Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

66 Chương
4/5(36 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi là một đọc truyện online của tác giả Vưu Tiền sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Huyền huyễn, Dã sử, Ngôn tình, Truyện Teen, Cổ Đại, Hài Hước, xuyên không, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Đồ Đệ Nhà Ta Lại Tèo Rồi.

Chúc Diêu cảm thấy hình như mình xuyên không, hơn nữa là xuyên không không điềm báo trước, một giây trước nàng còn ngồi trước máy tính chat với bạn, thảo luận vài sơ sót của game online công ty mới ra mắt. Ngay sau đó nàng đã ngồi trong căn phòng cỏ tranh này, trong tay vẫn còn cầm con chuột màu trắng.

Nàng ngồi vẻn vẹn mười phút không chút phản ứng, nhìn chăm chú con chuột trong tay, theo bản năng tìm kiếm màn hình cùng CPU đột nhiên biến mất. Lại chỉ nhìn thấy một cái bàn cũ nát phía trước, từ đầu đến chân không có màn hình và CPU, chết tiệt ngay cả bàn phím cũng không tìm thấy.

“Nha đầu thối, còn ngốc trong này làm gì?”

Có người đẩy cửa vào, giơ tay định đánh nàng. Theo bản năng nàng né tránh, con chuột trong tay bị đánh bay ra ngoài, lăn lông lốc mất hút.

Chúc Diêu ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, đây là một nữ nhân thật gầy, nếp nhăn khắc sâu trên trán, quần áo màu đậm điểm vài vệt xám trắng, có vẻ đã giặt rất nhiều lần nên phai sắc. Cả người tỏa ra khí chất ‘Ta là phụ nữ nông thôn’. Quan trọng nhất là bà ấy mặc trang phục cổ.

“Bà là ai?”

Nữ nhân kia phát hỏa,

“Ta là ai, ngủ ngơ người luôn rồi à, ta là lão nương ngươi chứ ai! Nhanh đi nấu nước, nắng chiếu đến mông rồi còn ngồi trong phòng, muốn bị đánh hả?”

Nữ nhân đánh phát đầu không trúng, không hỏi han lập tức xách Chúc Diêu ra cửa.

Chúc Diêu nghĩ mình cần phải giải thích rõ ràng, đáng tiếc không có cơ hội, khi lấy lại tinh thần nàng đã bị ném vào bếp.

Xem xét gian phòng chất đầy củi cùng bếp lò, Chúc Diêu cảm thấy nhất định phương pháp xuyên không của mình có vấn đề. Trên người rõ ràng mặc áo ngủ, chẳng thay đổi cái gì, chứng minh thân thể nàng xuyên không, thế thì bà mẹ kia từ đâu bay ra? Rõ ràng thân xuyên mà lại dùng bối cảnh như hồn xuyên, như vậy được sao? Quan trọng nhất là, ngay cả nhóm lửa nàng cũng không biết, đun nước cái rắm!

Tuy biết gần đây xuyên không nhiều như cải trắng ngoài chợ, đang rất lưu hành, nhưng nghĩ thế nào cũng không đến lượt nàng mới phải. Nàng từ trong ra ngoài là chuẩn trạch nữ mà.

Bởi vì từ nhỏ có đam mê với máy tính, sau khi tốt nghiệp nàng nhận công việc khám phá game online. Đi theo một đống bạn bè FA chăm chỉ cày game. Cũng theo chân game online “Tiên Ngự” đang hot nhất toàn quốc, càng chơi càng giỏi, công việc chủ yếu của nàng ở công ty tiến thành bảo trì.

Truy tìm bug trong game đồng thời ra tay sửa chữa. Chính là GM trong truyền thuyết. Con người như vậy, xuyên không đến, một chút ưu thế cũng không có sao? Rốt cuộc là đứa chết tiệt nào làm bà xuyên không, mi ra đây, bà cam đoan không đánh chết mi bà không là người!

Ba tháng sau. Chớp mắt một cái Chúc Diêu đã xuyên không đến thế giới này được ba tháng, tình huống xung quanh đã biết đại khái, nơi nàng ở là một thôn nhỏ trên núi, bởi vì phần lớn người trong thôn họ Chúc, cho nên gọi Chúc gia thôn, mà tên nàng cũng là Chúc Diêu, phụ nữ trung niên hôm đó chính là mẹ nàng, một quả phụ trong thôn này, nghe nói hai mẹ con nàng sống nương tựa lẫn nhau hơn mười năm nay rồi.

Nàng từng có ý đồ giải thích thân thế của mình với bà mẹ trên danh nghĩa này, đáng tiếc bà không tin, còn mạnh tay vác nàng đến Vương đại phu ở cửa thôn, nói phải đi châm cứu. Đại phu trung niên vẻ mặt hiền lành, vừa vuốt râu vừa lấy ra hơn mười ngân châm to bằng ngón tay.

Trong nháy mắt Chúc Diêu quên luôn tiết tháo là cái gì, ôm cổ bà mẹ nhặt được, khóc lóc nức nở:

“Mẹ, mẹ đúng là mẹ ruột con rồi!”

“Cuối cùng cũng tỉnh táo? Không còn nói mê sảng nữa.”

Mẹ nhặt được vẻ mặt đau lòng lau nước mắt Chúc Diêu, vừa không quên quay đầu khen Vương đại phu:

“Vương đại phu đúng là thần y, chỉ mới lấy châm ra nữ nhi ta đã khỏi luôn rồi.”

“Nào có nào có!”

Vương đại phu cười rất đắc ý, lắc lắc ngân châm trong tay nói:

“Chúc gia nương tử khách khí rồi, để chắc chắn hay là ta vẫn đâm mấy châm cho Diêu nhi đi, tránh tái phát.”

“…”

Tái phát cái beep.

Tóm lại, chuyện cũ nghĩ lại thấy sợ, từ đó về sau, Chúc Diêu không dám nói đến chuyện mình xuyên không nữa, an tâm ở lại Chúc gia thôn làm gái lỡ thì! Không sai, nàng là gái lỡ thì, khi xuyên không đến nàng đã 28 tuổi, 28 tuổi còn chưa lập gia đình, là cô nương già không thể già hơn được nữa.

Về phần nguyên nhân không lập gia đình, mẹ nhặt được chưa từng đề cập qua, nàng thấy thế cũng được. Nàng chỉ sợ một ngày nào đó có phu quân từ đâu bật ra, thì cho dù Vương đại phu có lấy chày gỗ đâm, nàng cũng mặc kệ.

“Diêu nhi đi giặt quần áo à?”

Đang định ra bờ sông lại gặp Vương đại phu giữa đường, ông ấy nhìn nàng cười tươi như hoa hướng dương, mà có mùi hoa cúc.

“Vương… Vương thúc!”

Theo bản năng Chúc Diêu lùi lại một bước, chỉ sợ ông ta từ chỗ nào lấy ngân châm ra.

Nâng chậu gỗ đựng quần áo lên chắn.

“Mẹ nói hôm nay nắng đẹp, bảo cháu đi giặt đệm chăn.”

“Vậy à!”

Vương đại phu cười ha ha, cảm thán:

“Đúng là cô nương chăm chỉ, nếu không vì…”

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện