Chàng Bad Boy Của Tôi

Chương 70

Hai người không ai chịu nhường ai thành ra cả hai cứ đành ngồi ở cửa vừa lấp ló bên trong cũng vừa nhìn được bên ngoài, Minh Triết vừa mới giơ tay ra định say hi với Băng Băng nhưng bị cô bơ đẹp, còn Thư Di vẫn là việc học quan trọng nhất, thật ra trong lúc học Thư Di nhìn cực kì lạnh lùng (spoil chút nu9 sau này không phải dạng vừa đâu). Đông Quân cực kì thích cái vẻ lạnh lùng này nhưng đôi lúc chính nó cũng làm anh cảm thấy bị tổn thương, so với bao nhiêu việc anh làm thì hình như học đối với cô vẫn là quan trọng nhất. Thư Di canh rất đúng thời gian, cô vừa ngẩn đầu lên nhìn đồng hồ một cái rồi ngay lập tức đứng dậy thông báo "Kết thúc buổi học thôi" Sau đó cô ra mờ cửa chính thức "đuổi khách"

Giai Kỳ sau khi được ngồi một lúc lâu với Đông Quân như vậy lên cũng rất vui khuôn mặt hớn hở hẳn lên.

Mọi thứ trôi qua rất nhanh, 1 tuần đương nhiên rất ngắn ngủi, ngày mai chính là buổi thi đầu tiên. 12 giờ đêm cô vẫn đang học bài bỗng dưng điện thoại ting một tiếng định không quan tâm nhưng lại không ngừng nghĩ, giờ này mà có người nhắn tin với cô thì chỉ có Đông Quân mà thôi. Nghĩ vậy cô lập tức mở điện thoại xem.

"Em ngủ chưa?"

"Chưa! Vẫn đang học"

"Dừng lại rồi đi ngủ đi không ngày mai lại ngủ gật ở phòng thi" Đông Quân nhắn tin cực kì ôn nhu không như cái vẻ tinh nghịch của anh khi gặp bên ngoài.

"Em học nốt câu này rồi đi ngủ"

"Ngủ ngon..à còn 2 tháng nữa thôi đấy, em nhớ giữ lời hứa, phải chịu trách nhiệm với anh" Vốn đang học bài rất căng thẳng nhưng khi đọc được câu này Thư Di lại bật cười vui vẻ xua tan hết mọi căng thẳng trước đó.

"Em đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm"

"Nhớ đấy! Yêu em"

Thư Di đọc đến đây bỗng dưng mặt nóng lên lạ thường, lướt đến những tin nhắn bên trêи toàn là tin nhắn mắng nhau, cãi nhau như chó với mèo của hai người, vậy mà hôm nay lại tình cảm đến bất ngờ thế này, cả mặt cô nóng ran chần chừ một lúc, tay run run nhắn lại.

"Ting"

Đông Quân lập tức vơ lấy cái điện thoại, sau khi xem xong thì nhảy cẫng lên, bắt đầu hò hét, câu này không biết đã chờ bao lâu rồi cuối cùng cũng được thấy. Trêи điện thoại 3 chữ to đùng "Cũng yêu anh" Đông Quân nhanh chóng chụp màn hình lại gửi cho cô.

"Cái này sẽ được gọi là bằng chứng trước tòa"

Cô cũng chụp lại màn hình câu trước đó của Đông Quân "Cái này cũng thế"

Rõ ràng Đông Quân là người dặn dò cô ngủ cho thật sớm nhưng chính anh lại bị mất ngủ, nghĩ đến mẩu tin nhắn ngắn kia mà anh cứ cười liên tục. liên tục lướt đi lướt lại để xem.

[...]

Băng Băng và Minh Triết bên này cũng không kém cạnh là mấy.

Minh Triết "Ngày mai không được thấy em rồi" Tại vì chia lớp nhưng tên Minh Triết và Băng Băng vốn không ở cùng lớp (Au mới lớp 8 thui lúc thi phải chia lớp lên au viết như thế, mấy anh chị học lớp 12 thấy au viết cái này sai thì au xin lỗi nha)

Băng Băng ngay lập tức chụp một tấm hình khuôn mặt của cô sau đó gửi cho Minh Triết "Cho anh cầm vào trong phòng thi nhìn đỡ" Sau đó cô nhận được một cái cap màn hình, hóa ra anh ta đã làm màn hình chính cho máy luôn rồi.

"Xinh, xứng đáng làm người yêu anh" Minh Triết đúng là cái đồ tự luyến hết thuốc chữa.

"Đẹp trai, xứng đáng làm bồ em" Băng Băng cũng không kém cạnh.

Ngày hôm sau ~

Tất cả mọi người đều chia lớp mà thi, may mắn Băng Băng và Thư Di được thi cùng lớp ở phòng số 2. Hai người ngồi cạnh nhau tập trung ôn bài, rất nhanh họ bắt đầu vào thi, Băng Băng và Thư Di đều có một nỗi lo lắng chung đó là lo cho anh người yêu và anh xém tí nữa thì thành người yêu. Sợ hai người kia không học được lại chép phao như vậy thì không ổn đâu, lo thì lo như thế chứ nhưng tóm lại họ vẫn phải tiếp tục mà thi. Ngay khi lớp vừa thu bài xong, hai cô gái đã thấy hai cái bóng quen thuộc đứng ở bên ngoài. Hai cậu thanh niên kia cứ đứng bên ngoài vẫy tay khiến bao nhiêu cô gái gào rú.

Cô và Băng Băng vừa bước ra đã bị hai người kia chạy vào ôm chặt cứng, Đông Quân thì thầm "Nhớ ~"

Cô vỗ lưng Đông Quân "Làm như trẻ con vậy, ngày nào chẳng gặp nhau"

"Nhưng vẫn nhớ"

"Hai người thôi nhé, còn thầy giáo kìa" Giọng Băng Băng đanh đá vang lên khiến cho Thư Di cuối cùng cũng tỉnh hồn lại lập tức đẩy Đông Quân ra khiến anh một trời ngơ ngác, sau đó anh liếc ánh mắt viên đạn về phía Minh Triết "Xem lại người yêu mày đi"

"Cẩn thận mồm mày đấy"

Nghe có vẻ căng nhưng hai người thực ra vẫn là đùa, thỉnh thoảng đanh nhau đến tím mặt vẫn là đùa hết mà.

- -----------------------------

Vẫn muốn típ tục spoil, sắp ngược lần này, yên tâm ngược nhẹ nhàng tấu hài thoi nhưng.........tóm lại ngược đó, chuẩn bị tinh thần. Vẫn là nu9 không đùa được đâu.

Like và theo dõi nha mn.