Cuồng Thê PK Thập Lang Quân

Chương 20: Năm phu quân vào cửa !

Tin tức vang vọng khắp ngũ quốc..

Công Chúa Mộ Dung Bích Nguyệt của Phượng quốc đại hôn..thiếp mời..xa gần đến dự hôn lể của nàng..đối tượng trở thành phò mã cũng rất đặc sắc..nào là tam vương gia Nam Cung Phong của Yến quốc, thái tử tiền nhiệm Nạp Lan Huyền Ngọc của Châu Quốc, thất Vương gia Mộc Thanh Ly của Hỏa Quốc, nhị thiếu gia Tuyệt Tình của Vô Danh Kiếm nổi tiếng trên giang hồ, ngủ thiếu gia Vân Thương của Vân Gia Trang thiên hạ đệ nhất trang ở Tô Châu tiền tài nhiều không kể hết..

“Lư tẩu, nghe tin gì chưa ? Công chúa xấu xí kia không biết bỏ bùa mê gì khiến cho nhiều nhân vật nổi tiếng gần xa đến Phượng quốc kết thân..haiz..xấu xí vô dụng lại còn không hoàn bích nữa chứ..mới bao nhiêu tuổi đầu đã biết đi Túy Ngọc Lâu nơi ăn chơi trăng hoa nửa chứ..”Lư tẩu vẻ mặt khinh bỉ bĩu môi..

“Ta còn nghe nói ả ta ôm hai gả hộ vệ trăng hoa hằng đêm”.một nữ nhân kế bên xem vào..

“Tỷ ta làm việc trong phủ công chúa nên ta cũng nghe việc này..là thật đó..”một nữ nhân béo ú tiếp lời.

“ Gớm..xấu mà còn ra vẻ !”

“Ừm..nghe nói xấu từ lúc mới sinh ra…trên mặt có vết bớt thật to, vì xấu hổ quá nên suốt ngày mang mặt nạ không dám đưa mặt thật ra nhìn người..”.bà thím bán rau sát bên không chịu thua xem miệng bình luận vài câu..

Những đề tài nóng hổi xoay quanh công chúa Phượng Quốc được bàn tán khắp nơi trên ngủ quốc..trong khi những nhân vật chính thì cứ nhàn hạ thong dong giống như chuyện này không liên quan đến mình.

*Phong Vương phủ..Yến quốc *

“Phong đệ, những tin đồn đang lan tràn khắp nơi không phải thật chứ?”.Nam Cung Đông ngồi trên ghế thưởng thức ly trà , y vẩn không tin những tin đồn rau dưa đang lan truyền gần xa....

“Ân, đương nhiên là thật rồi, thái tử ca ca không thấy trong phủ Phong đệ sốt sắn chuẩn bị sính lể sao..haha”.Nam Cung Lạc hứng thú khi người gặp họa, y cười to không thể nào tin được một đời tam đệ nổi danh gần xa phong lưu không chịu ràng buộc giờ đây phải cưới công chúa Phượng quốc, đã vậy, nàng còn là một nữ nhân tàn hoa bại liễu, hoa si thành tánh, xấu nữ vang danh thiên hạ..thú một không nói..đây lại là một lúc 5 người ?

“Ân, đệ thấy cũng rất có ý tứ..thú một lần năm phu quân quả nhiên thú vị..đệ cũng chưa từng nói nhất định sẽ sống với nàng ta giống như vợ chồng thật sự đâu..hứng thú thì xem nàng ta như những nữ nhân thanh lâu mà phát tiết xíu thôi, đối với đệ không quan trọng..”. Chết thiệt ! Mộng Điệp, nàng xem nàng đưa ta một vấn đề nan giải như thế này ta biết phải như thế nào đây..Nam Cung Phong lắc đầu cười khổ chiết phiến trên tay nhẹ nhàng phe phẩy..

“Nga, sức hấp dẫn của nàng đến bậc nào mới có thể khiến cho nhiều nhân vật nổi tiếng gần xa điều cúi đầu chấp nhận trở thành phu quân của nàng, đệ cũng thật chờ mong, thử xem vị tân nương này sẽ cho đệ những điều bất ngờ thú vị gì..?”.Nam Cung Phong mỉm cười nhìn về phía trời xa khóe môi nhếch lên một đường cong hoàn mỹ.

“Bẩm Vương gia, tất cả đã chuẩn bị xong..mời Vương gia kiểm tra lại..”Lam quản gia cung kính bẩm báo, ông cũng không hiểu vì sao vương gia lại quyết định như vậy, ông thở dài chỉ còn biết thở dài..

“Lục Ngạn, Tư Vân, Tư Lâm ba người các ngươi theo bổn Vương, Phong vương phủ giao lại cho Lam quản gia trông coi !”.

“Nô tài tuân mệnh !”.

“Tất cả lên đường !”.Nam Cung Phong một thân hồng y đỏ thẩm nhảy lên ngồi trên hắc mã, dẫn đầu đoàn người tiến về Phượng quốc..

*Phủ thái tử...Châu Quốc*

“Ngọc Nhi ! Con không hối hận với quyết định này của mình sao..”.Nạp Lan Nhân đau đầu với đứa con trai này, thái tử không chịu làm..lại đi cưới một xấu nữ không màng danh lợi.. làm vua cũng từ chối..

“Phụ hoàng..xin người chúc phúc cho nhi thần..”.Nạp Lan Huyền Ngọc mỉm cười thản nhiên, ánh mắt y nhìn về hướng xa xăm..nơi ấy có người hắn phải hoàn thành lời hứa..

“Trẩm chúc con thượng lộ bình an..phu thê vĩnh kết đồng tâm răng long đầu bạc..”.Nạp Lan Lân thở dài không nói thêm gì nữa, đứa con này một khi đã quyết định thì không cách nào thay đổi..

“Chúc hoàng huynh phu thê ân ái vĩnh kết đồng tâm..”.Cả ba người đệ đệ cùng muội muội liên tục chúc mừng Nạp Lan Huyền Ngọc.

Nhị hoàng tử Nạp Lan Lưu Vân được sắc phong thái tử..y không ngờ đại hoàng huynh lại có thể dễ dàng từ bỏ ngôi vị thái tử của mình chỉ vì một xấu nử..y ngày đêm truy sát Nạp Lan Huyền Ngọc nhưng số ‘y’ thật lớn, lần ám sát nào cũng đều thất bại..dường như có một thế lực khủng khiếp nào đó đang âm thầm bảo vệ ‘y’..y cười toét miệng vui mừng không giấu được..haha.trời cũng giúp Nạp Lan Lưu Vân một tay, y tiến lên phía trước vài bước, mở miệng “Hoàng huynh, đệ chúc huynh trăm năm hạnh phúc phu thê ân ái”.

“Cảm tạ tất cả mọi người..phụ hoàng, nhận một lại của nhi thần..”.Nạp Lan Huyền Ngọc quỳ xuống khấu đầu với Nạp Lan Nhân tỏ lòng hiếu thảo.Y phải nhanh chóng rời nơi chốn thị phi này..y không muốn nhìn thấy cảnh huynh đệ tương tàn..ngôi vị đó đối với y không là gì cả.

“Hoàng huynh, huynh có thể suy nghỉ lại không, công chúa xấu xí đó không xứng đáng để huynh làm như vậy, Tiêu nhi không muốn..ả ta không xứng với huynh..”.Nạp Lan Xuân Tiêu uất ức, nàng không biết ả xấu nữ kia đã dùng thủ đoạn gì, có thể khiến đại hoàng huynh của nàng đông ý cưới ả ta..tức chết nàng thật mà.

“Tiêu Nhi, muội không được nói xấu hoặc bôi nhọa đại tẩu tương lai của muội như vây..về đi huynh đến giờ phải lên đường rồi”.Nạp Lan Huyền Ngọc mặc đồ tân lang tôn lên nét đẹp tựa thiên tiên của y, cốt cách vương giả giơ tay nhấc chân thể hiện khí khái nam nhi, nhảy lên ngựa khí thế oai hùng, y mỉm cười dẫn đầu đoàn người mang sính lể lên đường.

Theo sau y là nô tỳ tiểu Yến nhan sắc xuất chúng hồn nhiên ngây ngô, hai cận vệ Trương Ngự và Lê Nhâm..

*Thất Vương Phủ..Hỏa quốc*

“Vương gia, mọi thứ đã chuẩn bị xong..mấy người kia cũng đã xuất phát hết rồi”.Vô Lượng được cử đi thăm dò phủ công chúa nhưng nơi đó thủ vệ sâm nghiêm, một con muỗi củng không lọt vào được a....tin tức về phủ công chúa được phong tỏa, y củng đành bó tay.

“Xuất phát !”Mộc Thanh Ly âm thanh hùng dũng, ra lệnh một tiếng.

Mấy hôm nay, y bị cổ trùng hành hạ toàn thân đau nhức, may y am hiểu về y thuật nên mới có thể cố gắng giảm bớt đau đớn về thể xác, nhưng y không cách nào giải được độc này..y tin..nàng sẽ không gạt y, nhất định nàng sẻ giúp y giải hết độc này..tin tức Thừa Tướng Châu quốc cấu kết Liêu quốc mưu phản, giữa khuya y đang ngủ thấy có một bóng đen bay đi, y tò mò đuổi theo nên cho nên mới vô tình phát hiện bí mật này.Khi y chuẩn bị rời đi, lại bị bọn chúng phát hiện ám toán, hạ cổ trùng lên người..

Y phải vận dụng hết sức lực để trốn thoát..cũng may gặp được nàng nếu không y chẳng thể sống qua bình minh ngày hôm sau..

Mộc Thanh Ly đưa tay lên sờ nhẹ bờ môi của mình, hình ảnh nụ hôn ngày đó y không bao giờ quên được, cảm giác thật tuyệt, nhiều lúc y ngồi cười ngây ngô một mình chỉ vì nhớ nàng..

Phải nhanh chóng lên đường sớm thôi..hahaha “Nguyệt nhi! Ta sẽ nhanh chóng đến bên cạnh nàng, nàng không được bỏ rơi ta biết không?”.Mộc Thanh Ly cười hắc hắc, tâm trạng hưng phấn chỉ huy doàn người ngựa xuất phát hướng về Phượng Quốc.

Theo bên cạnh y có ba người, tỳ nữ tiểu Hà, hộ vệ Vô Lượng và Vô Ngân..ba tâm phúc đắc lực của y….

*Phủ Công Chúa Phượng Hoàng Quốc *

Khắp phủ công chúa tràn ngập trong không khí vui mừng, đèn lồng đỏ treo cao..hỷ đường nơi nơi một màu đỏ thẩm.

Ngày vui của Công Chúa, hoàng đế hạ thánh chỉ chiêu cáo thiên hạ, giảm thuế trong hai năm tiếp theo..cả nước tưng bừng đón mừng ngày vui..

Hoàng đế ngồi giữa hỉ đường, đón nhận những lời chúc mừng của tất cả văn vỏ bá quan, Thái tử Mộ Dung Hạo một thân thanh y tươi cười như nắng sớm..

Ngồi bên phải hỉ đường chính là quốc công phủ Hạ Hoài Ân, vì thân phận của ông chính là ngoại tổ phụ của công chúa nên được xếp ngồi ở vị trí bên trái Mộ Dung Thành nhưng thấp hơn xíu, ai lại dám ngồi ngang hàng với hoàng thượng.

Nhìn thấy cháu ngoại thành gia, ông nghỉ rằng linh hồn của Uyên nhi nhất định sẽ được ngậm cười nơi chính suối!

Bất giác một giọt nước mắt từ trên khóe mắt Hạ Hoài Ân chảy xuống, người ta thường nói nam nhân chỉ có thể đổ máu chứ không được phép rơi lệ, chẳng qua là chưa gặp đúng chuyện thôi, Quốc công phủ phu nhân nhanh tay giơ khăn lên lau đi giúp ông, bà biết hiện tai ông ấy cũng giống bà, hai người đều nghỉ đến Uyên Nhi, hồng nhan bạc mệnh, chẳng may chết sớm nếu không, ngày vui hôm nay nhất định nó sẽ rất vui rất hạnh phúc, mặc dù năm nay Nguyệt Nhi chỉ mới 14 không nhỏ cũng không lớn vừa lúc..

Hạ Thanh Thư ngồi bên cạnh Mộ Dung Hạo, không ngừng rót rượu từ trong bình ra chiếc ly của mình, dứt khoát uống cạn, ai có thể hiểu được lòng ý giờ này có bao nhiêu chua xót, tình cảm mà y ấp ủ bao nhiêu năm nay, chỉ một câu không xứng với y là có thể phủi sạch hay sao ? Không thể ? Y không muốn như thế…không muốn..Rượu hết ly này đến ly khác, rất nhanh bình rượu đã cạn tới đáy.Hạ Thanh Thư lại tiếp tục cầm lên bình khác, nếu như say có thể quên hết tất cả mọi chuyện, không đau, không sầu khổ thì tốt quá..Hạ Thanh Thư mỉm cười chua chát.

“Tam vương gia Nam Cung Phong cùng đoàn sính lễ đến !”.La quản gia nhận sính lể sau đó cung kính mời tam vương gia vào hỉ đường.

“Nhi thần Nam Cung Phong, chúc phụ hoàng an khang !”.Nam Cung Phong hành lể với Mộ Dung Thành.

“Miễn lễ, Phong nhi, chúng ta sắp làm người một nhà không cần đa lễ, người đâu mời tam vương gia an tọa”.

“Đa tạ phụ hoàng..”.Được nha hoàng đưa đến vị trí, Nam Cung Phong thưởng thức ly trà Long tỉnh của mình, chờ xem kịch vui..tân nương ak..

“Nạp Lan Vương gia Châu Quốc cùng đoàn sính lể đến !”.

Nạp Lan Huyền Ngọc phong thái thanh lịch bước vào hỉ đường mỉm cười như hoa lê đang nở rộ.

“Nhi thần Nạp Lan Huyền Ngọc, chúc phụ hoàng vạn thọ vô cương !”.Cung kính hành lể xong nô tỳ sắp xếp chổ ngồi cho y..

“Ngọc Nhi.không cần đa lể..người đâu mời vương gia an tọa”.

Nạp Lan Huyền Ngọc sau khi tiến lên hành lễ xong cũng được sắp xếp chổ ngồi giành riêng cho mình.

“Thất vương gia Hỏa quốc Mộc Thanh Ly cùng nhị thiếu gia Vô Danh Kiếm và ngủ thiếu gia Vân Gia Trang đến..”.

Đại sảnh bổng có chút ồn ào, mọi người không ngừng nghị luận về năm vị phu quân của Công chúa, bon họ quả thật chính là nhân trung long phượng mổi người mổi vẻ..tuấn tú vô song..Công chúa thật có phúc khí !

Công chúa tu mấy kiếp mới có thể lấy được mấy vị phu quân như thế, xấu nữ chẳng qua được cái danh công chúa..

Ngoài phủ tiếng nghị luận không ngừng nghỉ..chưa thấy hôn lễ nhà nào mà nam nhân đều là những nhân vật không tầm thường chút nào, sính lễ khỏi phải bàn rồi, rất xa hoa giá trị liên thành..từng người từng người ồ ạt kéo về Phượng quốc xem cuộc vui..

Trên tửu lâu đối diện phủ công chúa, một nam nhân dáng vấp oai phong gương mặt tinh tế đang nhìn xuống đường xem xét tất cả sự việc, nhếch miệng xoay giới chỉ trên tay “Phủ công chúa này thật thú vị..Bích Nguyệt, nàng thật sự không muốn ta thú nàng sao, cuộc tranh đấu giữa chúng ta còn chưa kết thúc mà..”Lẩm bẩm một mình, Thác Bạt Uyên cầm bình rượu trên tay, rót ra ly uống cạn..trên mặt đất mấy vò rượu đang lăn lông lốc ngang dọc..có lẽ..hôm nay y muốn buông thả bản thân, say một lần..Bích Nguyệt..nàng chờ đó..ta nhất định sẽ đem nàng nhốt lại để xem nàng có còn quyến rũ nam nhân nữa không.. “ Tiểu nhị, đem rượu lên đây!”

“Dạ, khách quan chờ một chút sẽ có ngay !” Tiểu nhị nhanh chóng mang rượu lên sau đó lui xuống.

Đúng lúc này, Nhậm Vũ Doanh vừa đi ngang qua, lúc tiểu nhị mở cửa bước vào, vô tình nàng đưa mắt nhìn nhã gian đó, khi nhìn thấy Thác Bạt Uyên đang điên cuồng uống rượu , Nhậm Vũ Doanh nhếch môi cười khẽ , móc ngân phiếu 1000 lượng ra đưa cho tiểu nhị, kề sát vào tai y thì thầm vài câu..

Lần kế tiếp, tiểu nhị mang thức ăn và rượu vào bên trong cho Thác Bạt Uyên..

Chỉ trong vòng không đầy một nén nhang, thân thể Thác Bạt Uyên bổng cảm thấy khô nóng khó tả, cảm giác khó chịu bao trùm lấy y…

Lúc này, Nhậm Vũ Doanh vờ như bản thân đã đi nhầm vào nhã gian của Thác Bạt Uyên, khi thấy thân thể y có chút không bình thường “ Uyên Vương Gia, ngài có sao không…để thiếp bảo tiểu nhị gia mời thái y xem bệnh giúp ngài !” Vừa nói, nàng vừa tiến tới dìu Thác Bạt Uyên đi về phía chiếc giường…

Thân thể Thác Bạt Uyên bắt đầu xảy ra phản ứng với sự tiếp xúc thân thể đối với nữ nhân, hạ thân y bắt đầu dựng lều thật cao, chỉa về phía trước, trong đầu Thác Bạt Uyên lúc này chỉ còn duy nhất một ý niệm, y cần phải cấp tốc giải quyết vấn đề của mình.

Ngay lặp tức, Thác Bạt Uyên cường chế đem Nhậm Vũ Doanh áp chế dưới thân, đôi môi của Thác Bạt Uyên ngậm chặt đôi môi mềm mại của Nhậm Vũ Doanh không ngừng cắn mút, hai tay bắt đầu tháo xuống từng lớp y phục trên người mình và Nhậm Vũ Doanh, da thịt tiếp xúc đem lại cảm giác mát mẽ, thoải mái khiến Thác Bạt Uyên vô cùng vui thích.

Nhậm Vũ Doanh giơ tay lên giúp Thác Bạt Uyên cởi y phục trên người của y, hai tay không ngừng vuốt ve kích thích dục vọng của Thác Bạt Uyên, nam nhân này, chỉ có thể là của nàng..

Thác Bạt Uyên có cảm giác bản thân sắp nổ tung, y không cần khúc dạo đầu, nhanh chóng cởi sạch y phục trên người cả hai, sao đó đưa vật nam tính của mình, nhanh chóng tiến thẳng vào u cốc mềm mại của Nhậm Vũ Doanh, hung hãn như mãnh thú, không chút thương tiếc, mặc cho Nhậm Vũ Doanh đau đớn gào thét, y cũng mặc kệ không để vào mắt..Y chỉ muốn phát tiết tất cả mọi chuyện bực tức trong lòng lúc này..

Trong phòng một mãnh xuân sắc, tiếng thở dốc của nam nhân, tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân, khiến người khác nghe được phải đỏ mặt tía tai.

Bên trong phủ Công Chúa ..

Ba người Mộc Thanh Ly, Vân Thương, Tuyệt Tình cùng lúc bước vào hỉ đường đỏ thẩm..

“Nhi thần Mộc Thanh Ly/Vân Thương/Tuyệt Tình thỉnh an phụ hoàng, chúc phụ hoàng vạn thọ vô cương.”.Ba người đồng loạt hành lể với Mộ Dung Thành.

“ Ly nhi, Thương Nhi, Tình nhi các con không cần đa lễ, người đâu mời các quận mã an tọa.”.Mộ Dung Thành rất ưng ý với những vị phu quân mà Nguyệt Nhi đã chọn..năm người không chê vào đâu được.

Mộ Dung Hạo ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào năm vị quận mã, nước miếng xuýt nữa chảy hết ra bên ngoài..huhu..muội muội tìm đâu ra nhiều cực phẩm mỹ nam như vậy..trong lòng y không ngừng gào thét..khóc không ra nước mắt..thật bất công quá đi..y nhất định bàn lại với Nguyệt Nhi phải nhường cho y một người..nhất định như vây..!

Ánh mắt Mộ Dung Họa không ngừng đảo qua 5 người bọn họ, trên gương mặt mang đầy vẻ tiếc hận, hận không thể một ngụm ăn sạch một lúc 5 người bọn họ!!

Hạ Thanh Thư chứng kiến năm vị phu phân của Bích Nguyệt, sắc mặt càng thêm âm trầm, y tự nhủ với lòng phải cố gắng nhiều hơn…không để Nguyệt Nhi chạy thoát khỏi lòng bàn tay của mình..những trong lòng cảm thấy rất chua.. hô hấp có chút khó khăn..