[Đông Phương Bất Bại Đồng Nhân] – Lãnh Mạc Giáo Chủ Cùng 2B Đại Hiệp

Chương 23: Phiên ngoại 1: về chuyện phòng the

Thanh tả sử cảm thấy Hà hữu sử thực không an phận, nguyên nhân là gần đây Hà hữu sử luôn nhìn không thấy người, rất nhiều giáo chúng đều nói hắn cùng Giáo chủ phu nhân ở một chỗ, hơn nữa giáo chúng còn dùng một loại ánh mắt thương hại mà nhìn, giống như y bị đeo nón xanh.

Rốt cục có một ngày y thấy được cảnh tượng mà người khác nói.

Hà hữu sử ở đối với Bao đại hiệp tán gẫu gì đó, mặt cũng bởi vì hưng phấn mà có chút hồng nhuận, nhìn rất ngon miệng.

Nhưng…… dĩ nhiên là đối với người khác.

Thanh tả sử sắc mặt trầm xuống.

Vẻ mặt Bao đại hiệp cũng ngượng ngùng cúi đầu, khi thì phụ họ, một bộ như tức phụ bị đùa giỡn.

Thanh tả sử có chút tức giận muốn rời đi, trong lòng lại nổi lên tâm tư muốn nghe lến, phóng khinh cước bộ, chậm rãi đi qua.

“Muốn chế phục Giáo chủ còn không dễ dàng, chỉ cần ba chiêu, câu dẫn, dụ hoặc cùng áp đảo, đến lúc đó cũng không phải do hắn đúng không.” Tha thứ Hà hữu sử ác tâm, hắn rất muốn nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng của Đông Phương giáo chủ.

Bao đại hiệp nghe thế có chút ngượng ngùng, trong Ma giáo mọi người đều nghĩ hắn ở phía dưới, kỳ thật…… Nhớ đến hai lần kia, Bao đại hiệp thực tủy biết vị.

“Ta có hai quyển sách này, siêu tán, có đủ bảy mươi hai loại hình, ngươi xem này, lại nhìn này, đều tặng cho ngươi, ta rất hào phóng.” Hà hữu sử hai tay đẩy đẩy, đắc ý cười.

“Thứ đó có thể không tốt với thân thể không a.” Bao đại hiệp nhìn nhìn mặt càng đỏ bừng, sợ hãi nói.

“Sợ cái gì, về phương diện này ta là tiền bối của ngươi, mọi chiêu thức này ta đều dùng qua trên người Thanh tả sử.” (Em này chán sống rồi=]])

Thanh tả sử nghe được lông mi nhíu lại, thử qua?

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Bao đại hiệp, Hà hữu sử cười đến vui vẻ.

“Không cần mê luyến ca, ca là truyền thuyết, dùng mấy chiêu này thu thập Thanh tả sử dễ như trở bàn tay!”

Bao đại hiệp khiếp sợ là vì Thanh tả sử cùng Hà hữu sữ lại là một đôi, hơn nữa Hà hữu sử tựa hồ là người ở trên, tình huống của chúng ta xem ra không sai biệt lắm.

Xem ra thứ này xác thực hữu dụng, Bao đại hiệp lặng lẽ đem sách nhét vào trong tay áo.

Thanh tả sử lúc này sắc mặt tốt hơn rất nhiều, dễ như trở bàn tay, bảy mươi hai thức, không nghĩ tới chính mình vẫn là không đủ cố gắng a, mới khiến Hà hữu sử có loại ý tưởng này.

Về phần Đông Phương giáo chủ, thuộc hạ đành vô năng bất tài, dù sao chuyện nhà mình cũng chưa quản tốt, không phải sao.

Trên mặt Thanh tả sử hiện lên mạt cười quỷ dị, yên lặng nhìn nhìn Hà hữu sử, xoay người rời đi.

Trong lòng suy nghĩ: Đêm nay thử roi da có lẽ cũng không tệ. (SM nha)

Bao đại hiệp trở lại phòng, chột dạ nhìn Đông Phương giáo chủ đang xem sách, từng bước một bến bên người Giáo chủ.

“Sao vậy?” Đông Phương giáo chủ buông sách, nhìn Bao đại hiệp kỳ quái đỏ mặt.

“Cái kia, chúng ta đã lâu không có cái kia, ngươi có thể hay không cảm thấy……” Nghe Bao đại hiệp nói tới đây, Đông Phương giáo chủ liền hiểu được.

Tuy rằng y cũng rất thoải mái, nhưng cũng không muốn mỗi ngày đều phải ở dưới, vì thế Đông Phương giáo chủ giả bộ nghe không hiểu, muốn bỏ qua.

“Cái kia là cái gì? Ta tối nay bề bộn nhiều việc, ngươi đi ngủ trước đi.” Đông Phương giáo chủ lại đem sách đặt trước mắt, tinh tế phẩm đọc.

Bao đại hiệp thực thất bại, chẳng lẽ mặt hắn còn không đẹp bằng sách sao? Trong lòng nghĩ đến ba chiêu kia của Hà hữu sử, muốn thử nghiệm một lần.

Đông Phương giáo chủ nhận thấy bên cạnh có gì đó bất ổn, nghiêng đầu vừa thấy Bao đại hiệp đang thoát y, cơ thể màu mật ong bại lộ giữa không khí, ánh mắt khiêu khích nhìn mình.

Đông Phương giáo chủ gặp biến không lùi, kỳ thật y chưa bao giờ nói, y thực thích cơ thể Bao đại hiệp, có lẽ y là kẻ ‘Thân thể khống’? (yêu thân thể?)

“Cẩn thận cảm lạnh.” Đông Phương giáo chủ sau khi nói xong lại quay đầu nhìn về phía sách.

Bao đại hiệp thực nổi giận, không nghĩ tới câu dẫn lại thất bại, dụ hoặc thì sao?

Đây đã là giới hạn lớn nhất của hắn, đến tột cùng như thế nào mới xem như dụ hoặc?

Đột nhiên một đôi tay hạm vào hai má Đông Phương giáo chủ, Đông Phương giáo chủ phản xạ có điều kiện đem bàn tay này ngăn lại, một quyền kích ra.

Bao đại hiệp cũng không nghĩ tới phải nhận được hồi đáp như vậy, đem quyền này hóa cương thành nhu, phản thủ đem người nọ khấu vào trong ngực.

Đừng nhìn Bao đại hiệp khi mặc y phục thì gầy yếu, khí lực hắn cũng không nhỏ, từ sau lưng ôm lấy Đông Phương giáo chủ không chịu buông tay, Đông Phương giáo chủ cũng không thoát ra được.

Bao đại hiệp có chút ủy khuất, như có giọng mũi ở bên tai Đông Phương giáo chủ nói:“Chẳng lẽ ta không tốt sao.” Đông Phương giáo chủ tựa hồ bị trầm thấp bên tai dọa sợ, giật mình một cái.

Bao đại hiệp biết lỗ tai điểm mẫn cảm của Đông Phương giáo chủ, liền cúi đầu xuống hôn lên cổ Đông Phương giáo chủ.

“Về sau chúng ta cứ luận võ, ta thắng ngươi, liền sinh hoạt vợ chồng, thua thì không làm, được không?”

Đông Phương giáo chủ không rảnh đi biện giải, đôi mắt đạm mạc kia dần bị vẻ nhiệt tình này tiêm nhiễm thượng một tầng dao động, thân thể nằm im không giãy dụa nữa.

“Ta đây xem như ngươi đáp ứng rồi.”

Bao đại hiệp biết Đông Phương giáo chủ cảm thấy thoải mái, liền đem người ôm lấy phóng tới trên giường.

Sa trướng khinh phóng, bên trong vang lên tiếng thở dốc mê người.

Bao đại hiệp nghĩ, Hà hữu sử thật sự là quá lợi hại, ba chiêu này tất cả đều hiệu quả, không hổ là đại tiền bối.

Phòng Thanh tả sử.

Khắp phòng đều là hương vị *** mỹ, phía sau sa liêm lam sắc là một đôi tay trắng nõn thon dài, có ý muốn rời đi nhưng cũng rất nhanh bị túm trở về, tận lực bồi tiếp càng mãnh liệt va chạm.

“Không cần……Ta…… không được.” Hơi thở Hà hữu sử có chút mỏng manh, nói chuyện còn có chút nghẹn ngào.

“Không cần? Sao lại như thế, chúng ta còn sáu mươi thức chưa thử qua a.” Theo bên trong lại truyền đến tiếng cười xấu xa của Thanh tả sử.

Hà hữu sử lúc này thực hối hận đi dạy Bao đại hiệp, tự thân hắn còn khó bảo toàn.

Thiên a, ai tới cứu cứu hắn đi, hắn không hy vọng tinh tẫn nhân vong mà chết đâu a