Chiến Thần Sở Bắc

Chương 24

Chương 24

Hôm nay, thể diện coi như vứt sạch.

Nhưng ông ta nghĩ nổ đầu cũng nghĩ không ra, vì sao Lý Hải Đông lại muốn đánh mình.

Bọn họ nghĩ mãi không ra, những người khác cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Thậm chí có không ít người đến giờ vẫn chưa nhận ra rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng ngay sau đó, chuyện khiến cho mọi người trợn mắt ngoác miệng xảy ra rồi!

Chỉ thấy người đứng đầu thành phố Chu Minh Hạo đi đầu, Lý Hải Đông và Trương Hồng Viễn theo ở phía sau.

Ba người dứt khoát bỏ qua Lạc Vinh Quang và La Vạn Sơn, gần như là chạy chậm, đi đến trước mặt Sở Bắc.

Trong mắt đều là kính sợ và ngưỡng mộ.

“Xin hỏi, ông… ông chính là…”

Người đứng đầu thành phố hơi cúi đầu, nói chuyện cũng hơi lắp bắp.

Về phần La Vạn Sơn và Lạc Vinh Quang, ngay cả liếc mắt nhìn Sở Bắc cũng không dám.

Giờ phút này ông lớn giống như học sinh tiểu học mắc lỗi.

Khác nhau một trời một vực với dáng vẻ vừa rồi.

“Phải thì như thế nào, không phải thì như thế nào? Thời gian năm năm, đủ để lãng quên rất nhiều thứ!”

Ánh mắt Sở Bắc nhìn thẳng về phía trước, giọng điệu bình tĩnh, giống như đang nói một chuyện rất bình thường.

Mà ba người Chu Minh Hạo lại đều tỏ ra rung động, ngay sau đó ánh mắt càng thêm cung kính.

Thậm chí, mơ hồ mang theo cuồng nhiệt!

Một câu ngắn ngủi của Sở Bắc, không chỉ thừa nhận thân phận của mình, mà còn mang một tầng ý nghĩa khác.

Anh không muốn bại lộ thân phận thật.

Thảo nào!

Sở dĩ bọn họ đến đây là vì nhận được lệnh của Thanh Vũ, chúc mừng hôn lễ của thần tướng trấn quốc Long Quốc!

Đương nhiên, nghĩ lại thì nơi này không chỉ có ba người bọn họ.

Gần như toàn bộ quyền quý của Tân Hải đều mang quà cáp quý giá chờ ở bên ngoài.

Chỉ là cấp bậc của bọn họ cao nhất, vì vậy lên trước dò đường.

Nhưng dù thế nào cũng không ngờ, hôn lễ vốn phải trang trọng nghiêm túc lại biến thành cảnh tượng như thế này.

Mà nhìn thấy thái độ của ba boss lớn, toàn bộ đại sảnh khách sạn lập tức trở nên cực kỳ yên tĩnh.

Thậm chí yên tĩnh đến đáng sợ.

Cho dù là khách khứa bên dưới, hay là người của nhà họ Lạc, nhà họ La.

Ngay cả Lạc Tuyết, cũng lập tức ngây người.

Tại sao lại như vậy?

Người đứng đầu thành phố Tân Hải, gia chủ của nhà họ Lý và nhà họ Trương.

Tùy tiện lấy ra một người thôi cũng đều là sự tồn tại giống như vua một cõi của thành phố Tân Hải.

Nhưng bây giờ, ba vị lão đại đỉnh cấp lại cung kính với một tên phế vật như vậy?