Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình

Chương 63

Bách Lý Thần nằm ở trên giường, nhìn xung quanh vắng vẻ, rơi lệ đầy mặt.

Vì sao so với điều ta nghĩ lại không giống nhau?!

Điều không phải là hai người nên nằm cùng nhau ngủ sao?!

Vì sao? Vì sao cô cô nàng lại ở bên ngồi ngồi luyện công?!

Ta không muốn a, ta không muốn a!

Bách Lý Thần ôm chăn lăn qua lăn lại, trong lòng các loại oán niệm.

Nhân gia hiện tại tay xài được, chân cũng xài được rồi, còn muốn chiếm lại chút tiện nghi của cô cô a!! Nàng thế nào lại có thể bỏ ta trên giường một mình đi luyện công?! Lẽ nào ta so ra không bằng việc tu luyện sao?!

Nhắm mắt lại, trong đầu liền tự động hiện lên hình ảnh các loại thần thái mị hoặc của cô cô bên trong thạch động. Đặc biệt toàn bộ hình ảnh xích lõa thật sự là chọc mù mắt Bách Lý Thần, các loại cơn tức dâng lên trong lòng a!!

Nhân gia đều bị cô cô làm thành như vậy, nàng thế nào một điểm biểu hiện cũng không có! Quá ghê gớm!!

Bách Lý Thần toàn tâm toàn ý đều đặt ở trên người Bách Lý Thương Mặc. Hoàn toàn quên mất vấn đề bên bàn mạt trượt lúc nãy, cả liên quan đến Ngư Tuyết Muội muội nàng cũng vứt ra sau đầu

Không được, ta ngủ không được!

Bách Lý Thần xoay người bật dậy, nàng đã quen với khí tức của Bách Lý Thương Mặc. Hiện tại lại một người ngủ nàng đúng là ngủ không được

Nàng thụ thương thời điểm, đều là Bách Lý Thương Mặc ở cùng. Có đôi khi Bách Lý Thương Mặc còn có thể ôm nàng ngủ. Đương nhiên, ở trong ôn tuyền tự nhiên là sẽ không mặc quần áo. Bất quá khi đó Bách Lý Thần lại không có sức lực, tự nhiên cũng chỉ có thể nuốt nước miếng nhìn cho đã mắt

Hiện tại ta tay hảo chân cũng tốt, không lý do nào đãi ngộ so với lúc bị thương còn muốn không bằng?!

Không được, kỳ thực cô cô mấy ngày này cũng rất khổ cực, ban ngày luyện công không được sao? Ban đêm ngủ mới là vương đạo!

Hạ quyết tâm muốn đem Bách Lý Thương Mặc cùng nàng thượng – sàng (lên giường), Bách Lý Thần ánh mắt vừa chuyển, nhu nhu mặt, lắc lắc đầu, xiêm áo bộ dạng rất không có tinh thần. Nàng nhảy xuống sàng, mặc vào giầy, hướng ngoài phòng đi đến, tới áo khoác cũng không mặc

Cô cô nếu như không cùng ta ngủ, vậy cứ để ta đứng bên ngoài lạnh chết luôn đi

Đắc, hài tử này là muốn dùng khổ nhục kế a!

Bách Lý Thương Mặc kỳ thực cũng rất quấn quýt, quan hệ cùng Bách Lý Thần thoáng cái chuyển biến quá nhanh, nàng còn có chút không thích ứng được.

Ngẫm lại Huyền Vũ nói đến điều thứ ba kia, cô cô đại nhân thực sự là khó nghĩ muốn chết

Đều không phải không muốn cứu Bách Lý Thần, cũng không phải không muốn, chỉ là cảm giác thoáng cái cứ như vậy có đúng hay không là quá nhanh? Tuy rằng nói là thời kỳ cần thiết. Thế nhưng nàng nói như thế nào cũng đều sống gần ngàn năm vẫn thanh tâm quả dục, không nghĩ tới….

Lẽ nào lần này sẽ thua bởi trên tay Bách Lý Thần?!

Là để trả thù ta lúc trước đối với Thần nhi các loại hành động sao?!

Bách Lý Thương Mặc nghĩ chính mình không bao giờ... nữa có thể bình tâm tĩnh khí.

Đã muốn biết thời gian tới sẽ xảy ra chuyện gì, thế nhưng không thể ngăn cản cũng không có biện pháp cự tuyệt. Trái lại đợi tới ngày đó đến, nàng như thế nào có khả năng bình tĩnh?!

"Cô cô ——" Bách Lý Thần căn bản không biết Bách Lý Thương Mặc nội tâm khó xử, bởi vì cô cô đại nhân sắc mặt vẫn như thường.

Hơn nữa, cô cô, ngươi không phải nói ngươi muốn đả tọa tu luyện sao? Ngươi hiện tại là đang làm gì chứ?! Ngồi ở đình lý ngắm trăng?! Tối ghê tởm chính là ngắm trăng cũng không mang ta theo!

Bách Lý Thương Mặc tự vấn liền cứ như vậy bị Bách Lý Thần cắt đứt, bất quá nàng cũng không để ý. Trái lại liền buông xuống vấn đề nàng vừa quấn quýt lúc nãy, ai, còn nghĩ tiếp cũng thành ma chướng mất

"Thần nhi ——" Bách Lý Thương Mặc quay đầu nhìn về phía Bách Lý Thần, nhưng thấy nàng chỉ mặc một thân áo sơ mi, không khỏi nhăn mày nhăn mặt, ngữ khí cũng liền bực mình “ Thế nào lại ăn mặc đơn bạc như vậy đi ra?! Ngươi hiện tại không thể so sánh với trước đây, quả thực hồ đồ!!”

"Cô cô, ta ngủ không được ——" Bách Lý Thần nắm bắt góc áo tội nghiệp nhìn Bách Lý Thương Mặc, "Người ta đã quen với việc có cô cô bên người rồi mà!!”

Xem Bách Lý Thần nhăn nhó bộ dạng, Bách Lý Thương Mặc phía sau lưng phát lạnh.

Thần nhi, ngươi tốt nhất không bao giờ nên làm nũng nha!

Bách Lý Thương Mặc bất đắc dĩ thở dài, "Chúng ta vào đi thôi."

Nếu như trước đây nàng còn có thể quyết cự tuyệt, hiện tại, Bách Lý Thần giống như một con búp bê vậy, nếu như cảm mạo thì biết làm sao bây giờ?!

Chính mình tính tình thực sự là bị ma luyện càng ngày càng tốt.

Cô cô đại nhân cảm thán nói.

Bách Lý Thần ở sau lưng giơ tay làm tư thế V chiến thắng, ta chỉ biết, chiêu này nhất định hữu dụng!!

Cô cô yêu thương ta a, cô cô yêu thương ta a! Cái tên Thần này trong lòng không gì sánh được nhộn nhạo.

La la la la, la la la la, ta muốn với cô cô cùng nhau ngủ!

Bách Lý Thần nhanh như chớp chui vào trong chăn, sau đó nhìn Bách Lý Thương Mặc đang đứng một bên như cương thi, dùng khẩu khí rất nghi hoặc hỏi “ Cô cô, người không cởi áo ngoài sao?!”

Mọi người đều như vậy hết rồi, có cái gì mà xấu hổ?! Ta trước đều bị ngươi sờ soạng, nhân gia cũng đâu giống như cô cô người xấu hổ như vậy?!

Bách Lý Thần đã sớm quên mất lúc trước là ai kêu cô cô đại nhân đánh nàng ngất đi

"Không cần." Bách Lý Thương Mặc cũng không biết vì sao, rõ ràng lúc trước sớm có qua 'Da thịt chi thân', nhưng Bách Lý Thần khỏe lại rồi, nghĩ kỹ vẫn có cái gì không đúng lắm

"Thoát đi thoát đi thoát đi, bằng không ngủ rất khó chịu."

Bách Lý Thần lời này kỳ thực không có gì nhiều ý tứ, thế nhưng nghe lại có ý rất hèn mọn

Lúc này Bách Lý Thương Mặc cứ như một tiểu nương tử bị đùa giỡn. Mà tướng công của nàng đã sớm lên giường đợi mỹ nhân

Kỳ thực Bách Lý Thần muốn bằng bất cứ giá nào cũng phải ngủ cùng nhau, nhân gia ta bị cô cô đùa giỡn các loại, nàng còn sợ gì nữa?! Phỏng chừng trên người nàng bao nhiêu ký thịt, cô cô so với nàng còn rõ ràng hơn, nàng còn cái gì phải sợ?! Trái lại cô cô, chỉ nhìn qua không được chạm qua. Nếu như chính mình mà cũng xấu hổ rồi gì gì đó thì đời này căn bản không xong rồi

Bách Lý Thần tuy rằng rất nghe lời Bách Lý Thương Mặc nói, lá gan cũng rất nhỏ, thế nhưng nàng trong lòng vẫn xem bản thân là công

Cho dù ta có thụ như thế nào đi chăng nữa, lên giường rồi cũng nhất định phải công

Bách Lý Thương Mặc thật sự là bị Bách Lý Thần bức không có biện pháp, nàng ta rõ ràng lấy nguyên nhân thụ thương yêu cầu chuyện vô lý

Bất quá nghĩ kỹ lại, qua vài ngày nữa cũng sẽ có sự tình quá phận xảy ra, hiện tại coi như luyện tập đi

Hơn nữa, chính mình không được tự nhiên, nàng ta lại sung sướng như vậy

Rõ ràng trước kia trong sơn động, Thần nhi bị mình dằn vặt mà yêu cầu mình đánh ngất nàng mà

Bách Lý Thương Mặc vừa nghĩ như thế, tâm lý quấn quýt cũng bớt đi ít nhiều.

Cởi ngoại sam, liền chui vào trong chăn bông.

Bởi vì Bách Lý Thần quan hệ thân thể, lãnh lẽo mùa đông hay hè nóng bức cũng đối với nàng có ảnh hưởng. Nên phải có một cái chăn

Bách Lý Thần chính là kích động cùng hưng phấn, cô cô ngủ bên cạnh ta, cũng sẽ ôm dỗ ta ngủ sao?!

Được rồi, Bách Lý Thần ngươi cứ ôm chí hướng đó mà ngủ luôn đi

"Cô cô ——" Bách Lý Thần cũng không dự định khách khí, ôm Bách Lý Thương Mặc eo nhỏ nhắn, rất đắc ý, "Trên người người thật là thơm!" Nói xong, còn không ngừng hướng cổ nàng cọ cọ, giống như chó con

" Ngoan ngủ đi, đừng hồ đồ!” Bách Lý Thương Mặc chỉ cảm thấy tóc Bách Lý Thần sượt qua hai gò má nàng, trong ngực hơi ngứa

Bên cạnh là mùi thơm thiếu nữ, không tự chủ lại nhớ tới tình cảnh trong sơn động, nội tâm cũng vô tình có chút kích động.

Nhắm mắt lại, yên lặng vận hành 'Tiên thủy tĩnh tâm bí quyết' hy vọng không bình tĩnh trong lòng nhanh chóng tiêu tán

Trước đây không nghĩ Thần nhi có bao nhiêu mị lực, một vài chuyện trải qua rút cuộc cảm giác với nàng cũng thay đổi sao?!

"Nhân gia thích ôm cô cô cùng ngủ!" Bách Lý Thần nghĩ đùa cô cô thật là chuyện vui vẻ nhất đời “ Cô cô trên người ấm áp thật là thoải mái” nắm chặt hai tay, khiến cho Bách Lý Thương Mặc nằm trong chính mình ôm ấp

Kỳ thực dựa theo chiều cao so sánh, Bách Lý Thương Mặc cùng Bách Lý Thần cũng không kém là bao nhiêu, nói trắng ra là Bách Lý Thần đại khái cũng chỉ cao hơn nàng ba bốn li mà thôi

Đương nhiên, cao hơn một li cũng là cao, vì vậy Bách Lý Thần kiên định chuyện thực chính mình là công quân

Ngươi ôm có thể, thế nhưng tay ngươi sao có thể muốn sờ loạn?! Bách Lý Thương Mặc không nhịn được liếc mắt một cái, tay cũng nhanh chóng nắm lại bàn tay đang muốn tác quái Bách Lý Thần

Hỏa trong lòng nàng, hình như càng ngày càng cháy bỏng

'Tiên thủy tĩnh tâm bí quyết' cũng giải quyết không được vấn đề này sao?!

"Ngủ!" Lần này Bách Lý Thương Mặc cũng không dự định mặc nàng muốn làm gì thì làm, nói như thế nào hiện tại cũng không đúng lúc, hung hăng trừng Bách Lý Thần liếc mắt, "Ngươi nếu không thành thật, vậy ngủ một mình đi!!"

Ngô, cô cô là người xấu!

Bách Lý Thần chu miệng, khẽ hừ một tiếng, không sờ thì không sờ, ta còn bất hiếm lạ sao?! Lần sau ta cũng không cho ngươi sờ ta!!!

Đương nhiên, nghĩ thì nghĩ, chứ tay nắm chặt tay Bách Lý Thương Mặc vẫn không buông ra, nhưng cũng thành thật không ít

Haaa, ngủ!

Bách Lý Thương Mặc thấy Bách Lý Thần giận dỗi chính mình cũng chỉ có thể xem như không thấy. Nếu như nghe theo lời nàng ta nói, phỏng chừng nàng sẽ phải thức tới sáng mất

Tuy rằng mình nguyện ý với Thần nhi cùng nhau, thế nhưng nếu tính uy nghiêm cũng mất đi, không phải sau này sẽ không thể áp trụ nàng ấy sao?!

Có lẽ là thực sự quá mệt mỏi, cũng có thể là bởi vì có Bách Lý Thương Mặc ở bên người, Bách Lý Thần ôm cô cô đại nhân thật đúng là ngủ ngoan

Ấm áp khí tức chiếu vào trên mặt Bách Lý Thương Mặc khiến nàng tỉnh lại, nhìn qua kế bên khuôn mặt khi ngủ bình tĩnh cùng nhã nhặn lịch sự, thiếu đi tính trẻ con

Khuôn mặt này không thể nói rõ là tuyệt sắc khuynh thành, có lẽ vì vẫn còn chưa nảy nở

Trải qua vài năm, nhất định cũng sẽ là một đại mỹ nhân, tối thiểu không hề thua chính mình

Bách Lý Thương Mặc nhìn khuôn mặt non nớt này, nhàn nhạt nở nụ cười.

Nàng chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày thích một tiểu cô nương như thế, không chỉ tuổi so với chính mình nhỏ hơn, mà tới bối phận càng không đồng lứa

Chỉ là, chấp nhất của nàng cũng là cuộc đời này mình cũng ít thấy được

Nàng đối với chính mình chấp nhất.

Thần Nhi, nguyên lai ngươi chính là ma chướng của ta

Bách Lý Thương Mặc nhẹ nhàng động tác, ngón tay trong không trung nhẹ phác thảo theo những đường nét trên khuôn mặt Bách Lý Thần, không có đụng chạm vào mà chỉ là gần trong gang tấc

Này mắt, này mi, này mũi, này môi…..tất cả cùng nhau tạo thành một khuôn mặt như thế

Thần nhi.

Bách Lý Thương Mặc thoải mái cười.

Đã từng cho rằng đại ca cướp đi tất cả của nàng, lại không biết cuối cùng hắn lại đưa đến cho mình một thiên đại lễ vật

Nếu như khi còn trẻ, tất cả đau khổ chỉ vì sau này gặp được ngươi, như vậy, cũng không phải là không thể a

Mộc Tử Khê đã trở thành quá khứ, mà lúc này người nàng ôm trong lòng chính là hiện tại và tương lai

Bỗng nhiên quay đầu lại, người nọ nhưng tại ngọn đèn dầu rã rời đứng nơi ấy

Lần này xoay người, làm sao chỉ là còn có ngươi một người?!

Dưới khắp bầu trời khói lửa này, ngươi mỉm cười xoay người, khi đó ta liền biết, trong ánh mắt ngươi cũng chỉ có mình ta. Mà ta trong mắt cũng sẽ không chứa được người khác ngoài ngươi

Hôm nay, ta cùng với ngươi, giống như dây tơ hồng, sợ là muốn cắt cũng không thể nào đứt được