Đứa Con Của Thập Đại Chư Thần

Chương 8: Gốc cây quỷ dị

Lục Tần Dương dạo vài vòng quanh hậu hoa viên của Lục gia, hôm nay hắn vào hậu hoa viên là vì muốn dạo vài vòng để thả lỏng tinh thần cho mấy ngày vừa luyện dược, nhưng còn mục đích khác đó chính là tìm thêm vài gốc linh dược để điều chế nhất phẩm Tung Linh Đan.

Tung Linh Đan là một loại đan dược có cấp bậc nhất giai, giúp người ăn vào có thể đề thăng 2 tiểu cảnh giới trong một thời gian ngắn, nhưng lại có di chứng nặng về sau, vả lại, Tung Linh Đan là đan dược chỉ có tác dụng với những cường giả Luyện Khí Cảnh, còn từ Trúc Cơ Cảnh thì tác dụng không còn nhiều nữa nên Tung Linh Đan cũng ít được sản xuất ra nhiều.

Thế những, để xem thử tài nghệ Luyện Dược của mình có thể xứng với danh hiệu nhất phẩm Luyện Dược Sư chưa thì những người Luyện Dược phải điều chế thành công được Tung Linh Đan, đây cũng xem như là một bài khảo hạch cho những Luyện Dược Sư chân chính bước vào cánh cửa nhất phẩm.

Hắn đi dạo quanh hậu hoa viên cũng được vài vòng, thu thập được không ít linh dược để luyện chế Tung Linh Đan như nhất giai linh dược - Tiêu Linh Tiên Huyết, nhất giai linh dược - Long Linh Quả, nhị giai linh dược - Phiên Hóa Thiên, bây giờ, thứ hắn còn thiếu chính là nhị giai linh dược - Phong Long Sinh Tử Cầu.

Lục Tần Dương dành thời gian tìm kiếm Phong Long Sinh Tử Cầu cũng khá lâu, giờ cũng là giữa trưa, nên hắn khá mệt mỏi mà ngồi xuống dưới gốc cây cổ thụ trăm năm.

Ngồi dưới tán cây, trong đầu hắn thầm nghĩ: "Haizz, thật là, có khi nào trong hậu hoa viên của Lục gia không có Phong Long Sinh Tử Cầu không nhỉ? Chắc phải đi hỏi phụ thân để kiếm giúp ta rồi."

Nói xong, hắn vươn vai đứng dậy định rời khỏi hậu hoa viên, nhưng vừa mới đứng lên thì hắn liền ngây người khi thấy một gốc cây màu tím ma mị kế bên, gốc cây này có một bông hoa hình bông sen màu tím để tỏa ra khí chất u ám, quanh thân là những vật nhọn hình dáng tựa như hàng trăm cây đao mà túa ra ngoài.

"Khí tức này, lẽ nào là bát giai linh dược sao, không, có lẽ còn hơn cả bát giai, có khi đã là cửu giai linh dược cũng không chừng" - vừa nói xong, trong lòng Tần Dương tràn đầy kinh hỉ, nên biết rằng, soi khắp Thiên Địa Đại Lục này để tìm ra một gốc thất giai đã là chuyện khó như lên trời rồi, chứ đừng nói là bát giai hay cửu giai, vậy mà trong hậu hoa viên của Lục gia lại có gốc linh dược này, nhưng suy đi nghĩ lại thì hắn cũng không biết vì sao một gốc bát giai có thể tồn tại đến bây giờ, phải biết để là một gốc ngũ giai cũng phải mất hàng trăm năm tu thành, chứ đừng nói đến bát giai, một gốc cây tồn tại lâu đến thế mà không có ai đem đi như chỉ để cho hắn nhìn thấy vậy.

Nghĩ hoài cũng không ra, hắn liền chạy đến căn phòng của phụ thân hắn để xin tung tích của Phong Long Sinh Tử Cầu.

- Phụ thân, người có biết tung tích của nhị giai linh dược Phong Long Sinh Tử Cầu không ạ?

Vừa gặp được phụ thân, Lục Tần Dương liền vội vả hỏi ngay.

- Phong Long Sinh Tử Cầu? Lẽ nào con đã vào cánh cửa của nhất giai Luyện Dược Sư.

Phụ thân của Tần Dương là Tần Bảo vừa nghe xong thì trong lòng liền cảm thấy kinh hỉ, con trai hắn tìm Phong Long Sinh Tử Cầu chắc chắn là để luyện chế Tung Linh Đan, mà Tung Linh Đan là chỉ có người bước vào hàng ngũ nhất phẩm Luyện Dược Sư mới có thể luyện được.

- Vâng, đúng vậy ạ.

Lục Tần Dương nhanh chóng trả lời, hắn nghĩ cũng không nên che giấu làm gì.

Mặc dù đã đoán được nhưng nghe lời xác nhận từ đứa con cũng khiến lão cảm thấy thêm kinh hỉ, nói: - Haha, được rồi, ở chỗ ta vừa hay có một gốc Phong Long Sinh Tử Cầu, vậy con còn thiếu loại linh dược nào nữa không?

- Dạ không ạ.

Lục Tần Bảo nghe vậy cũng không nói nhiều liền nhanh chóng lấy Phong Long Sinh Tử Cầu đưa cho con trai hắn.

- Cảm tạ phụ thân.

Sau khi nhận xong Phong Long Sinh Tử Cầu, Tần Dương cũng nhanh chóng trở về phòng mình.

- Xin chào thiếu gia.

- Xin chào.

Sau khi bước khỏi căn phòng của Tần Bảo, Tần Dương liền gặp một thanh niên mặt áo bào đỏ, hắn là con của tam trưởng lão Lục gia, Lục Mạt Thiếu, còn hắn tên là Lục Mạt Tâm.

Tần Dương nghe người chào mình thì hắn cũng không không phải là người không biết lễ nghĩa mà chào lại, nên cũng nói hai tiếng "xin chào".

Dù có tư chất Phàm căn, nhưng Lục Tần Dương lại là người sở hữu mười hai loại nghề nghiệp, còn có khoảng cách ánh sáng tận 72.000m, ghi danh vào khoảng cách xa nhất của lịch sử đại lục này nên cũng được nhiều người kính trọng.

Sau khi Lục Tần Dương vừa bước đi khá xa, tên xú tiểu tử mặc áo bào đỏ này liền nói thầm: "Hù, sở hữu mười hai nghề nghiệp thì sao, ánh sáng 72.000m thì sao, ngươi cũng không thể tu luyện, cũng không bằng ta".

Xú tiểu tử này là tên đạt được tư chất Tiên trong cuộc khảo thí nên rất cuồng vọng, không phải do cha hắn bảo không được đụng chạm tới tên tiểu tử này thì giờ hắn đã cho tên Tần Dương này bầm dập rồi chứ không chỉ đơn giản là khách sáo thế thôi đâu.

Vừa vào phòng, Lục Tần Dương liền nhanh tay đóng cửa lại, bắt đầu luyện chế Tung Linh Đan.

Tùng Linh Đan là một đan dược khó luyện chế nhưng cũng chỉ trong hai canh giờ hắn cũng đã thành công luyện chế Từng Linh Đan, chính thức gia nhập vào hàng ngũ nhất giai Luyện Dược Sư.

Sau khi thành công luyện chế Tung Linh Đan, thì đôi mắt của hắn bỗng dừng sang đóa hoa màu tím bên cạnh.

"Nghe nói, bát giai linh dược có khả năng thay đổi linh căn, chỉ là tỉ lệ linh căn thế nào cũng không biết được, nếu may mắn thì một tên Phàm căn có thể sở hữu tu chất Đế căn, nhưng xui xẻo thì có thể phản phệ mà chết, thậm chí còn hóa thành tro bụi."

Hắn vừa thầm nghĩ đã cảm thấy lạnh gáy sóng lưng, nhưng không thể tu luyện thì cũng chỉ là một tên phế vật, dù sở hữu mười hai nghề nghiệp thì cũng khó mà nổi danh khắp Thiên Địa Đại Lục, chỉ cần có ít nhất tư chất Thiên thì cũng đủ cho hắn một tia hy vọng. Vì vậy, hắn liền quyết tâm điều chế linh dược này thành Hoán Đổi Linh Căn Đan.

Hoán Đổi Linh Căn Đan là một đan dược rất khó luyện chế nhưng nhờ có bát giai linh dược kề gần cửu giai trợ giúp thì một nhất phẩm Luyện Dược Sư cũng có thể luyện được chỉ là khá khó khăn thôi, dù sao một nhất phẩm Luyện Dược Sư điều chế một đan dược bát phẩm là chuyện khó nhường nào.

Không suy nghĩ nhiều nữa, hắn liền đem linh dược bát phẩm để vào lò luyện, từng đạo lửa nóng bốc lên bất đầu đốt cháy linh dược bát phẩm.

- Uây, từ từ đã, tha ta cái coi.

Thanh âm vừa phát ra đã khiến bông hoa tỏa sáng rồi bây vào thức hải của Lục Tần Dương.

Hắn ngay lập tức liền ngây người: "Cái ĐM gì vậy? Bát phẩm linh dược dù sao vẫn chưa sinh linh trí mà, ít nhất cững nhất tinh linh dược mới đủ cơ hội sản sinh linh trí, thế còn bây vào đầu của ta, cái gốc cây này là thứ gì vậy trời?"