Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 Chương 363: Nguy cơ trùng điệp

Vô số ma ảnh từ trên cao bay xuống, miệng vừa cười rộ, hai cánh tay mang theo chủy thủ hướng xuống công kích, không chỉ có ở tại khu vực của Tinh Hồn, mà ba khu vực còn lại cũng đang bị ma ảnh tấn công.

Tiếng hô lớn của hắn khiến cho nhiều người bừng tỉnh, tuy nhiên tốc độ tấn công của ma ảnh rất nhanh, bọn hắn còn chưa tỉnh ngộ hoàn toàn thì đằng sau lưng ma ảnh đã xuất hiện.

Chủy thủ sắc nhọn trên tay ma ảnh đâm thẳng vào giữa lưng bọn họ.

“A… cứu ta...”

Tiếng kinh hô thảm thiết vang lên, thế nhưng trong tình cảnh này, người khác còn tự lo cho bản thân còn chưa xong, làm gì có khả năng tương trợ.

Trong sự bao vây của hàng trăm đầu ma ảnh, Tinh Hồn cấp tốc phóng thích kiếm ý đệ tứ tầng, trên tay cổ kiếm Đồ Lục xuất hiện, nguyên lực luân chuyển, liên tiếp chém ra nhiều đạo kiếm quang thẳng về phía những tôn ma ảnh kia.

*Rống…*

Kiếm quang được gia trì thêm kiếm ý, với thực lực hiện tại của Tinh Hồn, một kiếm liền diệt sát được mấy tôn ma ảnh.

Kiếm ý đệ tứ tầng đã ngưng tụ thành thực chất, đủ để tạo thành một tầng sát thương, tuy nhiên ma ảnh thực lực không thấp, chỉ kiếm ý thì đủ để phòng hộ bản thân chứ khó mà dùng kiếm ý để tiêu diệt ma ảnh.

Lúc này, Lục Phong, Hạng Hạo, Bắc Cung Thanh Đan, Dung Mẫn Nhi ở gần bên cạnh Tinh Hồn đã bừng tỉnh hoàn toàn.

May mắn Tinh Hồn nhanh chóng thoát khỏi vây hãm tinh thần, thế nên mới vừa bảo vệ được bản thân, vừa bảo vệ được bọn người Lục Phong, bằng không lúc này e là cửu tử nhất sinh.

“Là bọn chúng, những sinh vật đã truy sát chúng ta trước đó, tại sao lại xuất hiện ở đây?”

Trông thấy hàng trăm tôn ma ảnh không ngừng bắt người thôn phệ sinh cơ, Lục Phong miệng hô lớn bọn chúng.

“Trước tiên đừng tiêu diệt bọn chúng đã.”

Hạng Hạo một bên nghiêm mặt lên tiếng.

Mấy người khác đều gật đầu, dĩ nhiên đều hiểu rõ tình hình.

Lục Phong tế ra Huyết Ngục, hồng quang nở rộ, phóng thích ra khí thế cường đại.

Hạng Hạo đồng dạng, so với Lục Phong khí thế cơ hồ muốn khủng bố hơn. Tu luyện tại Thiên Kiếm tông, Hạng Hạo bây giờ đã lĩnh ngộ ra được kiếm ý tầng thứ ba, đem gia trì lên kiếm kỹ tạo thành sát thương phi thường mạnh mẽ.

Về phần Bắc Cung Thanh Đan và Dung Mẫn Nhi, cả hai người khả năng thực chiến rất kém, vì vậy liền lưu lại sau lưng Tinh Hồn để bảo vệ an toàn.

“Giải vây cho những huynh đệ khác, sau đó liên thủ đối phó với đám ma ảnh này.”

“Tinh Hồn, huynh bảo vệ hai người họ, đồng thời hỗ trợ ta và Lục Phong.”

Hạng Hạo nhìn Tinh Hồn nói, cũng không đợi hắn có đồng ý hay không, vừa dứt lời liền xông ra bên ngoài, bắt đầu công kích từng tôn ma ảnh kia.

Tại ba khu vực còn lại, tình hình cơ hồ ác liệt hơn.

Khu vực của Dung Trần và Dương Thiên Quân, thực lực của ma ảnh mạnh nhất chính là đã muốn tiếp cận Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới.

Khu vực phía bên Bạch Trường Cầm, ma ảnh thực lực sánh ngang với tiên giả trung kỳ Linh Tiên cảnh.

Nguy cơ trùng điệp hàng lâm, dù là mấy tên Dương Thiên Quân, Dung Trần, Bạch Trường Cầm… đều không tiếc bộc lộ ra thực lực của mình.

“Khai Linh Tiên Thuật.”

Những người tu vi đánh vào Linh Tiên cảnh cấp tốc sử dụng Khai Linh Tiên Thuật hòng mau chóng diệt sát bầy ma ảnh này.

Ma ảnh thực lực tuy mạnh, thế nhưng phòng ngự lại đặc biệt kém, chỉ cần đánh tan một lần là lập tức câu diệt.

Có điều nói thì đơn giản như vậy, muốn triệt để đánh tan ma ảnh không phải là điều đơn giản.

Lại để ý đến, đám ma ảnh mục đích tấn công không phải để giết người, mà là bắt người.

Chủy thủ sắc nhọn, dù mang chiến giáp hộ thể cũng không có tác dụng. Khi bị chủy thủ đâm trúng là lập tức mất hết sức mạnh, cuối cùng bị ma ảnh bắt đi.

Dĩ nhiên tình huống hiện tại không phải lúc để ý mấy chuyện đó.

Dương Thiên Quân nhìn ma ảnh tấn công đến, miệng hừ lạnh một tiếng, gầm lớn.

“Khai Linh Tiên Thuật – Hắc Ma Long.”

Một cơn hắc phong lạnh lẽo thổi lên, kèm theo đó là một loại áp lực phi thường kinh khủng.

Chỉ thấy sau lưng Dương Thiên Quân, từ trong hư không hai bàn tay sắc bén phá vỡ không gian đi ra, chính là linh của Dương Thiên Quân – Hắc Ma Long.

“Tất cả né ra.”

“Tiên thuật – Đại Thiên Phong Vân Chưởng.”

Dương Thiên Quân một tiếng hô lớn cảnh báo, có điều hắn không có thời gian chờ đợi những người khác tránh né, chỉ thấy thân thể kim quang nở rộ, tiên lực không ngừng luân chuyển.

Phía sau Hắc Ma Long đôi long trảo đưa lên trước ngực, phản phất thiên không rộng lớn bị đôi long trảo này chụp lấy, đột ngột hướng thẳng về phía trước, một chưởng hủy thiên diệt địa xuất hiện.

Uy lực chưởng thế khủng khiếp vô cùng, mạnh mẽ quét ngang đám ma ảnh nằm trên đường đi của cỗ lực lượng này, dĩ nhiên những người nằm trong phạm vi hủy diệt cũng thần hình câu diệt theo.

Phía bên Bạch Trường Cầm, hắn cầm hồn nở rộ, sau khi Bạch Trường Cầm đột phá vào Linh Tiên cảnh, linh của hắn cũng chính là cầm hồn, chỉ thấy cầm hồn như được cải biến, vừa xuất hiện uế khí xung quanh lập tức bị đánh tan.

“Khai Linh Tiên Thuật – Cầm Hồn.”

“Thiên Tượng Thần Dẫn Khúc – Vũ Chi Cổ Thần.”

Tiên lực điên cuồng rót vào cầm hồn, thanh tâm tiếng đàn cao vút vang vọng tứ phương bát hướng.

Không gian sức ép trở nên khủng bố, chỉ thấy phía sau lưng Bạch Trường Cầm hiện ra một tôn cổ thần khổng lồ, chính là Vũ Chi Cổ Thần.

So với lúc trước, Vũ Chi Cổ Thần hiện tại uy áp mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.

“Diệt!”

Bạch Trường Cầm một tiếng kinh hô, những ngón tay đánh vào dây đàn trên cầm hồn, điều khiển Vũ Chi Cổ Thần sau lưng bắt đầu phát động tấn công.

Dung Trần tự nhiên cũng không giấu diếm thực lực của mình nữa.

“Khai Linh Tiên Thuật – Nhân Gian Đạo Liên.”

Ánh hào quang thánh khiết cùng một khúc nhạc êm vai tấu lên, đắm mình trong ánh hào quang rực rỡ, Dung Trần cơ thể nằm bên trong một đóa hoa liên màu trắng ngọc, vô cùng thánh khiết.

“Liên Khai Thịnh Thế Trấn Vạn Tà.”

Tiên lực điên cuồng rót vào Nhân Gian Đạo Liên, trong bán kính năm mươi trượng hiện ra mấy trăm đạo hoa sen, khi hoa sen nở rộ thì tạo thành một vụ bạo tạc khủng bố, ma ảnh đứng gần liên hoa lập tức thần hình câu diệt.

Tại khu vực của Tinh Hồn, sức ép ma ảnh ngày càng lớn, mặc dù không ít người lấy lại tinh thần và tấn công ngược lại ma ảnh, chung quy vẫn không thể diệt sát được quá nhiều.

“Tiếp tục như vậy thì không ổn, không thể tiếp tục dựa vào Lục Phong và Hạng Hạo được.”

Đứng đằng sau hỗ trợ Lục Phong, Hạng Hạo và nhiều người khác, tuy nhiên tình huống ngày càng không ổn, ma ảnh tốc độ quỷ dị, số lượng lại rất đông, chỉ trong vài nhịp thở đã có hơn ba bốn mươi người bị bọn nó bắt đi.

“Các ngươi lui lại, tiếp theo để ta xử lí.”

Tinh Hồn miệng hô một tiếng, bàn tay cách không đem Lục Phong và Hạng Hạo lôi ngược lại.

“Bảo vệ hai người kia, phần còn lại giao cho ta.”

Tinh Hồn ngữ điệu tự tin.

“Được, nhờ huynh cả.”

Nội tâm Hạng Hạo chấn kinh, không nghĩ đến Tinh Hồn vậy mà vẫn còn muốn che dấu thực lực.

Tinh Hồn cầm Đồ Lục xông thẳng về phía trước, kiếm ý đệ tứ tầng triệt để nở rộ, phát huy uy lực mạnh nhất.

Kế tiếp vận chuyển kiếm tâm thông minh, chính giữa vầng trán cao ẩn ẩn xuất hiện một thanh hắc kiếm quỷ dị.

Thần thông Nguyệt Đồng, chín không gian động thiên toàn bộ nở rộ.

“Diệt Long tứ thức – Trảm Long Thức.”

“Tru Thiên Cửu Kiếm Trận.”

“Trảm Tam Kiếm – Kiếm Trảm Tinh Thần.”

Chỉ trong vài nhịp thở, Tinh Hồn liên tiếp sử dụng những kiếm kỹ uy lực cực kỳ khủng bố, phía sau lưng không gian động thiên liên tục rót nguyên lực cung cấp, Không Gian Tiên Phù mượn không gian chi lực, kiếm ý gia trì lên kiếm kỹ.

Phối hợp tất cả lại với nhau tạo nên lực lượng kiếm kỹ hùng mạnh, mỗi một kiếm kỹ xuất ra tiêu diệt không biết bao nhiêu là ma ảnh, triệt để khiến cho người ta phải khiếp sợ, nguyên lai Tinh Hồn khủng bố như vậy.

Đông – tây – nam – bắc, Dương Thiên Quân, Tinh Hồn, Dung Trần, Bạch Trường Cầm, mỗi người một khu vực nở rộ hào quang sáng chói, dĩ nhiên bọn hắn không muốn bạo lộ, nhưng tình thế ép buộc không thể không triển khai thực lực chân chính.

Đương nhiên, những người khác cũng không phải đứng không, liên hợp hỗ trợ cho bốn người Tinh Hồn để tiêu diệt ma ảnh càng nhiều càng tốt, sớm đẩy lùi nguy cơ lại.

Ma ảnh bị tiêu diệt càng lúc càng nhiều, có lẽ cảm giác được nguy cơ cường đại, những tôn ma ảnh này chợt hú dài một tiếng, cấp tốc rút lui về phía sau.

Đương nhiên không vì bọn chúng rút lui mà buông tha diệt sát, chỉ cần nằm bên trong phạm vi tấn công, Tinh Hồn, Dương Thiên Quân, Dung Trần và Bạch Trường Cầm không hẹn mà cùng phóng thích thực lực tiêu diệt bọn chúng.

“Rốt cuộc đã rút lui…”

Thấy ma ảnh bỏ chạy, không ít người trong bụng mừng thầm, thế nhưng còn chưa kịp vui mừng thì phía bên dưới mặt đất truyền đến từng đột rung chuyển mãnh liệt, tựa hồ bên dưới tồn tại một tôn sinh vật khủng bố nào đó.

Ầm ầm ầm…

Mặt đất chợt nổ vang, đất đá khói bụi bay ngập trời, từ bên trong khói bụi, một bóng ảnh khổng lồ hiện ra, trong không gian xuất hiện áp lực nặng nề cùng mùi hôi tanh nồng đậm, chỉ ngùi thôi là khiến người ta mắc ói.

“Đây là… Minh Quỷ Địa Trùng?”