Chí Tôn Chi Lộ

Chương 42: 42: Lựa Chọn Tuyển Thủ Thi Đấu

Kiếm Trảm tông cho tân đệ tử nhập tông một tháng để làm quen, tìm hiểu xung quanh nên thời gian đầu vô cùng thoải mái.

Đông Tam viện.

Trong sân nhỏ chung, Hoàng Phủ Thiên thức dậy vô cùng sớm đánh quyền.

Trên người không có lực lượng nguyên khí, thuần túy lấy lực lượng của cơ thể mà diễn luyện bộ quyền pháp này.

Lực lượng cơ thể của hắn cũng rất cao, từng chiêu từng thức đánh ra, đều là quyền phong vần vũ, còn có tiếng không khí phần phật.

- Mãnh Long xuất uy!

Hoàng Phủ Thiên tưởng tượng như mình hóa thành một con Mãnh Long xuất hiện trên bầu trời tỏa ra uy thế phi thường.

Phanh! Quần áo Hoàng Phủ Thiên chấn động, một quyền đánh vào trong không khí, phát ra tiếng ầm ầm, giống như đánh vào thực thể.

- Mãnh Long cuồng dã.

Hoàng Phủ Thiên xuất ra quyền pháp thứ hai liên tưởng tới bản thân là một đầu cuồng long tự tại vô cùng.

Rầm!

Hư không vang dội, cùng một chiêu thức, chiếu thức này bao gồn vô số biến thức, hai cánh tay linh hoạt giống nhau rắn, quỹ tích linh hoạt, khiến cho người ta khó lòng phòng ngự.

Hoàng Phủ Thiên sải bước tiến tới, đồng thời đánh ra thức thứ ba Mãnh Long Kính quyền pháp.

Quyền thứ ba đánh ra, khí lưu quanh thân Hoàng Phủ Thiên tuôn trào, quần áo phất phớ, nguyên khí mờ nhạt vây quanh thân thể hắn.

Quyền thứ ba trong Mãnh Long Kính liền phải kèm theo nguyên khí mới có thể xuất ra, bằng không chỉ có mang theo chút hoa mĩ mà thôi.

Hoàng Phủ Thiên xuất quyền như gió, bước chân thuyên chuyển biến hóa, trong quyền ý mang theo một cỗ dã tính cùng tự do của mãnh long.

Hắn đã hoàn toàn đắm chìm bên trong bộ quyền pháp.

Chốc lát hắn chìm vào cảm giác huyền ảo như cả thiên địa này chỉ có mình hắn.

Đây là Vong Ngã cảnh đạt được khi bản thân lĩnh ngộ cực hạn một cái gì đó, đương nhiên Hoàng Phủ Thiên dùng Dưỡng Tâm đan để đạt được hiệu quả này.

Lần duy nhất hắn tự chìm vào Vong Ngã chính là cảnh cô gái thần bí kia xuất kiếm là Yên Sở quyết chủ động thôi diễn mà thôi.

Hoàng Phủ Thiên lại thi triển quyền pháp, hắn cũng không biết đã luyện được bao lâu.

Trên trán đã sớm đổ đầy mồ hôi.

Hai đấm tay của hắn mang theo kính phong phần phật, tiếng gió như roi quất, phát ra tiếng ầm ầm.

Đánh xong bộ quyền Hoàng Phủ Thiên cảm giác được bản thân đã đạt cực hạn hiện tại, bốn thức đầu hoàn toàn không có vấn đề gì.

Chỉ có hai thức cuối, đặc biệt là thức cuối cùng hiện tại hắn không thể thi triển ra đúng uy lực.

Cùng lắm chỉ làm hai luồng không khí thuận theo thế quyền mà bùng nổ, phát ra tiếng vang chói tai.

- Dùng ba ngày thành thục bốn thức đầu của Mãnh Long Kính quyết cũng không phải tệ hại.

- Hoàng huynh đệ mỗi sáng đều tập quyền pháp, quả thực lợi hại.

Trần Thập Nhất người trần đi vào trong sân vẫy tay với Hoàng Phủ Thiên nói.

- Trần huynh cũng từ sáng sớm đã đi rèn luyện bộ pháp của mình không phải sao.

Trong Đông Tam viện hiện nay Trần Thập Nhất cùng Hoàng Phủ Thiên chính là thân thiết với nhau, hai người cùng xuất thân Vân thành, cùng giết người nên khi ở cùng liền vui vẻ nói chuyện với nhau.

Còn Mộc Thiên Tuyết cả ngày đóng cửa trong phòng, thỉnh thoảng ra ngoài thì cũng không cho Hoàng Phủ Thiên cái nhìn tốt đâu.

- À phải rồi, chấp sự Tào vừa sai người nhắc nhở chúng ta đi tới võ xã, hình như có sự việc gì đó liên quan tới việc tân đệ tử chúng ta nếu tham gia.

Có lẽ giúp cơ hội đổi điểm cống hiến.

Trần Thập Nhất càng nói càng vui.

— QUẢNG CÁO —

Chấp sự Tào, chính là trung niên mĩ phụ bọn họ đã được gặp.

Tên đầy đủ của bà là Tào Tố Cầm.

Điểm cống hiến là gì? Chính là đệ tử của Kiếm Trảm tông nhận nhiệm vụ thông qua của tông môn, hoặc dùng vũ khí, đan dược, dược phẩm để đổi lấy điểm cống hiến.

Đủ điểm cống hiến thì có thể đổi được những thứ giá trị khác trong tông môn.

Cũng có một số trường hợp tông môn sẽ tạo cho bọn họ điều kiện thu thập điểm cống hiến để thu thập.

Như tân sinh bọn họ điểm cống hiến chính là số điểm đầu vào tông môn.

Trên lệnh bài ngoài trừ tên của bọn họ chính là ghi nhớ điểm cống hiến.

Trong nhóm một trăm người đứng đầu thì điểm cống hiến là trên mười.

Sau đó những người còn lại sẽ giảm dần.

Mà muốn đổi một món đồ gì thì ít nhất phải có hai mươi điểm cống hiến, nên các tân binh đều khát điểm cống hiến vô cùng, có hơi hội kiếm điểm liền liều mạng.

Nếu mà trong tay không có điểm cống hiến, thì đúng là khó mà bước đi trong Kiếm Trảm tông.

- Được, đi thôi.

Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất dọc theo đường lát đá miếng, đi dưới bóng cây, thấy nhiều đệ tử biểu tình hưng phấn tụm năm tụm ba đi hướng quảng trường võ xá.

Hai nghìn tân đệ tử, trừ các thiên tài đỉnh trong mười người được che dấu đi thì số còn lại được phân vào các viện.

Các viện này sẽ cạnh tranh với nhau, ngoài chiếm được mặt mũi ra cũng sẽ nhận được tài nguyên ở phía các chấp sự cai quản, còn đệ tử sẽ nhận được điểm cống hiến, ngoài ra những người nào lập công lớn liền được chấp sự chú tâm hơn.

Trong đại điện to lớn đã có hai, ba trăm người.

Bọn họ ngồi trên ghế đá bốn phía lôi đài giữa sân, châu đầu ghía tai bàn luận tuyển chọn người tỷ võ.

Ai nấy biểu tình hưng phấn, hăng hái muốn thử.

Bên cạnh đó có một nhóm người đặc biệt đông bao quanh một người.

- Nghe nói hắn là La Phóng, đạt hạng một trăm linh một trong bảng, thiếu niên này biểu hiện luôn cao ngạo, trong vòng mấy ngày đã lôi kéo nhiều đệ tử mới về phe của hắn.

Trần Thập Nhất xem ra cũng ghe ngóng không ít tin tức hữu dụng.

- Đám tạp nham các ngươi đã đến đủ chưa?

Khi xung quanh đang trở nên ồn ào, thanh âm lại truyền vào tai mọi người.

Trong khoảnh khắc này cả đám cảm giác màng tai bị đâm mạnh, một số thiếu niên cơ sở không chắc, thực lực hơi thấp không chịu nổi mặt trắng bệch, người lắc lư.

Ở trong võ xá vị trí trung tâm không biết từ lúc nào xuất hiện một nam nhân vạm vỡ, mặc áo xanh.

Nam nhân vạm vỡ phát ra hơi thở khiến Hoàng Phủ Thiên thấy nguy hiểm, người đứng đó như mãnh thú ngủ đông, thân hình to khỏe ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

Không ai cảm nhận được cảnh giới phương.

Đám người ngừng xì xầm, hoảng sợ nhìn nam nhân vạm vỡ.

Trong võ xá đại điện yên lặng đến nghe châm rơi dưới đất.

- Nếu đã đến đủ rồi thì ta sẽ bắt đầu nói đây, tên của lão tử là Nguyễn Thần Vũ, hiện là đệ tử nội môn trong Kiếm Trảm tông.

Nói đến đây nam nhân vạm vỡ nở nụ cười.

Đám thiếu niên cảm thấy nụ cười đó khá dữ dằn, răng trắng như tuyết sắc bén như đao.

- Ta thay mặt chấp sự Đông Viện triệu tập các ngươi, sắp tới sẽ có cuộc tranh tài giữa các viện.

Trước đó chúng ta đã chọn ra năm lão sinh tham gia rồi.

Ngoài ra tân sinh trong đám các ngươi ở đây cũng sẽ đại diện cho Ngoại môn Đông Viện.

Có điều thực lực các ngươi ở đây sau khi chứng kiến ta cũng không mong đợi gì, tỉ thí năm trận thì không mong thắn mà mong hòa một trận là cảm tạ trời đất rồi.

Nguyễn Thần Phong chưa dứt lời trong võ xá đã ồ lên, tiếng xì xầm.

Cầm hòa trong năm trận tỷ võ nghĩ là còn không thể mong thắng được.

Đám thiếu niên lộ biểu tình bất bình.

— QUẢNG CÁO —

Bọn họ ai đều cho rằng mình là thiên tài thế nhưng bị xem thường ra mặt, cực kỳ bất mãn vì Nguyễn Thần Phong xem thường thực lực của bản thân mình.

Mặt Nguyễn Thần Phong lộ nụ cười mỉa mai đã sớm đoán trước.

Hoàng Phủ Thiên chợt cảm thấy chỉ dùng một câu đã kích thích lòng háo thắng, đấu chí của các thiếu niên, như đổ nắm muối vào dầu sôi, trong sân sôi sùng sục cũng là một tài năng.

Nguyễn Thần Phong hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Thanh âm thoải mái lấn át tiếng ồm ào, tai đám thiếu niên ù vang.

Các thiếu niên hoảng sợ ngừng la ó.

Trong võ xá đại điện trở về bình tĩnh.

Lần này ánh mắt của Nguyễn Thần Phong đảo mấy vị trí, sau đó từng hướng chỉ về phía mấy người trong đám thiếu niên nói:

- Ngươi… ngươi… tất cả người ta vừa chỉ lên trên sân hết cho ta.

Theo lời của Nguyễn Thần Phong nói hai thân ảnh nhanh như gió xuất hiện gần cạnh Nguyễn Thần Phong, trong đó theo lời của Trần Thập Nhất thì cả hai trong số mấy thiếu niên ở đây thuộc thứ chín mươi lăm và chín mươi hai ở tân đệ tử bảng thực lực không thể kinh thường.

- Rồi còn hai tên nhà ngươi còn thì thì thầm thầm gì, lăn lên đây cho ta.

Nguyễn Thần Phong bất chợt quay đầy chỉ thằng mặt hai người Hoàng Phủ Thiên và Trần Thập Nhất hai người giật mình quay ra nhìn nhau, cuối cùng vẫn phải lết thân lên trên đài trong nhiều ánh mắt không phục.

Vì một kẻ chỉ là Hoàng Nguyên trung kì.

- Trong đám tạp nhạm đó cũng chỉ có bốn tên nhà ngươi có chút thực lực nổi bật, có điều cũng không thể trông chờ các ngươi có thể thắng bao nhiêu trận.

Còn lại mấy tên khác thì tùy chọn đi.

Bên dưới đột nhiên có tiếng hét to:

- Ta không phục!

Mọi người nhìn theo thanh âm thấy thiếu niên tên La Phóng đứng bật dậy, sắc mặt âm trầm không phục quát to:

- Ta cho rằng cách lựa chọn này không công bằng, quá qua loa!

- A?

Nguyễn Thần Phong híp mắt, hỏi:

- Nói vậy là ngươi có cách tốt hơn?

- Đương nhiên.

La Phóng lớn tiếng nói:

- Ta cho rằng nên thông qua tỷ võ chọn có như vậy mới phân biệt ra ai mới là cường giả thật sự.

Mười người cuối cùng chiến thắng mới có tư cách xuất chiến, tránh cho mấy tên thật giả lẫn lộn ra ngoài làm mất mặt chúng ta.

- Đúng, cách này hay! — QUẢNG CÁO —

- Ta đồng ý tỷ võ!

- Hì hì, nếu tỷ võ thì ta cho rằng thực lực tuyệt đối không thua bất cứ ai trên đài.

Trong đám người truyền ra tiếng hoan hô phụ hoa.

Đề nghị này được tất cả người dưới đài lớn tiếng tán đồng.

Các thiếu niên ai nấy tâm cao khí ngạo, sớm uyên ông trời số một ta số hai.

Trước khi vào Kiếm Trảm tông có ai không là bảo bối của các đại gia tộc? Mọi người khó thể chấp nhận kiểu Nguyễn Thần Phong trực tiếp chỉ định đại biểu như vậy, ai biết có phải ngươi thiên vị hay không?

Với cả nếu đạt được thành công trên trận chiến các viện kia thì bọn họ còn nhận được số điểm cống hiến không nhỏ, thêm đó là thu hút được sự chú ý của các chấp sự.

Mỗi vị chấp sự đều có thực lực Địa Nguyên cảnh.

Nguyễn Thần Phong kín đáo nhếch miệng, biểu tình đáng đánh nửa cười nửa không.

- Cũng đúng, ngươi nói có chút đạo lý.

Nhưng trong bốn trăm người tỷ võ tuyển ra mười người thì so đến bao giờ? Vậy đi, các ngươi có ai không phục thì lên lôi đài khiêu chiến như thế nào.

Nguyễn Thần Phong chưa dứt lời đám thiếu niên dưới đài đã hoan hô.

Hoàng Phủ Thiên bĩu môi nghĩ cũng quá ngây thơ rồi.

Bọn họ không nghĩ xem Nguyễn Thần Phong là trình độ gì, là đệ tử nội môn ít nhất cũng là cao thủ Huyền Nguyên cảnh.

Kinh nghiệm so với bọn họ nhiều hơn bao nhiêu, ánh mắt cũng cao hơn bọn họ nhiều.

Trước mặt Nguyễn Thần Phong đám thiếu niên chỉ là em bé sơ sinh mới học đi, trông như gã tùy tiện chỉ vài người nhưng thật ra là vài người này là đệ tử mạnh nhất trong bốn trăm người.

Không phải Hoàng Phủ Thiên tự tin, nhưng có thể nói trong đám thiếu niên ở đây, người tự lực đánh giết cũng không nhiều, ít nhất cũng chỉ có mấy người ở trên này.

Còn chưa nói tới việc đánh vượt tiểu cấp với người khác giống Hoàng Phủ Thiên hay Trần Thập Nhất nữa

Đám La Phóng nghĩ rằng bọn họ giành được quyền lợi bình đẳng nhưng sự thật là là bị Nguyễn Thần Phong thuận nước giong thuyền, lợi dụng cơ hội này lập uy cho người hắn ta chọn lên đài.

- Ta đến trước cho, ta muốn khiêu chiến hắn.

La Phóng sốt ruột nhảy lên, biểu tình cực kỳ vênh váo nhắm ngay Trần Thập Nhất.

Xem ra hắn biến bài danh Trần Thập Nhất thấp hơn hắn liền xử kẻ yếu trước, nếu vậy có lẽ đối thủ tiếp theo là Hoàng Phủ Thiên đây mà.

- Đúng là tự tìm đòn đau mà.

Hoàng Phủ Thiên một bên cười thầm, Trần Thập Nhất xếp hạng thấp có lẽ vì thân pháp của hắn không đủ tinh diệu, có điều đem sự kinh thường đối thủ đánh với người ta thì La Phóng cầm chắc năm thành bại dưới tay Trần Thập Nhất rồi.

Đừng quên hắn từng giết cả người chạm một bước vào Huyền Nguyên cảnh..