Đạo Chu

Chương 62: Tsunade và Shizune

“Ngươi nói muốn huỷ diệt làng Lá là sao?” Trán Shizune bắt đầu nổi lên gân xanh. Khoé miệng liên tục kéo lại, hai hàm răng khẽ cắn thật mạnh. Khi nàng quay đầu ra thấy được đôi môi Tsunade khẽ cắn đồng thời đôi mắt ở sâu mang theo bất đắc dĩ. Phía trước thì nụ cười Orochimaru làm cho nàng thực sự vô cùng lo lắng. Nàng vội vàng hô lên: “Ngài Tsunade...”

“Câu trả lời ngài là...” Yakushi Kabuto khẽ nâng lên mắt kính đồng thời hơi mỉm cười nhìn về phía Tsunade. Nụ cười giống như đắc thắng.

“Không được cả chú ấy và em trai cô cũng không muốn thấy cô bị lợi dụng như vậy đâu!” Shizune hoàn toàn sợ, nàng sợ Tsunade sẽ đồng ý với ý kiến này. Đôi mắt Shizune hơi co rụt lại, vẻ mặt lo lắng liên tục hô: “Ước mơ của hai người họ, ngài Tsunade. Cô... cô, cả ước mơ của cô nữa... cô đã quên rồi biết. Em biết... em biết cho đến giờ cô vẫn...”

“Im đi, Shizune!” Tsunade cúi đầu thấp xuống quát lên.

“Kêu bà trả lời liền bây giờ cũng hơi khó!” Người thanh niên tóc trắng từ tốn nói chuyện: “Nhưng hy vọng một tuần sau sẽ nhận được câu trả lời của bà. Và cấm thuât này cần người hy sinh nên bên bà hãy chuẩn bị hai người đi nhé.”

“Cô Tsunade...” Bàn tay Shizune nắm chặt lại, ánh mắt giận dữ quát lên: “Chúng ta hãy giết chúng ngay đi. Tên Orochimaru cũng đang yếu. Đây là cơ hội tốt. Con và cô Tsunade, hai ta có thể hạ chúng ngay bây giờ đó.”

“...” Orochimaru khẽ cắn lên bàn tay đang băng bó vải của mình. Hắn đưa bàn tay ra từng giọt máu đỏ tươi theo đó nhỏ giọt rơi tíc tách xuống phía dưới. Thấy được dòng máu đỏ tươi chảy xuống, bàn tay Tsunade nắm chặt lại, đôi mắt hoảng hốt. Tinh thần theo đó run rẩy liên hồi. Orochimaru cười nói: “Đúng là ta đang rất yếu nhưng bọn ta cũng biết rõ điểm yếu của người Tsunade... Cô vẫn chưa trị được chứng bệnh sợ máu đó sao?” Thấy thân thể đang run lên của Tsunade, Orochimaru ra lệnh: “Kabuto, chúng ta đi thôi!” Hắn xoay người trước khi đi hắn cho Tsunade một cái ánh mắt: “Tsunade, ta chờ câu trả lời của cô đấy!”

Vụt!

Ba người hai thiếu nữ cùng một thanh niên bước vào trong quán. Người thiếu niên tóc trắng mở miệng nói: “Quán rượu này không tệ chút nào. Chúng ta có thể...”

Người thiếu niên vừa nói chuyện thì người thiếu nữ tóc nâu nói nhỏ: “Thiếu gia, nơi này chỉ dành cho người trên mười tám tuổi!”

“Yukie, cô nói gì vậy. Chúng ta không phải đã đủ tuổi rồi sao?” Vừa nói hắn vừa liếc mắt về phía cô nhóc tóc đen, mắt đỏ nhếch miệng cười nói: “Ở đây chỉ có Rika không đủ tuổi đi!” Uzumaki Karin nghe được lời này thì có chút hậm hực. Nàng so với Naruto còn nhiều hơn một tuổi cơ. Ai bảo Naruto dường như dậy thì sớm trước. Thân thể hắn chiều cao đến bây giờ đã đạt được đến 1m7. Hơn thế nữa ăn mặc cùng với trang điểm nữa, khó người nhìn ra được Naruto mới sắp mười ba tuổi.

“Ông chủ...” Một âm thanh làm cho người thiếu niên chú ý đến. Đó là một thiếu nữ trẻ tóc vàng mắt nâu trông vô cùng xinh đẹp. Nàng độ tuổi đôi mươi với hai má hồng lên vì rượu. Trước ngực hai bầu ngực no đủ như muốn phá vỡ chiếc áo vải ra phía ngoài. Mặc dù Naruto thực sự bị bộ ngực đó hấp dẫn nhưng rất nhanh hắn dừng ở một cái dây chuyền.

Một chiếc dây chuyền được tạo bởi một cái dây màu đen. Điểm mà Naruto chú ý nhất đó là mặt dây chuyền với một viên đã quý hình thoi xinh đẹp trong suốt. Ở trên đó, Naruto cảm nhận được một loại năng lượng sinh cơ tràn ngập giống như trên người hắn. Hơn nữa, trên người thiếu nữ tóc vàng kia, loại chakra trên người nàng cũng làm cho hắn có cảm giác thân thiết.

“Cô Tsunade...” Thiếu nữ tóc đen đưa tay lên gàn: “Cô đã uống rất nhiều rồi!”

“Thôi mà Shizune...” Thiếu nữ tóc vàng đưa tay ra gạt đi cánh tay đối phương đồng thời cười nói: “Hôm nay chúng ta ăn ở đây cũng được mà!”

“Ế...” Thiếu nữ tóc đen giật mình lên tiếng nói: “Nhưng đây là quán rượu mà!”

Thấy được mọi chỗ đều có vẻ đều có khách ngồi rồi. Thật may chỗ hai nữ nhân kia vẫn còn chỗ. Tuy nhiên thực hiếm thấy ở nơi đó ngồi hai người xinh đẹp vậy mà không có nam nhân nào tiếp cận các nàng. Xem ra các nàng cũng không đơn giản chút nào.

Naruto không thèm để ý đến Karin đang nắm chặt nắm đấm nghiến răng nghiến lợi ở phía sau. Yuki Haku dù đang giả trang nữ nhưng bản chất vẫn là nam nhân. Hắn không có cảm giác gì nắm. Dù sao mọi việc hắn đều nghe Naruto.

“Hai chị gái xinh đẹp!” Người thiếu niên tóc trắng đẹp trai tiến về phía trước mỉm cười chào hỏi: “Chúng em có thể ngồi ở chỗ này được chứ?”

“Tuỳ tiện...” Thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp phất tay lên một cái. Bộ dạng nàng cực kỳ tuỳ tiện. Lúc này, nàng lấy ra một chai rượu tiếp tục vì mình rót rượu. Cùng lúc đó, một vị bồi bàn đem một đám rượu mới đến thay thế cho thiếu nữ tóc vàng.

“Thằng nhóc con...” Thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp nheo mắt lại. Nàng để ý đến ánh mắt của Naruto. Nàng thấy được Naruto nãy giờ đều nhìn chằm chằm về phía ngực của mình. Điều này làm cho thiếu nữ muốn nổi bão, nàng có chút giận dữ lập tức mở miệng cảnh cáo: “Cẩn thận ánh mắt của ngươi!”

“Gì chứ?” Uzumaki Karin mở miệng châm chọc lớn tiếng: “Chỉ được cái ngực lớn mà thôi!”

“Cô nhóc...” Senju Tsunade nghe vậy ngẩn người. Ngay sau đó nàng mở miệng giận dữ nói: “Ngươi nói cái gì vậy hả!?”

“Cô Tsunade...” Thiếu nữ tóc vàng ở bên cạnh đột nhiên nói chuyện khuyên can: “Bọn chúng chỉ mới là một đám nhóc mà thôi!”

“Xin lỗi, vừa rồi chúng em đã không phải!” Uzumaki Naruto đưa ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ tóc đen mắt đỏ cho nàng một cái ánh mắt cảnh cảo. Cô nhóc vội vã bĩu môi ngồi xuống. Naruto lúc này mới nói: “Những thứ này coi như em mời đi. Yukie, cô đi gọi vài món lại đây. Đúng rồi nhớ lấy phần của năm người...”

“Vâng... thiếu gia!” Yuki Haku mỉm cười gật đầu. Thiếu niên bước về phía trước. Tuy nhiên trong thoáng chốc, Tsunade quan sát thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp này. Nàng phát hiện thiếu nữ này có hầu kết hơn nữa bộ ngực rất phẳng. Mặc dù vô cùng xinh đẹp lại là một thiếu niên. Trong thoáng chốc, đôi mắt nàng nhăn lại thật sâu.

“Thật là xui đây...” Ở bàn bên kia không biết lúc nào truyền đến âm thanh: “Không biết tên ninja khốn kiếp nào phá huỷ toà lâu đài Tanzaku. Thật sự là... đám người đó không biết đó là di sản văn hoá sao? Chẳng lẽ không biết chọn nơi khác mà đánh. Làm hại ông đây đến nơi này một chuyến không công.”

“...” Nghe được lời này thì Shizune vội vã cười trừ. Thiếu nữ đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Các em là người nơi khác đến đây đi? Cũng đến thăm quan nơi này sao? Nơi này có rất nhiều cảnh đẹp đó!”

“À vâng!” Thiếu niên tóc trắng mỉm cười lên tiếng nói: “Chúng em đều rời nhà đi ra ngoài một chuyến. Nơi này nghe nói rất đẹp nên tới. Đúng rồi, em là Dante. Đây là hai người bạn của em Rika cùng với Yukie. Mà em còn chưa biết tên hai chị đấy?”

“À... Chị là Shizune...” Thiếu nữ tóc đen nở nụ cười. Nàng nhìn về phía thiếu nữ tóc vàng ở bên cạnh nói: “Cô ấy là Tsunade.”

“Hai chị cũng đến nơi này ngắm cảnh sao?” Naruto mỉm cười. Một nụ cười thân thiện khiến cho hai người cảm giác được quen thuộc. Giống như họ đã gặp được Naruto ở đâu đó. Tuy nhiên không ai nhớ rõ được rốt cuộc gặp Naruto ở nơi nào.

“À... ừm...” Shizune mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.

“Thiếu gia...” Yuki Haku tiến về phía bàn. Trong tay hắn đựng một khay đồ ăn và một vài cái chai rượu. Tuy nhiên thấy chai rượu này thì Naruto hơi co quắp khoé miệng. Loại rượu này chỉ dành cho trẻ con mà thôi. Không biết Haku là cố ý còn là vô tình đây. Thế nên Naruto chỉ có thể khe khẽ thở dài.

Đột nhiên Naruto thấy được cỗ bài ở dưới bàn và vài cái quân súc xắc. Hắn theo thói quen không tự chủ đưa lên cầm mấy cái súc xắc cùng với mấy quân bài của thiếu nữ tóc vàng. Tuy nhiên nàng không thèm để ý. Lúc này, Yuki Haku để lộ ra thân thiện khi nói chuyện với thiếu nữ tóc đen.

“Nè... Na... Dante... cậu...” Cô nhóc tóc đen mắt đỏ ở bên cạnh đều sát tới bên cạnh Naruto. Thiếu nữ còn kề sát vào hắn như muốn biểu thị ra chủ quyền.

Khẽ liếc mắt nhìn về phía cô nhóc này, Naruto chẳng thèm để ý. Cô nhóc Karin quả thực có chút hữu ích với hắn nhưng không phải là không thể bỏ. Vì năng lực Karin hữu ích nhưng Naruto đều có cả. Hắn để cho cô nhóc này đi theo đơn giản có một phần vì cùng tộc chỉ đơn giản như vậy. Ngoài ra xem thiếu nữ có lẽ sẽ hữu ích với hắn sau này. Nghĩ đến đây, Naruto không để ý đến cô bé nữa.

Thời gian ở làng Lá, hắn thực sự không giỏi giao tiếp lắm. Bàn tay đã bắt lấy mấy quân xúc sắc bỏ vào trong lọ bắt đầu sóc nên sau đó bỏ vào trên bàn. Đến cuối cùng hắn đưa tay sờ cằm nói: “Ừm.. 2, 1, 4. Tổng cộng 7 điểm, nhỏ.”

Quả như hắn nói như vậy khi mở ra cái nắp thì con số biểu hiện ra như vậy. Cô nhóc mắt đỏ kịnh ngạc hô lên: “Dante... tài thật! Cậu giỏi quá!” Vừa nói cô nhóc lại kề sát vào người hắn hơn. Tsunade cũng khẽ liếc nhìn vào người của hắn.

“3, 3, 5. Tổng cộng 11 điểm!” Naruto làm liên tục nhiều lần vẫn là đoán đúng số điểm.

Đôi mắt Tsunade theo đó sáng lên, nàng mở miệng hỏi: “Nhóc con, ngươi làm sao có thế biết được số điểm của mấy con súc sắc này!”

“Chị gái xinh đẹp...” Naruto cười hơi nhún nhún vai: “Chỉ là kỹ xảo nhỏ mà em học được thôi.” Vừa nói hắn vừa cảm giác hơi u buồn trong mắt. Ở làng Lá, đối với mỗi ngày với hắn mà nói chỉ có rèn luyện cùng với học tập. Thời gian nhàm chán cũng chẳng có ai chơi cùng hắn. Trong đó chỉ có vài trò mà hắn tự chơi lẳng lặng một mình mà thôi.

“Khả năng ghi nhớ, thính giác và cảm nhận tăng mạnh...” Naruto hơi nhăn mày suy nghĩ. Hắn lúc này không có để ý đến ánh mắt kinh ngạc của hai thiếu nữ kia mà cầm lấy một tập bài. Những còn bài có tính chất và số lượng khác nhau. Tổng cộng có 54 con bài tất cả. Hắn cũng bắt đầu đem quân bài nhớ kỹ và nhớ thật sâu ở mép mặt sau những quân bài đó.

Roạt!

Bài bắt đầu gập lại, Naruto cùng vì thế trộn bài lên. Ngay sau đó hắn đưa tay nhìn ở mặt sau quân bài và nói: “K cơ...” Một quân bài được Naruto lật ra quả là quân bài K cơ. Theo sau đó hắn lại liên tiếp nói đúng những quân bài mà hắn lật ra. Điều này làm cho mấy thiếu nữ đều kinh ngạc.

Ngay cả Yuki Haku cũng kinh ngạc hô lên: “Thiếu gia, ngươi làm thế nào có thể biết đó là quân bài gì. Chẳng lẽ ngươi có thể nhìn thấy được chúng là quân bài gì?”

“Ưm...” Naruto hơi mỉm cười gật đầu, hắn quơ mua mấy quân bài trong tay nói: “Mấy con bài này đều không phải là bài tiêu chuẩn. Thấy ở méo này không?” Naruto vừa đem quân bài mặt sau quơ trước mắt mấy cô gái rồi nói: “Đường vân mấy quân bài đều khác biệt chỉ cần tinh mắt một chút và ghi nhớ quân bài. Đến lúc đó hoàn toàn có thể biết quân bài đối phương là gì.”

“Nhóc con...” Thiếu nữ Tsunade đột nhiên mở miệng nói chuyện: “Chúng ta hợp tác đi! Cùng ta đi đến sòng bạc đi như thế nào? Đến lúc đó chúng ta chia ta bảy ngươi ba thế nào hả?”

“Cô Tsunade...” Shizune vội vã hô lên.