Chú Nhỏ Là Chồng

Chương 19: Không Chịu Trách Nhiệm À

_ Alo mày ơi gặp nhau đi .

Là nó gọi cho tôi , chắc nó giận vụ tôi bỏ nó ở bar mà về trước.

Chuẩn bị tinh thần ăn chửi nhưng lúc đến quán cà phê , chỗ nó hiện tôi.

Hình ảnh nó lúc này khác với mọi hôm rất nhiều chỉ cách 8 tiếng mà tôi cảm giác như cách nó 80 tiếng .

_ Làm sao .

Tôi đi lại chỗ nó đang ngồi , kéo ghế ngồi đối diện nó mà hỏi .

_ Mày ơi chết bố rồi .

Nó lúc này hai hàng nước mắt lăn dài trên má nó làm tôi hơi sợ hãi .

_ Sao..

kể tao nghe.

Nó kiềm nước mắt nhìn tôi bắt đầu kể .

Lúc tôi rời khỏi bar có một cậu tiểu thịt tươi lại mời nó uống rượu.

Do uống quá nhiều không nhớ gì.

lúc dậy đã thấy mình không mặc đồ nằm trong vòng tay ấm áp của chú Duy.

Nó lo sợ mà nhìn người đàn ông trước mắt.

Bỗng chú Duy mở mắt hai đôi mắt chạm ánh nhìn của nhau.

Hai người không nói gì chỉ lặng lẽ rời giường mặt quần áo.

Trước cổng khách sạn

Người đàn ông cao lớn đang nắm tay người phụ nữ mãi không buông .

_ Buông ra.

Giọng nói tức giận của nó làm mọi người sợ hãi ngược lại ngưới đàn ông càng thêm nắm chật cổ tay nó.

_ Vợ tương lai của anh .

Anh đây bảo rồi đợi anh thịt được nhóc cho nhóc biết tay anh haha đợi đi .

_ Im ai nói bà đây lấy anh.

Người đàn ông đen mặt sao đó thì ....

_ Anh ăn vạ em tin không.

Chứ nghĩ nó sẽ cang chú Duy lại ai mà ngờ .

_ Thử đi .

"....."

thật lâu sao đó những người xung quanh nhìn họ càng lúc càng nhiều không phải họ đẹp trai hay đẹp gái.

Mà là người đàn ông vô cùng mê người đang ôm chân một cô gái xinh đẹp mà ăn vạ .

_ Mọi người ơi nhìn xem cô gái ăn thịt tôi xong bỏ nè mọi người ơi .

Nó tức giận quát lớn .

_ Im ai thịt ai mà giờ ăn vạ .

_ Em thịt anh .

"...."

_ Mọi người ơi vợ em đòi bỏ em nè mọi người ơi .

Không biết vì tức hay ngại mà mặt nó đỏ như trái cà chua đôi mắt sát khí nhìn chằm chằm người đang ôm chân mình .

Nghe đến đây tôi không nhịn được cười mà cười lớn .

_ 20 năm xem như bỏ .

Nó lớn hơn tôi 2 năm.

Giữ thân bao năm giờ lại bị mất thấy thương nó ghê .

_ Mày định làm sao .

Tôi hỏi nó đáp lại là tiếng thở dài đau đớn của nó.

_ Chú Duy cũng tốt mà hốt luôn đi .

_ Tốt con khỉ nè .

Nó liếc tôi một cái cảnh cáo rồi tiếp tục thở dài.

_ Không chịu trách nhiệm đáng mặt nữ nhi không ?

Tôi hỏi nó mong giúp được chú Duy.

Từ nhỏ tôi đã biết chú Duy , chú là một người tốt lại đẹp trai nói thật đẹp hơn cả phụ nữ đấy chứ.

Ổng lại rất thích nó nữa.

Tôi trước giờ chứ nghĩ ổng chỉ chơi đùa với nó mà thôi nhưng không.

Nhớ có lần nó bệnh chú Duy không ngại đường xa bay qua mỹ chăm sóc nó.

Hai người họ gặp nhau cách đây 3 năm trước.

Lúc đó tôi và chú cả chú Duy cúng nhau qua mỹ chơi , lúc đó hai người họ găp nhau trong hoàn cảnh chú Duy đi nhầm nhà vệ sinh nữ.

Quay lại hiện tại nếu được tôi mong hai con người này sẽ thành một cặp .

_ Hức tao nghĩ kỉ rồi .

_ Sao sao.

_ Tao sẽ về mỹ

"...""

_ Mày bị điên à .

_ Tao không biết nên làm gì bây giờ nữa .

Đang định nói tiếp thì điện thoại nó reo lên là chú Duy gọi nó định tắt nhưng tôi nhanh tay cướp điện thoại nhấn nút nghe.

_ Vợ ơi nhớ em rồi .

_ Vợ ơi ăn trưa chưa.

_ Vợ ơi....

Mắc ối ghê .

_ Cháu không ăn cơm tró.

_ Nghi à ?

Chú Duy hỏi .

_ Vâng là cháu .

_ Vợ chú đâu ?.

Nó nãy giờ nghe những gì trong điện thoại mà đỏ cả mặt mũi .

_ Im miệng lại