Đệ Cửu Môn

Chương 22: 22: Nhân Tâm

Lạc Giai vừa thổ huyết xong liền bật thốt ra 2 chữ:

“Ngu xuẩn”

Yanda ở một bên chợt nhăn mặt, không biết là hắn đang mắng ai.

Ánh mắt hắn nhìn về phía đế đô, tay lau khóe miệng đang dính máu, trán nhăn lại, miệng nói:

“Đi thôi.”

Yanda liền hỏi lại:

“Đi đâu?”

Hắn liếc nàng nói:

“Đến đế đô”

Trên khuôn mặt bại hoại của nàng, đôi môi xinh đẹp liền kinh ngạc, há chữ O.

Quay trở lại 4 ngày trước, ở làng Run, 1 bóng hình nữ nhân đang làm động tác rút kiếm.

Nàng có 1 mái tóc dài óng mượt màu đen, trên tóc có cài nơ màu trắng.

Một lúc sau khi tập luyện mệt mỏi, bắt đầu ngồi phịch xuống, ánh mắt nàng bất chợt quay nhìn về 1 gian nhà kho, trên khuôn mặt thanh tú hiện lên vẻ buồn mang mác, trầm tư.

Lúc này chợt sau lưng nàng chợt có 1 giọng nói vang lên:

“Nhìn gì vậy?”

Nàng chợt giật mình quay lại, trước mặt xuất hiện 1 cậu con trai khuôn mặt tinh nghịch, trên đầu có buộc khăn trắng, trên miệng luôn nhoẻn nụ cười.

Chính là Ieyasu.

Nàng liền bật thốt nói:

“Không có gì?”

Ieyasu lúc này trầm ngâm chút sau đó mở miệng nói:

“Sayo, tớ nghĩ hiện tại bây giờ xung quanh đều không có quái vật, con đường xung quanh đều rất thuận tiện, tớ nghĩ chúng ta nên tranh thủ đến đế đô.”

Sayo liền lắc đầu nói:

“Không được, Alan đại ca đã nói, không được đến đế đô, nơi đó rất nguy hiểm.” — QUẢNG CÁO —

Ieyasu liền nói:

“Ở đế đô tớ nghe nói có rất nhiều người phi phàm, nếu đến đó chúng ta sẽ nhanh chóng mạnh lên.

Nếu ở đây, cậu không thấy là chúng ta tiến bộ còn chậm hơn so với Tatsumi à.

Nếu cứ như vậy đến khi nào 2 chúng ta mới đuổi kịp Alan đại ca.”

Nghe thấy những lời này Sayo chợt có chút giật mình.

Bỗng có chút xao động, nhất là câu nói sau cùng của Ieyasu, lại đánh vào tâm lý của nàng.

Sayo nhăn mặt 1 lúc, sau đó nói:

“Để tớ suy nghĩ hết hôm nay.”

Ieyasu liền nói: “Tốt”.

2 ngày sau lúc này nàng và Ieyasu đã có mặt ở đế đô, cuối cùng nàng chọn lựa nghe theo lời Ieyasu đến đế đô.

Nếu Lạc Giai biết được điều này chắc chỉ có thể than trách 2 chữ “Vận Mệnh”.

Số mệnh là 1 thứ gì đó muốn tránh là rất khó khăn.

Con đường 2 người đi đến đế đô là vô cùng thuận lợi, có giấy giới thiệu của Trưởng làng Oza, kèm 1 chút lộ phí, nhanh chóng dung nhập vào đế đô, vừa vào đế đô đã bị khung cảnh tráng lệ ở đế đô làm cho mắt sáng rỡ.

Nàng thấy được những kiến trúc khổng lồ của các tòa nhà lớn, thấy được các quán xá, bán nhiều thứ đồ ăn, trang sức, dụng cụ mà nàng chưa bao giờ nhìn thấy.

Nàng nghe được tiếng của Ieyasu bên tai:

“Đế Đô Zenit quả là 1 vùng đất hứa.”

Nàng khẽ gật đầu, ánh mắt thoáng có chút chờ mong.

1 lúc sau cả 2 bắt đầu đi đến chỗ ghi danh quân đội.

Và báo tham gia quân đội.

Khi xếp hàng đến lượt mình, Ieyasu liền nói với người ghi danh:

“2 người chúng ta muốn ghi danh 1 chức đội trưởng.”

Liền thấy người trung niên ghi danh khuôn mặt mỉa mai, nhếch miệng nói:

“Hoặc là tham gia trở thành bộ binh, 2 là biến đi.”

Nghe vậy thái độ của Ieyasu liền khó chịu, đập bàn, miệng lớn tiếng nói:

“Nếu không xem xét kỹ năng thì sao mà xem xét được chức vụ, kỹ năng của chúng tôi đủ sức đảm đương 1 chức đội trưởng.”

Một lúc sau, cả 2 đều bị đuổi ra khỏi khu quân đội.

Khuôn mặt của Ieyasu chợt thất thần nói:

“Hừ, muốn gia nhập tầng lớp cao quân đội sao lại khó khăn như vậy.

Làm bộ binh thì đến khi nào mới thăng chức.” — QUẢNG CÁO —

Sayo thì tinh tế hơn chợt nhận ra khi báo danh, có 1 số người lén lút hối lộ tiền cho người ghi danh.

Nhưng bản tính nàng không cho phép làm vậy, huống hồ nàng và Ieyasu cũng không có tiền.

Hết ngày hôm đó nàng và Ieyasu tính đi tìm 1 chỗ trọ để nghĩ lại nhưng giá phòng ở đây lại mắc hơn so với tiền mà cả 2 mang đến.

Cả 2 đều không ngờ chi tiêu ở đế đô lại đắt đỏ vậy.

Lúc cả 2 nghĩ là sẽ ngủ lang 1 bữa ngoài đường đêm nay.

Thì chợt lúc này có 1 chiếc kiệu xe ngựa đi ngang qua.

Trên xe ngựa đi xuống 1 thiếu nữ có mái tóc dài màu vàng, khuôn mặt khả ái, trên đầu cài trâm cài tóc hình cầu.

Cô bé này mang trang phục quý tộc điển hình.

Có vẻ là 1 tiểu thư ở đế đô.

Chợt nghe bên người có tiếng hộ vệ nói:

“Tiểu thư lại muốn đưa 2 người này về sao.”

Tiếng nói nhu hòa dễ nghe của cô bé tóc vàng đáp lại:

“Để những người này ở bên ngoài, ta không chịu được.”

Tên hộ vệ đáp:

“Tùy tiểu thư.”

Cô gái tóc vàng đi đến chỗ 2 người Sayo, Ieyasu, khuôn mặt hiện lên vẻ tò mò hỏi:

“2 người là từ bên ngoài đến à.”

Cả 2 nhìn lên, nhìn thấy cô bé, sau đó chần chờ đáp:

“Vâng.”

Cô bé tóc vàng liền mở miệng cười tươi nói:

“Mình tên là Aria, nếu mọi người không có chỗ ngủ có thể đến chỗ tôi ngủ 1 đêm.”

Thái độ 2 người liền hiện ra vẻ chần chờ.

Dù gì cũng là 1 người xa lạ.

Nhưng lại nghe Aria nói:

“Yên tâm đi, đây cũng không phải lần đầu tôi cho người lạ đến gia đình tôi ngủ nhờ.”

Ở một bên tên hộ vệ cũng mở miệng: — QUẢNG CÁO —

“2 người rất may mắn vì gặp được tiểu thư Aria.

Tiểu thư chuyên giúp người khác có tiếng tốt ở thủ đô đó.”

2 người suy nghĩ 1 chút, vậy cũng tốt, dù gì vẫn tốt hơn ngủ lang ở ngoài.

Sayo lúc này cơ thể phong trần, bụi bặm, cũng muốn tìm 1 nơi tắm rửa, nghĩ ngơi.

Sau đó liền gật đầu đồng ý.

1 lúc sau, cả 2 đứng trước 1 trang viên vô cùng rộng lớn, diện tích phải hơn 1000m2, cả 2 đều bị choáng ngợp trước nơi này, quả nhiên là quý tộc thủ đô, vô cùng giàu có.

Khi vào trong nhà, đội ngũ bảo vệ đông đảo, nội thất trong nhà có vô số vật quý giá trang trí, kiến trúc xa hoa lộng lẫy, càng làm cả 2 trở nên rụt rè.

Bỗng nhiên có tiếng 1 người đàn ông lớn tuổi vang lên cười nói:

“Aria lại mang người về đó à.”

Bỗng thấy Aria quay lại chạy đến mừng nói:

“Cha, vâng, là con thấy bọn họ lưu lạc ở bên ngoài rất đáng thương.”

Lúc này phía sau người đàn ông trung niên chợt xuất hiện 1 phụ nữ tầm hơn 30 tuổi có mái tóc màu vàng, có khuôn mặt phúc hậu, giống Aria đến 9 phần, mở miệng nhu hòa nói:

“Aria nhà ta thật tốt bụng.

Mau mời bọn họ đến nói chuyện.”

2 người Sayo lúc đầu còn vô cùng e ngại, sợ sệt, nhưng qua 1 lúc nói chuyện, cảm thấy 2 vợ chồng ba mẹ Aria không hề tỏ ra cao ngạo, phân biệt đối xử, mà còn rất nhiệt tình hỏi thăm, kể cả quan tâm về thân thế bọn họ với thái độ hòa nhã nhiệt tình.

Tâm tình cả 2 chợt buông lỏng.

Liền cười đáp.

Sau đó nghe thấy cả 2 người muốn tham gia vào quân đội nhưng lại bị từ chối, thì ba của Aria liền cười nói, sẽ giúp cả 2 vào quân đội dễ dàng.

Ông cũng có mối quan hệ bên quân đội.

Cả 2 liền mừng rỡ.

Không ngờ đế đô lại có 1 gia đình tốt như vậy.

Tối hôm đó cả 2 đều ngủ 1 giấc ngon lành, yên bình.

Sáng hôm sau, cả 2 được Aria dẫn đi tham quan thành phố, được tận hưởng nhiều loại đồ ăn ngon mới lạ, còn được Aria tặng cho vài bộ quần áo kiểu dáng đẹp mắt ở đế đô.

Sayo và Aria nhanh chóng trở thành chị em tốt thân thiết của nhau.

Sayo cũng bất chợt yêu quý cô gái nhỏ tốt bụng có sở thích mua sắm không ngừng nghĩ này.

Tối hôm đó trở về nhà, cả 2 người lại được gia đình Aria mời dùng tiệc.

Cả 2 vui vẻ tham gia.

Mọi người đều ăn uống vui vẻ.

Bầu không khí vô cùng đầm ấm.

Bỗng nhiên cả 2 người Ieyasu và Sayo cảm thấy cơ thể có gì đó không đúng.

Chợt thấy đầu óc mụ mị, sau đó muốn đứng lên, nhưng cả 2 đều đổ gục trên bàn.

Lúc này trên bàn tiệc chợt có những giọng cười trầm thấp phát ra..