời, toàn bộ không gian lôi dài đều là tiên ảnh và kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp, khiến khán giả bên dưới không phân biệt được tình hình chiến đấu của hai người như thế nào.

Nhưng nhìn tiên ảnh chủ động công kích trên bầu trời tựa hồ Liễu Bách Sinh chiếm ưu thế, nhưng trong tiên ảnh liên tục xuất hiện kiếm cương, nói rõ Cổ Thần chưa bị thua, hai người vẫn đang chiến đấu.

Kích đấu với tốc độ nhanh tới kinh người, mà mọi người mở to hai mắt cũng không nhìn ra được ai thắng ai thua, tựa hồ còn đang trong giằng co.

Chỉ là, dần dần, tiên ảnh trên lôi dài càng lúc càng nhiều, từ từ bao phủ toàn bộ lôi dài, mà kiếm cương lại dần dần mất đi hình bóng.

Một lần hô hấp…

Hai lần hô hấp…

Ba lần hô hấp…

….

Đủ hơn mười lần hô hấp, mọi người không nhìn thấy kiếm cương xuất hiện, nhưng nhìn tiên ảnh đầy trời, nói rõ chiến đấu còn chưa kết thúc, mọi người mở to hai mắt nhìn, ai cũng không dám nháy mắt lấy một cái, dường như rất sợ bỏ lỡ chuyển biến trong nháy mắt.

Đủ qua gần hai mươi lần hô hấp, trong lòng không ít người cho rằng Cổ Thần đã tới thời điểm cuối cùng, đột nhiên… Một đạo kiếm cương phóng lên cao.

Kiếm cương dài tới hơn bốn trượng, mặt ngoài kiếm cương có rất nhiều chân khí Tiên Thiên hóa thành kiếm khí, hình thành quang mang cự kiếm dài tới vài chục trượng, thẳng trùng trời cao.

Tinh thần mọi người đại chấn, phản kích của Cổ Thần lại một lần nữa bắt đầu rồi.

Kiếm quang chói mắt vừa ra, tiên ảnh tầng tầng trên bầu trời trong nháy mắt tiêu tán. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Trên lôi dài, chỉ còn lại cự kiếm hư huyễn phóng thẳng trời cao, sắc mặt Liễu Bách Sinh có chút trắng bệch, Điệt Mãng Nhuyễn Cốt tiên cũng đã mất đi quang mang chói mắt lúc trước.

Vù…

Một thanh cự kiếm ngang trời đánh xuống, một đạo quang mạc cắt phía chân trời, nhắm thẳng Liễu Bách Sinh chém tới.

Nhãn thần Liễu Bách Sinh co lại, tựa hồ làm ra quyết định quan trọng nào đó, nhìn kiếm cương rực rỡ ép tới, lập tức lắc đầu, thân ảnh khẽ động, trực tiếp nhảy ra khỏi lôi đài.

Người rời khỏi lôi đài --- thua, Liễu Bách Sinh dĩ nhiên chủ động chịu thua!

Hai tay chém xuống dừng lại, cự kiếm hư huyễn nhất thời tiêu tán trong không trung, nếu như vừa rồi Liễu Bách Sinh không chịu thua, một kiếm này chém xuống chỉ sợ toàn bộ lôi dài sẽ bị chia thành hai nửa.

Trên lôi đài chỉ có một mình một người Cổ Thần, hai nhà Vân, Liễu đã bị đấu loại, hội võ ba nhà lần này, Cổ Thần liên tục đánh bại Vân Hiên Vân gia, Liễu Bách Sinh Liễu gia, giúp Cổ gia giành thắng lợi.

Dựa theo quy củ, Liễu gia phải giao một thành sản nghiệp, Vân gia phải giao hai thành sản nghiệp cho Cổ gia.

Nhãn thần mọi người ngẩn ngơ, có điểm không hiểu ra sao. Một kiếm này của Cổ Thần, Liễu Bách Sinh không hề ngăn lại, mà còn chủ động nhảy xuống dưới lôi dài chịu thua.

Bất quá, đông đảo tu sĩ Tiên Thiên từ tầng sáu trở lên nhìn tiên ảnh vừa rồi tán đi liền biết được, sắc mặt Liễu Bách Sinh tái nhợt, hô hấp không đều, hiển nhiên là dấu hiệu của việc tổn hao tinh nguyên quá lớn.

Vừa rồi hai người tương chiến, Liễu Bách Sinh biết trận chiến này rất quan trọng, vì vậy xuất thủ hết mười thành thực lực, thế nhưng, một tiên nối tiếp một tiên chừng như vô hạn vẫn bị Cổ Thần trực tiếp đánh phá.

Sau đó, Cổ Thần càng chiếm thượng phong, tiến hành phản công đối với Liễu Bách Sinh.

Chỉ một lần giao phong, Liễu Bách Sinh liền rõ ràng, thực lực của Cổ Thần không thấp hơn hắn, cho dù hắn lấy ra mười thành thực lực cũng không nắm chặt phần thắng trong tay. Vì vậy liền bạo phát tu vi, thi triển ra pháp quyết cực mạnh của Liễu gia --- Tiên Ảnh Trọng Trọng…

Tiên Ảnh Trọng Trọng cần phải có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu trở lên mới có thể hoàn chỉnh thi triển thành công chiêu này, Liễu Bách Sinh mới có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, tiêu hao bảy tám phần mười tinh nguyên mới có thể thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng có hình có dạng, khởi xướng công kích mạnh mẽ đối với Cổ Thần.

Nguyên tưởng rằng Cổ Thần vô luận thế nào đi nữa cũng bại trận dưới Tiên Ảnh Trọng Trọng, thế nhưng Liễu Bách Sinh không nghĩ tới, lực lượng thân thể của Cổ Thần mạnh tới đáng sợ, tiên ảnh khắp bầu trời kia mang theo vô số tiên cương ập xuống, Cổ Thần đều bằng Âm Dương Phân Nguyên kiếm trong tay đón đỡ.

Mọi người nhìn thấy trên lôi dài chỉ còn có tiên ảnh tầng tầng lớp lớp, nhưng trên thực tế, Cổ Thần đứng nguyên tại chỗ, song kiếm liên tục bổ về bốn phương tám hương, thu nhỏ phạm vi phòng ngự vừa đủ thân người, vừa vặn phòng hộ thân thể hắn bên trong, một chiêu Tiên Ảnh Trọng Trọng này tuy có uy lực vô cùng, nhưng tiên cương từ bốn phương tám hướng công kích không cách nào đột phá được phòng tuyết của Cổ Thần, đều bị Âm Dương Phân Nguyên kiếm ngăn cản bên ngoài.

Liễu Bách Sinh thi triển Tiên Ảnh Trọng Trọng, tinh nguyên tiêu hao cực lớn, trải qua thời gian hơn hai mươi lần hô hấp cũng không thể đánh bại được Cổ Thần, tuy rằng Cổ Thần chỉ phòng thủ trong phạm vi ba thước, thế nhưng kín đáo vô cùng, cho dù tiên ảnh nhiều hơn nữa cũng không thể đột phá được phương viên ba thước xung quanh Cổ Thần.

Liễu Bách Sinh thấy thế, trong lòng thầm hô biến thái, hắn tung ra Tiên Ảnh Trọng Trọng, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm cũng khó có thể chống đỡ, thế nhưng Cổ thần lại hoàn toàn ngăn cản được Tiên Ảnh Trọng Trọng, không hề có dấu hiệu sử dụng lực lượng quá nhiều, tinh nguyên hao kiệt.

Trái lại Liễu Bách Sinh, liên tục duy trì Tiên Ảnh Trọng Trọng hơn hai mười hô hấp, tinh nguyên tiêu hao quá lớn, sớm mệt mỏi không chịu được.

Cổ Thần đỡ Tiên Ảnh Trọng Trọng, Liễu Bách Sinh liền biết, hắn đã thua, tinh nguyên xói mòn nghiêm trọng, hiện tại ngay cả Vân Hiên cũng kém hơn, làm sao có thể liều mạng được với Cổ Thần, vì vậy, thấy Cổ Thần bổ tới một kiếm, liền chủ động buông tha, trực tiếp chịu thua.

Mọi người Cổ gia nhất thời đứng lên, nhịn không được hoan hô một tiếng, nguyên bản đệ tử đời thứ ba Cổ gia tổng hợp lại là nhà có thực lực yếu nhất, thế nhưng Cổ Thần lên dài lại khiến mọi người vô cùng bất ngờ, không chỉ đánh bại được Vân Hiên, càng đánh bại Liễu Bách Sinh, giúp Cổ gia thu nhận vị trí đệ nhất.

Thời điểm đến Liễu gia, cổ Hiền thầm nghĩ giữ được vị trí thứ hai đã là chuyện vô cùng khó khăn, thế nhưng kết quả lại là thu được đệ nhất.

Mọi người nhìn Cổ Thần giống như đang nhìn quái vật, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng ba dĩ nhiên chiến thắng tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, vừa rồi tiên ảnh tầng tầng lớp lớp, mọi người căn bản không nhìn thấy rõ cụ thể quá trình chiến đấu của Cổ Thần và Liễu Bách Sinh.

Chỉ biết được Liễu Bách Sinh sử dụng chiêu cực mạnh Tiên Ảnh Trọng Trọng liên tục hơn hai mười hô hấp, đột nhiên một đạo kiếm cương phóng lên cao, phá hủy Tiên Ảnh Trọng Trọng, sau đó Liễu Bách Sinh chủ động nhảy ra khỏi lôi đài chịu thua.

Tất cả chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi.

Hào mang chợt lóe, trên dài xuất hiện một người, chính là thành chủ thành Nhạc Thủy Cung Thường Nghệ, hắn nói:

- Theo quan phủ chứng kiến, hội võ ba nhà lần này, Cổ gia thắng lợi, giữ vị trí đệ nhất, Liễu gia xếp thứ hai, Vân gia xếp thứ ba. Sau ba ngày, Vân gia bàn giao hai thành sản nghiệp, Liễu gia bàn giao một thành sản nghiệp, chuyển cho Cổ gia, không được kéo dài.

Nói xong, Cung Thường Nghệ đi tới trước mặt Cổ Thần, nói:

- Ngươi là Cổ Thần?

Cổ Thần gật đầu nói:

- Đúng…

Cung Thường Nghệ gật đầu, trong ánh mắt lộ vẻ thưởng thức, nói:

- Ngươi rất không tồi, Đế Đình cần thiên tài giống như ngươi, ngươi có hứng thú gia nhập Đế Đình? Cánh cửa Đế Đình tùy thời mở ra mời ngươi vào!

Lời nói của Cung Thường Nghệ khiến mọi người cả kinh, Đế Đình dĩ nhiên phát lời mời đối với Cổ Thần? Đây chính là chuyện chưa từng phát sinh tại thành Nhạc Thủy, cho dù là Vân Hiên trước đó được mệnh danh là thiên tài đệ nhất thành Nhạc Thủy cũng không có đãi ngộ này.

Đế Đình nha, chính là thế lực tu tiên cường đại nhất Đại Doanh Triều, chỉ cần gia nhập Đế Đình, toàn bộ Đại Doanh Triều, không kẻ nào dám coi thường ngươi, cho dù là thế gia hay là tông phái tu tiên.

Cổ Thần giả vờ trầm tư, lắc đầu.

Cổ Thần lý giải đối với Đế Đình so với mọi người trong thành Nhạc Thủy rõ ràng hơn nhiều lắm, có thể nói, so với thành thủ Cung Thường Nghệ còn rõ ràng hơn, kiếp trước đại cừu lớn nhất của Cổ thần chính là thái tử Đại Doanh Tàng Thiên Cơ, đương nhiên rõ ràng đối với Đế Đình.

Phạm vi toàn bộ Đế Đình Đại Doanh Triều, phương viên hơn mười vạn dặm, phạm vi lớn như vậy chỉ dựa vào nhân thủ Tàng gia căn bản không thể quản nổi. Vì vậy liền phân chia lãnh thổ thành chín phần, do chín đại thế gia tu tiên phân biệt quản lý.

Tàng gia chiếm địa phương trung ương, sau đó đông tây nam bắc, đông nam, tây nam, tây bắc, đông bắc, tám phương hướng do tám đại thế gia quản lý, mỗi một đại thế gia đều quản lý phương viên vượt qua mười vạn dặm.

Thành Nhạc Thủy ở nơi cực đông Đại Doanh, phương viên chính đông mười vạn dặm do Cung gia quản lý, Cung Thường Nghệ mới có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm mà đã trở thành chủ thành Nhạc Thủy, tự nhiên bởi vì hắn là người của Cung gia một trong chín đại thế gia tu tiên.

Thành Nhạc Thủy chỉ là một tòa thành nhỏ, đối với toàn bộ lãnh địa mười vạn dặm Cung gia quản lý mà nói, hoàn toàn không tính là cái gì, Cung Thường Nghệ này cũng chỉ là một nhân vật cực nhỏ trong Cung gia mà thôi, nếu không cũng không phái tới quản lý tòa thành nhỏ như vậy.

Tuy nói Cung Thường Nghệ mời Cổ Thần gia nhập Đế Đình, trên thực tế là vì Cung gia mời chào nhân tài mà thôi.

Là người Cung gia, Cung Thường Nghệ tự nhiên rõ ràng, Vân Hiên 16 tuổi bước vào Tiên Thiên cảnh, tại thành Nhạc Thủy coi là đệ nhất thiên tài, nhưng phóng mắt toàn bộ lãnh địa Cung gia, thực sự không coi là cái gì, càng đừng nói tới toàn bộ Đại Doanh Triều.

Trong mắt tu sĩ, Hậu Thiên cảnh căn bản không tính là tu tiên giả, tới Tiên Thiên cảnh mới tính là nhập môn, chỉ khi tiến vào Thần Hải cảnh, có pháp lực vô biên mới chân chính bước vào tu tiên chi đạo.

Đối với người thành Nhạc Thủy mà nói, Đế Đình chính là quái lật lớn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nếu như Đế Đình muốn thu người, sợ là phá vỡ đầu cũng phải chui vào thật nhanh.

Thấy Cổ Thần lắc đầu, trên mặt mọi người đều lộ ra thần tình không thể tưởng tượng, ngay cả Liễu Hóa Nguyên cũng không ngoại lệ.

Thần sắc Cung Thường Nghệ ngẩn ra, hiển nhiên không nghĩ tới Cổ Thần sẽ cự tuyệt, năm nay Cổ Thần mới 11 tuổi đã bước vào Tiên Thiên, tốc độ như vậy cho dù là toàn bộ lãnh địa Cung gia đã coi như rất không tồi, sinh thời, hi vọng đột phá Thần Hải cảnh rất lớn.

Chính bởi vì có hi vọng đột phá Thần Hải cảnh, Cung Thường Nghệ mới nổi lên tâm tư mời chào Cổ Thần, bằng không mà nói, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín đối với Cung gia bất quá là một tu sĩ vừa mới nhập môn mà thôi.

- Vì sao? Ngươi không muốn?

Cung Thường Nghệ hỏi.

Tất cả mọi người âm thầm vì Cổ Thần mà sốt ruột, nếu như hắn gia nhập vào Đế Đình, trong gia tộc có người gia nhập thế lực Đế Đình, sau này Cổ gia tại thành Nhạc Thủy còn ai dám chọc vào?

Cổ Thần gật đầu nói:

- Cổ Thần còn nhỏ tuổi, tạm thời chưa muốn rời nhà!

Gia nhập Cung gia cũng giống như người thường gia nhập Cổ gia, bất quá là một hạ nhân, cho dù tu vi tăng trưởng nhanh hơn nữa, đối với Cung gia có tác dụng rất lớn thì tối đa ban thưởng họ Cung, chung quy vẫn là hạ nhân.

Cổ Thần không muốn làm hạ nhân, cũng không muốn thay đổi họ, sao lại phải gia nhập Cung gia gì đó?

Cung Thường Nghệ nói:

- Gia nhập vào Đế Đình, chỗ tốt không ít, có tu sĩ Thần Hải cảnh chỉ đạo tu luyện cho ngươi, sẽ dạy cho ngươi pháp quyết trung thừa, sau này có thể đột phá tới Thần Hải cảnh, đó chính là cảnh giới tu tiên chân chính, pháp quyết tiểu thừa tối đa chỉ bước vào tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín, tuyệt đối không thể đột phá bước vào Thần Hải cảnh.

Mọi người nghe xong, trong lòng đập thình thịch, có tu sĩ ngoài Thần Hải cảnh chỉ đạo, có thể học tập pháp quyết tu luyện tới Thần Hải cảnh… Trời ạ, có chuyện tốt như vậy?

Không ít người thầm la hét trong lòng:

"Để ta đi, làm trâu làm ngựa ta cũng nguyện ý…"

Có tu sĩ Thần Hải cảnh trở lên chỉ đạo? Có thể tu luyện pháp quyết trung thừa đột phá Thần Hải cảnh?

Cổ Thần đối với điều này không hề để ý tới, kiếp trước hắn có kinh nghiệm Mệnh Tuyền cảnh, cần gì tu sĩ Thần Hải cảnh tới chỉ đạo? Hắn có vô số pháp quyết thượng thừa, còn cần gì tới pháp quyết trung thừa đột phá bước vào Thần Hải cảnh?

Cổ Thần vẫn lắc đầu như trước:

- Cung thành chủ có ý tốt, Cổ Thần xin tâm lĩnh, tạm thời Cổ Thần chưa muốn rời nhà!

Trên mặt Cung Thường Nghệ không còn tiếu ý như trước, hắn có điểm hoài nghi, cái đầu tiểu tử nầy không bình thường? Điều kiện tốt như vậy dĩ nhiên không nhận lời?

- Chừng nào ngươi nghĩ thông suốt, muốn bước vào cảnh giới tu luyện càng cao thâm hơn, có thể tới Tây thành tìm ta, Đế Đình vĩnh viễn hoan nghênh ngươi.

Cung Thường Nghệ lưu lại một câu nói rồi nhanh chóng rời khỏi lôi dài.

Cổ Thần cũng hạ lôi đài, bước về phía đám người cổ gia, hội võ ba nhà đã kết thúc, hai nhà Cổ, Vân đều hướng Liễu gia nói lời từ biệt, rồi lục tục bước ra khỏi phủ.

Ngoại trừ người trong nhà, người ngoài ngự khí phi hành trong phủ là hành vi cực kỳ không tôn trọng, vì vậy, muốn ngự khí phi hành cần phải rời khỏi Liễu gia mới được.

Dọc theo đường đi, nhãn thần mọi người nhìn về phía Cổ Thần vô cùng đặc sắc, dùng một câu để hình dung, chính là hoàn toàn không hiểu ra sao.

Cổ Thần đại phát thần uy, trong tam gia hội võ liên tiếp chiến thắng Vân Hiên, Liễu Bách Sinh, để mọi người nhìn hắn với con mắt hoàn toàn khác xưa, trong mắt đã nhiều hơn kính trọng, thế nhưng, vừa rồi Cung thành thủ mời hắn gia nhập Đế Đình, hắn cư nhiên từ chối? Điều này khiến mọi người vô cùng không hiểu.

Trong suy nghĩ của mọi người, điều này hoàn toàn là cái bánh từ trên trời rơi xuống, nện vào đầu Cổ Thần, thế nhưng, tiểu tử này sau khi nhận được bánh, dĩ nhiên thả xuống dưới mặt đất, đây rõ ràng là phá hủy thiên vật a?

Vì vậy, Cổ Thần trong lòng bọn họ lại có chút cảm giác ngu ngốc.

Vừa kính trọng hắn, nghĩ hắn rất lợi hại, vừa khinh bỉ hắn, nghĩ hắn rất ngu ngốc, nhãn thần mọi người hỗn loạn, hoàn toàn không hiểu trong lòng Cổ Thần rốt cuộc suy nghĩ cái gì?