Đế Hoàng Tôn

Chương 2: Thanh niên

Cơn gió nhẹ bất chợt thổi qua, tiếng lá xào xạc bên cửa sổ phá vỡ sự yên tĩnh trong căn phòng.

Gã thanh niên buông cuốn sách xuống bàn, nâng ly cà phê đã nguội lên nhấp một ngụm, thưởng thức thứ vị đắng gây nghiện của loại đồ uống này khôi phục lại trạng thái sau khi dứt suy nghĩ về những điều ghi chép lại trong cuốn Hồng Bàng cổ phong.

"Thời Thượng cổ, Địa cầu từng có người từ thiên ngoại phủ xuống thật ư?"

Nếu suy nghĩ kỹ thì điều này cũng không phải là không thể. Chẳng hạn như Kim Tự Tháp, siêu phẩm kiến trúc cổ đại ở Ai Cập, việc xây dựng như nào với trình độ kỹ thuật thời cổ đại vẫn là câu hỏi khiến giới khoa học đâu đầu cả vài thập kỷ. Vấn đề ở đây là những con tàu thăm dò từng chụp được kiến trúc tương tự trên sao Hỏa.

Liên quan với thời kì trước Hồng Bàng, hay còn được gọi là Thượng cổ, cũng không có tường những ghi chép chính xác tường tận, đối với người thời nay mà nói thì đó là một đoạn cổ sử tràn ngập mơ hồ, khiến người ta phải suy nghĩ rất nhiều.

Gió mát khẽ thổi, vài chiếc lá cây cổ thụ khẽ đung đưa, va chạm vào nhau phát ra âm hưởng “rì rào”, không khí trong lành từ ngoài cửa sổ trước mặt thổi tới.

Hắn rất thích tìm hiểu về những bí tân mà nhân loại chưa thể giải đáp, văn minh thượng cổ, văn minh thiên ngoại, thậm chí là mối liên quan giữa hai nền văn minh này?

Căn cứ theo một số bức bích họa thời cổ đại, vùng đất Bách Việt, là một trong những khu vực từng bị thiên ngoại sinh mệnh xâm lược, dĩ nhiên là ở một niên đại quá mức xa xưa, khi mà các bộ lạc Bách Việt chỉ mới manh nha thành hình.

Vùng đất Bách Việt khi đó trải dài từ phía Nam sông Trường Giang khu vực Động Đình hồ xuống tận Bắc Bộ ngày nay, vô cùng rộng lớn và trù phú, nhưng đã bị sinh mệnh ngoài hành tinh nô dịch kéo dài những hơn ba thế kỷ.

Đương nhiên, có áp bức ắt có đấu tranh, đó là chân lý mà không học Chủ nghĩa Mác-Lênin cũng có thể hiểu rõ. Bị những sinh vật cao cấp đến từ trên trời nô dịch, nhân loại dần dần tụ tập lại, manh nha hình thành các bộ lạc, phát động các cuộc kháng chiến chống lại người ngoài hành tinh.

Cổ nhân thậm chí từng tiếp xúc với vực ngoại chi nhân, những sinh mệnh mà khoa học hiện đại vẫn không ngừng theo đuổi, khao khát được gặp một lần trong nỗi cô độc của Địa cầu?

Đừng nói là hắn, cho dù một người mơ mộng nhất cũng không dám tin tưởng. Chỉ là, nhất nhiều sách cổ phương Đông đều nhắc tới một thời kỳ được gọi là thượng cổ, thời mà khoa học đã chứng minh nhân loại khi đó còn quần cư bộ lạc ăn lông ở lỗ?

Lẽ nào thực sự tồn tại một đoạn cổ sử mà con người không biết đến?

Sau thời khắc suy tư ngắn ngủi, hắn lại tiếp tục đọc sách.

Bất tri bất giác, mặt trời đỏ rực dần dần hạ xuống phía tây, ánh nắng chiều trải rộng, khiến Hồ Tây biến thành một màu đỏ tuyệt đẹp.

- Reeng reeng!!!

Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.

Gã thanh niên buông sách, không nhấc máy mà chỉ đưa mắt thưởng thức cảnh đẹp xa xa ngoài cửa sổ. Nơi ở của hắn là một căn biệt thự sang trọng nằm trong khu đô thị Hồ Tây City, có thể bao quát toàn bộ khung cảnh lãng mạn của hồ nước nổi tiếng thứ 2 ở Hà Nội.

Có điều ánh mắt của hắn cũng không đọng lại quá lâu, chỉ một chốc lát là con đường quanh Hồ Tây sẽ tập nập đôi lứa, dập dìu tài tử giai nhân, xe cộ như nước áo quần như nêm, thực sự khiến một kẻ cô độc như hắn cảm thấy rất chướng mắt.

Hơn nữa, một lý do quan trọng hơn, đã đến giờ hẹn!

Gió vẫn thổi, tiếng xe cộ ồn ã từ phía Tây Hồ vọng lên...

.....

Mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa đang dần lui xuống sau những tòa nhà cao tầng, khiến cả thành phố chìm trong màu đỏ.

Chỉ là, dường như kích thước mặt trời lúc này có vẻ lớn hơn bình thường, khiến không ít người dù đang tất bật trở về nhà cũng phải dừng lại, ngơ ngác nhìn về phía cuối trời. Tất cả đều cảm thấy áp lực không hiểu, dường như quả cầu lửa đỏ rực kia sắp sửa lao xuống tận diệt mọi thứ.

Chiếc Mẹc S600 chậm rãi bò trên trên đường phố đông đúc giờ tan tầm. Qua cửa kính ô tô, gã thanh niên đăm chiêu nhìn lên bầu trời đỏ rực. Cũng như mọi người, hắn cảm thấy một áp lực vô hình nào đó, dường như sắp có một sự kiện khủng khiếp nào đó sắp xảy đến.

Khẽ lắc lắc đầu, gã thanh niên dời ánh mắt, ném hết suy nghĩ qua một bên.

Chiếc ô tô dần tách khỏi làn xe, lao thẳng lên vỉa hè. Cửa xe mở ra, gã thanh niên bước xuống, ngẩng đầu nhìn dòng chữ Đông Đô bằng đèn neon rực rỡ. Một tay bảo vệ trẻ tuổi thấy vậy thì nhanh chóng tiến tới.

- Dạ em chào anh!

- Cất xe cho anh!

Gã thanh niên gật đầu đáp lại, ném chìa khóa xe cho đối phương rồi bước vào trong vũ trường.

Là một trong những vũ trường lớn nhất Hà thành, Tân Đô lúc nào cũng nhộn nhịp tấp nập. Dù màn đêm còn chưa kịp buông xuống nhưng nam thanh nữ tú đã đến rất đông.

Những cô nàng mặc quần trễ cạp và áo hai dây hở hơn nửa vòng một, những chàng choai choai tóc xanh tóc đỏ đủ màu, tất cả đều đang điên cuồng theo từng động tác của DJ. Vũ trường chính là như vậy, bung sõa hết mình, trong đám thanh niên kia có bao nhiêu người đang ngấm thuốc lắc? Không thể biết con số chính xác, nhưng ít nhất cũng hơn nửa.

Gã thanh niên vòng qua sàn nhẩy, tiến về phía khu vực quầy bar. Khi gần đến thì hắn va phải một người, chính xác hơn là đối phương va vào hắn.

Đó là một tên nhóc đang độ tuổi choai choai, mái tóc đỏ rực vô cùng nổi bật, chỉ là thần kinh lúc này có vẻ không được bình thường, rõ ràng va phải người ta mà lại sửng cồ lên muốn chửi bới.

- Thằng chó mù này, mày muốn ch...

Có điều chữ “chết” còn chưa kịp thốt ra, một bàn tay cứng như thép đã mạnh mẽ bóp lấy miệng, mạnh đến nỗi hắn có cảm giác bộ nhai sắp sửa vỡ nát đến nơi.

- Này nhóc, muốn gây thì cũng phải nhìn đối tượng nhé!

Một tay bảo an nhanh chóng tiến tới thực hiện nhiệm vụ, gã thanh niên buông miệng tên nhóc ra, ném về phía tay bảo an.

- Giải quyết nốt cho anh!

- Dạ vâng anh cứ để em!

Gã thanh niên hài lòng bước tới quầy bar, để mặc mọi việc cho lực lượng bảo vệ xử lý. Bọn họ luôn có cách giải quyết riêng, từ đúng pháp đến vô pháp tùy theo đối tượng thích hợp.

Nhân viên quầy bar vừa nhìn thấy hắn thì lập tức đi vào bên trong, rất nhanh một cô nàng bước ra, trên tay cầm một ly cocktail đặc biệt cùng với ánh mắt đầy khiêu khích. Gã thanh niên tiếp ly cocktail, dùng ánh mắt đầy trực diện đáp lại đối phương.

Phải nói rằng cô nàng có một vẻ đẹp hoàn hảo, nhan sắc rạng ngời như Vân Nga Thái hậu, sắc vóc đâu thua Linh Từ Quốc Mẫu, khí chất không nhường Ngọc Hân công chúa, thần thái nào kém Nguyên Phi Ỷ Lan.

- Đây là mục tiêu!

Một tờ giấy được tới trước mặt gã thanh niên, trên đó có một tấm ảnh và hồ sơ cá nhân. Chỉ đọc vài dòng, hắn đã phải nhíu mày, dời ánh mắt lên hỏi:

- Này, đừng bảo với anh người thuê là...

Sau khi được xác nhận bằng cái gật đầu của cô nàng, gã thanh niên lập tức đẩy tờ giấy lại, lắc đầu nói:

- Anh từ chối!

- Phía bên kia chịu trả giá gấp ba lần!

- Điên, nhiều tiền mà bị interpol và mật vụ đế quốc truy nã thì anh xin kiếu! Lúc đấy thì lên trời không có chỗ trốn, dưới đất không chốn dung thân!

- Bên kia sẽ giải quyết sạch sẽ vụ này, đảm bảo không liên quan gì đến anh!

Cô nàng dấn tới sát mặt gã thanh niên, thì thầm. Không bỏ lỡ cơ hội, hắn lập tức thơm nhẹ mỹ nhân một cái rồi nói:

- Được rồi, anh đồng ý nhận vụ này!

- Đêm nay mục tiêu sẽ rời Hà Nội, anh cần thực hiện ngay sau khi máy bay cất cánh! Còn việc làm sao lên được máy bay, bên kia sẽ lo liệu!

- Đêm nay ư...

Gã thanh niên nhíu mày, trong lòng bỗng sinh một dự cảm bất thường...