Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 83: Bái sư

Douglas bị lời nói của Mony làm sượng mặt, hắn biết Lâm Tái còn rất trẻ, nhưng không biết Mony dĩ nhiên là bà ngoại hắn…

“Douglas các hạ, ta có thể mạo muội hỏi ngươi bao nhiêu tuổi rồi hay không?” Lâm Tái lập tức mở miệng.

“Đương nhiên có thể, năm nay ta đã 2122 tuổi rồi.” Douglas lập tức mở miệng.

“Bà ngoại ta mới một ngàn tuổi thôi, vừa rồi bà chỉ nói giỡn thôi, nhưng Douglas các hạ, sau này ngươi có thể trực tiếp gọi tên của ta.” Lâm Tái cười cười mở miệng.

“Đúng vậy.” Douglas đồng ý mà gật đầu.

Douglas lấy ra rất nhiều đồ, bất quá Lâm Tái cũng biết mình không nên quá tham lam, cho nên hắn chỉ chọn một ít dược liệu trên Eyal đại lục không có, một ít ma tinh, còn có một ít nguyên tố kết tinh trong suốt xinh đẹp! Về phần Mony, dưới tình huống bà có rất nhiều thành kiến với Long tộc, đương nhiên cũng không thèm để ý đến đồ vật này nọ của Douglas, nhưng cả phòng đều là bảo bối cũng thu hút ánh mắt của bà, cho nên sau khi hắn chọn lực một hồi, cũng chỉ lấy mấy khối thánh cấp tinh hạch xinh đẹp mà thôi.

Lâm Tái chọn xong, Douglas liền thu hồi đống đồ vào nhẫn không gian của mình: “Bên ngoài có một vài người của Dược tề sư công hội, các ngươi muốn ra ngoài không?”

“Không, xin chờ một chút.” Lâm Tái đột nhiên mở miệng, thân phận của hắn cùng Lục Vũ có vấn đề, hắn hy vọng Douglas có thể giữ bí mật.

“Lâm Tái, ngươi còn có chuyện gì sao?” Douglas cười hỏi, mặc kệ là tiểu huynh đệ hay là Lâm Tái các hạ, dùng để xưng hô Lâm Tái đích xác cũng không thích hợp… Nếu như vậy, hắn liền tiếp thu ý kiến của Lâm Tái trực tiếp gọi tên đối phương.

Hắn đã sống hai ngàn năm, cũng không thể để bối phận nhỏ hơn Mony đi?

“Là về chuyện Thần Tử.” Lâm Tái mở miệng, sau đó liền nói rõ ràng chuyện của mình và Lục Vũ.

“Không thành vấn đề, ta sẽ hỗ trợ giữ bí mật!” Douglas lập tức mở miệng, lại nói: “Hiện tại ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, phía sau có toàn bộ Long tộc chúng ta làm hậu thuẫn, cho dù thân phận bị bại lộ, cũng không ai dám làm hại ngươi.” Douglas có chút không hiểu tại sao Lâm Tái phải giấu diếm, nhưng không thể không nói, nếu hắn không phải Long tộc, thực lực lại siêu việt, chỉ sợ cũng không thể nhìn ra thân phận thực sự của Lâm Tái, về phần Lục Vũ vẫn luôn an tĩnh đứng ở một bên, cũng cho hắn một loại cảm giác bí hiểm, rõ ràng thực lực của đối phương cũng không mạnh lắm…

“Tạm thời cứ như vậy đi, dù sao ta còn có thân thích bằng hữu.” Lâm Tái cười nói, Caroline cùng Kha Đức Nhạc, hắn không thể khiến cho bọn họ bị thương tổn.

“Được.” Douglas gật gật đầu, sau đó liền mở cửa phòng.

Hiện giờ đã không còn già nua nữa, khí chất cả người Douglas đều thay đổi rất nhiều, tâm tình của hắn cũng rất tốt, lập tức cười tủm tỉm mà nhìn những Thánh cấp dược tề sư chờ trước cửa: “Các ngươi chờ đã lâu rồi đi? Mau vào đi!”

Douglas trước đó tại Dược tề sư công hội, chưa từng lộ ra khuôn mặt tươi cười, còn thường xuyên chửi ầm lên, cho nên hắn biểu hiện như vậy, ngược lại khiến cho vài Thánh cấp dược tề sư có chút thụ sủng nhược kinh.

“Chúng ta cũng vừa tới đây.” Duy Nhĩ Phúc lập tức nở nụ cười, Douglas chính là Long tộc quân vương, Dược tề sư công hội bọn họ căn bản là không dám đắc tội đối phương.

“Ngươi đừng gạt ta, chẳng lẽ ta còn không biết chuyện bên ngoài sao?” Douglas mở miệng: “Các ngươi yên tâm, lúc trước ta đã đáp ứng các ngươi, dĩ nhiên sẽ không đổi ý.” Hiện tại tâm tình của hắn rất tốt, một chút vật ngoài thân, hoàn toàn không thèm để ý.

“Vậy thật sự cảm tạ Douglas các hạ.” Duy Nhĩ Phúc lập tức mở miệng, trước đó vài ngày, dưới con mắt muốn giết người của Douglas mà bàn điều kiện, chuyện bây giờ có thể thành công, thì không thể tốt hơn.

“Không cần cảm tạ, nếu muốn cảm tạ, thì cảm tạ bọn họ mới đúng.” Douglas mở miệng, điều kiện của Dược tề sư công hội chính là một ít dược liệu chỉ có trên Maya đại lục và nước sinh mệnh hắn uống còn thừa mà thôi, một cái nhân tình nhỏ như vậy hắn cũng không dùng gì, cứ vứt cho Lâm Tái đi.

Lâm Tái không có lòng tham, hắn vẫn rất có hảo cảm, hơn nữa, trong lời tiên đoán lúc trước của hắn, cũng đề cập đến thành tựu của đối phương là bất khả hạn lượng…

“Đương nhiên, Lâm Tái các hạ trợ giúp, còn có Thần Tử các hạ khẳng khái, chúng ta đều muốn hậu tạ.” Duy Nhĩ Phúc lập tức mở miệng, nhìn về phía Lâm Tái vô cùng hòa ái.

Lần này vì có thể hấp dẫn càng nhiều người tham gia thi đấu, nên hắn nói mình muốn thu đồ đệ, thật ra hắn cũng có chút thấp thỏm, với hắn mà nói, Khoa Duy Kỳ là người của Ma pháp sư công hội hắn khẳng định không muốn thu, Laura từ nhỏ lớn lên tại Dược tề sư công hội, nhưng một nữ nhi lại không thích hợp trở thành đệ tử của hắn… Lại nói tiếp, vẫn là Lâm Tái thích hợp nhất, tuy rằng phương diện dược tề của hắn không sánh bằng hai người phía trước, nhưng chắc chắn có liên quan đến tuổi đời và môi trường sống lúc trước, có thể nhìn ra được, Lâm Tái vẫn rất có thiên phú.

Lâm Tái cũng rất có hảo cảm với Dược tề sư công hội, tuy rằng bọn họ là vì Douglas mới tiến hành Cuộc thi Dược tề sư, nhưng ít nhất bọn họ vẫn luôn công chính trong trận đấu.

“Tốt lắm, hiện tại ta đã hồi phục, chúng ta liền đi ra ngoài nói chuyện đi! Còn có, hiện tại ta rất muốn ăn một bữa cơm no nê!” Douglas lập tức mở miệng.

Tâm tình tốt, hiện tại hắn chỉ muốn ăn no nê một trận sau đó ngủ một giấc thật ngon!

“Ta lập tức cho người đi chuẩn bị thức ăn.” Duy Nhĩ Phúc đương nhiên là vô cùng thức thời, sống đến chừng này tuổi, khả năng nhìn mặt đoán ý cũng không phải tầm thường, dĩ nhiên hắn cũng là một người tinh ý.

Dược tề sư công hội chuẩn bị thức ăn vô cùng phong phú, hơn nữa, bọn họ cũng biếu khẩu vị của Douglas, cho nên thịt ma thú nướng được bưng vào liên tục, hương thơm xông vào mũi, khiến cho mọi người đều nuốt nước miếng.

“Tốt lắm, có rất nhiều thức ăn, mọi người cứ ra ngoài trước.” Douglas mở miệng, sau đó liền không chút khách khí mà đám người Dược tề sư công hội bao gồm Duy Nhĩ Phúc đuổi ra ngoài, chờ đến khi mọi người đều đi hết, hắn mới nhìn về phía Lâm Tái: “Hiện tại ngươi có thể tận tình mà ăn nha.”

“Không nghĩ tới ngươi còn rất cẩn thận.” Mony mở miệng, nếu có người khác ở đây, Lâm Tái nhất định sẽ không thể ăn thoải mái.

“Dĩ nhiên, Douglas ta chính là con rồng ôn nhu nhất cẩn thận nhất!” Douglas lập tức mở miệng, sức ăn của bộ tộc Nagas rất lớn, nơi này có ba tộc nhân Nagas, cố tình Dược tề sư công hội lại không biết… Cuối cùng quét sạch hết tất cả thức ăn mà vẫn chưa no.

Lâm Tái từ nhẫn không gian của mình lấy ra một ít thịt cùng gia vị: “Douglas các hạ, ngươi muốn nếm thử hay không?”

“Như thế nào, ngươi còn tự mang theo thức ăn? Thức ăn của Liên Minh Tự Do, chính là tốt nhất Eyal đại lục…” Douglas còn chưa dứt lời, liền ngây ngẩn cả người khi nhìn thấy Lâm Tái lấy ra thức ăn, hắn đã ngửi qua đủ loại mùi vị, nhưng hương thơm này chưa từng ngửi thấy?

Lâm Tái cũng biết, Dược tề sư công hội cung cấp thịt nướng có hương vị rất tốt, thịt này trước khi nướng được ngâm trong một loại dược tề đặc biệt, trong khi nướng thì bỏ thêm mật ong và muối, cho dù hương vị rất tốt, nhưng sao có thể so với gia vị của Lục Vũ chứ?

Một mặt là gây hảo cảm với Douglas, một mặt là quả thật muốn khoe khoang thức ăn do mình làm, Lâm Tái lấy ra vỉ nướng bắt đầu nướng thịt.

Cuối cùng, tất cả mọi người đều ăn sảng khoái, mà Douglas, cơ hồ lập tức yêu thích thịt nướng có mùi vị tuyệt vời do Lâm Tái làm.

“Thú Nhân đế quốc của các người đều ăn như vậy sao?” Nhìn thấy Lâm Tái cùng Lục Vũ nói chuyện, Douglas lập tức liền nhìn về phía Mony.

“Bộ tộc Nagas chúng ta là như vậy.” Mony lập tức mở miệng, tuy rằng trước kia không phải, nhưng hiện tại bộ tộc Nagas bọn họ quả thật chính là như vậy.

“Quả nhiên không hổ là bộ tộc Nagas!” Douglas tán thưởng, lúc trước Thần Thú có thể đè ép Long tộc không ngóc đầu lên nổi, mà làm hậu đại Thần Thú, bộ tộc Nagas cho dù xuống dốc, nhưng vẫn còn có chỗ độc đáo!

Lâm Tái làm ra đồ ăn ngon như vậy, Mony là bà ngoại Lâm Tái… Douglas nhịn không được nuốt nước miếng.

Lâm Tái không biết bà ngoại mình đã đem trù nghệ của hắn so sánh với toàn bộ Thú nhân, lúc này, hắn đem mấy món đồ lấy từ Douglas ngoại trừ dược liệu đều cho Lục Vũ.

“Đây đều thuộc về ngươi mà, ngươi cho ta làm gì?” Lục Vũ hỏi, đồng thời vuốt ve đầu Tiểu Hắc, không cho nó nhào lên giành ăn.

“Ta không phải là của ngươi sao? Ngươi nhận đi, nếu Tiểu Hắc muốn ăn, cho Tiểu Hắc ăn một ít cũng được.” Lâm Tái cầm một khối nguyên tố kết tinh đưa tới bên miệng Tiểu Hắc, lúc trước người của Ma pháp sư công hội, còn muốn dùng một khối nguyên tố kết tinh nhỏ đổi lấy máu của Tiểu Hồng, nhưng hiện tại, hắn có hơn mười khối nguyên tố kết tinh không nhỏ, thuộc tính nguyên tố cũng không giống nhau.

“A a!” Tiểu Hắc lập tức kêu lên, hưng phấn mà nhìn Lâm Tái, còn vươn ra đầu lưỡi liếm tay Lâm Tái, cũng không biết là nó đang biểu đạt thân mật hay là âm mưu ăn Lâm Tái không thành nên liếm vài cái đã nghiền.

“Đây là ma thú gì vậy?” Ánh mắt Douglas lại bị hấp dẫn qua đây, hắn tự nhận học thức uyên bác, nhưng lại không nhìn ra chủng loại của con ma thú trước mắt!

Lục Vũ cho phép Tiểu Hắc ăn khối nguyên tố kết tinh phong hệ kia, khi đối phương đang khoan khoái gặm cắn, liền nhìn về phía Douglas: “Douglas các hạ, ta cũng không biết nó là cái gì.”

“Ân! Ta thông minh lại tri thức uyên bác đều không nhìn ra chủng loại của nó, ngươi khẳng định cũng không đoán ra đâu.” Douglas gật gật đầu, hắn đã sống hơn hai ngàn năm rồi!

Trong mắt Lục Vũ, chỉ có Lâm Tái mới là rồng chân chính, về phần Douglas… Hắn cúi đầu nhìn Tiểu Hắc, lại phát hiện Tiểu Hắc sau khi gặm xong khối nguyên tố kết tinh kia liền ngủ! Mà Tiểu Hồng, ánh mắt cũng không phải đặt trên người Tiểu Hắc nữa, mà là nguyên tố kết tinh trong tay của hắn!

Lục Vũ nghĩ đến lúc trước Tiểu Hồng rất muốn khối nguyên tố kết tinh kia trong tay Pháp thần của Ma pháp sư công hội, lập tức lấy ra một khối nguyên tố kết tinh hỏa hệ cho đối phương, quả nhiên, Tiểu Hồng hưng phấn kêu một tiếng, sau đó liền đem khối nguyên tố kết tinh kia ăn tại chỗ.

Lục Vũ nhìn Tiểu Hồng, còn thật sự sợ khối nguyên tố kết tinh to như tảng đá kia sẽ phá hư bụng của nó, về phần Tiểu Hắc… Tình trạng hiện tại của nó, rất giống với lần tiến cấp lúc trước, nguyên tố kết tinh thật đúng là thứ tốt, cũng không biết tại sao Douglas có nhiều như vậy? Lục Vũ khẽ nhíu mày, lập tức đem số nguyên tố kết tinh còn lại thu vào Hệ thống vị diện giao dịch.

Tiểu Hắc đang ngủ, Douglas lại chỉ cảm giác được cường độ năng lượng của ma thú cấp 8 trên người nó, cũng không tiếp tục để ý nó nữa, lại tập trung chiến đấu với thịt nướng.

Mọi người ăn uống no nê xong, chỉ còn lại một đống xương lớn, cuối cùng Douglas cũng cảm thấy mỹ mãn mà dự định ngủ giấc thật ngon. Mà Duy Nhĩ Phúc, cũng không có nói chuyện cùng Lâm Tái.

Duy Nhĩ Phúc hiện giờ cũng không còn nhỏ tuổi, mà trên người của hắn, bởi vì hàng năm tiếp xúc với dược tề mà tản ra mùi dược thản nhiên: “Lâm Tái, lần này ngươi là quán quân của Cuộc thi Dược tề sư, mà phần thưởng của quán quân, hẳn là ngươi cũng biết rồi đi? Không biết lão sư dạy dược tề cho ngươi trước kia là ai?”

“Ta biết phần thưởng của quán quân.” Lâm Tái mở miệng: “Duy Nhĩ Phúc đại sư, lão sư dạy ta dược tề trước kia là Rammus các hạ.” Tuy rằng sau đó Rammus cư xử với hắn cũng không tốt lắm, nhưng Lâm Tái không thể không thừa nhận, lúc trước đối phương vẫn dạy hắn rất nhiều thứ.

Duy Nhĩ Phúc là dược tề sư, đương nhiên cũng không chú ý đến ma pháp sư, nhưng Rammus là Pháp thánh hệ không gian duy nhất trên Eyal đại lục, còn có người xưng hắn là người mạnh nhất dưới Pháp thần, cho nên Duy Nhĩ Phúc vẫn biết một ít: “Thì ra là Rammus các hạ… dược tề sư cho phép có nhiều lão sư, ngươi có nguyện ý bái ta làm thầy hay không?” Dược tề sư công hội vô cùng tiến bộ, nếu không phải như vậy, cũng sẽ không phát triển đến ngày hôm nay.

“Đương nhiên nguyện ý! Duy Nhĩ Phúc lão sư!” Lâm Tái lập tức mở miệng, tuy dược tề so ra kém hơn đan dược, nhưng học tập dược tề nhiều một chút, đối với luyện đan cũng có lợi, mà hắn cũng có thể thông qua học tập dược tề mà lý giải tính chất của dược liệu.

“Tốt lắm!” Duy Nhĩ Phúc mở miệng: “Như vậy từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử của Duy Nhĩ Phúc ta!”

Duy Nhĩ Phúc thu Lâm Tái làm đệ tử, đây cũng là chuyện nằm trong dự liệu của mọi người, cũng không có ai cảm thấy kỳ quái.

Ngày hôm sau, Lâm Tái được Duy Nhĩ Phúc mang đến Tàng Thư lâu của Dược tề sư công hội, sau đó thì không ai nhìn thấy hắn nữa.

Trước kia Lâm Tái luôn luôn bên cạnh mình, Lục Vũ không có cảm giác gì, nhưng hôm nay Lâm Tái đột nhiên biến mất khỏi sinh hoạt của hắn, buổi tối cũng không có ai đến quấn lấy hắn, hắn có chút nhớ nhung, dưới tình huống như thế, hắn dồn toàn bộ tinh thần vào tu luyện, còn bắt đầu luyện tập phép thuật.

Hiện giờ hắn đã đạt tới Kim Đan kỳ, thực lực có thể so với Pháp thánh, thực lực có thể tăng trưởng nhanh như vậy, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lục Vũ, dưới tình huống như thế, Lục Vũ bắt đầu ngóng trông khi nào mình có thể phi thăng, cũng nghĩ biện pháp trở lại trái đất nhìn xem cha mẹ của mình …

Mấy ngày nay, hắn cũng thường vào Hệ thống vị diện giao dịch, nhưng có lẽ bởi vì hắn đã có quá nhiều đồ, nên hắn cũng không muốn giao dịch gì nhiều, chỉ là một ít đồ vật bình thường mà thôi…

Bất quá, cuộc sống của Khương Đào và Hughes cũng càng ngày càng hạnh phúc, Lục Vũ có thể khẳng định, hai người đã lên giường với nhau rồi. =))

Trước kia, hắn cho rằng khi mình biết được thân thể của mình cùng người khác lên giường sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng sau khi hiểu biết chính xác, hắn lại bình tĩnh tiếp nhận, thậm chí còn cảm thấy thân thể hiện tại, mới là thân thể chân chính của hắn…

Sau khi Lâm Tái ngây người tại Dược tề sư công hội hơn hai mươi ngày, rốt cục cũng về chỗ ở của bọn họ.

“Lâm Tái, ngươi bận bịu xong rồi?” Mony nhìn thấy Lâm Tái, vội vàng tiến lên xem xét tình trạng của đối phương — lúc này Lâm Tái thoạt nhìn có chút tiều tụy.

“Không phải, bất quá ta có thể nghỉ ngơi vài ngày.” Lâm Tái mở miệng, hai mươi ngày trước, hắn bị Duy Nhĩ Phúc mang vào Tàng Thư lâu trong Dược tề sư công hội, vốn dĩ, Duy Nhĩ Phúc dự định chỉ dạy hắn từ từ, nhưng sau khi phát hiện khả năng xem qua liền nhớ của hắn, Duy Nhĩ Phúc cũng bắt đầu áp bức hắn, trong hai mươi ngày này, ngoại trừ hắn xem qua đủ loại sách dược tề, chính là thảo luận cùng Duy Nhĩ Phúc, ngẫu nhiên nghỉ ngơi cũng chỉ là tùy tiện nằm úp sấp một chút, cho dù không phải là nhân loại nhưng cũng mệt muốn chết.

Lúc mới bắt đầu, thật ra Lâm Tái còn có chút hoài nghi thân phận của mình có phải bị Duy Nhĩ Phúc phát hiện hay không, nên Duy Nhĩ Phúc mới có thể gây sức ép cho hắn như vậy cũng không sợ hắn mệt nhọc, nhưng sau đó Duy Nhĩ Phúc cho hắn một lọ dược tề nâng cao tinh thần, hắn mới biết thì ra Duy Nhĩ Phúc vẫn xem hắn là người thường …

Hơn nữa, khiến hắn kinh ngạc chính là, trong hai mươi ngày này hắn không thể ngủ ngon, thì Duy Nhĩ Phúc cũng không kém nhiều lắm… Phải biết, đối phương chính là nhân loại, lại là một lão nhân!

Thật ra, Duy Nhĩ Phúc cũng không phải là nhân loại phải không? Lâm Tái có chút oán niệm, nếu không phải Douglas đã ngủ hai mươi ngày cuối cùng cũng tỉnh lại, Lâm Tái tin tưởng, chính mình rất có thể sẽ tiếp tục bị áp bức!

Hiện tại Douglas đã tỉnh, trước đó vội vàng chữa bệnh không có cơ hội khám phá Tự Do Chi Thành, nên Douglas còn muốn hắn dẫn đường, hắn rốt cục cũng có thời gian nghỉ ngơi!

“Có thể nghỉ ngơi vài ngày là tốt rồi, cũng không nên gây áp lực cho cơ thể.” Mony lập tức mở miệng, bà vô cùng quan tâm đến Lâm Tái.

“Mặc kệ làm chuyện gì, thân thể là quan trọng nhất.” Douglas từ bên ngoài tiến vào, vừa lúc nhìn thấy Mony đang ôn nhu cười với Lâm Tái, lập tức mở miệng.

“Hiện tại ta phải ngủ một giấc thật ngon… Douglas các hạ…” Lâm Tái nhìn về phía Douglas, mặc dù đối phương muốn du ngoạn nên mới đem hắn ra khỏi Tàng Thư lâu, nhưng hiện tại trừ phi Lục Vũ muốn đi chơi, thì hắn tuyệt đối không muốn đi đâu hết.

“Lâm Tái ngươi cứ nghỉ ngơi đi, tiểu thư Mony xinh đẹp, không biết ngươi có nguyện ý đi nhìn ngắm những cảnh đẹp trong thành phố này cùng ta hay không?” Douglas nở nụ cười với Mony.

Caroline phải dưỡng thai không thể đi, Kha Đức Nhạc phải chăm sóc Caroline, mà Lục Vũ cùng Lâm Tái trước kia đi chơi cũng không dẫn bà theo, Mony thật sự còn chưa đi dạo Tự Do Chi Thành đâu, hiện tại Douglas mời mình, Mony lập tức gật gật đầu.

Hơn nữa, tuy rằng thú nhân cũng cao lớn uy mãnh như Douglas, nhưng không có ai ga lăng với bà như vậy, không thể không nói, bà cũng rất hưởng thụ cảm giác Douglas nịnh nọt lấy lòng.

Lâm Tái nhìn Douglas cùng Mony đi ra cửa, lập tức chạy vào phòng Lục Vũ, lại nhìn thấy Lục Vũ đang tu luyện, không khỏi có chút uể oải.

Hắn vội vàng hai mươi ngày, nhưng dù sao tố chất thân thể của hắn cũng rất mạnh, nên cũng không mệt lắm, hiện tại nhìn thấy Lục Vũ, ngây người ở bên cạnh hắn trong chốc lát, thật sự có chút buồn ngủ, nghĩ nghĩ một hồi, hắn liền biến thành hình rồng, sau đó nằm bên người Lục Vũ. ^^

Sau khi Lâm Tái an giấc, Lục Vũ mở to mắt nhìn hắn, sau đó tiếp tục tu luyện.

Lâm Tái cảm thấy Dược tề sư công hội hành hạ người khác, nhưng hắn không biết, mọi người trong Dược tề sư công hội đều kinh dị với biểu hiện của hắn.

Mấy ngày nay, Duy Nhĩ Phúc ép buộc hắn học tập, còn dùng dược tề nâng cao tinh thần giúp hắn có đầy đủ tinh lực, nếu là người khác, sợ là đã sớm chịu không nổi, nhưng Lâm Tái thì vẫn bình thường!

Cái này cũng chưa tính, hiệu suất học tập mấy ngày nay của Lâm Tái còn rất tốt, chuyện này tự nhiên khiến cho người khác chậc chậc lấy làm kỳ lạ!

“Đại trưởng lão, phương thức dạy học của ngươi, còn có người có thể tiếp thu sao?” Một vị Thánh cấp dược tề sư kinh ngạc mà nhìn Duy Nhĩ Phúc.

Duy Nhĩ Phúc không phải thiên tài gì cả, hắn có thể đi đến một bước này, đều dựa vào sự chăm chỉ của mình, hắn cũng từng thu nhận đệ tử, nhưng những đệ tử này, không ai có thể chăm chỉ như Duy Nhĩ Phúc, thậm chí một nửa hắn cũng không bằng, người như vậy, cuối cùng Duy Nhĩ Phúc đều từ bỏ.

“Hắn là thiên tài, lại rất chăm chỉ, ta cảm thấy, sau này hắn sẽ vượt qua ta!” Duy Nhĩ Phúc mở miệng, hắn vẫn luôn cố gắng như vậy, nhưng chỉ dừng lại tại Thánh cấp dược tề sư, còn Lâm Tái… Mấy ngày nay, khi hai người thảo luận cùng nhau, hắn cảm thấy những lý luận của Lâm Tái thậm chí còn siêu việt hơn hắn!

“Đại trưởng lão, ngươi nói sao?” Những người khác cũng nghe hiểu ám chỉ của Duy Nhĩ Phúc, dược tề sư một người so một người còn mạnh hơn, mà Duy Nhĩ Phúc còn mạnh hơn Thánh cấp dược tề sư trước đó, nếu vượt qua hắn…

“Ta cũng chỉ nói vậy thôi.” Duy Nhĩ Phúc cười cười mở miệng, hắn cũng không dám khẳng định Lâm Tái có thể trở thành Thần cấp dược tề sư, trên thực tế, Thần cấp dược tề sư cũng chỉ là giấc mộng trong lịch sử của dược tề sư mà thôi.

Mấy người đang nói chuyện, bên ngoài lại đột nhiên có người bước vào, đó là một cao cấp dược tề sư, cũng là phó hội trưởng chuyên phụ trách xử lí sự vụ đối ngoại của Dược tề sư công hội.

“Có chuyện gì không?” Duy Nhĩ Phúc tò mò mà nhìn về phía đối phương.

“Đại trưởng lão! Có người tấn cấp Pháp thần!” Vẻ mặt người nọ vô cùng quỷ dị.

“A? Là ai? Là người của Ma pháp sư công hội sao?” Duy Nhĩ Phúc hỏi, tấn cấp Pháp thần tuy rằng hiếm thấy, nhưng với hắn mà nói, cũng không ngạc nhiên lắm.

“Không phải, là một hắc ám ma pháp sư ở thành Kerr.” Người nọ mở miệng.

“Thành Kerr, tốt lắm, là chỗ ở trước kia của Lâm Tái…”

Phó hội trưởng Ma pháp sư công hội hít sâu một hơi: “Đại trưởng lão, đúng vậy, chính là chỗ ở trước kia của Lâm Tái các hạ… Căn cứ tin tức truyền tới, vị Thánh cấp ma pháp sư kia sau khi dùng dược tề của Lâm Tái mới đột phá.” Thời điểm nghe được tin tức này, phản ứng đầu tiên của hắn chính là không tin, dù sao Dược tề sư công hội đều nghiên cứu dược tề nhằm vào những ma pháp sư mạnh nhất, nhưng cũng chỉ có thể luyện chế được Ma Thánh đan, có tác dụng giúp cho cao cấp ma pháp sư đạt tới đỉnh cấp gia tăng cơ hội đột phá mà thôi…

Đúng vậy, hắc ám ma pháp sư kia đã đạt tới đỉnh cấp lâu rồi, nhưng nhiều Thánh cấp ma pháp sư đạt tới đỉnh cấp như vậy, cũng chưa có biện pháp đột phá!

Trong giây lát Duy Nhĩ Phúc liền đứng lên, biểu tình trên mặt phức tạp khiến cho người khác nhìn không rõ.