Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 97: Giết chán rồi

...

Đám người Huyết Sát Đoàn thấy Đường chủ Lăng Tiêu Tiêu, một trong thập đại chiến thần của Huyết Sát Đoàn bị người ta một đòn miểu sát thì giống như bị dính định thân thuật vậy... Mặt cứ ngẩn ngở đứng tại chỗ.....

Ngay lúc mà Đặng Dịch cầm Sát Thiên Kiếm lên xuống về phía họ thì đột nhiên có một số người tỉnh lại và phát hiện, không suy nghĩ nhiều, người này lập tức hô to:

“Chạy!!! Mau chạy!! Sát tinh tới!!!”

Nhưng mà Đặng Dịch làm sao có thể để cho bọn hắn chạy một cách dễ dàng như vậy chứ?? Lập tức đạp lên Sát Thiên Kiếm, phi thật nhanh lại....

Đám người Huyết Sát Đoàn thấy vậy không quan tâm đến bất kì điều gì nữa, bỏ xuống vũ khí, bỏ lại tù nhân.... Thi nhau chạy!!! Thực lực của Đặng Dịch quá mức kinh khủng!!! Bọn hắn không hề có một chút ý chí chiến đấu nào......

Đặng Dịch thấy vậy thì nhìu mày lại... Mỗi người một chạy một hướng thì làm sao hắn có thể đuổi hết nha.???

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Đặng Dịch cũng không chần chừ chút nào, khi vừa Ngự Kiếm Phi hành đến chỗ của đám người Huyết Sát Đoàn thì lập tức nhảy suống, cầm theo thanh Sát Thiên Kiếm.... Bắt đầu đồ sát tứ phía!!!!

Cứ một kiếm chém tới là một người lại ngã xuống.... Cứ một kiếm đi qua thì toàn bộ Huyết Dịch của người đó đã bị Sát Thiên Kiếm hút đi... Liên tiếp những tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, thân thể hơi hơi rùng mình.....

Cái cảnh tượng một người càm kiếm đồ sát hơn trăm người, biến một vùng cỏ xanh tươi mát thành một vùng chiến trường kinh hoàng. Người ta thường có câu “Thây chất thành đống, máu chảy thành sông“..... Nhưng lần này.... Đặng Dịch giết là giết tới nỗi “Thây chất thành đống” nhưng lại không hề có một giọt máu nào chảy ra ngoài cả!!!!

Cứ mỗi người ngã xuống là y như rằng người này là một cái xác khô!!! Đây mới chính là cái khiến cho người ta cả thấy sợ hãi~~

...

Sau một hồi chếm giết điên cuồng, Đặng Dịch cũng không biết hắn đã giết bao nhiêu tên và để cho bao nhiêu người chạy thoát... Nhưng hiện tại hắn chỉ biết là mình còn đúng 10000 Exp nữa là có thể lên cấp được rồi!!!!

Nhìn đi nhìn lại bãi chiến trường một lúc, không thấy còn một tên nào của Huyết Sát đoàn sống sót nào thì Đặng Dịch lập tức thỏ dài một hơi, sau đó nhìn về phía Trấn Thiên.... Định nói điều gì đó thì lập tức ánh mắt lóe sáng nhìn về phía sau của Trấn Thiên, cười nói:

“Ai ya!! Vẫn còn Exp nha......”

Sáu người Lục Long vừa bị cảnh tượng một mình Đặng Dịch đồ sát hơn trăm người của Huyết Sát Đoàn làm cho hoảng sợ.... Khi mà nghe thấy nụ cười cùng lời nói đó của Đặng Dịch thì lại càng trở nên hoảng sợ hơn... Cả năm người kia lập tức rút kiếm ra, bảo về Long Nhất đang bị trọng thương....

Đặng Dịch thấy vậy thì hơi ngẩn người một chút, sau đó nhíu mày nói:

“Các ngươi sao không có chạy?”

Nghe thấy Đặng Dịch đột nhiên hỏi vậy thì cả năm người đều ngẩn ra, sau đó một tên trông còn khá trẻ, chắc tầm 16, 17 tuổi đối với Đặng Dịch rống lên:

“Chạy??? Sao chúng ta phải chạy?!! Bỏ chạy rồi để lại đại ca ở đây?? Cho tên ác ma nhà người giết hại?? Con ** nó... Ta khinh!!. Thà chết vinh!! Còn hơn sống nhục!! Đại ca đã từ bỏ rất nhiều thứ để nâng đỡ chúng ta!! Mà bây giờ ngươi bảo chúng ta chạy?? Ta, Long Thất này sẽ không bao giờ làm cái trò bẩn bựa đấy!!!!”

Long Thất vừa nói vậy thì lập tức người kai cũng tiến lên, ánh mắt cẩn thận nhìn về phía Đặng Dịch, bảo vệ Long Nhất ở phía sau....

Đặng Dịch nghe vậy thì trong ánh mắt lập tức lóe lên một tia sáng, sau đó hắn cười ha hả nói:

“Được...Được.!! Vậy thì cả sáu người các ngươi cùng chết đi!!”

Trấn Thiên nghe thấy Đặng Dịch nói vậy thì thở dài, hắn mặc dù cảm thấy đám người Lục Long này khá là đáng thương.... Nhưng dù sao người ta cũng đã từng ra tay với mình.. Cho nên hắn cũng kệ Đặng Dịch, chỉ đứng lắc đầu ở một bên...

“Xin dừng tay!!!” - Đúng lúc này, một tiếng hét vang lên phía sau lưng mấy người Long Thất...

Đặng Dịch nghe thấy Long Nhất rống lên thì cũng không vội vàng gì, thu hồi thanh Sát Thiên Kiếm. Đứng chắp tay nhìn chằm chằm Long Nhất... Chờ xem Long Nhất định nói gì...

Long Nhất thấy hành động này của Đặng Dịch thì cũng không dài dòng nhiều, gắng hết sức đứng dậy.... Mấy người Long Thất, Long Nhị... Thấy vậy lập tức thu hồi lại kiếm trên tay, chạy lại đỡ Long Nhất...

Long Nhất khoát tay một cái, sau đó đối với Đặng Dịch nói:

“Tại hạ Long Nhất.... Xin hỏi tính danh của biền bối là....”

Đặng Dịch cũng không trả lời Long Nhất, mà vẫn đứng chắm tay, một mặt lạnh nhạt nhìn đám người Lục Long...

Long Nhất thấy vậy thì cũng cười khổ một phen... Hít vào một hơi thật sâu, sau đó hắn đối với Đặng Dịch nói;

“Mặc dù không biết tiền bối tính danh ra sao... tính tình thế nào... Nhưng trước khi chết, ta có một thỉnh cầu!! Mong ngài đáp....”

Còn không đợi Long Nhất nói xong thì Đặng Dịch lập tức ngất lời, lạnh nhạt nói:

“Tại sao ta phải quan tâm tới lời thỉnh cầu của ngươi nhỉ??”

Long Nhất nghe vậy thì hơi hơi ngẩn người, suy nghĩ một chút. Hắn lập tức cắn răng nói:

“Thỉnh cầu của ta là mong ngài có thể tha mạng cho mấy đứa em của ta!!! Và đổi lại nó... Ta sẽ giao cho ngài một viên Ngọc Thần!!”

“Ngọc Thần?” - Đặng Dịch vừa nghe tới hai chữ ngọc thần này thì lập tức nhíu mày lại..... Hai chữ Ngọc Thần này lập tức làm hắn nghĩ tới Linh Châu!!! Đúng... Chính là Linh Châu!! Nhưng viên Linh Châu còn đang thiếu sót!!!

Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch lập tức cười nhếch mép, trêu ngươi nói:

“Ngươi đừng quên là ta có thể cướp nó nha? Rồi lại giết các ngươi để gia tăng tu vi? Như vậy chả phải là tốt hơn sao??”

Long Nhất nghe vậy thì ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn... Hắn thấy được phản ứng của Đặng Dịch khi mà hắn nhắc tới Ngọc Thần!!! Chứng tỏ Đặng Dịch cũng đã biết về Ngọc Thần này, và biết được tác dụng của nó!!! Nghĩ vậy, Long Nhất lập tức cứng rắn nói:

“Những viên ngọc thần đó ta hiện tại không mang trong người!!! mà hiện tai chỉ có ta là biết được chỗ giấu ngọc!! Nếu Tiên Bối không chịu đáp ứng yêu cầu đó của ta thì cũng đừng hòng lấy được Ngọc Thần!!!!”

Đặng Dịch nghe xong thì ngẩn người... Xem ra tên này cũng đã suy nghĩ tới việc mình giết người cướp của nha.... Suy nghĩ một chú, trên mặt Đặng Dịch lập tức xuất hiện một cười vô cùng nham hiểm... nói:

“Nếu vậy thì phải mượn Linh Hồn của ngươi để dùng một chút rồi.....!”

Long Nhất nhìn thấy nụ cười này,nghe thấy lười nói này của Đặng Dịch thì lập tức một cảm giác bất an vô cùng dâng lên trong lòng...

Đúng như hắn nghĩ, vừa mới dứt câu, Đặng Dịch lập tức lấy ra vài tờ Đại Thiên Phù - Định Thân Thuật ném về phía đám người Lục Long.... Và tất nhiên là không một ai có thể tránh thoát được cả......

Nhìn thấy cả năm người bị dính định thân thuật đứng yên một chỗ không thể cử động được, Đặng Dịch lập tức mỉm cười, đi từ từ về phía bọn họ...

Không dài dòng, Đặng Dịch lập tức đi đến chỗ của Long Nhất, một tay nắm chặt cổ của Long Nhất, nâng lên trời nói:

“Hiện tại ta có thể biết được thông tin nơi cất dấu một cách dễ dàng nha....”

“Ta....ngươi..!!!” - Long Nhất đã được Đặng Dịch giải trừ Định Thân Thuật, nhưng hắn là một người Linh Sư... Thân thể yếu kém... Không thể nào thoát ra được khỏi bàn tay của Đặng Dịch...

Mấy người Long Nhị, Tam,... Long Thất thấy đại ca mình bị người ta bóp cổ giơ lên trời thì lập tức trợn trừng mắt, hung tợn nhìn về phía Đặng Dịch.....

Đặng Dịch đối với những ánh mắt này thì coi như không thấy.... Một mặt thờ ơ nhìn Long Nhất nói:

“Nói ra vị trí của 'Ngọc Thần', ta sẽ suy nghĩ mà tha cho ngươi một mạng.....”

Long Nhất không suy nghĩ nhiều, lập tức định nói cho Đặng Dịch vị trí thì lập tức không nói lên lời, ánh mắt không thể tin được nhìn về phía Đặng Dịch.... Người này chính là cố tình không để hắn nói!!!

Đặng Dịch thì lại giống như không hề hay biết chuyện gì, qua một lúc lâu Long Nhất vẫn không lên tiếng thì Đặng Dịch lại thở dài một hơi, nói:

“Ta đã cho ngươi cơ hội nha, sao lại không biết trân trọng như vậy chứ.....”

Đặng Dịch vừa dứt lời thì “Rắc...rắc” một tiếng vang lên trong không gian tinh lặng....

Tiếng “Rắc” này đối với người khác thì chả có gì là to cả.... Nhưng mà đối với đám người Long Thất thì giống như sấm chớp giật đùng đùng bên tai vậy!!! Chỉ thấy Long Nhất lúc này hai mắt trợn trừng, xụi lơ trên tay của Đặng Dịch, không hề có một chút cử động hay hô hấp nào....

Đám người Long Thất vậy thì hai mắt đổ ngầu, điên cuồng nhìn về phía Đặng Dịch, cổ họng phát ra những tiếng 'ư..ư' nhỏ bé.... Đặng Dịch thì chả thèm để ý đến, thả 'bịch' một cái thi thể của Long Nhất xuống đất... Xoa xoa cằm một chút, Đặng Dịch lập tức giải khai Định Thân Thuật cho đám người Long Nhị rồi nhàn nhạt nói:

“Thôi. Ta thực hiện lời thỉnh cầu của đại ca các ngươi...!! Hôm nay giết chán rồi.”

P/s: Xin chào mọi người. Củ Hành đã quay trở lại và ăn hại như xưa T.T