Đô Thị Siêu Cấp Tiên Sư

Chương 32: Siêu cấp giác quan thứ sáu!

Dịch giả: Simple

“Ừm, từ thông tin đưa tới, cô bé gái kia dường như rất lợi hại. Lúc đó, có mấy tên côn đồ muốn bắt nạt Hạ Đát, đều bị cô gái áo đen đó đánh ngã...” Phạm Thiên Hổ nói tiếp, “Diệp lão đệ, ta xem ngươi không cần quá lo lắng, ta lại cảm thấy Hạ Đát đi cùng cô gái đó sẽ không sao...”

“Cảm ơn lời chúc của ngươi, chờ nàng về, lại mời ngươi tới nhà ăn cơm ha...” Nghe được lời nói của Phạm Thiên Hổ, Diệp Nhan thở phào nhẹ nhõm, trêu đùa nói.

“Quên đi, ngươi vẫn là giết ta đi...”

“Về rồi tán gẫu sau...”

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Nhan bắt đầu hướng về phương hướng con phố đi.

Tuy rằng Hạ Đát tạm thời không gặp nguy hiểm, nhưng cô gái áo đen kia dù sao cũng không rõ lai lịch, hơn nữa trong khu vui chơi lại là nơi ngư long hỗn tạp, ở trong đó thời gian lâu như vậy, cũng sẽ có chuyện xảy ra.

Ở trên đường đi, Diệp Nhan thuận tiện quan sát tìm một nơi không có nguòi. Bởi vì hắn lên bờ lâu như vậy, cũng không có kiểm tra cái túi vàng kia. Hắn rất tò mò, bên trong rốt cuộc là có món đồ gì.

Sau khi xác định bốn phía không có người, hắn mở túi vàng ra, nhìn thấy ở bên trong túi, có một tấm dùng giấy thếp vàng kết thành đồ án, mặt trên đều là chi chít các đường nét, cũng không biết đồ vật này viết cái gì; ngoài ra, còn có một hạt châu màu đỏ, hạt châu kia xem ra bình thường, cùng với quả cầu pha lê không khác là bao.

Thế nhưng, ngay lúc ngón tay Diệp Nhan chạm vào hạt châu, thì trong tích tắc cảnh tượng khó tin xảy ra!

Chỉ thấy ở bên trong hạt châu, có một luồng năng lượng màu đỏ, theo kinh mạch ngón tay Diệp Nhan, trực tiếp chảy tới trong đan điền hắn. Mà cùng lúc đó, cái hạt châu kia lại trong nháy mắt biến mất tiêu!

Năng lượng màu đỏ sau khi đi vào, cùng năng lượng màu xanh lục vốn có trong cơ thể Diệp Nhan quấn quýt lấy nhau, hình thành nên một đồ án giống như Thái Cực song ngư, ở trong đan điền Diệp Nhan mà không ngừng xoay tròn.

Chỉ có điều, lần này Diệp Nhan cũng không có cảm giác gì đặc biệt, cũng không có cảm thấy thể trạng lần thứ hai tăng cường. Luồng năng lượng màu đỏ kia sau khi tiến vào trong cơ thể hắn, lại nhanh chóng yên tĩnh lại!

“Đây là cái gì? Lẽ nào cũng là một viên tiên đan đặc biệt?”

Nói thật, tuy rằng qua nhiều năm như vậy, Diệp Nhan đối với với mình trước kia nuốt viên thuốc kia, sau đó trong cơ thể sản sinh ra năng lượng màu xanh lục, hoàn toàn không biết gì cả, chớ nói chi là hiện đang hấp thu năng lượng màu đỏ.

Chỉ có điều, Diệp Nhan có thể nhìn ra, năng lượng màu đỏ này cùng năng lượng màu xanh lục, dường như rất tương tự nhau. Còn có công hiệu gì, chỉ có thể từ từ sau đó mới biết.

Diệp Nhan thu hồi giấy thếp vàng, tiếp tục hướng về con phố mà đi, khoảng chừng sau năm phút, hắn nhìn thấy khu vui chơi gọi là “Đại Phú Ông”!

Khu vui chơi này tổng cộng có năm tầng, đi vào chính là một nơi vô cùng lớn đầy đủ các loại trò chơi. Sau khi Diệp Nhan đi vào, nhìn thấy bên trong phần lớn đều là một ít học sinh tiểu học, một ít thì đang chơi The King of Fighters, một ít thì chơi đua xe, còn có một ít trẻ hơn thì đang chơi trò câu cá.

Trong lòng Diệp Nhan rất rõ ràng, loại khu vui chơi này đều bố trí rất có quy tắc, những khu vui chơi càng gần bên trong, thường đều dành cho người lớn chơi, mà khu càng ở bên ngoài hoặc ở tầng dưới, đều là dành cho các học sinh trẻ nhỏ chơi, thật ra đều là dùng để che mắt người!

Còn như liên quan đến nơi đánh bạc cùng với giao dịch chợ đen, thường là đều ở tầng hầm, nơi đó đều được trông coi chặt chẽ!

Còn như Hạ Đát chơi trò gắp búp bê, thì mỗi một tầng đều có. Diệp Nhan chỉ có thể đi từng tầng mà tìm, nhìn xem Hạ Đát có hay không trong khu vui chơi này.

Thế nhưng, lên tới khu vui chơi trên tầng năm, cũng chính là tầng cao nhất, Diệp Nhan cũng không nhìn thấy tung tích Hạ Đát. Những cái máy gắp búp bê kia bên cạnh xác thực có không ít người, có điều đều là một vài cô bé mười bốn, mười lăm tuổi, nếu không nữa thì chính là vài cô gái sinh viên đại học mang theo bạn trai tới chơi.

Diệp Nhan phát hiện, ở tầng bên trong này, đã xuất hiện rất nhiều thiết bị trò chơi tính chất đánh bạc!

Trong đó có một cái máy gọi là “Slot machine”, Diệp Nhan rất quen thuộc. Cái máy này chơi rất đơn giản, chính là đưa vào vài đồng xu nhất định vào khe rồi sau đó giật tay quay, nếu trên màn hình xuất hiện ba hình vẽ giống nhau, thì bạn có thể thu được rất nhiều tiền!

Hơn nữa, phần thưởng slot machine đều là sẽ được lũy kế lên, nói cách khác, người phía trước thua càng nhiều, người phía sau có thể có thể thu được số tiền lại càng lớn, thậm chí một đêm cũng có khả năng phát tài! Cái slot machine này cũng là nơi hấp dẫn người ta nhất!

Chỉ có điều, Diệp Nhan cũng rõ ràng, trên đời này không có cái bánh nào dễ ăn cả, rất nhiều người chơi slot machine đều táng gia bại sản!

Lúc Diệp Nhan đi tới, nhìn thấy một người đàn ông đeo kính mắt đang chơi.

Người đàn ông đeo kính mắt dường như là vận may không tốt, lần thứ nhất, hắn thử dùng ba đồng xu để chơi, nhưng mà sau khi giật tay quay, trên màn hình xuất hiện hai trái chuối cùng một trái táo; lần thứ hai, hắn lại dùng chính đồng xu, nhưng trên màn hình lại xuất hiện ba hình không giống nhau.

Diệp Nhan đứng ở bên cạnh, xem người đàn ông đeo kính mắt liên tiếp chơi mấy lần, thua đến mấy ngàn đồng tiền, cũng có một lần nào thành công.

Diệp Nhan lắc lắc đầu, chuẩn bị rời đi.

Mà lúc này, cái gã đeo kính kia chỉ còn dư lại đồng xu cuối cùng, hắn khẽ cắn răng, trực tiếp đưa vào.

Vốn là Diệp Nhan cũng định đi rồi, nhưng cái gã đeo kính ở đó lại đưa đồng xu vào khe, trong tích tắc ở trong đầu Diệp Nhan, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác rất mãnh liệt —— hắn cảm giác gã đeo kính lần này, tuyệt đối là ba trái anh đào!

Cảm giác này cực kỳ mãnh liệt, không ngừng chấn động đầu óc Diệp Nhan —— anh đào, nhất định là anh đào!

Loại dự cảm này đến rất mãnh liệt, hầu như có loại cảm giác sôi trào mãnh liệt. Diệp Nhan cảm giác nhịp tim đập của chính mình bắt đầu tăng nhanh, chỉ có một âm thanh quanh quẩn ở trong đầu —— anh đào, anh đào!

Hắn thậm chí có loại buột miệng nói ra, muốn kích động mà la to!

Tại sao lại như vậy?

Diệp Nhan có chút kỳ quái, chính mình làm sao sẽ sinh ra dự cảm mãnh liệt như thế!

Đang lúc này, cái gã đeo kính kia giật tay quay, trên màn hình hoa quả đang không ngừng quay cuồng, rất lâu sau đó mới ngừng lại.

Cái hình vẽ đầu tiên ngừng lại, vậy mà thực sự là anh đào!

Tiếp theo, hình thứ hai, lại là anh đào!

Hình thứ ba, lại vẫn là anh đào!!!

Thấy cảnh này, Diệp Nhan ngẩn người, ta xỉu, không thể nào, linh cảm chính mình lúc nào lại đúng như thế?

Cái gã đeo kính kia sau khi nhìn thấy ba cái anh đào, vui mừng la hét vài tiếng, đồng thời lại thất vọng, bởi vì nếu như vừa nãy hắn lại thêm vài cái đồng xu, hiện tại rất khả năng đã kiếm lời không ít tiền.

Ở số tiền lãi kếch sù kích thích phía dưới, gã đeo kính lại tiếp tục đưa vào gấp ba lần đồng xu.

Nhưng lúc này đây, Diệp Nhan không có cái loại dự cảm mãnh liệt vừa nãy kia, đúng như dự đoán, gã đeo kính cũng không có trúng thưởng!

Chẳng lẽ, giác quan thứ sáu của chính mình thật sự lại được tăng cường?!

Trong lòng Diệp Nhan vì muốn nghiệm chứng ý tưởng kia, cũng đi tới quầy hàng đem số tiền trên người chỉ còn 200 đồng đưa vào thẻ từ, dự định đi tới slot machine thử nghiệm một tý.