Con Đường Đại Đạo

Tác giả:

Thể loại:

Tiên hiệp

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

85 Chương
5/5(1 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Con Đường Đại Đạo là một truyen của tác giả x_chien sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Con Đường Đại Đạo được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Con Đường Đại Đạo.

Đang trên đường về nhà Lâm Đĩnh bất chợt bị người ta kéo lại, chưa kip mở mồm chửi ầm lên thì đã được một tràng tiếp thị mà chỉ cần là đàn ông thì sẽ .....

Người kéo hắn lại là một lão già có khuôn mặt rất chi là bỉ ổi, đã vậy trên cái khuôn mặt đó còn khẽ nở một nụ cười nham nhở trông vô cùng khả ố.

Khỏi cần nói cũng biết người ta chỉ cần nhìn cái bản mặt này thì sẽ liên tưởng ngay đến ba cái thứ hàng mà mấy cô cậu dùng để hiểu biết thêm về sinh lý con người, còn mấy ông mấy bà thì cùng nhau nghiên cứu để tăng thêm kinh nghiệm phi thăng trên giường.

Ờ nói văn vẻ là công cụ giáo dục giới tính, còn nói thẳng ra là đồ khiêu dâm.

-Ta có đồ tốt đang muốn bán đây, anh bạn có muốn xem một chút không hắc hắc.

Nói xong lão ta còn len lén nhìn bốn phía xung quanh tràn đầy tinh thần cảnh giác rồi cười lên hô hố.

Lâm Đĩnh nhìn mà nghĩ thầm.

-Thời buổi chó má gì thế này, con mẹ nó bán hàng cấm mà cũng dám công khai ban ngày ban mặt thế này, không lẽ nhìn bản mặt anh đây giống là người thiếu sex nên cần bổ sung gấp sao?

Nghĩ thì là thế nhưng ngoài miệng thì...

-E hèm ừm... ông anh có đồ tốt gì, móc ra cho thằng em đại khai nhãn giới một phen coi nào, nói trước ta đây là người biết hàng đó nhé, đừng có mà lấy ba cái loại tầm thường ra mà lừa gạt ta, nếu không hậu quả thì ông già tự chịu đi nhá hắc hắc...

-Ối giời ơi ta là ai chứ, ngươi dám nghi ngờ nhân phẩm của lão già ta đây? Đúng là thật không có thiên lý mà, lại có kẻ dám nghi ngờ ta sao, ài đúng là tuổi già xế bóng anh hùng mạt lộ à, thôi không dông dài với ngươi nữa ta quả thật có đồ tốt muốn giới thiệu cho chú mày đây, phải nói là "Tiền vô cổ, hậu vô lai", độc nhất vô nhị, kinh thế hãi tục, trên trời dưới đất chỉ có một......

Nhìn lão bán hàng thao thao bất tuyệt, nước bọt tung tóe hắn cũng thấy ngứa ngáy trọng lòng, bèn cắt ngang lão ta.

-Này ông già nó có phải cổ kim vang dội "Tố nữ bí kíp thập bát thế".

Lão ta trừng mắt chửi ầm lên "Tố nữ bí kip" chó má là cái quái gì? làm sao sánh được với môn thần công tuyệt thế của ta.

-Không phải?

-Vậy chắc là "Long thương thập bát thức" đỉnh đỉnh đại danh rồi, lần này cấm có sai à nha nhất định là như thế rồi

-Không phải, không phải chưa nghe bao giờ.

Lão bán hàng lắc đầu .

-Không phải chứ vậy mà cũng không đúng, chả lẽ lại là mấy món kia sao?

Thế là Lâm Đĩnh kể một lèo mười mấy môn thần công mà hắn biết như Kim bình mai, Nhục bồ đoàn, long căn bất bại công, thần thương vô địch....

Nhưng chỉ được cái lăc đầu như chong chóng.

Hắn nghĩ thầm chả lẽ thật sự là đồ tốt của em nào đó lộ hàng, chưa có bản thật.

-Này vậy hàng của ông anh là của tác giả nào thế, mới sản xuất à?

-Thằng em đúng là kiến văn uyên bác thật sự là hàng mới, do chính bổn nhân sáng tạo.

-Cái gì thì ra hàng tự sướng, lão già này không phải đang giỡn ta đây đó chứ.

Lâm Đĩnh nhìn lão với ánh mắt kì quái, trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh, cứ tưởng là siêu phẩm của Maria ozama, hay phim quay lén của người mẫu diễn viên nổi tiếng nào, hắn nhủ thầm phim của lão già này tự đóng chưa xem đã thấy buồn nôn, làm quái gì mà còn hứng với chả thú, không khéo bật lên xem rồi liệt luôn tiểu đệ thì khổ.

-Không tin thì các ngươi cứ tưởng tượng một lão già răng lởm chởm, ố vàng, khuôn mặt nhăn nheo kiểu như sắp đi đời nhà ma đến nơi rồi ngồi một mình trong phòng quay cảnh thẩm du hoặc cùng lắm là có thêm một bà già lưng còng lụ khụ răng rơi rụng gần hết giúp lão ta hạ hỏa, đấy chỉ là ý cảnh sơ bộ mà thôi với một người ý chí kiên định như ta đây cũng phải lạnh gáy, các ngươi nói thử xem người bình thường có mấy ai chơi nổi loại hàng độc môn bí kíp này chứ?

Nghĩ đến là rùng mình, đang muốn dứt áo bỏ đi thì bị lão ta giữ chặt lại, có dùng lực mạnh thế nào cũng không dứt ra được.

-Ngươi không tin ta .

Lão ta nhìn hắn với anh mắt sắc lẻm, khuôn mặt bỉ ổi ánh lên thần sắc khác thường.

-Tin ngươi mới là lạ, nhìn ngươi như thế có thể sáng tạo ra được cái quái gì chứ, không nhìn cũng biết người gặp người né, ma gặp ma chê, lão già mau buông tay đi ta còn phải về nhà đó.

Lão ta nghe thế tức diên lên

-Thằng nhóc mày đúng là không biết tốt xấu, ta nhìn ngươi thuận mắt mới muốn để lại cho ngươi luyện bản công pháp này của ông, hừ có bao nhiêu thằng quỳ xuống cầu cạnh ta muốn có đươc cơ duyên này mà không được, thế mà ngươi cư nhiên còn muốn chạy.

-Công pháp??? công pháp gì chứ, không phải là thái âm bổ dương thần công sao?

Lâm Đĩnh chợt cảm thấy là lạ, hình như mình hiểu lầm cái gì đó.

Lão ta nói.

-Công pháp tu tiên chứ còn công pháp gì nữa.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện