Hàn Thiên Ký

Chương 25: Cố Mạch Tiểu Cảnh Giới

Hiện tại là giữa trưa Hàn Thiên lúc này đang ở trong nhà bếp của tộc Hồng Yến nấu thuốc,phương thuốc này là tiểu y sư đưa cho hắn,Hàn Thiên học dược gần nữa năm nay, rất nhiều loại dược vật cũng như dược tính của chúng hắn đều đã thuộc ngầm lòng,cho vào lò thuốc thêm một vị gọi là hạ đằng chuyên dụng để thanh nhiệt giải độc,nấu thêm một khắc coi như là thuốc này đã nấu xong.

Hàn Thiên rót thuốc ra chén ,để vào khay định bưng đến cho Hồng Yến Hoàng,việc đi nấu thuốc này chính là do hắn tự đề cữ đi thực hiện,kẻ muốn ám toán Hồng Yến Hoàng sẽ vô cùng quan tâm đến chuyện ông ta có tĩnh lại hay không,nếu nhiệt tức hỏa độc cùng với mấy vết thương kia của ông ta khỏi hẵn thì khả năng Hồng Yến Hoàng tĩnh lại sẽ vô cùng cao,ngay lúc đó ông ta có thể sẽ tiết lộ vài manh mối quan trọng giúp lần ra kẻ muốn ám hại ông ta.

Kẻ ẩn tàng kia đương nhiên không muốn Hồng Yến Hoàng tĩnh lại,nếu Hàn Thiên đoán không sai sắp tới nhất định sẽ có người đến hỏi thăm hắn về dược phương này cũng như thời gian Hồng Yến Hoàng sẽ tỉnh lại,chỉ cần chú ý theo dõi động tĩnh của những kẻ khả nghi sắp tới ắt hẵn sẽ có thể lần ra được đầu mối.

Hàn Thiên vừa bước ra khỏi trù phòng,một mỹ phụ phục sức hoa lệ đã chờ ở đó sẵn,bà ta đến gần,nhìn qua khay thuốc trong tay của Hàn Thiên rồi lại nhìn hắn,Hàn Thiên cũng nhìn lại bà ấy,đó là một trung niên nữ nhân khoảng bốn mươi tuổi,dung mạo xinh đẹp khí chất cao thâm,phục sức của bà ta vô cùng hoa lệ,nhìn dáng người hay dung mạo thì bà ấy đều có nét tương đồng với Hồng Yến Linh,Hàn Thiên tuy chưa gặp qua bà ta nhưng hắn dám đoán định người này hết tám phần là phu nhân của Hồng Yến Hoàng Phí Thu Diệp,lúc này bà ta đến đây là có ý tứ thế nào đây,Hàn Thiên cũng muốn biết điều đó,hắn cười hòa nhã với mỹ phụ rồi nói

-đây hẵn là Phí phu nhân rồi,tiểu bối là đệ đệ của lý dược sư hiện tại đang đi sắc thuốc cho hồng tộc trưởng,chẳng hay phu nhân đến đây tìm tiểu bối có chuyện gì sao.

Mỹ phụ Thấy Hàn Thiên đoán đúng thân phận mình bộ dáng hắn rất khiêm nhường đúng mực lời nói lại cẩn trọng cung kính, bất giác cười khanh khách nói.

-quả là một hài tử tuấn tú lễ mạo,ta quả thực là phu nhân của Hồng Yến Hoàng,ta vừa hay tin mã quản gia đã mời được một dược sư có tiếng bên ngoài đến để chữa thương cho phu quân lúc này người của dược sư đó đang nấu thuốc ở trù phòng,vì quá sốt ruột nên ta đã chạy sang đây,nếu cậu vẫn chưa đem thuốc qua cho phu quân của ta vậy cậu có thể để ta đem đến cho ông ấy được chăng?.

Hàn Thiên linh quan máy động,thoáng chốc hắn liền nói

-thật sự xin lỗi Phí phu nhân,thuốc này là tỷ tỷ ta dặn phải chính tay bón cho hồng tộc trưởng uống,vì cách nấu có hơi cầu kỳ lại tốn nhiều dược vật quý ,tiểu bối quả thực không dám tắc trách,xin Phí phu nhân đừng làm khó tiểu bối.

Phí Thu Diệp nghe Hàn Thiên nói xong gương mặt liền hiện vẻ thất vọng bất quá bà ta cũng không gượng ép thêm chỉ dặn dò Hàn Thiên mấy câu xong thì liền đi mất.

Gương mặt Hàn Thiên không chút biểu tình tiếp tục bưng thuốc đến cho Hồng Yến Hoàng,giữa đường lại có thêm một người nữa chặn hắn lại hỏi chuyện,người này là một trung niên nhân dáng người dong dỏng cao,hắn dường như là một trưởng lão trong tộc Hồng Yến,hắn hỏi Hàn Thiên rất nhiều chuyện xoay quanh thương thế của Hồng Yến Hoàng tuy nhiên Hàn Thiên ứng đối rất khôn khéo nên suốt cuộc trò chuyện tên trưởng lão kia cũng chẵng biết thêm được gì nhiều.

Người cuối cùng mà Hàn Thiên gặp là Mã quản gia ,ông ta dường như rất quan tâm đến sự tình của Hồng Yến Hoàng lúc nào cũng đứng chờ ở ngoài cửa phòng,thấy Hàn Thiên đến ông ta dặn dò đủ thứ thiếu điều là muốn thay Hàn Thiên bón thuốc cho Hồng Yến Hoàng thôi,Hàn Thiên cố tránh khỏi ông ta,mất gần một khắc rốt cuộc Hàn Thiên cũng đã vào được trong phòng của Hồng Yến Hoàng,hành trình vừa rồi giúp hắn không ít chuyện,lúc này hắn đã hiểu hơn một chút về nội bộ Hồng Yến tộc rồi,sắp tới Hàn Thiên hắn nhất định sẽ bận rộn một phen đây.

Nhìn trung niên nhân với gương mặt hốc hác nằm trên giường Hàn Thiên phút chốc có sự đồng cảm,Hồng Yến Hoàng này là một trung niên nhân khoảng ba mươi tuổi tướng mạo đoan chính,vóc người cao lớn vậy mà giờ lại gặp phải cảnh ngộ bị người ta ám toán sống dở chết dở thế này.

Nhìn nét mặt hiện tại đang bị hỏa độc cùng dị độc dày vò khiến cho vừa đỏ bừng vừa hốc hác của Hồng Yến Hoàng Hàn Thiên lại có chút thương xót,ông ta nổi tiếng nhân nghĩa rơi vào bước đường này thật sự là không đáng,Hàn Thiên bón thuốc cho ông ta trong lòng thầm hạ quyết tâm nhất định phải lôi những kẻ dã tâm đen tối kia ra ánh sáng,Hồng Yến Hoàng là một nhân vật nắm giữ cáng cân thế lực trong Thiên An thành này,nếu ông ta chết cáng cân đó sẽ nghiêng hẵn về phủ thành chủ,điều này sẽ khiến thế lực của phủ thành chủ ngày càng bành trướng thêm,cuộc sống của người dân vùng phụ cận như hắn và tiểu y sư cũng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Đang lúc Hàn Thiên cho Hồng Yến Hoàng dùng thuốc,bất ngờ có tiếng mở cửa,người đến là Hồng Yến Linh,trên mặt cô nàng lúc này đã bớt đi vẻ ngông nghênh cùng tự cao thay vào đó là nét quan tâm lo lắng nồng đậm.

Hàn Thiên thấy cô ta như vậy liền lên tiếng trấn an đối chút

-là cô à?,Hồng Yến tộc trưởng được tỷ tỷ ta chữa trị nhất định sẽ khỏi thôi,cô đừng quá lo lắng.

Hồng Yến Linh nghe xong tâm trạng liền có chút buôn lỏng,cô đến một góc giường ngồi xuống nắm lấy bàn tay của Hồng Yến Hoàng khuôn mặt bỗng có chút suy tư

-cha của ta là một người rất tốt,tuy bình thường ông ấy không phải là một người quyết đoán lại hơi nhân từ nhưng mà đối với đồng tộc ông ấy luôn hết mực bảo hộ,không để bất kỳ ai phải chịu thiệt trước ngoại tộc,đối với ta ông ấy tuy có hơi vô tâm nhưng ta biết ông ấy vẫn luôn dõi theo ta từng bước,ta không hiểu vì sao có người trong tộc lại muốn ám hại ông kia chứ?

Hồng Yến Linh nhìn qua có vẻ như thực lực rất cao thâm,nhưng mà tính cách bốc đồng,suy nghĩ lại thật là đơn giản,Hàn Thiên không nhịn được muốn cảnh tỉnh cô ta một câu.

hắn vừa nhìn chén thuốc trong tay vừa trầm ngâm nói.

-trên đời này không phải cứ là người tốt thì liền sẽ được người khác yêu quý,người ở vị trí cao đương nhiên sẽ bị kẻ khác để ý,làm người nếu quá nhân từ liền sẽ phải chịu thiệt trước âm mưu quỷ kế của kẻ khác,sau này nếu cô đứng ở vị trí của cha cô thì cô sẽ nhận ra được đạo lý đó.

Hồng Yến Linh kỳ dị nhìn Hàn Thiên,cô hỏi hắn.

-ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?,lại có thể nói ra những lời nghe trưởng thành đến vậy kia chứ,Lý Thiên Vũ hẵn là rất đau đầu khi có đệ đệ già trước tuổi như ngươi.

-thật ra chỉ cần cô ra ngoài nhiều một chút,tiếp xúc với nhân gian nhiều một chút cô sẽ học được rất nhiều điều,lúc ta ở ngoài lăn lộn kiếm sống chắc cô vẫn còn ở trong gia tộc theo các sư phụ học võ kỷ,mấy chuyện này cô chưa hiểu cũng là bình thường.

Thấy trong lời Hàn Thiên chứa đựng ý nói cô còn trẻ con,Hồng Yến Linh phút chốc nổi giận,cô hùng hổ nói

-ngươi tưởng là mình lớn lắm sao?,bày đặc làm bộ làm tịch tỏ ra như là trưởng thành lắm rồi đấy,có tin ta nói với Lý Thiên Vũ chỉnh ngươi một trận không.

Hàn Thiên làm ra bộ dáng vô pháp vô thiên nói

-cô có nói với tỷ ấy cũng vô ích,tỷ ấy nhất định không làm gì được ta đâu,trên khay còn nữa chén thuốc nhờ cô bón cho hồng tộc trưởng giùm ta,ta còn có việc cần phải đi trước.

Nói rồi Hàn Thiên liền bỏ ra khỏi phòng,Hồng Yến Linh đến từng tuổi này vẫn chưa thấy qua kẻ nào khó hiểu như hắn,đang làm công sự nói đi liền đi ngay,bất giác chửi thầm hắn mấy câu.

Rời khỏi phòng của Hồng Yến Hoàng,hàn thiên đi dọc theo hành lang đến dãy phòng cuối hậu viện,Mã quản gia đã sắp cho tiểu y sư và Hàn Thiên hai phòng kế nhau,lúc này tiểu y sư hẵn là vẫn đang ở trong phòng đọc sách dược lý,Hàn Thiên gõ cửa bốn tiếng tiểu y sư liền mở cửa cho hắn vào.

Ngồi đối diện với tiểu y sư Hàn Thiên chăm chú kể lại sự tình một lượt,sau khi kể xong hắn liền nhờ tiểu y sư dò hỏi thông tin về vị trưởng lão đáng ngờ lúc sáng,xong xuôi mọi chuyện Hàn Thiên trở về phòng tu luyện trong chốc lát.

Buổi chiều thông thường Hàn Thiên sẽ luyện ngoại công nhưng mà ở tiểu cảnh giới thứ hai “cố mạch” này thì cách luyện ngoại công sẽ không giống với tiểu cảnh giới thứ nhất là “cường thân”nữa,ở cảnh giới cường thân Hàn Thiên phải tập luyện cơ nhục theo kiểu điên cuồng vận động nhưng mà cảnh giới cố mạch sẽ không như vậy nữa,kinh mạch của con người nằm ẩn sâu dưới cơ nhục,là bộ phận rất yếu ớt và dễ tổn thương,rèn luyện kinh mạch không phải chỉ đơn thuần tập luyện thể lực như cảnh giới cường thân mà phải tập luyện từ bên trong bằng Linh lực.

Thông thường có hai cách tu luyện cảnh giới cố mạch,một là tu luyện theo pháp quyết của tiểu cảnh giới này vận chuyển Linh lực đem kinh mạch từ từ tôn tạo cho ngày càng cứng cáp hơn,cách tu luyện thứ hai có hiệu quả cao hơn,đó là tu luyện giả phải không ngừng tập luyện đấu pháp,và tiên thuật,mổi một đấu pháp hay tiên thuật đều phải sử dụng một pháp quyết riêng biệt để vận chuyển Linh lực tạo thành đòn công kích hay phòng ngự,mỗi loại đấu pháp hay tiên thuật trong lúc sử dụng đều sẽ gây một tác động khác nhau lên kinh mạch của người sử dụng,có đấu pháp sẽ yêu cầu vận chuyển một lượng Linh lực cực lớn qua các kinh mạch,những loại đấu pháp hay tiên thuật này thông thường là những loại mang tính công kích.

điều này gây áp lực lớn lên các kinh mạch và dễ gây bạo liệt cho các kinh mạch nhỏ yếu, nhưng nếu thường xuyên sữ dụng các đấu pháp hay tiên thuật loại này với cường độ vừa phải để tu luyện kinh mạch hiệu quả có được sẽ là sự cứng cáp cùng chắc chắn.

cũng có những loại đấu pháp hay tiên thuật không đòi hỏi một lượng Linh lực khủng bố trong tức thì mà lại đòi hỏi một lượng Linh lực vừa phải nhưng di chuyển cực kỳ nhanh bên trong kinh mạch,loại này thường là những chiêu số mang tính phòng ngự hay Linh hoạt,thường xuyên tu luyện và sữ dụng những loại đấu pháp hay tiên thuật kiểu này sẽ giúp cho kinh mạch có được sự dẻo dai bền bỉ.

ngoài ra chuyện đấu pháp hay tiên thuật đó được sữ dụng ở bộ vị nào thì sẽ gây hiệu quả chủ yếu ở bộ vị đó cũng rất đáng quan tâm,một ví dụ đơn giản nhất là nếu Hàn Thiên thường dùng khí bạo ấn ở tay phải thì kinh mạch ở tay phải của hắn sẽ cứng chắc hơn kinh mạch ở những vùng khác trên cơ thể hắn,điều này ép buộc Hàn Thiên phải tu luyện đều đặng những đấu pháp hay tiên thuật được sữ dụng ở nhiều vị trí khác nhau trên thân thể như vậy hắn mới có thể tăng tiến đều đặng tu vi luyện thể đạo.

tựu chung lại ở cảnh giới cố mạch này Hàn Thiên phải hoàn thiện được toàn bộ những loại đấu pháp hay tiên thuật của hắn,hắn phải sữ dụng được tốt tất cả những loại đấu pháp hay tiên thuật lên toàn bộ cơ thể,không riêng gì tay phải hay chân phải,toàn bộ tứ chi ,thân thể,não hải của hắn đều phải được tu luyện đều đặng và đồng bộ,tất nhiên vẫn sẽ có trường hợp nơi mạnh nơi yếu nhưng mà dù là ở chổ kinh mạch yếu nhất thì cũng phải đạt đến mức độ tiêu chuẩn của cố mạch cảnh giới thì Hàn Thiên mới có thể tu luyện đến tiểu cảnh giới thứ ba “thiết cốt” được.

hiện tại thì đấu pháp và tiên thuật của hàn thiên không có nhiều,mà độ tương thích để tu luyện kinh mạch cũng không phù hợp,khí bạo ấn và khí lãng chấn uy lực rất lớn nhưng mà hao Phí Linh lực lại quá kinh khủng,một lần đánh ra chính là hao hết một thành Linh lực trong đan điền của Hàn Thiên,một ngày hắn có thể luyện tập mấy lần đây?,hai tiên thuật mới tu luyện là gia tốc thuật cùng ngự vật thuật thì không tốn nhiều Linh lực như thế ,nhưng chỉ có gia tốc thuật là thích hợp để tu luyện kinh mạch còn ngự vật thuật quá đơn giản vừa không cần điều động lượng lớn Linh lực vừa không cần vận chuyển lin lực nhanh,vậy nên ngự vật thuật dù cho có tu luyện hiệu quả tăng trưởng kinh mạch cũng không cao.

Vấn đề của Hàn Thiên lúc này là phải tìm được những đấu pháp hay tiên thuật mới phù hợp để tu luyện kinh mạch, hiện tại trong trí nhớ của Hàn Thiên có hai loại đấu pháp vô cùng thích hợp cho việc này,ngày trước vị lão tăng truyền thụ cho Hàn Thiên phật gia kinh văn kia ngoại công cực kỳ cao thâm,trong phật gia kinh văn mà ông ta lưu lại cho Hàn Thiên có hai đấu pháp rất là đặc biệt.

Một cái gọi là bạo liệt quyền ,một cái gọi là toàn phong thoái,bạo liệt quyền nguyên tắc sữ dụng đó là trích xuất một lượng nhỏ Linh lực trong đan điền không cần bất cứ thủ ấn hay pháp quyết gì cả trực tiếp vận lượng Linh lực đó theo đường ngắn nhất đến hai tay tận dụng tốc độ cao khi xuất quyền cùng tốc độ cao khi vận chuyển Linh khí trong các kin mạch ở tay,hai thứ cộng lại khi đánh vào đối thủ uy lực xo với một quyền thông thường sẽ lớn hơn không ít.

Bạo liệt quyền này về tốc độ vận chuyển Linh lực hay độ nhiều ít của luồn Linh lực vận chuyển đều tùy vào ý muốn của người sử dụng,ở trình độ thấp thì vận chuyển một lượng ít Linh lực với tốc độ vừa đủ ,sau này khi kinh mạch đã cứng cáp hơn thì càng lúc càng tăng lượng Linh lực sữ dụng lên,mọi thứ đều tùy tâm không chút câu nệ,cực kỳ thích hợp để tu luyện kinh mạch ở phần thân trên và hai tay.

Bạo liệt quyền này uy lực không cao mấy cùng lắm chỉ tăng uy lực của một quyền đánh ra khoảng vài thành đến mức độ cao nhất thì cùng lắm là tăng được hai ba lần gì đó,xuất ra uy lực càng mạnh Linh lực tốn càng nhiều cơ mà nếu đã vậy thì cứ trực tiếp sữ dụng đấu pháp như vậy chẳng phải càng hiệu quả hơn sao?,khi trước một cái khí bạo ấn cơ sở được hàn thiên đánh ra uy lực đã mạnh hơn mười lần một quyền toàn lực của hắn rồi,tuy giờ do tu vi tăng tiến một quyền thông thường của hắn cũng đã có uy lực tương tự một kích khí bạo ấn cơ sở khi trước nhưng mà chẳng lẽ khí bạo ấn bây giờ lại không mạnh lên?,vậy nên Hàn Thiên hẵn sẽ không bao giờ tu luyện bạo liệt quyền này nếu nó không có tác dụng thích hợp rèn luyện kinh mạch kia.

Một đấu pháp khác là toàn phong thoái cái này cách sữ dụng cũng chẳng khác bạo liệt quyền là mấy chỉ khác chỗ một cái dùng chân một cái dùng tay mà thôi,sở dĩ vị lão tăng đặt tên cho đấu pháp dùng chân này bên trong có chữ phong chính là muốn nhấn mạnh luyện cước đòi hỏi phải nhanh vì chân dài sẽ chậm hơn tay ngắn ,bạo liệt quyền dùng ở tay đã có thừa sự nhanh nhạy vậy nên phải chú trọng uy lực,toàn phong thoái dùng ở chân đã có thừa sự mạnh mẽ nên phải chú trọng đến tốc độ.

Nghiêm túc mà nói hai đấu pháp này chỉ được tính là hai tiểu xảo vận khí mà thôi nhưng mà lão tăng kia hẵn đã nhận ra sự biến tấu tùy ý khi sữ dụng hai đấu pháp này sẽ có chỗ diệu dụng nào đó vậy nên cũng mặt dày tự đặt cho chúng hai cái tên rồi gắn mác đấu pháp vào cho sang mồm khi nhắt đến thôi,không ngờ lúc này hàn thiên đã thấy được chỗ diệu dụng của chúng tính ra thì hai đấu pháp này giá trị thật sự lại không nằm ở tác dụng của chúng mà lại nằm ở hiệu quả tu luyện kinh mạch.

.