Cứu Thế Nhân: Thoát Khỏi Ách Thống Trị

Chương 71: Máy chế tạo vũ khí

Alex cùng Đen thu dọn một chút liền trở về căn cứ, muốn trở về được căn cứ trước tiên bọn hắn phải đến chiến khu gần nhất đợi tàu. Cũng tại chiến khu, hắn cùng một vài người ở nơi đó tiến hành bán lại vật phẩm của quái thú.

Chúc mừng chiến giả: Alexander Nguyễn.

500 vuốt sói vương.

túi mật

Da cọp

+.…

+...

Rank: Bạcll >> Bạclll >> ミVàng彡

Khi thăng lên rank vàng, bạn sẽ nhận được rất nhiều đãi ngộ đặc biệt. Có quyền tham gia các hoạt động như đấu gia, sòng bạc, …chỉ là những thứ vớ vẩn. Rank Vàng mới chính thực được công nhận là người mang lại ích lợi lớn cho xã hội, là người mà xã hội thật sự cần, sẽ được xã hội tra xét và bảo vệ. Trong số đó, thứ mà Alex coi trọng nhất là quyền tham gia vào các nhiệm vụ đô thị cũ.

Quái vật sống trong rừng đại đa số bọn chúng đều là cấp thấp, cao nhất cùng lắm là cấp thống lĩnh, hơn nữa mật độ quái vật sống trong rừng lại rất thưa thớt. Nhưng ở trong những thành phố của thời đại cũ thì khác, khác hoàn toàn. Mật độ quái vật vô cùng dày đặc, phải gấp trăm gấp nghìn lần ở trong rừng. Hơn thế nữa mỗi thành phố cũ đều là hang ổ của bọn quái thú cấp cao.

Bởi vì nguy hiểm như vậy cho nên liên minh đã quy định rất rõ, chỉ có thể là chiến úy cấp trở lên mới được phép tham gia các nhiệm vụ đô thị, hơn nữa phải đạt mức rank vàng về điểm săn giết, và có kinh nghiệm thực chiến ít nhất một tháng mới được phép tham gia.

Khi đoàn tàu đến, Alex cùng Đen cả hai trở về căn cứ.

….………. Lúc này tại nhà Alex ………………….

Những đường kiếm sắc bén chém mạnh vào không khí tạo thành những thanh âm ‘vùn..vụt’. Alex chờ không nổi phải lấy Kiếm ra luyện, cuốn công pháp mà hắn đặt mua khi trước có tên rất lạ là “Ám Hoàng”. Kiếm pháp chia thành bốn giai đoạn bao gồm: sơ, trung, cao, đỉnh được in trong mười tập, hắn hiện chỉ mới mua được ba tập đầu sơ khai Ám Hoàng kiếm.

Kiếm pháp này lấy sức lực cơ thể làm trọng tâm luyện kiếm tức là phải luyện kiếm mà không nhờ đến sự bổ trợ của nguyên năng. Thoạt đầu có ghi, giai đoạn này vô cùng mất thời gian, người luyện phải hết sức kiên nhẫn, lặp đi lặp lại các động tác cho đến khi bản thân thành thạo và chém ra mười thức kiếm trong vòng một giây được coi là thành công bước đầu. Tiếp đến kết hợp với thân pháp, vừa chạy vừa xuất kiếm làm sao cho kiếm xuất ra phải đủ lực, đủ cứng, đạt mười kiếm trên mỗi giây và duy trì trong một phút được coi là đã hoàn toàn thông thạo bản sơ khai. Đến lúc đó bạn sẽ tự cảm ngộ và luyện ra một loại kiếm chiêu có sức chém vừa mạnh, vừa nhanh lại không có kẻ hở, đủ để dồn chết đối phương trong mười giây đến một phút.

Sơ khai Ám Hoàng: Vũ Hoành trảm.

Alex chỉ mới biết tới đây mà thôi, không lãi nhãi nhiều, hắn bắt đầu luyện ra những kiếm đầu tiên. Những đường kiếm vang lên vùn vụt như xé gió, thi thoảng lại có những tiếng va chạm cùng bức tường. Alex luyện đến mồ hôi nhễ nhại, hắn thật muốn cạo luôn cái đầu tóc đang rối xù của mình, cứ mỗi lần luyện tập nó đều dính hết lên mặt, khó chịu vô cùng.

Alex luyện tập điên cuồng như vậy, càng luyện càng thấy bản thân sung sức, hắn đang dần ngộ ra những điều mới mẻ trong luyện kiếm mà suốt mười năm qua hắn không ngộ ra. Bản thân như một cơn bão, thổi qua nơi nào sét đánh nơi ấy. Hắn cứ luyện kiếm như thế, một cách hăng say nên rất nhanh liền đã thuộc lòng toàn bộ mười thức kiếm. Vấn đề là phải luyện cho nó trong vòng một giây chém ra mười thức.

Thế là hắn lại cắm đầu luyện, nhưng thật không dễ như vậy, càng luyện thân thể hắn càng mệt mỏi, hơn nữa lại do không có sự bổ trợ của nguyên năng nên thể lực hắn rất nhanh liền đi xuống.

Khoảng hai tiếng sau, âm thanh vung kiếm cũng dừng lại, Alex nằm dưới sàn thở hổn hển, hắn mệt đến không thể mệt hơn, cổ họng rát khô vì thiếu nước. Đợi cho đỡ hơn một chút, Alex liền bật dậy bước ra ngoài phòng, lúc này thì thấy Đen đang ngủ khò khò, hắn thì đến bên tủ lạnh lấy một chai nước ra tu, ăn một vài cái bánh. Đang ăn thì bất ngờ hắn nghe một thanh âm lạ phát ra trong nhà, nó không phải tiếng ngáy của Đen mà là một âm thanh khác. Giờ này buổi chiều chỉ có hắn mà thôi, hai em thì đã đi học, mẹ còn đang làm việc tại công ty(DK). Vậy thì còn ai ở nhà?

Rục rịch… hắn nghe âm thanh này một lúc một rõ, đôi chân nhẹ nhàng tiến dần về phía nơi phát ra âm thanh, cuối cùng hắn phát hiện ra, phía sau cánh cửa tầng hầm, nơi mà thằng Đan, em hắn dùng để làm phòng chế tạo đang không ngừng phát ra những âm thanh như có kim loại va chạm.

Cạch… hắn mở cửa bước vào trong. Đập vào mắt Alex lúc này là sự thay đổi đến mức kinh ngạc của căn phòng, chỉ có gần tháng không về mà căn phòng này từ đâu lôi ra nhiều máy móc như vậy? Hắn nhớ là có cho tiền Đan để nó mua những thứ nó cần nhưng như vậy cũng quá vĩ đại rồi.

Những khối máy móc cao lên sát nóc, các loại máy tính nhìn vô cùng hiện đại, còn có cả một sàn chế tạo vô lạ mắt, hắn đã từng tham quan rất nhiều khu chế tạo cũng ngắm rất nhiều loại máy móc nhưng chưa bao giờ thấy loại máy chế tạo kiểu này, thật khó mà diễn tả là là kiểu gì. Đại khái loại này cũng có một cái khoang dùng để chế tạo, phía bên trong có rất nhiều cánh tay rô bốt hẳn là dùng cho việc chế tạo. Tính ra cũng không khác lắm mấy loại kia, có khác thì chẳng qua khác kiểu dáng thôi.

Còn âm thanh khi nãy hẳn là do cái máy này phát ra, Alex vẫn thấy nó đang chế tạo một thiết bị gì đấy bên trong. Đang định quay mặt bước đi ra ngoài thì Alex phát hiện ở trong một góc nhỏ, có một đôi mắt xanh điện tử đang nhìn về hắn. Lập tức chân hắn phóng rầm một phát, nhanh tay chụp lấy cái đồ điện tử kia nâng lên trước mặt.

“Cái thứ gì đây?’’Hắn mở miệng hỏi.

“Chào ông chủ lớn, ngài bóp tôi mạnh quá, có thể thả thôi ra không?’’ Một âm thanh máy móc vang lên.

“Uầy!! Một con rô bốt mini? Mày ở đâu ra vậy?” Alex gương mặt hết sức kinh ngạc mà thốt lên.

“ …/…/2174. Tôi được chế tạo bởi vĩ nhân Đan Nguyễn, nhà khoa học thiên tài, người tài giỏi và vĩ đại nhất thế giới trong tương lai” Con rô bốt ấy nói rất tỉnh, cái giọng nói của nó lại rất đặc biệt không biết miêu tả như nào, đại khái nó khiến cho người ta không thể nhịn được cười.

“Phụt!! Ai lập trình cho mày câu đó thế? Đan à? Lại bắt đầu hội chứng ảo tưởng sức mạnh của nó rồi đấy” Alex cười lên thú vị.

“Ngươi tên gì?”

“Kin”

“Thế cái máy kia là gì?” Alex đưa tay chỉ về cái khoang chế tạo.

“Đây là máy chế tạo vũ khí HK-ALL thế hệ thứ nhất do tôi và giáo sư Đan đồng sáng lập, muốn xem thì bỏ tay ra để tôi còn giới thiệu”

Alex nghe vậy thì liền bỏ tay ra, lập tức từ trên cái đầu của Kin, một cái chong chóng quay phập phè giúp nó nâng lên cơ thể nhỏ bé của mình. Nó bay đến bên chiếc máy kia rồi nói: “Thấy không? Đây là khoang chế tạo kép hoàn toàn cách nhiệt, tấm bao bọc này nhìn thì tưởng là thủy tinh trong suốt nhưng thực chất lại là làm từ thép Ni12, cậu có thể nhìn thấy bên trong là bởi vì có một chiếc camera đa chiều được gắn ở phía trên đầu, nhìn thoáng thì cứ nghĩ là nó trong suốt nhưng thực chất lại là đang chiếu trực tiếp hình ảnh ở trong khoang ra bên ngoài mà thôi.

Biết cái chỗ này là gì không? Đây là nơi để cậu in lên các bản thiết kế của mình, ví dụ bây giờ tôi chọn bức này, hình một khẩu súng lục cho vào bên trong. Nhìn xem, lập tức màn hình sẽ liền hiển thị ra bản thiết kế 3d mà không cần phải vẽ trước, đây là điểm hay nhất của hệ thống này, nó tiên tiến hơn các hệ thống khác ở điểm đấy. Đặc biệt nữa, khi ta tách các khối hình 3d này ra, bên trong sẽ có sẵn những linh kiện phù hợp được hệ thống tích sẵn, tất nhiên chỉ dành cho các linh kiện đã được cập nhật trong máy, còn các loại vũ khí mới vẫn phải thiết kế ra phần linh kiện cốt lõi.

Còn nữa, nhìn này khi bản thiết kế của ta sai, dù chỉ là những chi tiết nhỏ nhất, hệ thống có thể tự tính toán và đưa ra cảnh báo sai sót còn có cả biện pháp sửa chữa nữa. Hệ thống có đầy đủ mọi tính năng mà một máy chế tạo cần có, năng lượng có thể tích trữ trong máy đủ để đốt liên tục trong 24h. Còn có hệ thống chế tạo tự động, hạ nhiệt, phun sơn…Thế nào? Tuyệt không?”

Alex khuôn mặt như có điều gì trăn trở, hắn quay mặt sang nhìn con rô bốt kia với ánh mắt đầy hoài nghi: “Mày đang nói chơi hay nói thật?”