Đại Đạo Vô Thiên

Thể loại:

Tiên hiệp

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

89 Chương
1/5(4 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Đại Đạo Vô Thiên là một truyen moi cap nhat của tác giả Mạn Đà Thiên sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Đại Đạo Vô Thiên được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Đại Đạo Vô Thiên.

Tiên giới, linh ma vực.

Từng là một cái tiên vực huy hoàng, linh ma vực giờ phút này như một chiến trường mới trải qua trận đánh lớn, khắp nơi đều là đổ nát.

Tàn thi, mảnh vỡ binh khí, khe rãnh hố sâu, tất cả bao trùm mùi chết chóc.

Phương nam đằng kia, đã từng là núi sông vắt ngang vạn dặm, phù vân nơi này, đã từng là hàng vạn con tiên điểu sải cánh trời cao, hết thảy, hết thảy đều hoá thành phế tích.

...

Một góc nào đó tại linh ma vực, sắc trời âm u, mây đen in bóng vào mặt nước một con suối, có phần u ám.

Nguyên bản màu nước con suối này trong suốt, nhưng biến cố tại linh ma vực làm nó chuyển xám, cộng thêm mây đen trên cao, càng làm con suối trở nên quỷ dị âm trầm.

Lúc này, phía xa chân trời bước đến hai bóng người, một nam một nữ trên không nhìn xuống dòng suối, khuôn mặt đều là tái nhợt.

"khởi tuyền!"

Phía sau lưng người nam cõng theo một bao vải, nắm tay hắn siết chặt mở miệng gọi, người nữ thì dáng người thanh nhã, bên hông mang tỳ kiếm, trên tay nàng còn bế theo một đứa bé quấn khăn đen ở trán, che đi đôi mắt của nó.

Người nam vừa dứt lời, một tiếng răng rắc thật lớn vang lên, mặt đất vậy mà bỗng nhiên nứt toạt ra làm đôi, con suối vì thế cũng đứt gãy thành hai khúc, kéo theo một đạo trụ nước bắn lên không trung, cuốn theo đất đá xoay vần mù mịt.

Trụ nước cấp tốc biến lớn quay cuồng, nước ở thượng nguồn cũng như hạ du đều bị trụ nước hất lên, cả vùng trời như mưa như khóc, đầy nỗi bi thương.

"khởi tuyền, xin lỗi! ta không bảo vệ được linh ma vực."

Tròng mắt người nam một mảnh chết lặng, khoé miệng không kìm được phun ra ngụm máu tươi, trên thân thể hắn nếu nhìn kĩ, liền sẽ thấy một vết thương đáng sợ trải dài từ vai đến phần eo, máu tươi đang không ngừng tí tách nhỏ giọt, vừa rơi xuống đều bị trụ nước cuốn đi.

Trụ nước như nghe hiểu lời nói của người nam, từ một vùng trời như mưa như khóc, trụ nước nháy mắt diễn hoá thành một đầu ác long hung dữ, tiếng gào thét liên tục không thôi.

Nó bi thương cho cành cây ngọn cỏ, bi thương cho mảnh đất linh ma, đồng dạng nó càng phẫn nộ cho kẻ đã gây tai ương cho mảnh đất này.

"khởi tuyền? đừng."

Trông thấy khởi tuyền bạo phát dã tính, người nam lớn tiếng quát lên, bàn tay hoá thành một hư ảnh to lớn, hư không hướng trụ nước nhấn một cái, muốn đem khởi tuyền tất cả tức giận đè ép xuống.

Ác long bị hư ảnh bàn tay ép tới, cánh tay nắm thành trảo như một cái lồng sắt chụp về người nam, móng trảo lồng sắt tuy ra sau mà đến trước, mắt thấy sắp rơi vào người nam đem hắn cầm cố lại.

Tròng mắt người nam co lại, bao vải phía sau lưng tự động rơi xuống, một thanh trường đao liền rơi vào trong tay, hắn bước ra một bước, không chút do dự hướng móng trảo bổ ra một đao.

Người nam bổ ra một đao, lưỡi đao hoá thành một mảnh đao mang dài trăm vạn dặm, cuốn về phía ác long.

Bổ ra một đao này, khoé mắt hắn chảy xuống giọt lệ máu, tựa như vừa chém vào thứ mà chính bản thân mình trân trọng nhất, tôn kính nhất.

Móng trảo ác long chỉ có mấy mươi trượng, so với mảnh đao mang dài trăm vạn dặm không tính là cái gì, nhưng người nam bổ xuống một đao kia, tựa hồ thực sự làm cho ác long bão nổi.

Chỉ thấy ác long đánh ra khủng khiếp sóng cao, một mảnh dòng lũ cuồn cuộn như thác nước bị treo ngược chảy xối xả vào hư không, từ xa nhìn lại giống như một cây trụ nước tràn ngập hung hãn, muốn xé toạc bầu trời.

Mà lúc này, người nam đánh ra đao mang trăm vạn dặm rốt cục đánh vào trên trụ nước.

Một tiếng nổ tung truyền khắp linh ma vực, trên không, mặt đất, tất cả, dường như là đang run rẫy, tựa hồ chỉ cần điểm nhẹ thêm đầu ngón tay, hư không sẽ phá toái, mặt đất liền sụp đổ, vạn vật hoá hư vô.

Người nam có chút nghĩ mà sợ, khởi tuyền bão nổi so với hắn tưởng tưởng còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần, đao mang trăm vạn dặm của hắn, vậy mà tuỳ tiện bị trụ nước chặn đứng, không những thế, trụ nước kia còn đem hắn đánh bay, trường đao trong tay càng không biết rơi đi nơi nào.

Phốc.

Bị đánh bay đi mấy trăm vạn dặm, người nam chật vật dừng lại thân hình phun ra ngụm máu tươi, hắn tuy thần sắc cực kỳ không ổn, vẫn không có ý định từ bỏ, khoảng cách mấy trăm vạn dặm, hắn chỉ bước ra vài bước, liền đã đứng bên cạnh người nữ bế theo đứa bé, mà trường đao bị đánh bay đi nơi khác, không biết từ lúc nào đã bị người nam nắm lại vào trong tay.

Chỉ là không chờ người nam tiếp tục động thủ, khởi tuyền đã bão nổi đến mức độ không cách nào hình dung.

Liên miên tiếng động ầm ầm, dưới đất mặt đất răng rắc đứt gãy, trên không từng cái vòng xoáy nước liên tiếp xuất hiện, bắn ra vô số mũi tên bọt nước, hướng bốn phương tám hướng mà đi, đem hư không từng hồi từng hồi cho lật tung khuấy động, cực kỳ hỗn loạn.

Mũi tên bọt nước như mưa ào ào trút xuống, người nam ánh mắt gần như vô lực, gào thét lên:

"khởi tuyền, dừng lại!"

Trụ nước trên không diễn hoá thành ác long hướng người nam khẽ lắc đầu, tiếp tục duy trì điên cuồng khuấy đảo.

Theo khởi tuyền bạo khởi, không chỉ tại phạm vi linh ma vực, dần dần các tiên vực khác đều phát sinh dị biến, trên không mây đen âm u phủ kín, sấm chớp rền vang chớp động.

...

Cùng lúc đó, tại tiên giới một nơi nào đó, có hai người đang ngồi đánh cờ, một người nam tóc để xoả tự nhiên, hai ngón tay khép giữ quân cờ màu đen, nhẹ nhàng đặt lên bàn cờ, thần sắc tuỳ tiện. người nam khác phía đối diện thì đầu lại trọc không, thân hình phục phịch khối mỡ, vừa kẹp trong tay quân cờ màu trắng, đã đánh xuống bàn cờ.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện