Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 98: Long Nhất....chưa có chết

...

Đám người Long Thất vậy thì hai mắt đổ ngầu, điên cuồng nhìn về phía Đặng Dịch, cổ họng phát ra những tiếng 'ư..ư' nhỏ bé.... Đặng Dịch thì chả thèm để ý đến, thả 'bịch' một cái thi thể của Long Nhất xuống đất... Xoa xoa cằm một chút, Đặng Dịch lập tức giải khai Định Thân Thuật cho đám người Long Nhị rồi nhàn nhạt nói:

“Thôi. Ta thực hiện lời thỉnh cầu của đại ca các ngươi...!! Hôm nay giết chán rồi.”

Đám người Long Nhị, Tam..... vừa được giải khai định thân thuật thì giống như mất tên mất hồn vậy, đi tới bên thi thể của Long Nhất.... Sau đó thì tất cả đều khóc rống lên!! Cũng thật không biết là vô tình hay cố tình nữa.... Ông trời cũng giống như khóc cùng họ.

Dưới cơn mưa rào, cả năm người đều quỳ gối trước mặt Long Nhất, sắc mặt phờ phạc, vô thần thì Long Nhất... Nước mắt thì giống như lũ tràn bờ để, ào ào tuôn ra.... Nhưng rồi lại những giọt nước mưa cuốn trôi tất cả.....

Long Nhị làn người lớn tuổi nhất trong đám năm người này thì còn đỡ... Chứ còn Long Ngũ, Long Thất. Hai người mới chưa đầy 19 tuổi thì giống như một đứa trẻ, cúi đầu ôm lấy thi thể của Long Nhất khóc thật to....

Đặng Dịch nhìn một màn này thì không có một chút cảm xúc nào,vẻ mặt lạnh tanh..... Trấn Thiên đứng ở một bên thì nhíu mày lại.... Cái tên Đặng Dịch này... Lúc nào lại trở nên lãnh huyết như vậy chứ??

Ma Chiến Tiên đứng cạnh Trấn Thiên nhìn một màn này thì nhếch mép cười.... Người khác không biết, người khác không thấy nhưng mà hắn biết... Hắn thấy Đặng Dịch đang làm gì.....

...

La Vưu Thánh đứng ở phía xa quan sát sự tình thì hai tay nắm chặt lại!! Hắn mặc dù không phải là một kẻ tốt lành gì, nhưng mà hắn đối với nhóm Lục Long này cũng có hảo cảm.... Hiện tại thấy tình cảnh như vậy bảo sao hắn không uất ức được chứ?? Giết đại ca người ta xong? Thà ngươi giết nốt năm người đi cho nó gọn? Còn để người ta sống làm cái gì?? Con ** nó đúng thực sự là ác ma!!!!

Đám người tù nhân của Huyết Sát Đoàn lúc này cũng một mặt căm phẫn nhìn về phía Đặng Dịch... Trong lòng cảm kích gần như biết mất hoàn toàn... Mà thay vào đó là một sự căm ghét, khó chịu....

...

Tất cả những điều này, Đặng Dịch không biết... Cũng không quan tâm, không những không để ý tới mà trên mặt hắn còn xuất hiện một nụ cười!!!

Đúng là một nụ cười!!! Nụ cười mãn nguyện!!! Cũng chính bởi nụ cười này.... Mấy người Long Nhị càng giống như ăn phải thuốc kích thích.... Căm hận nhìn về phía Đặng Dịch, nói:

“Ngươi.... Chính ngươi!!!!! Tên súc sinh!!! Đi chết đi cho ta!!!”

Dứt lời, cả năm người đều đồng tâm hợp nhất cầm vũ khí.. Xông lên tấn công Đặng Dịch....

Đặng Dịch thấy vậy cũng không thèm để ý nhiều, lập tức thả ra sát khí kinh thiên của mình để chấn áp đám người Long Nhị...

Nhưng dường như nó chả có một tí tác dụng nào cả.... Đám người Long Nhị hiện tại giống như một đám thú vật vậy, điên cuồng tấn công về phía Đặng Dịch....

Đặng Dịch nhíu mày lại, sau đó thì lập tức vận dụng Linh Lực của bản thân, hóa thành một bàn tay khổng lồ bằng Linh Lực đập về phía bọn họ...

Chỉ nghe 'Uỳnh' một tiếc, cả năm người đều bị một phát này của Đặng Dịch đánh cho bật ngửa trở về, ngã lăn lộn xuống đất....

Đánh xong, Đặng Dịch lạnh giọng nói:

“Hiện tại các ngươi không thể nào đánh được ta... Tốt nhất là nên rời đi rồi kiếm cơ hội khác... ở lại chỉ là chết vô ích mà thôi.....”

“Đi? Ngươi bảo chúng ta đi? Ngươi giết đại ca của chúng ta còn bảo chúng ta đi!!!!!!??? Chúng ta biết thực lực của mỗi người không đủ... Thiên phú cũng chả tốt!! Hiện tại có đi thì cũng chả bao giờ có cơ hội để trả thù!! Thà rằng ngươi giết chúng ta đi còn hơn!!!” - Long Nhị hai mất đỏ ngầu, căm hận nhìn Đặng Dịch rống lên....

Vừa dứt lời, đám người Long Nhị lại một lần nữa đứng dậy, đồng loạt xông về phía Đặng Dịch....

Đặng Dịch thấy vậy thì nhíu mày lại, tích tích tụ Linh Lực đánh bay cả năm người về...

Rồi cứ thế đánh đi đánh lại vài chục lần.... Lúc này, đám người Long Nhị... trông khác gì một đám ăn mày đầu đường xó chợ vừa đi ăn trộm đồ ăn bị người ta đánh cả....

Quần áo rách nát, đầu tóc bù rù, rối tinh rối mù, trên mặt thì nhiều chỗ sưng vù, người thì xây xước, rỉ máu khá nhiều..... Trông bộ dáng lúc này của bọn họ vô cùng thảm hại......

Trấn Thiên càng nhìn càng cảm thấy khó hiểu hơn.... Đám người tù nhân của Huyết Sát Đoàn thì một mặt căm ghét nhìn về phía Đặng Dịch... Toàn bộ lòng cảm kích đều biến mất sạch....

La Vưu Thánh đứng ở phía xa cũng bực tức, khó chịu nhìn một màn này.... Nhưng hắn cũng chả thể làm gì cả.... Thực lực của Đặng Dịch quá là khủng bố!!!!

Đặng Dịch nhìn năm người này thì có chút nhíu mày, nói:

“Ta cho các ngươi cơ hội cuối... Tốt nhất là rời đi.... Nếu không.... Chết!!!”

Trong lúc nói, Đặng Dịch còn thả ra một luồng sát khí kinh thiên!! Chấn ép toàn bộ đám người Long Nhị.... Nhưng mà dường như lúc này bọn hắn đã còn không quan tâm tới sống chết nữa, điên cuồng gượng dậy lao về phía Đặng Dịch....

Đặng Dịch thấy thế, trong người Linh Lực lập tức tuôn ra... Tạo ra một nắm đấm vô hình khổng lồ, đánh về phía năm người Long Nhị... Mắc dù đã bị đánh qua rất nhiều lần như vậy nhưng mà dường như năm người không hề bân tâm đến, vẫn điên cuồng, dường như mất hết ý chí đánh về phía Đặng Dịch....

Khi mà luồng Linh Lực này của Đặng Dịch đánh về phía năm người chỉ cách vài cen-ti-mét thì đột nhiên biến mất trong hư không... Để cho năm người Long Nhị xuyên qua, đánh về phía Đặng Dịch....

“Uỳnh....”

Một tiếng, Đặng Dịch lập tức bị năm người đánh trúng... Nhưng mà dù sao cả năm người đã bị trọng thương vô cùng nghiêm trọng, sức lực dường như không còn nữa.... Đặng Dịch bị đánh trúng thì cũng chả bị chút thương thể nào mà chỉ hơi lùi lại phía sau vài bước....

Năm người Long Nhị, Long Tam, Long Tứ.... thấy được mình đã đánh trúng Đặng Dịch thì lập tức ngẩn người ra đôi chút, sau đó thì hơi lấy lại tinh thần, không dài dòng ra thêm một đòn nữa....

Nhưng khi mà bọn họ định ra tay thì đột nhiên một tiếng cười ha hả vang lên, vang vọng bầu trời..... Tiếng cười này không phải của ai khác chính là của Đặng Dịch....

Chỉ thấy lúc này hắn ngửa mặt lên trời cười thật to, cười giống như một thằng điên vậy... Cười như chưa bao giờ được cười.... Năm người Long Nhị thấy vậy thì lập ngẩn người.... Chẳng nhẽ bị bọn hắn đánh trúng một cái xong bị điên rồi???? Không thể nha?!!

Dường như cảm nhận được ánh mắt quái dị của mọi người nhìn mình, Đặng Dịch lập tức thu lại nụ cười, sau đõ vỗ tay, đối với năm người Long Nhị, Long Tam,.... nói:

“Được... Được.... Rất rất được!!!”

Nói xong, Đặng Dịch không để bọn người Long Nhị kịp phản ứng, phất tay một cái..... Một hố đen hư không lập tức xuất hiện bên cạnh Đặng Dịch và càng ngày càng to dần ra.....

Khi mà mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng lại thì đột nhiên từ trong lỗ đen đấy từ từ bước ra một người..... Hắn mặc một bộ trường bào màu đen tuyền, ở mép áo thì có những viền màu đổ trông vô cùng đẹp mắt... Gương mặt tuấn mĩ, đẹp không tì vết, thân hình cao lớn... Đậm chất soái ca..... Nhưng mà điều đặc biệt ở đây chính là màu tóc và màu mắt của hắn đều có màu đỏ chót như máu!!!

Người khác không biết là ai nhưng mà Trấn Thiên biết!! Người này, không ai khác chính là Huyết Vương!!! Trấn Thiên cũng là bấy ngờ vô cùng.... Không biết Đặng Dịch lôi Huyết Vương ra đây để làm gì nha??

Mà không chỉ có Trấn Thiên là biết về thân phận của Huyết Vương... Mà một người khác cũng biết!!! Người này không ai khác chính là Ma Chiến Tiên!!! Tộc Trưởng của Huyết Tộc!!

Ma Chiến Tiên nhìn Huyết Vương bước ra từ trong Hố Đên hư không thì giống như bị dính phải định thân thuật của Đặng Dịch vậy, ngẩn người ra nhìn Huyết Vương không hề chớp mắt!!!

Đặng Dịch đối với biểu cảm này của Ma Chiến Tiên thì cũng không có gì là bất ngờ... Dù sao Ma Chiến Tiên trước đây cũng là tộc trưởng của Huyết Tộc đã bị diệt vong.... Hiện tại thấy một người cũng mang trong mình dòng máu Huyết Tốc thì làm sao mà không kích động cơ chứ???

Nhưng đối với điều này Đặng Dịch cxung không để ý nhiều.... Khi mà Huyết Vương vừa đi ra khỏi Hố Đen, Đặng Dịch lập tức phất tay một cái làm hố đen biến mất... Sau đó đối với năm người Long Nhị nhàn nhạt nói:

“Long Nhất,.... chưa có chết.....”

P/s: Hôm nay hết chương nha.... Tks all~~~