Cực Phẩm Ăn Xin Cường Hãn

Chương 33: Gái (2)

“Khụ...khụ...tức chết mất...sao toàn xịt vậy...” Hàn Nhật tay hất hết mấy hạt bụi mù trước mặt, lòng vẫn thật khó chịu.

“Thử lại...”

“Lấy một ít bột Quỳnh Hoa từ một chiếc lọ bên cạnh ra, trộn thêm ít bột Hỏa Liên, tiếp nén chặt lại vào bên trong quặng sắt tinh kiết “ Hàn Nhật lẩm bẩm, đồng thời tay cũng không ngừng di chuyển, vì là quặng sắt nên khá dễ nắn, hai tay đan lại rồi nén quặng sắt thành một hình tròn.

Nhìn tác phẩm mới của mình Hàn Nhật cũng gật đầu, tuy không mấy tròn lại có chút hơi thô nhưng như vậy đã là tạm được.

Hắn không dừng lại ở đó, tiếp tục làm thêm gần hai chục cái như vậy nữa mới dừng lại.

Nhìn mấy quả cầu này trong lòng Hàn Nhật như chảy máu, sắt tuy không có gì quý nhưng cũng không thể nói là rẻ, đến năm linh thạch mới được một cân, tốn nhất lại là hai loại bột Quỳnh Hoa cùng Hỏa Liên, tổng hai thứ này nuốt trọn hơn trăm linh thạch của hắn. Lại thêm vài thứ khác nữa, chỗ này cũng phái năm trăm linh thạch là ít.

Nhớ đên lúc còn là ăn xin, việc ăn lo một bữa quả thật là không thể, ở Lưu Phúc trấn tiền phổ thông lại là tiền đồng và tiền vàng, một chiếc bánh màn thầu giá ít cũng đã bảy đồng, không kể có nhân còn đắt hơn, linh thạch ở đó quá quý hiếm, nếu chỉ càn có một viên thôi sợ cũng sẽ có thể ăn no cả tháng. Kiếm ăn ở một nơi như vậy không hề dễ dàng, khi đó hắn vẫn còn rất ngớ ngẩn chỉ sống bám theo Nhà chứ chưa thể xin các việc được, mà kể cả có xin cũng chả có ai nhận. Không một người chủ nào muốn mạo hiểm để tuyển một đứa tiểu tử cả, danh tiếng tại đó quan trọng hơn cả doanh thu.

Mà hiện giờ hắn liền lúc dùng lãng phí hơn trăm linh thạch sao có thể không sót được, cứ mỗi lần thất bại lòng hắn càng đau a. Nếu trước hắn có số tiền như vậy thì chắc chắn bây giờ hắn khôbg ở đây. Nhưng Hàn Nhật không thể không làm vậy, không cách nào biết hắn sẽ gặp nguy hiểm gì trong lần này, việc chuẩn bị là rất cần thiết.

Gom lại thành một đống để một góc bàn.

Rút một tờ giấy vàng nhỏ ra, bút lông chấm vào bát máu gà trống, ánh mắt Hàn Nhật như ngưng tụ tại một điểm, hít một hơi thật sâu, hắn bắt đầu đặt bút. Một dấu đỏ đầu tiên được in lên tờ giấy, bút tiếp tục đưa đi, tạo thành những nét tựa như không theo trật tự nào cả.

Nét mặt Hàn Nhật nghiêm lại, dù chỉ là đang đeo mặt nạ nhưng vẫn có thể thấy rõ một chút mồ hôi chảy từ trán hắn.

“Xong” Trong đầu Hàn Nhật hô lên khi vừa vẽ xong nét cuối cùng.

Đây là một loại bùa, Hàn Nhật đã được lão đầu nhắc qua nhiều loại phù cùng tác dụng của chúng, trong đó cá một loại là Hỏa Cầu phù là gần giống với tác dụng của Hỏa Bạo, đều dùng kích phát nổ nhưng uy lực lại có chút yếu hơn, lại thêm khó chế tạo. Bùa hắn đang làm là Kích Phát phù đặc chế riêng cho kích hoạt Hỏa Bạo.

Cẩm Hỏa Bạo lên, đầu tiên dùng dao khắc một lỗ nhỏ lên nó, lại đính Kích Phát phù lên điểm đó.

“Vậy là hoàn thành, xem lần này có được không đây” Trong lòng Hàn Nhật không ngừng cầu nguyện, nếu lại hỏng nữa coi như hắn mất đi một khoản tiền vô ích nữa.

Vì đât là lầu hai, Hàn Nhật cũng chắc rằng không ai dám dò xét phòng mình khi không được cho phép cả.

Như mọi lần hắn đem Hỏa Bạo lại gần trong một không gian góc phòng, theo như tìm hiểu thì trong nhà trọ này có một ít trận pháp, nhờ sự giúp đỡ của lão đầu hắn cũng đã liên kết một chút vào trận pháp phòng ngự cấp 1 của riêng mình giúp nó thêm kiên cố, ngoài phạm vi của nó sẽ không ảnh hưởng, như vậy sẽ không làm kinh động đến ai, lại tiện thực hiện.

“Bạo...”

Hàn Nhật hô lên một tiếng đồng thời ném Hỏa Bạo trong tay ra.

Dưới ánh mắt của hắn, lá Kích Phát phù dần dần chuyển đổi đỏ lên một chút, ban đầu từ xung quanh, sau đó lại lan dần dần bào bên trong.

“Xì...”

“Lại thế nữa, thất bại hoài vậy...”

Kích Phát phù gắn trên Hỏa Bạo hiện đã tan thành tro bụi, cùng với vậy bên ngoài bề mặt hỏa bạo hình thành lên một lớp han. Đây chính là thể hiện Hỏa Bạo đã thất bại.

“Thử lại, mình chắc chắn sẽ thành công.” Hàn Nhật nắm chặt tay đi về phía bàn, tay bắt đầu cầm chiếc bút lông.

“Bạo...”

“Xì...”

“Bạo...”

....

“Cạch...”

Đặt mạnh tay chiếc bút lông xuống, nhìn đống tài liệu dùng linh thạch quý báu mua về đã uổng phí gần hết, tâm tình Hàn Nhật tồi tệ hơn bao giờ hết, tuy hắn có thể kiên trì đến cùng, nhưng điều kiện là hắn cũng phải có tài liệu cùng thời gian vô số, đây lại liên tiếp thất bại, hắn không thể không nổi giận.

“Lão đầu, ông mau ra chỉ rõ ta sai ở đâu được không vậy, nếu cứ như thế này ta phát điên mất”

“...”

Lão đầu vẫn im lặng, đúng như lão nói với Hàn Nhật được dạy xong cách làm Hỏa Bạo.”Tiểu tử, hiện tại như vậy là ổn rồi ngươi tự làm lấy đi.”

“Sat thủ thiên tài, ta mong ngài có thể giúp cho ta được không vậy! “

“Sát thủ ngài thật là một nguiwuf ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, ngài tốt bụng có thể nói cho kẻ ngu ngốc như biết mình sai ở đâu không.”

....

Hàn Nhật nói đến cong cả lưỡi mà lão đầu vẫn không nói một câu, cứ im ỉm im ỉm.

“Được rồi, vậy mình sẽ làm nốt số tài liệu này vậy.”

Hàn Nhật tức giận với lão đầu.

Để làm một Hảo Bạo cùng cả bùa Kích Phát tổng thời gian cũng đến nửa giờ, với số tài liệu còn lại Hàn Nhật dự tính ít cũng phải được mười cái nữa.

Lúc này Hàn Nhật cực kì thận trọng trong từng động tác, từ tỉ lệ trộn bột Quỳnh Hoa và Hỏa Liên, đến công đoạn pha máu gà trống.

Đến khi trời đã là một giờ sáng hắn đã chính thức xong tất cả.

Bây giừo là lúc kiểm tra thành quả.

“Bạo...”

“Bạo...”

“Bạo...”

...

Hàn Nhật đáp liên tiếp mấy quả cùng một lúc, kết quả cũng không khả quan, dù Hảo Bạo khi được Kích Phá phù biến thành đỏ nhưng cũng chưa hề có dấu hiệu nổ.

“Đây là quả cuối cùng rồi...”

“Bạo...”

“Thôi mai lại tiếp tục vậy, giờ mình sẽ đi tu luyện” Hàn Nhật liền quyết định ngay sau khi Hảo Bạo được tung ra.

Nhưng sau đó Hàn Nhật đã phảo dừng lại.

“Ầm...”

Một tiếng nổ nhỏ truyền đến tai Hàn Nhật, nhưng cũng đủ để nét mặt hắn cười vui vẻ, trong đầu hắn bây giơf hiện hai chữ “ Thành công”

Do được trận pháp trấn giữ vì vậy gian phòng hoàn toàn không có vấn đề gì, Hàn Nhật ánh mắt chăm chú nhìn vào đám bụi góc phòng.

“Cái gì thế này? “

Hàn Nhật bị đơ ra khi nhìn vào đám bụi đã tản đi chút ít, nơi đó tự dưng lại xuất hiện thêm một thứ khác nằm im ở đó.

“Lãi đầu, ông sao không nói với ta khi thành công còn xuất hiện thêm hình nộm vậy”

Hàn Nhật mặt vẫn đờ ra, miệng há hốc, trong khi vẫn đang vội dùng thần thức hỏi lão đầu.

“ Hả ngươi đã thật thành công sao! “

Lão đầu hiện giờ cuối cùng cũng nói.

“Đúng vậy, nhưng ông vẫn chưa trả lời ta, thật sự khi thành công xuất hiện cả thêm hình nộm sao.”

“ Làm gì có, tiểu tử ngươi vui quá đến ngu rồi sao”

“Đâu có ông nhìn góc phòng kìa”

“Hả! Đây đâu phải là hình nộm, là người mà tiểu tử”

Lão dầu lập tức hô lên sau khi nhìn kĩ ở góc phòng kia.

“Vậy sao? “

Hàn Nhật khí hiểu, cẩn trọng bước lại gần góc phòng, hắn mới có thể nhìn kĩ, đây là một người cả người hắn đều một màu đen, hiện tại nằm im ở đó, không hề có chút động tĩnh.

“ Đúng thật, nhưng sao lại xuất hiện ở đây được, lại hắn hình như đang bị thương đến hôn mê thù phải”

Sau khi dùng thần thức đảo qua người kẻ mới xuất hiện này Hàn Nhật liền kết luận.

“Ta vừa không có để ý, tiểu tử ngươi xem lại thử đi”

Hàn Nhật mắt nhìn một lượt quanh phòng, sau khi nhìn qua chiếc cửa sổ mới hiểu được, cánh cửa vừa rôuf vốn đóng nhưng hiện tại đã được mở tung ra từ bao giờ.

“Ha ha...ta buồn cười chết mất...”

Hàn Nhật bỗng nhiên cười lên.

“Um! quả thật kẻ này số thật xui sẻo mà “

“Ha ha đúng vậy, hắn thật quá xui sẻo, lại chịn sdungs lúc Hỏa Bạo nổ làm chi, lại nhảy vào đâu không nhảy lại đúng chỗ đó...haha”

“Cười cái bép...mau xem kĩ tên đó đi”

Bị Lão đầu nhắc nhở Hàn Nhật cũng tạm thời dừng lại, hắn cũng cảm thấy mình hơi quá nhưng có lẽ vì căng thẳng quá lây mới vậy.

Xác định kẻ tới đã thật sự bất tỉnh Hàn Nhật yên tâm, do kẻ này vẫn nằm úp xuống nên Hàn Nhật phải lật lại.

“ Sai người hắn lại nhiều viết thương vậy” Hàn Nhật tự hỏi sau khi nhìn thâys luên tiếp mấy vệt máy dài trên người kẻ này. Toàn thân hắn quần áo đã tả tơi, thêm nữa có thêm mấy vệt máu đã thấm loang ra. Có lẽ đây mới chính là nguyên nhân chủ yếu kiến hắn bất tỉnh.

“Ta tuy không cảm nhận rõ nhưng ít người này cũng tu vi tầng chín đó, tiểu tử ngươi cẩn thận một chút.”

Nghe vậy Hàn Nhật bất ngờ nhưng cũng nhanh bình thường lại, các viết thương trên người hắn không phải thuộc loại thông thường mà rất nghiêm trọng, về phần Hỏa Bạo có lẽ chỉ là một phần nhỏ mà thôi.

Nhưng Hàn Nhật vì thế mà càng đề phòng hơn, tu vi tầng chín sao có thể là dạng thường được.

“Lão đầu, hay ta báo cho bịn người Ngô Mộc Lâm biết”

Hàn Nhật nhanh chings quýêt định.

“Việc này trước tạm thời xem xét, ngườu này hiện đang bất tỉnh không thể nào dậy ngay được, chúng ta cứ để đó hẵng hay.

“Được rồi! Để xem kẻ này là ai “

Hàn Nhật gật đầu, hắn nhinanh chóng tò mò mà lật khăn che mặt người này ra.

“ OMG!Gái!” Lãi đầu thốt lên.

....

p/s: mong mọi người thank và cmt chỉnh sửa và nhận xét. đây sẽ là động lực để tác giả viết.