Cửu Châu Đại Lục

Chương 39: Linh Thú của Đại Trí

Lúc này trên chiến trường phe Liễu Hà đang bắn bom cùng vũ khí, khắp nơi. phe Đại Trí chống đỡ cực lực. Đại Trí chính là linh hồn tinh thần của phe họ, có cậu ở đây mọi người luôn có niềm tin sẽ chiến thắng nên chiến đấu hết mình.

phe Đại Trí đến thời điểm này có những người nổi bậc chém giết vô số như sau: Đại Trí, Phát Đạt, bất tử Quang Dư, Đỗ Bình, ngoài ra còn mộtvài người khác tuy nhiên không nổi bậc lắm như Đinh La, Sam Sam, Vong ngữ,....

Đối nghịch phe Đại Trí thì lúc này nhóm Liễu Hà có khá nhiều người nổi bậc như: Liễu Hà, Linh Đan, Vô Tình, Tấn Đạt, Phan Vũ, Tiến Minh. ngoài ra một số cũng nổi chút ít như Yến Phụng, Họa Mi, Sở Khanh,...

Vong Ngữ miệng ngậm điếu thuốc, tay cầm kiếm dài, hắn vận công cho cây kiếm bốc cháy rồi sau đó nhào vào tứ phía chém phe Liễu Hà khóc liệt, vừa chém vừa la to:

“ sao phải xoắn, lên nào anh em phải cướp được cây cờ"

Sam Sam mặc áo lụa cầm một cây kiếm dáng cổ xưa chém bay đệ tử đối phương nàng ta đã chiến toàn lực từ đầu trận đến giờ.Lúc này một con thú phe Đại Tríhình tựa con gấu to cao cả chục mét, nó vung chân to tướng của mình quật một cái hơn ba bốn người bên giữ cờ văng xa cả chục mét.

Lúc này tên lông mày rậm lúc trước từng ăn hiếp Thập Tam thì chân đang run, hắn chưa bao giờ thấy chiến đấu quy mô khóc liệt và mạnh mẽ như vậy, hắn quỳ xuống bủn rủn nói:

“ mạnh quá, quá mạnh, chúng ta chẳng là gì so với bọn họ cả làm sao chúng ta có thể đoạt được vị trí cao đây!”

Sở Khanh quay lại phía sau nhìn sư đệ của mình thì tên lông mày rậm nói tiếp

“Bọn chúng quá mạnh mẽ, nơi đây là đất biểu diễn của chúng, nơi này không có chỗ chơi như lũ chim non như tụi mình. chúng ta chỉ là quân tốt mà thôi. Hãy núp một góc có lẽ chúng ta sẽ kiên trì đến cuối trận được không sư huynh!”

Sở Khanh nhìn sư đệ của mình nói có lí cũng nhíu mày lại băn khoăn, nãy giờ cậu toàn đánh các đệ tử yếu phe địch mà né những người mạnh ra, tuy nhiên khả năng của cậu cũng chẳng có gì nổi bậc. Có lẽ cậu duy trì đến cuối trận lại có vị trí cao cũng nên, nghĩ là làm cậu cùng lôngmày rậm chạy đi núp ở một góc cuộc chiến không ai chú ý. Ba sư đệ kia thì đã bị loại từ lúc nào.

Lúc này mặt đất bỗng nhiên run động dữ dội, một bóng đen to như quả núi từ phía Đại Trí bước tới chiến trường, mọi người lúc này cũng phải ngước mắt nhìn qua con thú cực to này.

Một góc kia một con thú nhện phe Liễu Hà đang chém văng mười mấy đệ tử cũng phải ngưng lại nhìn qua con thú cực to của tên Đại Trí mới thả ra. Vài con thú to hơn chục mét phe Liễu Hà đang chém giết cũng phải dừng động tác mà nhìn con thú cực to phe địch. so với con người tụi nó là khổng lồ rồi nhưng so với con thú phe địch mới phóng ra thì tụi nó cũng phải công nhận là khổng lồ.

Con thú của Đại Trí có hai sừng đầu trâu, người nó duy chiển từng bước đến cây cờ, Ngay lập tức nó trở thành mục tiêu của tất cả phe Liễu Hà, các đệ tử tung bom, cung tên, ám khí vào nó hàng loạt. nhưng có lẽ da nó quá dày nên vẫn chưa xem mấy cái đó vào mắt mà vẫn ung dung đi từng bước tiến tới.

Phe Đại Trí mọi người thì phấn chấn, hoan hô la lớn:“đập nát hàng phòng thủ chuyên bắn ám khí của bọn chúng đi....”

Con trâu vung một đạp hàng loạt pháp bảo chuyên bắn bom bị phá hủy, trời rung đất chuyển. Phe Đại Trí phấn khích không thôi. con trâu này rống lên một tiếng rống âm vang kinh khủng thổi bay những ai chắn trước mặt nó văng đi xa.

Bên Liễu Hà hai đệ tử cũng khá nổi một chút nói chuyện với nhau, cô gái tóc bạc trắng nói:“ nó bự quá, bự hơn nhiều so với linh thú phe ta”

chàng trai tóc trắng đứng cạnh cũng nói” mạnh mẽ và to như vậy không phải linh thú do sơn môn chúng ta nuôi, có khả năng đây là linh thú sống ở vùng đất yêu thú, không ngờ sư huynh Đại Trí đến cả linh thú cũng đẳng cấp như vậy.”

nhóm bảo vệ hét lên:“ đừng cho nó tiến tới trước, không thì phe ta không giữ được cờ mất”

nơi khác tụ tập nămngười đứng chung với nhau, người đang ngồi là Tấn Đạt, đứng khoanh tay là Phan Vũ, cô gái đứng trên con rắn là Yến Phụng, một tên đang đứng khá đô con nhưng lại lạnh lùng, một tên mặt đồ đen che phủ toàn thân không thấy được cả khuôn mặt. một giọng cười từ tên mặt đồ đen này vang ra:

“khe khe...thú vị như vậy mới đáng để ta ra tay chứ, đánh đi, giết đi càng chết nhiều thì hệ hắc ám của ta càng có lợi, ta còn thiếu một chút nữa là hội tụ đủ sức mạnh, con thú này được đấy ta cũng muốn có nó”

Tấn Đạt thì cười he he nói:" hì hì bây giờ ta mới thực sự hưng phấn chiến đấu, hãy xem năm chúng ta ai sẽ xếp hạng cao hơn”

xung quanh vẫn đang loạn chiến, tám con thú to nhất bên Liễu Hà xếp thành một hàng ngang, càng quét bất cứ kẻ nào dám đến gần phạm vi một trăm mét quanh cây cờ, bọn chúng cùng rống lên phóng đến con thú của Đại Trí. Các bom đạn, tên nỏ vẫn bắn liên tục vào con trâu nhưng xem ra nó không hề hấn gì.

Con trâu vấn từ từ tiến đến cây cờ, tàn phá hàng loạt tuyến phòng thủ phe Liễu Hà. Tám con thú ngăn cản xông lên nhưng con trâu này chỉ lấy đuôi quất một phát cực mạnh quét văng tám con thú xa xa va vào kết giới.

“Linh thú của sư huynh Đại Trí đã phá tan hàng phòng thủ bằng thú phe địch rồi”

mọi người hưng phấn hò reo

“ chiếm cờ thôi anh em”

hàng loạt đệ tử phe Đại Trí nháo nhào cầm đủ loại pháp bảo xông lên, cuộc chiến dần dần nghiên về phe Đại Trí, hơn tám ngàn người tham gia nhưng tới bây giờ đã loại hơn ba ngàn đệ tử, chủ yếu vẫn là đệ tử cấp thấp và trung. càng về sau những đệ tử mạnh càng lộ ra nhiều hơn. lúc này đến cả góc chỗ Sở Khanh nấp cũng bị phát hiện, một tên cũng khá mạnh bay đến chém thẳng vào Sở Khanh.

Sở Khanh dùng quạt đỡ thì cây quạt gãy làm đôi cậu ta văng té xuống đất, tên kia nhân cơ hội phóng đến vương đao đâm xuống thì bất ngờ một người từ bên hông nhảy ra chém chết tên đó. người nhảy ra nhìn Sở Khanh nói:

“Đừng có cản lối ta”

Sở khanh run rẩy nhìn người vừa cứu mình thầm nói “ Sát thủ trăm mạng Võ Minh Trí“.

Minh Trí không nhìn Sở Khanh nói:“ ngươi làm cái trò gì ở đây thế? đây là chiến trường chúng ta phải luôn sẵn sàng đừng làm mất mặt sư phụ ngươi”