Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 93: Ký chủ cứ yên tâm từ từ hưởng thụ

...

Lăng Tiêu Tiêu thấy những 'tờ giấy' kia đột nhiên biến mất thì lập tức ngẩn người.... Quan sát thấy không có vấn đề gì xảy ra thì thở phào một cái, sau đó nói:

“Tiểu tử.....”

Lời còn chưa nói ra thì Lăng Tiêu Tiêu đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả người cứng đờ, không thể nào tin tưởng được nhìn về phía Đặng Dịch....

Chỉ thấy Đặng Dịch đang từ từ, thản nhiên tiến về phía mười người thuộc hạ của hắn một cách vô cùng bình tĩnh, không hề có một chút lo lắng nào... Điều quan trọng chính là nhóm thuộc hạ của Lăng Tiêu Tiêu lại đứng ngây như phỗng một chỗ, không cử động gì, không phản ứng lại một chút nào.....

Thấy vậy, Lăng Tiêu Tiêu nhíu mày thật chặt, một cảm khác không ổn lập tức dâng lên trong lòng hắn....

“Vô Sỉ, Vô Bỉ, Vô Vị....” - Lăng Tiêu Tiêu hét lên.

Nhưng mà đáp lại hắn chỉ là một sự yên lăng đến đáng sợ của bọn họ.... Lăng Tiêu Tiêu thấy không có ai trả lời mình thì lập tức nhìn chằm chằm về phía Đặng Dịch, trầm giọng nói:

“Ngươi đã làm gì bọn họ!!!”

Đặng Dịch nghe thấy Lăng Tiêu Tiêu hỏi vậy thì cũng không thèm để ý nhiều... Vẫn từ từ đi về nhóm người đang bị dính 'Định Thân Thuật' kia...

...

Những 'tờ giấy' mà Đặng Dịch đã ném ra kia chính là những là Bao Thiên Phù. Đại Thiên Phù là một tấm Phù Lục rất chi là đặc biệt.... Bao Thiên Phù không giống như các lá phù khác, phải vẻ theo một trình tự đặc biệt nào đó thì mới có thể chết tạo hình công....

Nhưng Đại Thiên Phù thì không như vậy... Khi mà chế tạo một tấm Bao Thiên Phù thì người chế tạo chỉ cần vẽ lên đó một ký tự đặc biệt của Đại Thiên Phù và ra một đòn vào trong tấm Phù Lục này thì nó sẽ lập tức hấp thu lại toàn bộ sức mạn của thần thông đó.... Đại Thiên Phù thì chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là tài liệu để luyện chế ra nó cực kì khó kiếm...

Để có được một tấm Đại Thiên Phù thì cần hai thứ nguyên liệu. Thứ nhất chính là những lát giấy được chiết ra từng những cây đại thụ ngàn năm... Không kể loài nào, chỉ cần trên ngàn năm là được.... Những tờ giấy này thì thực sự mà nói trên Thiên Vũ Đại Lục này chắc chắn 99,99% không có.... Nhưng mà đối với Đặng Dịch thì đơn giản vô cùng. Hắn vào cửa hàng hệ thống và mua nó với giá không hề đắt......

Nguyên liệu thứ hai để chết tạo ra một tầm Đại Thiên Phù chính là nước mắt của Titan(người khổng lồ)... Mà thực sự để kiếm được Titan ở Thiên Vũ Đại Lục thì chỉ có cách là vào trong Thần Thoại Khu mà thôi.... Nhưng mà điều này đối với Đặng Dịch thì không cần, hắn mua trong hệ thống là được......

Còn về vấn đề tại sao Đặng Dịch lại có được cách luyện chết Đại Thiên Phù thì cũng chỉ là trùng hợp mà thôi, trước đấy hắn không hề có ý định chế tạo phù để làm gì.. Mua trong hệ thống là được..... Cách chế tạo này là ba ngày trước ở trong rừng Tinh Túy, Đặng Dịch trong lúc mải đánh quái luyện cấp thì đã vô tình cứu được một người thư sinh trẻ.... Hắn vì cảm tạ Đặng Dịch nên đã tặng cho Đặng Dịch một cuốn sách hắn vô tình nhặt được.... Ở Thiên Vũ Đại Lục này không hề có hai thứ như vậy cho nên hắn dữ lại cũng không làm được gì.... Tốt nhất là tặng cho một cường giả như Đặng Dịch đi khám phá thì hơn.....

Học chế tạo Đại Thiên Phù xong, Đặng Dịch đã lập tức lao vào thử nghiệm.... Và tập Phù Chú trên tay hắn chính là thành quả....

...

Lại quay trở về trận chiến.....

Đặng Dịch lúc một mặt lạnh nhạt, trên mặt thi thoản xuất hiện một nụ cười mà cũng không phải là cười, từ từ đi đến nhóm người đang đứng yên như tượng, đối với Lăng Tiêu Tiêu nói:

“Ta đã làm gì bọn hắn?? Cái này thì đơn giản, để ta cho ngươi xem......”

Vừa dứt lời, Đặng Dịch còn không để Lăng Tiêu Tiêu và quân của hắn kịp phản ứng, sắc mặt lập tức thay đổi, tay đặt lên trán của một tráng hán nói nhiều nhất ngày hôm nay.... Nhìn chằm chằm vào hắn, Đặng Dịch cười nói:

“Kiếp sau nhớ in ít cái mồm lại nhé...”

Mặc dù bị dính Định Thân Thuật từ tấm Phù của Đặng Dịch, nhưng định thân cũng chỉ là định thân mà thôi, về mặt ý thức thì vẫn còn.... Tên tráng hán kia vừa nghe thấy Đặng Dịch nói như vậy thì ánh mắt hắn lập tức tóa lên một vẻ hoảng sợ tột độ, cầu xin nhìn Đặng Dịch....

Đặng Dịch thấy vậy cũng coi như không thấy, miệng nói nhỏ:

“Thôn Phệ...”

Dặng Dịch vừa dứt lời thì từ tay phải của hắn lập tức toát ra một lực hút vô cùng kinh khủng, hút đi toàn bộ Linh Nguyên có trong cở thể của tên tráng hán kia.... Sau Linh Nguyên chính là đến Huyết Dịch.... Toàn bộ Linh Nguyên bị hút đi khiến hắn trở thành một kẻ ốm yếu, toàn bộ Huyết Dịch bị hút đi.... hắn chân chính trở thành một cái xác khô vô hồn!!! Toàn bộ quá trình xảy ra nhanh chóng vô cùng, tất cả chỉ diễn ra không quá 10 Giây đồng hồ.... Tên tráng hán kia cho đến khi chết đi vẫn không kịp nói một câu nào... Phải thấy được Định Thân Thuật này của Đặng Dịch đã khá là kinh khủng.....

Nhìn cái xác khô vô hồn dưới mặt đất, Đặng Dịch một mặt vô cảm.... Bởi vì tên này mới chỉ là Võ Sư cảnh giới nên cơ thể của hắn không có chút nào ích lợi đối với việc tăng lên tu vi cho nên Đặng Dịch cũng lời mà đi “Thôn Phệ” nốt...

Nhìn những tên còn lại vẫn đang bị dính Định Thân Thuật thì Đặng Dịch cũng không lằng nhằng nữa Thôn Phệ toàn bộ Linh Nguyên và Huyết Dich bọn họ.... Dù sao Định Thân Thuật của hắn cũng chỉ được trong vòng 5 Phút đồng hồ mà thôi.... Không kéo dài được lâu... Với lại, hắn cũng đã thấy được vẻ mặt điên cuồng của Lăng Tiêu Tiêu, ra lệnh cho toàn bộ người của hắn xông lên....

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ thôn phệ 'Linh Nguyên và Huyết Dịch' của 'Vô Vị' , tăng 0.5% Tu Vi...”

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ giết chết 'Vô Vị'. Đạt được 1000Exp – 100 Cực Phẩm Điểm”

....

...

..

.

*Tu Vi Hiện tại : Trúc Cơ Đỉnh Phong (66.66%)

*Cấp độ : 0/10 ( 937451/1000000)

*Cực Phẩm Điểm : 1.235.320

Liên tiêp những tiếng 'Ting' vang lên trong đầu khiến cho Đặng Dịch có chút bực mình, lập tức đối với Hệ Thống nói:

“Hệ thống, ta trả 100 Nghìn Cực Phẩm Điểm. Ngươi ta cho ta cái 'Ting'.... Ok không?”

“Ting”

“Hệ thống sẽ không bán rẻ truyền thống tiếng kêu vì 100.000 Cực Phẩm Điểm.!”

“200 Nghìn....?” - Đặng Dịch một mặt lạnh tanh, đối với hệ thống nói.

“Ting”

“Hệ thống sẽ không bán rẻ truyền thống tiếng thông báo chỉ vì 200.000 Cực Phẩm Điểm.!”

“500 Nghìn? Ok không nào?” - Đặng Dịch nhíu mày lại, hỏi.

“Ting”

“Hệ thống sẽ không bán rẻ truyền thống tiếng thông báo chỉ vì 500.000 Cực Phẩm Điểm.!”

“Cái đậu xanh! 1 triệu Cực Phẩm Điểm!! Có tắt không thì bảo!!” - Đặng Dịch nghe hệ thống

“Ting”

“Thành giao!”

“Tắt tiếng 'Ting' tiêu hao 1 Triệu Cực Phẩm Điểm. Phải chăng tiếp tục.”

“Tắt tiếng 'Ting' tiêu hao 1 Triệu Cực Phẩm Điểm. Phải chăng tiếp tục.”

“Tắt tiếng 'Ting' tiêu hao 1 Triệu Cực Phẩm Điểm. Phải chăng tiếp tục.”

Liên tiếp ba tiếng thông báo vang lên khiến Đặng Dịch hơi ngẩn người một chút, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái đó, nhếch mép cười ha hả nói:

“Có cái *** ý!!! Tin người vờ lờ. Không ngờ hệ thống ngươi cũng có lúc bị ta hố!!! Ha ha ha!! Thoải mái!!! Thoái mái!!”

Hệ thống : “.....”

Thấy hệ thống không nói gì nữa, Đặng Dịch cũng lập tức thu lại tinh thần, nhìn Tu Vi, Cấp Độ và Cực Phẩm Điểm xong một lượt. Đặng Dịch lập tức tập trung sự chú ý nhìn về phía Lăng Tiêu Tiêu đang điên cuồng la hét người của hắn xuông lên, sau đó ánh mắt nhìn xung quanh các bụi cây, bụi cỏ một lượt.... Sau đó lấy ra từ trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới một thanh kiếm trông khá là quỷ dị... hình dáng trông hơi đáng sợ một chút.

Khi mà hắn đang định xông lên thì đột nhiên trong đầu lại vang lên tiếng thông báo của hệ thống.

“Ting”

“Chúc mừng ký chủ kích phát nhiệm vụ. “Giết người chỉ cần một chiều..””

“Nội dung: Chỉ là giết mấy tên thành viên quèn của Huyết Sát Đoàn mà thôi. Không cần đến chiêu thứ hai.. Yêu cầu kí chủ giết toàn bộ quan đội của Lăng Tiêu Tiêu có mặt tại đây chỉ với một đòn.”

“Ting”

“Thất bại trừng phạt : Hệ thống tịch thu 1.000.000 Cực Phẩm Điểm.”

“Ting”

“Thành công thưởng: +10% Tu Vi

“Ting”

“Số lượng hoàn thành (0/169)”

“Ting”

“Nhiệm vụ bắt đầu.”

Liên tiếp những tiếng kêu vang lên trong đầu Đặng Dịch khiến cho hắn có chút choáng vàng, buồn bực nói:

“Tắt hộ cái tiếng Ting đi “

“Ting”

“Tiếng 'Ting' là đặc trưng của Hệ Thống.. Tuyệt đối sẽ không gỡ bỏ!!”

“Ting”

“Ký chủ nghe nhiều rồi sẽ quen”

“Ting”

“Ký chủ cứ yên tâm từ từ hưởng thụ...”

Đặng Dịch : “.......”