Chiến Thần Bất Bại

Chương 56: Trại huấn luyện tân binh”

"Đây là trại huấn luyện tân binh của Nam Thập Tự." Giọng nói của Binh không còn khô khan như trước nữa, dường như trong đó mang theo một chút tình cảm kỳ lạ: "Mỗi tân binh đều trải qua ba năm huấn luyện tân binh tại đây, người thông qua mới được chọn vào binh đoàn."

"Ba năm..." Đường Thiên trợn mắt há hốc mồm: "Các ngươi huấn luyện cái gì mà mất tới ba năm?"

"Chia thành võ kỹ cá nhân và rèn luyện chiến thuật." Binh bình tĩnh nói: "Thực lực cá nhân phải đạt tới cấp tám, phải lĩnh ngộ sát chiêu của ba môn võ kỹ cấp tám. Phần rèn luyện chiến thuật có mười hai môn học."

"Cấp tám?" Đường Thiên nghi ngờ lỗ tai mình có nghe nhầm không.

"Ừ." Binh vẫn bình thản đáp lời.

"Cấp... cấp tám mới chỉ là tân binh?" Đường Thiên lắp ba lắp bắp, vẻ mặt dại ra. Cấp tám, cho dù đặt ở đâu cũng là cao thủ, cao thủ chân chính! Cho dù lên Thiên Lộ cũng là cao thủ có tên có tuổi hẳn hoi! Cao thủ như vậy mà đặt trong binh đoàn Nam Thập Tự cũng chỉ vừa đạt chuẩn tân binh?"

Cái binh đoàn Nam Thập Tự này rốt cuộc biến thái đến mức nào!

Ngay cả tân binh cũng là cấp tám...

"Ừ." Binh lại đáp lời: "Binh đoàn đã có quy định, không đạt tới cấp tám không cách nào thông qua kiểm tra tân binh. Sĩ quan bậc úy cần thực lực cấp mười trở lên, bậc tá cần cấp mười hai."

Đường Thiên nghe mà cảm giác như đầu óc chết lặng: "Vậy chẳng phải các ngươi là thiên hạ vô địch à?"

"Thiên hạ vô địch?" Binh nghiêng đầu đáp: "Thiên hạ vô địch thì làm sao mà trụ sở cũng bị thất thủ?"

Đường Thiên há hốc mồm, nửa ngày sau mới nói ra thành lời: "Chẳng lẽ còn binh đoàn mạnh hơn các ngươi?"

"Không có." Binh bình tĩnh đáp: "Binh đoàn Nam Thập Tự là một trong ba binh đoàn mạnh mẽ nhất lúc đó, hai binh đoàn khác một là binh đoàn Thiên Yết, một là binh đoàn Xà."

Đường Thiên giơ ngón tay: "Binh đoàn Thiên Yết chắc là của chòm sao Thiên Yết? Cái này ta có nghe nói rồi. Nhưng binh đoàn Xà? Là của chòm sao Thủy Xà hay chòm sao Cự Xà?"

Binh lắc đầu: "Là chòm sao Xà Phu."

"Chòm sao Xà Phu? Ừm, ta chưa từng nghe tới chòm sao này bao giờ!" Đường Thiên sửng sốt.

"Chưa từng nghe nói?" Giọng nói của Binh lại lộ vẻ xao động: "Chòm sao Xà Phu là một trong mười ba chòm sao hoàng đạo."

Đường Thiên lắc đầu: "Hoàng đạo chỉ có mười hai cung thôi, chòm sao Sư Tử, Xạ Thủ cùng chòm sao Bạch Dương hiện đang là ba chòm sao mạnh mẽ nhất, có điều mười hai chòm sao không phải cái nào cũng rất lợi hại. Chòm Thiên Yết nghe nói khá bình thường. Nhưng ta chưa từng nghe nói tới chòm sao thứ mười ba."

"Xem ra binh đoàn Xà cũng bị chôn vùi rồi." Binh bình tĩnh nói: "Chòm sao Xà Phu là chòm sao cường đại nhất thời bấy giờ, nó cũng là chòm sao duy nhất kéo qu cả xích đạo, ngân đạo và hoàng đạo. Binh đoàn Xà mới là binh đoàn mạnh mẽ nhất trong ba đại binh đoàn."

"Nghe có vẻ rất lợi hại! Binh, năm đó ngươi mạnh tới mức nào?" Đường Thiên ánh mắt lấp lóe, nghe rất nhập tâm. Nguồn: http://truyenfull.vn

Binh không buồn để ý tới hắn chỉ tiếp tục lẩm bẩm: "Ngươi cần suy nghĩ cho kỹ, một khi đẩy cánh cửa này ra ngươi phải hoàn thành huấn luyện tân binh. Nếu trong vòng ba năm ngươi không cách nào đạt tới cấp tám, ngươi sẽ không thể bước vào cánh cửa ánh sáng nữa."

"Trong vòng ba năm đạt tới cấp tám?" Vẻ mặt Đường Thiên cứng lại, hắn lắc đầu: "Binh, đây là chuyện không thể. Tuy ta không biết các ngươi làm sao mà hoàn thành được nhưng giờ chắc chắn không ai làm được."

"Có người làm được." Giọng Binh vẫn khô không khốc: "Chòm sao có cường giả bảo vệ sẽ càng tỏa sáng rực rỡ. Ta có thể cảm giác được rất nhiều chòm sao tỏa ra ánh sáng kinh người, thời đại này cũng có rất nhiều cường giả."

"Thật sự có người làm được?" Đường Thiên nhìn Binh.

"Có." Giọng Binh lại trở lại vẻ khô khan không chút xao động.

"Được!" Đường Thiên không chút do dự, gật đầu.

"Ngươi xác định?" Binh nhìn Đường Thiên.

"Đúng!" Đường Thiên vẻ mặt thành khẩn siết chặt nắm đấm: "Nếu ngươi khác làm được, chắc chắn ta cũng làm được!"

"Ta có nghĩa vụ nhắc nhở ngươi." Binh bình tĩnh nói: "Huấn luyện tân binh rất tàn khốc, tàn khốc hơn nhiều so với tưởng tượng của ngươi. Chòm sao Nam Thập Tự chỉ là một chòm sao nhỏ nhất, có thể xây dựng một binh đoàn đứng đầu là bởi mức độ nghiêm ngặt và tàn khốc của nó. Huấn luyện tân binh của binh đoàn Nam Thập Tự là huấn luyện tân binh tàn khốc nhất trên thế giới. Trong thời đại của chúng ta, tỷ lệ tân binh thông qua kiểm tra chỉ có 9%. Mà xác suất chết cao tới 26%."

"Có thể giúp ta trở nên mạnh mẽ đúng không?" Đường Thiên bình tĩnh không sợ, ngẩng mặt lên hỏi.

"Đúng, huấn luyện tân binh của binh đoàn Nam Thập Tự mặc dù là huấn luyện nghiêm ngặt tàn khốc nhất, nhưng chỉ cần ngươi hoàn thành được, nó tuyệt đối là phương pháp huấn luyện tân binh hữu hiệu nhất." Giọng nói của Binh vẫn khô không khốc.

"Vậy thì tới đây đi! Thiếu niên vĩ đại như thần tuyệt đối không lui bước!" Đường Thiên vung nắm đấm, trong mắt sục sôi ý chí chiến đấu.

Binh có thể cảm nhận được đấu chí của Đường Thiên. Hắn im lặng trong chốc lát rồi nói: "Tiêu chuẩn lựa chọn tân binh là cấp sáu, nhưng dẫu vậy tỷ lệ thông qua cũng chỉ có 9% và tỷ lệ tử vong là 26%. Giờ ngươi còn chưa tới cấp bốn, tỷ lệ thông qua kiểm tra cực kỳ bé nhỏ, tỷ lệ tử vong lại cực cao. Một khi bắt đầu ta sẽ không cho ngươi chút ưu đãi nào, ngươi nghĩ kỹ chưa?"

"Ta nghĩ kỹ rồi!" Khuôn mặt Đường Thiên bỗng hiện vẻ thành thục và kiên định không tương xứng với tuổi tác: "Đến đây đi!"

Đường Thiên đưa hai bàn tay ra, hít mạnh một hơi, dùng sức đẩy cánh cửa lớn ra.

Cánh cửa lớn không nặng nề như trong tưởng tượng của Đường Thiên, nó từ từ bị đẩy ra.

Trong khoảng không gian đen kịt lơ lửng rất nhiều điểm sáng, chúng như những ngôi sao bồng bềnh giữa bầu trời đêm, cảnh sắc ảo mộng mỹ lệ khó tả thành lời.

"Đẹp quá!" Đường Thiên thì thào tự nói, sắc mặt chấn động.

Quầng sáng như vô số vì sao đột nhiên sáng lên, một thế giới kỳ diệu không gì sánh nổi hiện lên trước mắt Đường Thiên.

Trong gian phòng trống rỗng có vô số tinh cầu to nhỏ đang bồng bềnh. Tinh cầu cỡ lớn to cỡ quả bóng rổ, bé thì chỉ lớn cỡ quả trứng bồ câu. Chúng lơ lửng bồng bềnh giữa không trung, từ từ chuyển động. Chúng tỏa ra ánh sáng đủ mọi màu sắc, có rừng rực chói mắt, lại có ảm đạm thiếu sức sống, có xanh thẳm long lanh, có đỏ tươi như máu.

Tinh cầu lớn lớn nhỏ nhỏ tổng cộng vài chục cái, chúng phối hợp nhau tạo thành một đồ án mỹ lệ và mộng ảo.

Binh bỗng như chìm vào hổi ức.

๑๑۩۞۩๑๑

Tuy sàn võ nhược diểm bị Đường Thiên phá hỏng nhưng giờ không có thứ gì, lại yên tĩnh, thích hợp để tu luyện.

Lão giả nhìn năm người trước mặt, nghiêm nghị nói: "Bắt đầu từ hôm nay, trên đường tới chòm sao Anh Tiên, ta sẽ chỉ điểm võ kỹ cho các ngươi. Hy vọng các ngươi có thể học tập cẩn thận, tu luyện chăm chỉ."

Amaury đột nhiên nhìn bốn phía xung quanh rồi hỏi: "Đường cơ bản thì sao? Sao hắn không tới?"

Lão già mặt không biến sắc nói: "Tình hình Đường Thiên khá đặc biệt, hắn sẽ được chỉ điểm riêng."

Sắc mặt mọi người như bừng tỉnh, xem ra biểu hiện hôm đó của Đường Thiên đã lay động Khổng đại nhân, Khổng đại nhân định tự mình chỉ điểm Đường thiếu niên rồi! Nghi hoặc trong lòng cũng đã tiêu tán, mọi người chăm chú nghe lão giả giảng dạy.

Lão giả âm thầm cười lạnh, làm quái gì có chỉ điểm đặc biệt gì? Đây chẳng qua chỉ là vài lời bâng quơ để lừa gạt đám thiếu niên vô tri này mà thôi. Hắn luôn không mấy hảo cảm với những người trẻ tuổi thiên phú cao siêu này. Còn lực lượng huyết mạch, hắn với Khổng đại nhân đều chẳng hiểu gì, làm sao chỉ điểm được?

Để hắn tự sinh tự diệt thôi!

"Tuy thiên phú các ngươi không tệ thế nhưng hoàn cảnh xung quanh dẫu sao cũng có hạn, Vũ An tinh chỉ là một tinh cầu ở biên giới, lưu phái võ kỹ ít ỏi, bởi vậy so với những thiếu niên cùng tuổi cùng thiên phú trình độ của các ngươi quả thật hơi kém."

Câu nói của lão giả khiến sắc mặt mọi người đều khẩn trương.

Bọn họ tin rằng lão giả không hề nói dối, thật ra bọn họ cũng tự biết điểm này. Tuy thực lực của họ tại thành Tinh Phong coi như không tệ nhưng đặt tới những tinh cầu trên Thiên Lộ lại chẳng là gì.

Có điều ngoại trừ Cốc Tiểu Vũ, những người khác đều có tâm trí kiên định, tuy trong lòng hơi căng thẳng song không hề hoảng loạn.

Trong mắt lão giả ánh lên vẻ hài lòng, những người trẻ tuổi này tuy khởi đầu hơi thấp những dẫu sao cũng không có vẻ ngông cuồng như những thiếu niên thiên tài đến từ những chòm sao lớn.

"Được rồi, vậy bắt đầu thôi." Sắc mặt lão giả nghiêm nghị.

๑๑۩۞۩๑๑

"Đường Thiên, thực lực của ngươi quá yếu." Giọng điệu của Binh vẫn khô khan như thường, thế nhưng hắn có vẻ vô cùng thành thạo đối với việc huấn luyện tân binh: "Tiêu chuẩn lựa chọn tân binh của binh đoàn Nam Thập Tự là từ cấp sáu trở lên, thực lực của ngươi rõ ràng chưa đủ. Bởi vậy rất nhiều tu luyện với ngươi sẽ rất gian nan."

"Chúng ta bắt đầu từ đâu?" Đường Thiên nóng lòng muốn thử, không hề sợ hãi.

"Chịu đòn." Binh thản nhiên đáp, nói xong nhẹ nhàng phất tay, tinh cầu trong gian phòng bỗng chuyển động mau chóng.

"Chịu... chịu đòn?" Nét mặt Đường Thiên cứng lại, lắp ba lắp bắp vẻ không tin.

Tinh cầu nhỏ nhất xuất hiện trên tay Binh.

Đường Thiên chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi. Không gian xung quanh hắn bỗng trở nên mờ mịt, hắn như đứng trên một khoảng bóng tối mênh mông không giới hạn, trong đó bồng bềnh vô số quầng sáng lớn cỡ nắm tay, chi chi chít chít, như một biển ánh sáng.

Đỉnh đầu lại vang lên giọng nói của Binh, Binh lơ lửng trên đỉnh đầu hắn.

"Năng lực chịu đòn của thân thể là kỹ năng cơ bản cần phải có của mọi binh sĩ. Trong chiến đấu, võ giả có khả năng chịu đòn cao sẽ nắm phần thắng cao hơn. Càng tới cấp cao chuyện một đòn trí mạng sẽ càng trở nên khó khăn. Chiến đấu lâu dài sẽ trở thành chủ yếu, năng lực chịu đòn mạnh có thể giúp ngươi giữ tỉnh táo trong công kích kịch liệt, có thể đảm bảo đòn tấn công của ngươi không vì thế công của địch mà biến đổi, nó là cơ sở trong cơ sở."

Giọng nói khô khan của Binh còn chưa dứt, những quầng sáng xung quanh Đường Thiên như cá mập ngửi thấy máu tanh, điên cuồng lao tới.

Đường Thiên kinh hãi tới biến sắc: "Này này này, Binh, ta tới tu luyện chứ không phải tới chịu đòn... Á..."

Một quầng sáng bắn viu một phát vào lưng Đường Thiên, sức mạnh gần tương đương với khí lực Đường Thiên, Đường Thiên như trúng một quyền nặng nề.

Bước chân lảo đảo.

Ầm ầm ầm!

Quầng sáng bốn phương như mưa to gió lớn trút xuống.

Đường Thiên đau tới mức kêu lên a a, cố gắng không lên tiếng, Tiểu Băng Quyền đánh thẳng về phía quầng sáng trước mặt.

Quầng sáng liên tiếp văng ra.

Thế nhưng không đợi Đường Thiên thu quyền, vài viên cầu ánh sáng đã chui qua kẽ hở, bắn thẳng vào ngực Đường Thiên khiến hắn lui lại vài bước.

"Chú ý vận chuyển chân lực của ngươi..."

"Chú ý nhịp điệu phòng thủ..."

"Chú ý tránh những điểm yếu..."

Giọng nói khô khan của Binh thi thoảng lại vang lên trên đầu Đường Thiên, kèm theo tiếng kêu oa oa thảm thiết, phảng phất như trở lại thời đại xa xôi kia.