Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

530 Chương
4/5(3 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn là một truyện mới nhất của tác giả Tương Tác Ta sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Đồng nhân, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn.

Ở bên ngoài hư không!

Đế Nguyên Quân trải qua một trận chiến lớn, cơ thể nay đã bị trọng thương thảm trọng, khí tức trên người đang không ngừng giảm xuống chỉ còn hơn phân nữa.

Lúc này, trên người đang bị hàng ngàn hàng vạn sợi xích màu vàng trói buộc.

Đó là Thiên Đạo khóa.

“Nhân loại thấp bé, còn không chịu đầu hàng”.

Đứng ở trên cao, Thiên Đạo Tử hai tay vòng ra sau người, tư thể thong dong, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống Đế Nguyên Quân như chủ tể nhìn xuống sâu kiến.

“Hahaha… Đầu hàng, Thiên Đạo Tử, ngươi tự cho bản thân mình là đúng”.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân sắc mặt sáng ngời, hai mắt phát ra tinh quang nói.

“Thiên Đạo lực lượng cũng chỉ như thế thôi”.

“Hừ”.

Thiên Đạo Tử hừ lạnh một tiếng rồi dốc hết sức lực đánh ra, truyền Thiên Đạo lực lượng vào bên trong Thiên Đạo Khóa.

Chỉ Thấy, Đế Nguyên Quân lớn tiếng quát một tiếng.

“Phá cho ta”.

Ngay lập tức, vô vàn sợi xiềng xích bị chấn nát, khí tức trên người Đế Nguyên Quân mặc dù đã giảm đi phân nửa những đối phó với những sợi xiềng xích này vẫn dư sức.

Trải qua trận chiến với mười vạn tín đồ của Thiên Đạo, Đế Nguyên Quân đã thể hiện ra thực lực kinh khủng của mình, khiến Thiên Đạo Tử ở bên ngoài cũng phải lo sợ.

Vì bản thân hắn trực tiếp hạ xuống nên cũng bị Thiên Đạo cấm chế áp chế tu vi xuống chỉ còn Thánh Hoàng cảnh cực hạn mà thôi.

So với thực lực của Đế Nguyên Quân thì còn thua xa.

Ngay khi thoát khỏi Thiên Đạo Khóa, Đế Nguyên Quân một người một kiết lao lên.

Cánh tay phải vung nhẹ một cái, thanh kiếm ở sau lưng liền động.

Nó chém ra một kiếm sắc bén hướng về phía Thiên Đạo Tử.

Cùng với đó, Đế Nguyên Quân hét lớn một tiếng.

“Rơi xuống cho ta”.

Đối mặt với kiếm chiêu lao đến, Thiên Đạo Tử hai tay chắp lại, khóe miệng lẩm nhẩm một lúc rồi từ trên đỉnh đầu bắn ra một cái tiểu khiên chắn ở trước mặt.

Thiên Đạo Tử lớn tiếng quát.

“Thiên Đạo Thuẫn, ngăn lại cho ta”.

Kiếm chiêu rơi xuống, Đế Nguyên Quân ánh mắt khinh thường nhìn.

Cánh tay phải hơi phát lực một cái liền đánh nát Thiên Đạo Thuẫn rồi đánh văng Thiên Đạo Tử ra xa vạn dặm.

“Thực lực của ngươi chỉ được chừng này thôi sao?”.

“Phàm nhân hỗn xược, dám đã thương Thiên Đạo chi tử”.

Đột nhiên, ở trên cao hạ xuống.

Mười bóng dáng người đứng chặn trước mặt Thiên Đạo Tử.

“Thập Vị Chân Hoàng, nhanh cùng ta áp chế cái tên này lại”.

Thiên Đạo Tử chật vật đứng dậy nói.

Nói xong, mười một người đồng loạt lao lên, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn về phía mười người, hai hàng lông mày nhíu chặt lại.

Thực lực của mười người kia mạnh hơn Thiên Đạo Tử rất nhiều, mặc dù không yếu hơn Đế Nguyên Quân là bao nhưng hiện tại.

Để đối phó với họ là điều rất khó.

“Mười một người thì đã sao?”.

Đế Nguyên Quân tay nắm chặt chuôi kiếm, khí tức trên người thình lình bạo tăng lên đến cực hạn mà quát.

“Đến một người ta giết một, đến mười người ta giết mười”.

Đế Nguyên Quân lao lên, cùng với mười một người đối chiến, nhưng rất nhanh.

Thánh lực trong người Đế Nguyên Quân nhanh chóng bị bào mòn và càng về sau thì càng bị áp chế.

“Khốn kiếp, mười người các ngươi cứ như mười con đỉa”.

Bị mười kia toàn lực áp sát, Đế Nguyên Quân khóe miệng đắng chát chửi bới.

“Thập Đại Lực Lượng - Thiên Đạo Tù Chung”.

Mười người kia đồng thời lớn tiếng.

Đột ngột, một cỗ lực lượng Thiên Đạo lực lượng kết tinh thành một quả chuông lớn nhốt chặt Đế Nguyên Quân ở bên trong.

Cùng với đó là Thiên Đạo lực lượng ăn mòn cắm sâu vào bên trong cơ thể hắn.

“Đối mặt với Thiên Đạo lực lượng thì ngươi có thiêu đốt tinh huyết, thiêu đốt thọ nguyên cũng không thể nào ngăn lại được, con người thấp kém nhanh chịu chết đi”.

Thập Vị Chân Hoàng một người lên tiếng.

“Ahhhhh...”.

Thiên Đạo lực lượng mà mười người này đánh ra đã siêu việt gấp trăm ngàn lần của Thiên Đạo Tử.

Đế Nguyên Quân bị nhốt ở bên trong mà kêu lên những tiếng thảm thiết.

Từ trước đến nay, chưa có một ai có thể sống sót sau khi bị Thiên Đạo Tù Chung nhốt lại, nên những người kia trông thấy Đế Nguyên Quân bị như vậy cũng không cần để ý mà quay người rời đi.

Đế Nguyên Quân bị nhốt ở trong đó đã hơn một năm.

Toàn bộ sức lực để chống lại, cho đến khi Thiên Đạo Tù Chung bị Đế Nguyên Quân phát thành những mảnh nhỏ và đang chuẩn bị tiêu biến đi thì đột nhiên, một thanh âm to lớn vang vọng ở bên trong hư không.

“Nhất Đế, chịu chết đi”.

“Chỉ dựa vào các ngươi?”.

Đế Nguyên Quân đột phá ra bên ngoài, ánh mắt nhìn về phía một trăm cường giả Thánh Nhân cảnh trở lên đang lao đến rồi nói với giọng điệu khinh thường.

“Có thể giết được ta sao?”.

Tiếp tục đối mặt với những cường giả đến từ Thiên Cực Tinh săn giết.

Đế Nguyên Quân sớm đã quen với tình cảnh này.

Trên gương mặt không hề có một chút lo lắng nào hết mà thay vào đó.

Ánh mắt hiện lên vô vàn sát ý.

“Thêm bọn ta nữa thì sao?”.

Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân liền cảm nhận được một cỗ lực lượng đang bao vây xung quanh hắn với phạm vi trăm vạn dặm.

“Tử Luân Kiếm Trận”.

“Hahahaha… Rốt cuộc các ngươi đã không đợi được nữa?”.

Đế Nguyên Quân cười, cười vì thế gian này có một thứ gọi là đồng môn thân thuộc.

Cười vì bản thân sao lại ngu ngốc đến như vậy?

Bản thân dốc hết sức để phò tá tông môn, khiến tông môn đi lên tới đỉnh nhưng.

Kết quả lại bị đồng môn trưởng lão phản bội.

Trong mắt hắn, họ là những người thân thuộc, là người đã từng giúp hắn rất nhiều nhưng chung quy cũng chỉ để lợi dụng hắn thôi.

“Đế Nguyên Quân, ngươi cần gì nặng lời như vậy?”.

“Dù sao, ngươi ta cũng là đồng môn trưởng lão, có một thời gian sống chết bên nhau”.

“Mọi thứ mà ngươi có hiện tại đều là do ta và tông môn ban cho...”.

Từ trong bóng tối đi ra, một vị trung niên nhân từ từ mở miệng.

“Hahaha… Các ngươi ban cho...Chề cười, chê cười”.

“Lũ người giả nhân giả nghĩa, xem như ta mù mắt mới tin tưởng các ngươi”.

“Mạng ta ở đây, các ngươi có ai dám tới lấy”.

Đế Nguyên Quân bạo nộ rồi, mái tóc dài tung bay, ánh mắt tràn đầy sát ý nói.

“Các vị trưởng lão”.

Trung niên nhân lớn tiếng quát.

“Động thủ đi”.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện