Cung Nghiệt

Quyển 2 Chương 46

Editor: Daniel

Beta – reader: Elisa

Khi bọn hắn chạy tới, đã thấy Kỳ bất động nổi lên mặt nước, cả hai vội vàng lao xuống ôm Kỳ lên bờ. Tuy vậy do uống phải ít nước nên Kỳ ho khan không ngừng…

Sau khi vỗ vài cái vào lưng giúp Kỳ thuận khí, bọn họ lại bị tấm lưng trần kia mê hoặc mà bắt đầu có những ý nghĩ kỳ quái! Bàn tay đặt trên lưng Kỳ bắt đầu di chuyển bậy bạ, Kỳ nhất thời vẫn còn sợ hãi, nên không chú ý đến bộ dạng mờ ám của bọn họ.

Đợi đến lúc tay của bọn họ lần ra trước ngực, Kỳ mới phát hiện ra, liền vội vàng cầm lấy quần áo khoác lên người…..

Không đợi hắn kéo lại vạt áo, tay đã bị Tề Thị Vân bắt lấy, thắt lưng cũng bị giữ chặt. Lận đem quần áo hắn ném sang một bên, lẳng lặng đứng nhìn.

“Ta muốn ăn ngươi.” Tề Thị Vân vừa nói vừa nhìn vào gương mặt thất thần của Kỳ.

Kỳ hướng ánh mắt van xin về phía Lận, nhưng Lận lại vờ như không thấy.

“Lận, ngươi đã nói…” Nói là sẽ không giống như trước kia mà…. Kỳ nhắc nhở Lận.

“Ca ca, chẳng lẽ ngươi không muốn sao? Ngươi cũng đã năm năm không phát tiết rồi. Chúng ta chỉ là muốn giúp ngươi thôi.” Lận cười vô tội, làm ra vẻ quan tâm. Tuy rằng không nghĩ sẽ tổn thương đến Kỳ, nhưng, nếu Kỳ cũng có ý…….

“Không, không.” Kỳ hoảng sợ la lên.

Mặc kệ Kỳ hô to, Tề Thị Vân đã cầm lấy phân thân đáng thương của Kỳ, kỹ thuật hoàn mỹ khiến cho thân thể Kỳ mềm nhũn, may mà có Tề Thị Vân đỡ phía sau. Dần dần hô hấp của Kỳ trở nên gấp gáp, khoái cảm lan tràn khắp cơ thể, phía dưới cũng đã có cảm giác mà đứng thẳng, run rẩy một hồi, động khẩu cảm thấy tê tê… Kỳ đỏ mặt, thân thể hắn đã phản bội lại ý chí của hắn, bởi giờ phút này, bộ phận giới nữ kia đã chảy ra d*m thủy.

“A… A…” Kỳ thở dốc.

“Thoải mái không? Ca ca?” Lận vẫn lạnh nhạt tiến đến, sờ vào động khẩu ướt át của Kỳ. Nhìn bộ dáng mê loạn của Kỳ, hạ thể của hắn đã sớm khó chịu mà trỗi dậy, nhưng không được, nhất định phải để Kỳ tự yêu cầu mới được.

“A… Thoải mái quá… A…” Thân thể vốn đã quen bị xuyên qua, khiến Kỳ rất nhanh bị khoái cảm chi phối.

” Ngươi có muốn không?” Lận như ác ma cám dỗ Kỳ.

“…A… Không… Không…” Hốc mắt Kỳ bắt đầu đỏ lên.

Lận từ từ rút tay ra khỏi mật huyệt, làm Kỳ bất giác rên rỉ, Lận cũng không dễ dàng buông tha cho hắn, mà là, khi thăm dò vào tiểu cúc phía sau, ngón tay được bôi trơn bởi trọc dịch tiết ra phía trước, rất dễ dàng có thể tiến vào, Lận biết rõ nơi nhạy cảm nhất phía sau của Kỳ, phập mạnh một cái, Kỳ lập tức run rẩy, tính khí đang cương cứng càng thêm nóng rực, chỉ âu yếm thôi đã không đủ thỏa mãn được hắn.

“Thật sự không muốn sao?” Lận hỏi lần thứ hai. “Nếu không muốn, chúng ta sẽ dừng lại nha.” Dứt lời, Lận liền đẩy Kỳ ra.

“Không… ta… muốn…” Thân thể nóng bừng như muốn bốc cháy, khiến Kỳ bất chấp tất cả.

Khi hắn vừa nói ra, Lận cùng Tề Thị Vân đồng thời thở phào nhẹ nhõm, may mà Kỳ đã khuất phục! Cả hai liền cấp tốc cởi quần áo ra, kẹp Kỳ ở giữa.

Lúc Lận cố gắng tiến vào cửa khẩu nhỏ xinh của Kỳ, đột nhiên Kỳ nghĩ đến chuyện gì đó….

“Không được… không… sẽ hoài thai…. sẽ… ” Đã biết rõ thân thể mình khác người, nếu như… nếu như lại mang thai lần nữa…

Như một chậu nước lạnh dội thẳng lên đầu, Lận bất mãn dùng ánh mắt làm cho Kỳ sợ hãi, từ khi nào Lận cũng có khí phách như vậy?

Nhìn bộ dạng van xin của Kỳ, cuối cùng Lận không đành lòng, cố gắng xoay người Kỳ lại, tiến vào tiểu cúc hoa.

“A… A a… ” Cảm giác bị lấp đầy tràn ngập khắp hạ thể, vừa mới tiến vào, Lận đã không nhịn được mà ở bên trong công kích, chặt quá, mỗi một lần đều là khoái lạc thiên đường.

Kỳ bị chạm đến đỉnh cao dục vọng mà kịch liệt thở dốc, đợt sóng khoái cảm mãnh liệt dâng trào, Tề Thị Vân cũng không ngừng đùa bỡn phân thân của Kỳ, làm Kỳ hoài nghi bản thân như sắp ngừng thở.