Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 14: Trứng kỳ lân bảy màu

. . .

Vừa ra khỏi tầm mắt của mấy người , Đặng Dịch vội vàng chạy đến một chỗ vắng người , dựa lưng vào tường thở dài lẩm bẩm nói :

“Trời ạ , suýt chết ta rồi , xém chút nữa thì nghỉ cưa gái”

Nói đến đây hắn cũng buồn bực , chả hiểu hắn làm cái gì sai mà cứ bị giảm điểm hảo cảm hoài. Thử kiểm tra thuộc tính một chú :

+Ký Chủ : Đặng Dịch

Cấp độ : 11 – EXP : (10/36000)

Thiên Phú : 6/10

Tu vi : Võ Sư Trung Kỳ- Linh Khí : (12010/36000)

HP : 12800/12800

Tài Sản : 47.700 vàng – 21000 bạc – 2345 đồng. / 25 Hạ Phẩm Linh Thạch

Vật Phẩm : Tu Vi Đan*3 – Bình HP*30 – 1 Lần rút thưởng – Tử Thần Hồi Báo

Nhiệm Vụ : 2

Kỹ Năng : +Thiên Nhãn.

Công Pháp : Luyện Khí Sơ Nhập ( Bỏ Đi) // -Huyết Vương Quyết- (!)

Tích Phân : 8760

Mị Lực : 80/100

Sức Chiến đấu : 1070 + ? ( Đẳng cấp +110 - TuVi +960 – Phụ trợ + ? )

Nhìn qua một lượt , hắn mới thở phào nhẹ nhõm . Cũng may là không trừ hết điểm EXP và Linh khí , không thì tụt cấp mất tiêu rồi . Hơi nghĩ về Lâm Thiên Tuyết hắn lại bất đắc dĩ , đùa gì chứ, bắt hắn tán gái??? Cả kiếp trước hai mươi ba năm cuộc đời , hắn còn chưa biết đến yêu đương là cái gì , chỉ có cắm đầu học , học và học như một tên điên , làm gì có thời gian mà nghĩ đến chuyện khác chứ. Chợt hắn nghĩ đến thứ gì đó , cười một cách hèn mọn nói :

“Hệ thống , ngươi bảo là ngươi cái gì có , cái gì cũng làm được đúng không??”

“Ting”

“Hệ thống biết ký chủ muốn gì và nghĩ gì nhưng không được đâu ký chủ ạ”

Đặng Dịch nghe xong xì mũi coi thường nói : “ Thế mà cứ to mồm kêu cái gì cũng có , cái gì cũng làm được”

“Ting”

“Tinh cảm con người là một thứ gì đó vô cùng sâu xa và khó với tới , hệ thống khó lòng mà can thiệp được , nhất là phụ nữ...”

Đặng Dịch buồn phiền vô cùng , tán gái thì không biết tán , hệ thống lại không giúp gì được , chả nhẽ cuộc đời tiêu dao , phong lưu tài tử phải kết thục tại đây sao , ta còn chưa bắt đầu nha . . . . .Nghĩ một lúc hắn cũng lắc đầu cười khổ , thôi thì chấp nhận số phân vậy.

Hắn đang địch đi quay trở lại đối mặt với tai ương thì chợt nhớ đến cái vòng quay may mắn còn có một lần miễn phí , nhưng chỉ nghĩ đến miễn phía thì hắn thấy hơi hơi khó chịu. Hắn nhớ đến lần đầu quay , nhớ đến hai chữ tử vong mà buồn phiền . Hít một hơi thật sâu , hắn đành nhắm mắt sử dụng để xem có gì cứu vớt tình hình hiện tại .

“Ting”

“Phải chăng sử dụng?”

“Phải”

“Ting”

“Sử dụng thành công”

Chỉ thấy trước mắt hắn lại hiện ra một chiếc vòng quay , lần này có tám ô lần lượt là:

+ May mắn lần sau

+Trứng Sủng Vật*Thần Cấp

+Cực Phẩm Nước Ngọt

+Thêm lượt

+Cực Phẩm Súng Ngắm

+Nhân Vật Rút Thưởng

+100.000 EXP

+10 Thượng Phẩm Linh Thạch

Nhìn qua một lượt thì lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm , may là không có cái vận may.

“Ting”

“Phải chăng bắt đầu?”

“Phải”

Hắn vừa dứt lời thì vòng quay bắt đầu khởi động dần dần . Lần nay , hắn không nhìn nữa mà nhắm mắt lại mặc kệ cho số phận quyết định....

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

“Thêm lượt hả , cũng được , tiếp tục” – Đặng Dịch chả thèm mở mắt ra nói

.....

Một lúc sau..

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

“Tiếp tục” – Đặng Dịch buồn bực nói

....

Một lúc nữa...

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

Đặng Dịch :”.........”

“Phải chăng tiếp tục?”

“Tiếp tục tiếp tục” – Đặng Dịch có chút khó chịu nói.

...

Lại một lúc nữa...

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

“Tiếp tiếp con em ngươi , không quay nữa , tốn thời gian vãi chưởng” – Đặng Dịch khó chịu quát .

“Ting”

“Mời ký chủ đọc lại hướng dẫn sử dụng , hệ thống không có em”

“Ting”

“Dừng quay sẽ vĩnh viễn mất đi rút thưởng hệ thống, phải chăng dừng??”

Nghe vậy Đặng Dịch buồn bực vô cùng , không còn cách nào khác lại phải tiếp tục..

..

Thêm một lúc nữa...

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

“Tiếp...”

.

.

.

Lại thêm một lúc nữa...

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Thêm lượt” “

“Phải chăng tiếp tục?”

“Hệ thống đại ca , ta đắc tội gì ca thì mong ca niệm tình ta là ký chủ mà tha cho ta đi mà..” – Đặng Dịch có chút khổ sở nói.

Hệ thống không trả lời Đặng Dịch .

“Phải chăng tiếp tục?”

Nghe vậy Đặng Dịch cũng chả biết làm gì khác hơn ngoài “ Tiếp tục “

...

Sau khoảng hơn vài trăm lần nói “ Tiếp tục “ trong vô vọng thì hệ thống lại vang lên.

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “May mắn lần sau”

“Ting”

“Hết lượt miễn phí , tiếp tục tốn 2000 tích phân , phải chăng tiếp tục??”

Lúc này đây Đặng Dịch lại thuận mồm nói : “ Tiếp....” nhưng hắn chợt nghĩ đến cái gì đó , giật bắt người cười hơ hớ : “ Cái hệ thống chết tiệt , không lừa được ta đâu , hahaha!!” . Nhưng ai ngờ hệ thống lại vang lên :

“Tiếp tục thành công , tốn 2000 tích phân , còn 6760 Tích phân”

Đặng Dịch nghe vậy la toáng lên : “ Cái What The F*** , ta chưa có nói tiếp tục , ngươi đây là ý gì , cố tình gài ta vào bẫy phải không , không được , ta muốn từ bỏ hệ thống , không muốn làm cái gì ký chủ ký chiếc gì nữa!!!!”

“Ting”

“ ‘Tiếp’ tương đương với ‘Tiếp tục‘, hệ thống hoàn toàn đúng”

“Ting”

“Từ bỏ tương đương với tự sát , phải chăng từ bỏ??”

“Gian thương , đây chính gian thương , ép mua ép quay , mẹ nó” – Đặng Dịch khó chịu nói

“Ting”

“Hệ thống không có quyền ép mua và ép quay , tất cả là do ký chủ tự nguyện”

Đặng Dịch :”.......”

Đúng lúc này tiếng chuông lại vang lên..

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ quay vào “Sủng Vật*Nhỏ’ “

Đặng Dịch nghe xong thì thở dài nhẹ nhõm , nhẹ nhàng cảm khái :

“ Thật đúng là tốn tiền bao giờ cũng tốt hơn miễn phí”

Hắn thử kiểm tra kho đồ thì chỉ thấy một quả trứng bảy màu đang nằm hiên ngang ở đó và chiếm tận tám ô đò . Xem thuộc tính sủng vật .

+Vật Phẩm : Trứng Sủng Vật*Thần Cấp

Miêu Tả : Trứng Kỳ Lân Bảy Màu

Thời gian nở : Còn 9 phút 26 giây

Nhìn lướt qua thì hắn ngẩn người , Kỳ Lân Bảy Màu?? Đùa ta à , để ta sử dụng loại sủng vật này có mà chết hả. Nghĩ vậy hắn không nhịn được mà nghĩ đến cảnh tượng mình cười Kỳ Lân Bảy Màu đi khắp nơi , tay thì cầm đũa thần như mấy đứa bé trên hoạt hình... Rùng mình một cái , hắn vội vàng vứt ngay cái ý nghĩ đó . Buộn bực một chút , hắn chợt nhớ tới Lâm Thiên Tuyết , ngay sau đó thì hắn cười một cách vô cùng tươi. Đang địch quay trở lại thì hắn nhớ đến độ hảo cảm tính như nào , liền vội vàng nói :

“Hệ thống , ta hỏi ngươi , tại sao mở ra cái độ hảo cảm hệ thống mà chả hướng dẫn chi tiết cho độ hảo cảm bao nhiêu và tính thế nào?

“Ting”

“ Tại ký chủ không hỏi ”

Đặng Dịch hà mồm định chửi nhưng lại thôi mà từ từ nói : “ ờ thế bây giờ ta hỏi , ngươi giải thích cho ta đi”

“Ting”

“Xin ký đọc câu hỏi ?”

Đặng Dịch buồn bực nói : “ Lại còn thế nữa mau giải thích chỉ số độ hảo cảm cho ta mau lên”

“Ting”

“Câu hỏi không đúng , mời ký chủ đọc lại câu hỏi”

Đặng Dịch lúc này không nhịn được nữa mà gào lên : “ Con....Con chó , thế ta phải đặt câu hỏi như thế nào!!!!”

“Ting”

“Xung quanh đây không có con chó nào cả , mời ký chủ nhìn kỹ lại”

.....

Sau một hồi cãi nhau kịch liệt , Đặng Dịch lúc này mới cố chịu đựng hít một hơi thật sâu , từ tốn nói:

“Thưa hệ thống , phải đặt câu hỏi như thế nào?”

“Ting”

“Nếu như ký chủ đã thành tâm muốn biết”

“Thì hệ thống sẵn sàng trả lời”

“Câu hỏi tất nhiên không phải là câu trả lời mà nó là câu mà ký chủ đặt ra để hỏi điều mà mình chưa biết và khi đặt câu hỏi cần có chủ ngữ , vị ngữ và dấu hỏi ở cuối câu”

Đặng Dịch : “...........”

“Ting”

“Xin mời ký chủ đặt câu hỏi?”

“Hỏi hỏi cái con chim , cúttttttt !!” – Đặng Dịch khó chịu gào lên.

“Ting”

“Ký chủ muốn biết về chim trong quần hay chim trên trời?”

Đặng Dịch : “...............”

.

.

.

.

P/s : Lên cơn nhảm nhảm một chương , có gì không hay mong các quý độc giả thông cảm.