Chiến Thần Sở Bắc

Chương 37

Chương 37

Lúc này, anh Hổ gắng nhịn lại cơn đau và đứng dậy.

Có điều ánh mắt nhìn Sở Bắc gần như muốn phun ra lửa.

“Nhóc con, mày tàn đời rồi, mày chết chắc rồi! Phía sau lưng chúng tao là cậu chủ Dương Văn Thiên của gia tộc họ Dương ở tỉnh thành đó!”

“Cậu chủ Dương tới Tân Hải là vinh hạnh của toàn bộ Tân Hải chúng ta. Chặn một con đường thì có là gì. Cho dù là người đứng đầu Tân Hải cũng phải ra đón tiếp!”

“Đừng nói con gái mày sắp chết, cho dù cả nhà mày sắp chết, cũng đừng mong đi qua được con đường này!”

“Nếu như lịch trình của cậu chủ Dương bị chậm trễ, cho dù cả nhà mày chết hết thì cũng không thể để bị chậm được!”

Anh Hổ nhấn nhá từng chữ một, giọng điệu hung dữ.

Nghĩ đến có cậu chủ Dương làm hậu thuẫn, hắn càng thêm vững vàng.

Lạc Tuyết nghe vậy, khuôn mặt lập tức cắt không còn giọt máu.

Họ Dương ở tỉnh lỵ là một trong những gia tốc lớn nhất ở tỉnh.

Chuyện cậu chủ Dương hôm nay đến Tân Hải là chuyện mà ai ai cũng biết.

Nhưng bây giờ, Sở Bắc lại ra tay đánh người của cậu chủ Dương?

Thôi xong, phen này chết thật rồi.

Sở Bắc, mày đã gây họa lớn rồi!

Có điều Sở Bắc trông vẫn cứ như không.

Khuôn mặt anh tĩnh lặng chưa từng có.

“Nói xong chưa?”

Anh Hổ hơi sửng sốt, chẳng lẽ thằng quê mùa này không biết danh tiếng của cậu Dương?

Anh Hổ tỏ ra khinh thường và định giải thích, nhưng Sở Bắc lắc đầu.

“Ranh con, ý mày là gì? Hả?”

Anh Hổ đang định tra hỏi, nhưng khi ngẩng đầu lên thì lại bắt gặp ánh mắt của Sở Bắc.

Bốn mắt nhau, hắn liền ngẩn người ra, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng!

Ngay cả cơ thể hắn cũng run lên.

Phía sau kính râm, hắn không nhìn thấy ánh mắt của Sở Bắc, cũng không nhìn thấy lỗ thủng.

Thay vào đó, tôi thấy một biển xác chết và máu vô tận!

Kẻ địch tan vỡ, sông núi tan tành.

Vô số người đang chiến đấu, mặt đất đầy rẫy tứ chi đứt lìa.

Máu đọng thành sông, nhuộm đỏ cả bầu trời.

Hốc mắt sâu thẳm giống như địa ngục màu máu vô tận.

Nhưng nó không phải là địa ngục, nó không phải là tưởng tượng.

Đó là thực tế, thực tế mà Sở Bắc đã trải qua.

“Mày mày mày…”

Đồng tử anh Hổ giãn ra, vẻ kinh hãi trên mặt không thể nào che giấu được.