Dược Thần

Chương 10: Tát Cáp hội trưởng

Đương nhiên, nghĩ là nghĩ vậy nhưng Kiệt Sâm không thực hiện. Kiếp trước của hắn tuy không đi được xa trên con đường Linh Sư nhưng với kinh nghiệm và kiến thức của hắn lúc đó làm sao không biết Linh Sư tu luyện cũng không phải là một quá trình chỉ đơn thuần là tích luỹ linh lực, quan trọng hơn chính là sự thao khống cùng hiểu rõ được kết cấu của thiên địa nguyên tố.

Cho nên hiện tại hắn biết rõ trước mắt mọi việc phải tiến hành theo chất lượng, phải củng cố cho vững vàng tu vi Lục giai hơn nữa Lục giai trong quá trình tu luyện của Linh Sư cũng là một giai đoạn trọng yếu. Tu vi linh lực dưới Lục giai chỉ có tác dụng cường kiện thân thể nhưng từ Lục giai trở về sau chính là sự nhảy vọt về sự tăng cường, lúc này người tu luyện mới thực sự có tư cách tu luyện linh kỹ công pháp.

Trong quy định của Tây Tư học viện có một điều là bất luận học viên nào chỉ cần tu luyện được tới Lục cấo là có thể tiến vào Tàng Thư Các của học viện lựa chọn một bộ công pháp trụ cột hàng đầu.

Sáng sớm!

Trong văn phòng hội trưởng Linh Dược Sư công hội thành Tháp Sâm, một lão giả trong một bộ trường bào cũ nát đang ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc, hai mắt nhìn chằm chằm vào mấy trang giấy trong tay như có điều suy nghĩ.

Người này không ai khác chính là Linh Dược Sư công hội hội trưởng của Tháp Lâm thành, đồng thởi cũng là một trong hai Tứ giai Linh Dược Thiên Sư ở đây - Tát Cáp hội trưởng.

Tát Cáp tuy là hội trưởng của Linh Dược Sư công hội tại thành Tháp Lâm nhưng trên thực tế thời gian mỗi ngày hắn ở trong công hội không có bao nhiêu, thậm chí có khi cả đoạn thời gian dài hắn đều nhốt mình trong phòng thí nghiệm không thấy bóng dáng. Là một Tứ giai Linh Dược Thiên Sư luôn một lòng nghiên cứu linh dược học, hắn rất ít khi bị sự tình gì kinh động. Nhưng mà buổi sáng ngày hôm nay hắn lại nhận được một tin tức nên phải cấp tốc chạy tới văn phòng này không hề có chút trì hoãn hay do dự nào.

- Đông đông đông ...

Tiếng đập cửa vang lên, Tát Cáp không hề ngẩng đầu, ánh mắt vẫn tập trung vào mấy tờ giấy trong tay như trước, mở miệng nói:

- Mời vào!

Một nữ tử tóc ngắn ôm một đống tư liệu đẩy vào, thấy Tát Cáp đang ngay ngắn ngồi ở đó, thần sắc của nữ tử này cực kỳ cung kính thậm chí còn có chút sùng bái.

Nếu Kiệt Sâm ở đây lúc này chắc chắn sẽ nhận ra vị nữ tử tóc ngắn này chính là nhân viên phục vụ đã tiếp hắn ở trong đại sảnh - Khải Tát Lâm.

- Hội trưởng đại nhân, đây là tư liệu ngài cần, căn cứ theo thống kê thì người ký tên K.S này ngày hôm qua tổng cộng đã trả lời hai mươi sáu vấn đề ở khu vực hỗ trợ. Thông qua tình huống phản hồi trước mắt thì đã có hai mươi ba người chứng thực kết quả thí nghiệm không sai, hiện tại vẫn còn ba vấn đề chưa có phản hồi về.

Khải Tát Lâm nhanh chóng báo cáo cho Tát Cáp nhưng bởi vì khẩn trương nên có thể nghe ra trong giọng nói của nàng còn có chút run rẩy. Trong lòng nàng lúc này đối với vị K.S đại sư kia vô cùng cảm kích, nếu không nhờ có người đó thì chỉ sợ nàng căn bản không có cơ hội được ở trước mặt Tát Cáp hội trưởng báo cáo như thế này.

Nghe Khải Tát Lâm báo cáo, trên mặt Tát Cáp không hề có chút sắc thái nào tựa như trong lòng hắn đã sớm biết rõ kết quả sẽ là như vậy. Một lát sau, Tát Cáp khẽ ngước đầu lên, ánh mắt chăm chú, nói:

- Cô xác định người ký tên K.S này chỉ là một thiếu niên tầm mười bảy mười tám tuổi?

Cảm được ánh mắt tràn ngập uy thế của Tát Cáp, Khải Tát Lâm không tự chủ được cúi thấp đầu xuống, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập tin tưởng nói:

- Tôi xác định chính là hắn, tới trước ngày hôm qua hay chính xác hơn là trước khi người thiếu niên này tới thì tôi chưa từng thấy cái tên K.S này, tôi cũng đã tìm đọc trong danh sách công hội cũng không có ghi chép về vị Linh Dược Sư nào có tên gọi hay chữ ký như vậy. Hơn nữa, xế chiều hôm qua thiếu niên kia để lại cho tôi ấn tượng rất sâu sắc bởi vì khi tiến vào công hội bộ dạng hắn rất tuỳ ý giống như là đệ tử của một vị Linh Dược đại sư nào đó, mới đầu tôi còn tưởng rằng hắn là tới tìm hỗ trợ.

Đối với trí nhớ của mình, Khải Tát Lâm vô cùng tin tưởng, ngày hôm qua nàng chỉ thấy có mỗi thiếu niên kia tiến vào khu hỗ trợ, ngoài ra không còn ai khác đi vào đó khiến cho nàng có ấn tượng đặc biệt.

- Nếu như K.S này thật sự là người thiếu niên kia như lời cô nói thì như vậy bản thân hắn chắc chắn là một linh dược đại sư.

Tát Cáp hội trưởng thoáng trầm ngâm một chút rồi nói tiếp.

- Cô cẩn thận lưu ý giúp ta, nếu lần sau gặp lại hắn thì lập tức báo cho ta biết.

- Vâng!

Khải Tát Lâm khom người lĩnh ý rồi xoay người đi ra ngoài.

- À, đúng rồi, còn lại một trong ba vấn đề chưa có phản hồi kia nằm trong ngăn tủ thứ nhất cô cứ ghi chép vào là đáp án chính xác!

Tát Cáp hội trưởng nhàn nhạt phán thêm một câu.

Khải Tát Lâm đang đi ra ngoài không khỏi thoáng giật mình một lúc bởi vì nàng nhớ rõ khi công hội thành lập khu vực hỗ trợ thì đích thân Tát Cáp hội trưởng đã để lại trong ngăn tủ đầu tiên đó một vấn đề mà bản thân ông không cách nào giải quyết coi như để làm gương.

Thực tế thì mọi người ai cũng biết cái vấn đề kia ở trong thành Tháp Lâm này coi như là vấn đề nan giải luôn rồi bởi vì ở cái thành Tháp Lâm này, vấn đề mà ngay cả Tát Cáp hội trưởng cũng không thể giải quyết được thì căn bản không ai có thể giải quyết.

Bây giờ Khải Tát Lâm nghe được câu nói kia của Tát Cáp hội trưởng thì chẳng khác nào nói cái vấn đề kia đã được giải quyết sao? Cái này ... cái này sao có thể ... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Thấy Khải Tát Lâm đã đi ra ngoài, Tát Cáp hội trưởng chuyển ánh mắt lên mặt bàn, nơi đó có mấy bình Tiêu dung tề đang lẳng lặng nằm đó không biết từ lúc nào.

Mấy mươi năm trước lúc bản thân hắn vẫn chỉ là một Nhị giai trung cấp Linh Dược Sĩ bởi vì muốn làm cho bản thân nhanh chóng tiến lên Nhị giai cao cấp nên cố gắng tìm cách thôn qua việc cải biến phương pháp phối chế trong quá trình phối chế Tiêu dung tề nhưng luôn không thành công. Ban đầu lúc đưa ra vấn đề xin giúp đỡ ở trong công hội, hắn chỉ tuỳ ý đem vấn đề này để vào nhưng không ngờ đến ngày hôm nay lại thực sự có người giải đáp được vấn đề này.