Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 71: 71: Vướng Víu

Nhìn một màn trước mắt, Thiết lão khó tránh đam mê bùng cháy, hắn ưa thích Luyện Khí Thuật, con đường này lại không dễ đi, Cao Nhân khó gặp, kỹ pháp khó học được, nghe đến lời kia, ruột gan đả động:

“Ách..

còn muốn luyện Huyền Thiết, ta như này là nhiều năm tìm không thấy, bây giờ cơ hội học lỏm xuất hiện ngay trước mắt! Không được, nên bình thản..

tránh để hắn cảnh giác.”

Ngoài mặt hờ hẫng:

- Luyện Huyền Thiết, khí cụ ở tầng ba, ta còn chưa đủ tư cách đăng kí.

Ngươi bảo ta thuê kiểu gì đây!

Hàn Phi lạnh nhạt:

- Đó là phần việc của lão!

Thiết lão nhảy nhót đồng tử:

“Kỹ nghệ tiểu tử này rất không tệ, dĩ nhiên là phải gần gũi một chút, mượn ván bắt cầu, tìm đến Sư Tôn của hắn, làm ra thành ý.

Nhưng cũng phải tranh thủ lúc này, bòn bót chút lợi..

chăm nhặt chặt bị, cứ vậy mà hồn nhiên, có lỗi với thời vận.

Há há..”

Bộ dáng chuyển thành chính khí, điệu ngữ quả quyết:

- Bảo Khí thì thôi đi, ngươi cũng không dễ có được.

Trước lạ sau quen, không vì cậy nhiều tuổi mà liên tiếp đoạt lợi từ ngươi được.

Ta dắt ngươi đến nơi kia, nếu lỡ để xảy ra sơ xuất tiêu cực gì, sẽ chịu thiệt không nhỏ trên vài phương diện.

Ngươi phải để ta vào cùng, tiện trông nom một chút.

Hàn Phi lẽ nào không hiểu, Luyện Khí Thuật danh khí không cần tu vi võ đạo cao, thập phương cường giả cũng phải thấp điệu nhờ cậy, bí quyết chính là vốn để tồn tại, lão dù nói gì cũng là muốn xem lỏm cho được, mức lợi này dễ dàng quá đáng.

Thẳng thừng nói:

- Không thể được!

Thiết lão nhảy dựng, hơi thở khi nãy dùng để đối đãi tuy bình ổn, nhưng trong lòng tràn ngập nỗi lo đối phương từ chối, khéo léo uốn lưỡi mấy, bản thân biết rõ hi vọng cũng không đến 1%, lúc này hoang man đã đến.

Lão bày ra bộ mặt tội nghiệp, như trẻ con nhõng nhẽo nằn nặc đòi theo người lớn ra khỏi nhà.

Hàn Phi vỗ trán thở dài:

- Ngươi còn bao nhiêu Huyền Thiết lấy hết ra, xem như miễn cưỡng đóng học phí đi.

Thiết lão lục soát kí ức:

— QUẢNG CÁO —

“Ta còn ba khối, hai khối của người khác nhờ cậy tìm giúp Đại Sư luyện hộ, một khối để dành cho tiểu tôn, tiện lúc nhờ cậy sẽ ké một phần.

Thôi vậy, lần khác ta tìm bù cho bọn hắn!”

Thở dài, vẻ mặt đau khổ, ném ra hai khối.

Hàn Phi lườm mắng:

- Nhiêu đây, còn chưa tính là gì!

Thiết lão lưỡng lự, ném tiếp một khối, thêm 200 vạn Linh Thạch hạ phẩm, xem ánh mắt Hàn Phi còn chưa vừa lòng, lại lấy trở ra hai thanh Kiếm vừa rồi, vuốt ve mấy lượt, tròng mắt ươn ướt, cắn răng đưa tới, bộ mặt đau sót không dám nhìn theo.

Luyện Huyền Thiết là cấp bậc Luyện Khí Sư cửu phẩm thậm chí là Luyện Khí Đại Sư mới đủ tài kỹ rèn đúc.

Có thể so sánh với việc thuộc lòng công thức nhuần nhuyễn đến giác ngộ, với cấp bậc hiện tại của Thiết lão, trong giới rèn đúc mà nói, không gặp cơ duyên chỉ sợ mấy trăm năm nữa cũng chưa đạt tới.

Thời khắc này chính là cơ duyên, hắn bất chấp mọi giá để nắm bắt.

Hàn Phi nhìn thái độ chân thành nọ, cũng khẽ mềm lòng.

Hắn ưa thích thưởng thức người cầu tiến, tích cực phát triển đam mê, cùng một phương diện đường hướng khí thuật, cũng không quá khắc khe tính toán.

“Số tài phú kia chưa tính là gì, thậm chí có vô số người dám bỏ ra gấp mấy chục lần để lấy hoàn cảnh này, thế nhưng nhìn ta làm một lần mà bắt chước được, xem như lão đủ thiên tư, ta chịu thiệt cho ngươi tìm chút vận vậy.”

Danh khí Đại Sư luyện lĩnh vực gì cũng đều phải tự mày mò, học tập không ngừng mà ra, chờ gặp cao nhân tiền bối đi trước rộng rãi chỉ điểm, là điều cực kì khó gặp.

Thu số tài vật kia, chép miệng bỏ lại hai thanh Kiếm, Hàn Phi lắc đầu, xua tay:

- Tới lúc lão thể hiện sở trường rồi, nhanh đi xắp xếp cho gọn gàng.

Thiết lão đang ủ rũ, kích động trở ra:

“Tiểu tử, làm người cũng không tệ.”

Ôm quyền cũng kính rời đi.

Nhìn qua ba khối Huyền Thiết vừa tới tay, kích thước còn to hơn sợ với số có sẵn.

Lẩm nhẩm tính:

“Bút Khắc Trận, một thanh vũ khí vừa tay, trước mắt chỉ cần vậy thôi.”

Một lát sau, Thiết lão hớn hở đi lên, da mặt có chút đỏ, ngữ khí thấy đổi thành hoà nhã: — QUẢNG CÁO —

- Tiểu hữu, việc đã thành, có thể đến rồi.

Lên tầng ba, Thiết lão lấy ra một mảnh Huyết Ngọc có năm tầng đồ văn nói:

- Ta báo lên cao tầng, có vị Đại Sư đi ngang, mượn phòng rèn đúc, bọn hắn cấp cho ta Khoá Lệnh có thể mở tất cả các phòng, còn nói chờ Đại Sư xong việc sẽ ghé cầu đàm luận.

Hàn Phi hít vội nửa tia khí:

“Lão già chết bầm, khoe mẽ danh khí, còn cần nhờ ngươi sao, phiền nhiễu rách việc.”

- Gặp gỡ thì thôi đi, ngươi nói xem phòng nào dụng cụ tốt!

Thiết lão bối rối:

- Ngươi vậy mà có phong phạm của cao nhân! Dãy phòng này dụng cụ đều tốt, cấp bậc tính từ cao đến thấp.

Các Chủ bọn hắn thường dùng dãy số 5, Ngân Khí hạ phẩm.

Thượng Khách có người dùng dãy số 4 hoặc số 3.

Tạo nghệ nếu chưa đạt, miễn cưỡng dùng phòng cấp cao dễ tổn hại vật phẩm.

Hàn Phi trầm ổn:

- Dãy số 1 đi!

Thiết lão chấn động, nhưng không can gián, chỉ dẫn dắt theo ý.

Dãy số 1, tường vách kiên cố, hành lang sạch sẽ không chút bụi bẩn, dụng cụ mới tinh, dường như đã rất lâu rồi chưa có ai dùng qua.

Bên trong gian phòng, kích cỡ thoáng đãng tầm 150 thước, hai chiều dài rộng bằng nhau.

Hàn Phi khai Hoả Lò, ném vào 10 viên Tụ Hoả Thạch cấp 3 đã chú văn, động tác chuẩn bị tiếp diễn.

Thiết lão một bên nắm bắt cơ hội, ngữ điệu xông xáo:

- Lão phu tu vi hệ Hoả, có thể khống Hoả giúp ngươi!

Hàn Phi thoáng ngẫm:

“Lão đầu này khí nguyên còn là hệ Hoả, thật biết cách chọn nghề.”

Thản nhiên ném sáu khối Huyền Thiết vào.

— QUẢNG CÁO —

Thiết lão hoảng hốt:

- Ngươi cho Huyền Thiết vào nhiều như vậy, Hoả lực còn chưa ổn định, không sợ vật liệu bị chai sao!

Hàn Phi hắng giọng:

- Ngươi nói thêm câu nữa, liền đuổi ngươi ra ngoài.

Nghiêm túc chặn cửa cho ta!

Thiết lão đen mặt, thầm thán:

“Đại Sư đang luyện, xác thực không được quấy nhiễu, là ta lỡ miệng.

Thế nhưng thủ pháp kia không khả thi, ta ít nhiều cũng tham khảo qua vô số Điển Tịch ghi chép Luyện Khí Thuật, hành động như hắn chưa gặp nơi nào nhắc đến.”

Bất chợt Hoả Diễm vừa chớm ổn định, Hàn Phi tiếp tục ném thêm vào 10 viên Tụ Hoả Thạch cấp 3, kích phát tăng nhiệt.

Khí nóng bật ra, sáp vào da mặt Thiết lão, lão nhìn Hoả Lò như xắp nổ tung mà Hàn Phi vẫn bình thản ở đó, liền thấy chính mình chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng.

Hàn Phi bộc phát lực lượng, khí thế phát ra ngang ngửa Luyện Khí Cảnh trung kì, mười bình Linh Dược hạ phẩm đặt một bên, một ngụm nuốt xuống một bình, sinh cơ tăng vọt lên hậu kì, còn thấy chưa đủ, uống tiếp một bình, tăng đến Luyện Khí Cảnh đỉnh, ợ ra một hơi.

Tay phải nâng lên, khiển vật Thủ Pháp điều khống từ trong Lò ra một phần Huyền Thiết đã tan mềm, Chuỳ Pháp thoăn thoắt vung đập, hai tay thuần thục rèn giũa, một nén nhang sau ba vật có hình dạng như Giới Chỉ, “lon..

con..” quẳng qua một bên.

Sinh cơ giảm xuống hậu kì, tiếp tục uống thêm một bình Linh Dược khôi phục như cũ.

Tiếp tục khống ra một phần Huyền Thiết, Chuỳ Pháp ảo diệu bay múa, thao tác nhanh nhẹn, nửa canh giờ sau, Bút Khắc Trận phẩm chất Ngân Khí trung phẩm, mẫu mã tinh sảo ra đời.

Hàn Phi thở hồng hộc, tiếp tục uống vào Linh Dược.

Thiết lão kinh hãi đến tột độ:

“Tên này còn là người sao, cấp bậc tu vi trong tay hắn chính là trò cười, thực lực Luyện Thể Cảnh bộc phát liền nhảy thẳng lên một đại cảnh giới, tài nguyên ở chỗ hắn, cả Đông Hoàng Thành còn chưa thấy qua.

Thủ Pháp kia càng khiến ta khấu đầu kính phục, tài năng không so sánh từ số tuổi, quả không có sai.”

Hàn Phi ngẫm nghĩ:

“Dắt theo tên này thật phiền, Huyền Thiết kết đông, cần Pháp Trận hỗ trợ thúc dục, ta còn chưa chuẩn bị cho giống Đại Sư Luyện Khí Thuật thông thường.

Trực tiếp đánh Pháp Trận lên sẽ để lộ phương diện bản lĩnh khác.”.