Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 56: Kỳ Ba xã đệ nhất chiến (2)

“Vì sao Scarlett là bạn học, mình thì là đại nhân?” Mirami nghe xong khá khó chịu: “Mình già như vậy sao?”

“Mình là nói đại nhân, không phải nói lão nhân.” Mã Đông vội vàng giải thích.

“Vậy có khác nhau sao!” Cô gái đối với chữ “lão” này tuyệt đối là khá mẫn cảm, huống chi biệt hiệu Mirami thống hận nhất chính là ‘lão vu bà’.

Mirami vừa phát hỏa, ngực liền bắt đầu phập phồng. Mã Đông nhìn mà nuốt cả đống nước miếng.

Thật sự rất lớn...

Đại và lão khác nhau? Đương nhiên là có!

“Đây là khác nhau đó, thật lớn...” Máu mũi Mã Đông cũng chảy ra, kìm lòng không được buột miệng.

Ngay sau đó, một con kiến Sahara ăn kim loại đầm đìa máu, giải phẫu một nửa liền đập đến trên đầu hắn.

“Mã Đông, cậu đi chết đi!”

Vương Trọng và Scarlett liếc nhau, không quan tâm hai kẻ này nữa, ngay cả Scarlett cũng nhìn ra được Mã Đông tựa như thật sự có hứng thú đối với Mirami...

Một hồi xã đoàn chiến của Thánh-Tài Quyết vs Kỳ Ba xã, rốt cuộc ở trong sự chờ mong của số đông bắt đầu.

Học viện có sân thi đấu chiến đội chuyên môn, hai bên thi đấu còn chưa tới, bên này sớm đã người ta tấp nập.

Cái này quy công cho Thánh-Tài Quyết tuyên truyền.

Dùng lời của Lục Chiến Thiên để nói, bất cứ kẻ nào dám khiêu khích bọn họ, kết quả duy nhất chính là thân bại danh liệt.

Phương diện báo trường cũng đang trực tiếp toàn bộ quá trình, một tiểu mỹ nữ phóng viên cầm microphone, đang ở trước màn ảnh liều mạng lớn tiếng nói chuyện: “Chúng ta có thể nhìn thấy không khí hiện trường tương đối nóng, nhiều người quá, hội trường có thể chứa hai ngàn người hầu như không còn chỗ ngồi! Các học sinh đều rất nhiệt tình, tôi đeo ống nghe điện thoại cũng hầu như nghe không rõ thanh âm phòng thu, tạp âm xung quanh quá lớn! Hiện tại hai bên thi đấu đều còn chưa tới sân, để chúng ta nghe trước một chút thanh âm người xem hiện trường!”

Màn ảnh vừa chuyển, tiếng ồn ào xung quanh nhất thời truyền ra, quả thực là đinh tai nhức óc.

“Đặt cược đặt cược! Kỳ Ba xã một ăn mười, Thánh-Tài Quyết một ăn một đi!”

“Kháo, mua một ăn một, còn không phải tương đương không mua! Ngươi sẽ không là đùa đấy chứ?”

“Reeves xã trưởng hôm nay sẽ xuất chiến sao? Thật muốn nhìn bộ dáng chiến đấu của Reeves xã trưởng!” Có bạn nữ mê trai đang thét chói tai.

“Đối phó Kỳ Ba xã mà thôi, Reeves thật sự phải ra sân sẽ mất giá trị con người, Thánh-Tài Quyết chỉ sợ cũng sẽ không đưa chủ lực lên.”

“Hàng cao thanh vị, có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một tích tắc tóe máu! Bạn hữu đêm qua đã ở đây chiếm chỗ suốt đêm, sốt ruột muốn thấy Mã Đông bị thông đít rồi! Hai vị trí, mua nhanh kẻo hết, ba trăm đồng liên bang không mặc cả!”

Mã Đông ở trong học viện cũng có chút tiếng tăm, một năm thời gian tán gái khắp nơi, chiến tích không biết, nhưng tên tuổi hoa hoa công tử này vẫn là có, học sinh phân viện khác muốn đánh hắn cũng không ở số ít.

Học kỳ mới bắt đầu, trải qua một kỳ nghỉ tu dưỡng, mọi người cũng cần một chút chiến đấu đổ máu nâng cao ý chí chiến đấu một phen, hơn nữa sự tình còn liên quan danh ngạch tập huấn, chỉ không ngờ tới là, vẻn vẹn một cái Kỳ Ba xã cũng dám khiêu khích Thánh-Tài Quyết.

Mỹ nữ phóng viên phân tích: “Có thể thấy được nơi này hầu như tất cả đều là người ủng hộ Thánh-Tài Quyết, làm một trong bốn đại xã đoàn của Học viện Thiên Kinh Anh Hồn, Thánh-Tài Quyết có lịch sử hiển hách, bọn họ từng...”

Đang lúc giới thiệu Thánh-Tài Quyết, người của bọn họ đã đến trước rồi.

Reeves quả nhiên ngay cả đến cũng không đến, dẫn đội là phó xã trưởng Lục Chiến Thiên, nếu ngay cả đối phó Kỳ Ba xã cũng làm thành như đối mặt đại địch, vậy thắng cũng mất mặt.

Lục Chiến Thiên ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn quanh, một cảm giác bễ nghễ thiên hạ, thật ra lúc Reeves không có mặt, cũng là thời điểm bản thân hắn cảm thấy tốt nhất, hung hăng giáo dục bọn gà mờ này một phen.

Một kẻ khác cảm giác phi thường tốt chính là Mã Đông, Mã Đông Đông mặc toàn thân đỏ thẫm, còn khoác một cái áo choàng, trông làm đỏm không chịu nổi, “Reeves đâu, sẽ không là sợ tới mức không dám tới chứ.”

Lục Chiến Thiên nhịn không được cười lên, khinh miệt nhìn đối phương, như nhìn một chú hề: “Chỉ bằng các ngươi mấy thứ này, nào cần xã trưởng tự thân ra mặt, nếu không phải muốn đích thân giáo dục các ngươi một chút, ta cũng lười đến!”

“Thể hiện với ta? Barron ra đòn sát thủ!” Mã Đông khẽ nhíu mày, áo choàng vung lên, lộ ra năm chữ to in sau lưng ‘Thiên Long băng thất’!

Barron phía sau vội vàng mở máy khuếch đại âm thanh của điện thoại, từ trong đó lật ra một tờ giấy nhỏ: “Lương tâm đề cử! Thiên Long băng thất, lạnh thấu tim, cùng chia sẻ, ăn cảm giác như phá thân! Địa chỉ, căn tin 02 của học viện, báo tên Mã Đông xã trưởng đều được chiết khấu chín phần!”

Emily theo ở phía sau nghe xong dưới chân thiếu chút nữa bị trượt, toàn bộ hội trường yên tĩnh một trận, ngay sau đó ngập tràn tiếng chửi mắng, thế này con mẹ nó cũng được?

Quảng cáo miễn phí?

“Mã Đông ngươi đi chết đi!”

“Treo lên đánh Kỳ Ba, thông đít Mã Đông, Chiến Thiên ca hùng khởi!”

Tình cảm quần chúng trào dâng, Mã Đông thì lại không sao cả, dù sao quảng cáo là làm, tiền cũng tới tay rồi, bao nhiêu không quan trọng, quan trọng là lịch luyện và thể nghiệm, tương lai hắn là người muốn làm đại sự, tiền lệ này là có thể được cộng điểm.

Trên đài trọng tài là Hoa Hồng Đen xã trưởng Scarlett, lúc này cũng không nhịn được cười, Kỳ Ba xã thật sự rất biết lăn lộn, nhưng nhìn người Lục Chiến Thiên mang đến, vẫn phải lau mồ hôi vì Kỳ Ba xã, trái lại Vương Trọng ở bên tựa như rất bình tĩnh, không biết hắn có phương pháp gì, nói thật ra cô không nghĩ ra được, tuần này cô luôn cho rằng Vương Trọng sẽ tìm cô ra mặt đi đàm phán, đem chuyện này áp chế, kết quả lại thật sự chuẩn bị chiến đấu.

Đã đệ trình trường học phê chuẩn, chọn dùng thi đấu đoàn đội kof luật đấu khá đơn giản, hai bên trước đệ trình nặc danh danh sách người xuất chiến trận đầu, sau đó mỗi một trận phe thắng đều có một cơ hội dự bị ra sân, nếu hai chiến đội ngang ngửa, ưu thế trên nghề nghiệp sẽ nổi lên tác dụng dẫn tới thắng lợi, cho nên trận đầu tiên phong chiến quyết định tiên thủ, đối với mỗi chiến đội đều là cực kỳ quan trọng.

Mà trên sân đấu, lấy đánh bại, ra ngoài hoặc nhận thua để làm tiêu chuẩn đánh giá thắng bại, thời điểm xuất hiện tranh luận thì do trọng tài đến phán định, loại chiến đấu này bị thương là không thể tránh được, đôi khi thậm chí có thể xuất hiện trọng thương hoặc là ngoài ý muốn, những điều này ở anh hồn học viện cũng không hiếm lạ, tuy Tự Do liên bang tương đối buông lỏng một chút, nhưng anh hồn chiến sĩ vẫn là nghề nghiệp chiến sĩ phi thường nguy hiểm, đối mặt sinh tử là cần có, duy nhất cấm chính là cố ý giết người, nếu bị phán định cố ý giết người, trừng phạt cũng phi thường nghiêm trọng.

Hai bên đều hiểu quy tắc, Lục Chiến Thiên và Vương Trọng phân biệt nhân tuyển trận đầu tiên.