Hành Trình Bất Tử

Chương 56: Quyển 1 Chương 55

HÀNH TRÌNH BẤT TỬ

TẬP 1: Vĩnh Lạc Đồng Sinh

Mọi người nín lặng nhìn kẻ đẫm máu đang đứng sừng sững như một pho tượng. Bầu không khí pháp thuật quỷ dị của ngọn lửa Astaroth tuy chưa làm hại ai, nhưng đem lại cảm giác đe doạ kinh khủng. Những tiếng răng rắc vang lên khi mấy cây xương gãy trong người Andy tự sắp xếp lại vị trí. Sự phục hồi nhanh đến kinh ngạc của anh có thể sánh được với những con ma cà rồng thuần chủng.

Khả năng tái sinh mạnh mẽ chính là con đường dẫn đến sự bất tử. Andy vẫn chưa chết, làm thế nào mà cơ thể anh lại biến đổi đến nhường này? Trước đây mỗi lần sử dụng sức mạnh, anh sẽ bị cơn đói hành hạ khủng khiếp. Andy hiểu rõ, một khi bị biến thành ma cà rồng mới sinh, anh sẽ mất kiểm soát, cơn khát máu sẽ khiến anh trở thành một con quỷ đáng sợ như thế nào. Nhưng lúc này, anh lại cảm thấy hoàn toàn thanh tỉnh và mạnh mẽ. Cái bụng no nê và nguồn sinh lực đang cuộn trào. Chỉ có một thứ quyền năng duy nhất trên thế giới, một thứ đủ để con ma cà rồng suốt đời không cần hút thêm giọt máu nào. Huyết rồng.

Hoả long là sinh vật của ngọn lửa và gió bão. Ngoài hai yếu tố này, Vulcanos căm ghét tất cả các trạng thái ma thuật. Andy đã liên tục khiến nó cảm thấy hoang mang và bối rối. Ban đầu anh ta là một người không chết, và bây giờ anh ta lại nắm giữ thứ vũ khí của địa ngục. Con rồng phóng ý nghĩ của mình đến chỗ kỵ sĩ, có một mối liên hệ đặc biệt giữa bọn họ khi giao ước đã được ký.

Vulcanos lục lọi tiềm thức Andy, dò xét dọc suốt ký ức một ngàn năm mà anh thừa hưởng. Thậm chí khối lượng kiến thức đó cũng là quá đồ sộ cho một con rồng mới chỉ có vài trăm tuổi. Andy thấy không thoải mái khi con rồng cứ lượn tới lượn lui trong đầu mình. Nhưng anh cảm nhận Vulcanos đang căng thẳng và sợ hãi. Nếu bọn họ có thể trở thành đồng đội với nhau, yếu tố đầu tiên chắc chắn phải tin tưởng nhau. Vì vậy thay vì ngăn cản, Andy hướng dẫn con rồng cách lục soát những thông tin mà anh có được, trật tự như lấy sách trong thư viện.

Có một luồng tư tưởng khác đang muốn tiếp cận sự liên kết của bọn họ. Vulcanos rút ra khỏi tâm trí Andy và đánh bật kẻ bạo gan kia. Một người đàn ông tóc vàng trong nhóm sáu người đột ngột khuỵ xuống, đôi mắt anh ta mở lớn trừng trừng và từ đó chảy ra hai hàng nước mắt máu.

“Đây chỉ là đòn cảnh cáo thôi, hỡi con người kia!” Con rồng mạnh mẽ đưa ra thông điệp quyền uy. Trước giờ Vulcanos căm ghét lũ phép thuật gia và coi khinh toàn thể loài người. Ngoại trừ ky sĩ của nó, con rồng chẳng để thứ gì vào mắt cả.

Họ kinh sợ nhìn con rồng đang nhe răng và gầm gừ. Andy bước lại bên cạnh nó, vỗ vỗ lên chân con rồng để giúp nó bình tĩnh lại. Anh chưa từng nuôi rồng, nhưng có lẽ nên đối xử với nó như những con chó trong sở cảnh sát. Quả nhiên con rồng chịu liếc nhìn anh, sau đó hậm hực ngậm miệng lại, dáng vẻ không cam tâm.

-Chúng ta có thể nói chuyện chứ? – Anh đưa mắt nhìn đám người áo chùng đang đứng tụm lại thành một cụm.

-Được thôi. – Ted Husman đại diện mọi người trả lời.

Andy đút kiếm vào lại trong vỏ, ngọn lửa xanh của Astaroth hoàn toàn biến mất. Nhóm COPS la lắng nhìn xung quanh, sau khi xác nhận không còn việc gì nữa họ mới thở phào. Đồng thời những thứ gậy đũa lại được nâng lên, chỉa về phía Andy. Con rồng đứng bên cạnh anh gầm gừ trong cổ họng.

-Nào, được rồi. – Andy hoà hoãn giơ hai tay lên. – Chúng ta sẽ chẳng thể nói được gì nếu các bạn vẫn còn chỉa thứ ấy vào tôi.

-Các người là ai? – Usula nhanh miệng hỏi trước.

-Tôi là Andy Thành Gia An, thanh tra cao cấp tổ trọng án SSC, chỉ huy chiến thuật của lực lượng HUNTERS Việt Quốc. Lần này tôi đến đây chỉ với tư cách cá nhân. Tôi muốn khám phá về trường phù thuỷ.

-Cùng nhóm với đám Jackson mà chúng ta gặp được. – Usula nhắc nhở đội trưởng của mình.

-Tôi là Ted Husman, đội trưởng lực lượng bảo vệ xứ Stains. Đây là khu vực xảy ra tình huống khẩn cấp, và chúng tôi đang ở trong trạng thái báo động cao độ. Tôi nhận thấy anh lẽ ra không được phép đến đây.

-Tôi đã nói là mình đến đây với tư cách cá nhân mà. Ngay cả chính phủ cũng chưa từng cảnh báo là không được đi bộ trong rừng Các Vị Thánh.

-Anh hiểu các dấu hiệu ngăn chặn trước đó mà. Đừng giả vờ rằng cổng của doanh trại, đám ma cây, thuỷ thần dưới hồ, mũi tên dây leo, hai con golem ... đều không hề tồn tại. Một người bình thường sao có thể đi xa đến thế?

Andy mỉm cười thân thiện trước lời cáo buộc của Ted. Thế nhưng thân thể nhuốm đầy máu của anh lại chẳng giúp ít gì cho nỗ lực hoà giải này. Thậm chí khi anh đến gần và ngẩn mặt nhìn họ, nhóm của Ted còn bất chợt lùi lại khi nhìn thấy màu mắt đỏ như quỷ của Andy.

-Vậy là mọi người đã gặp được đám đồng đội của tôi. Họ vẫn an toàn cả chứ? – Andy hỏi thăm.

-Tôi đã khuyên họ xuống núi, nhưng họ từ chối các thiện ý của chúng tôi. – Usula giận dỗi nói.

-Xin lỗi, có lẽ vì họ có tinh thần trách nhiệm khá nghiêm túc. Một khi chưa tập họp đủ cả đội, có lẽ họ sẽ chẳng chịu rời đi đâu. Tình hình nhóm chúng tôi là thế. Còn các vị? Và cái thứ điên khùng gì đang xảy ra nơi đây vậy?

-Anh chẳng có liên quan gì đến cả? – Mickey lên tiếng, anh ta đang giữ chặt Ronan, người đồng đội bị thương do con rồng.

-Đến được đây, quen được với ngài hoả long, xem ra tôi đã có một chút liên quan rồi. – Andy mỉm cười, hướng mắt nhìn Vulcanos.

-Anh đã thả nó ra khỏi lồng đúng không? – Vaness, cô gái còn lại trong nhóm cáo buộc.

“Ta tự thoát ra ngoài, đồ ngu!” Con rồng cười hềnh hệch trong bức thông điệp tâm tưởng.

Vaness tuy tỏ ra cứng rắn, nhưng bản năng vẫn khiến cô co rúm lại khi nghe tiếng con rồng. Đây là một sinh vật phép thuật hùng mạnh nhất, và bây giờ chẳng có thứ gì kiềm chế nó. Các pháp sư luôn biết rõ loài con rồng lửa xấu xa, hung dữ và có khả năng tàn phá dữ dội đến mức nào.

-Anh làm cách nào thu phục được nó? Các sư phụ của chúng tôi đã thuyết phục suốt ba trăm năm mà nó chẳng chịu thần phục bất kỳ người nào. – Ted trầm giọng, liếc mặt về con rồng đáng sợ với màu đỏ rực của lớp vảy.

-Có lẽ lý do là tôi có một cách thuyết phục tốt hơn chăng? – Andy mỉa mai.

Sợi dây kết nối tinh thần giữa anh và Vulcanos giúp Andy chia sẻ cảm xúc của nó. Anh hiểu được rằng sự hành hạ, ngược đãi con rồng trong ba trăm năm là một lý do hợp lý cho việc Vulcanos thèm khát san bằng cả cái học viện này. Thế nhưng vì mục tiêu trước mắt, anh đành phải ngăn cản con rồng lại. Nhưng nếu bọn thuật sĩ cứ tiếp tục như thế này, Andy không biết mình con khả năng ngăn cản được bao lâu.

-Hãy nói thật đi, anh đến đây vì lý do gì? – Ted cẩn thận thăm dò.

Tuy nhiên anh chàng pháp sư này vẫn khá trẻ hơn Andy. Ted khó có được cái điềm tĩnh của chàng cảnh sát. Andy khoanh tay vừa như nói với mình, vừa gửi thông điệp đến những người đối diện.

-Nếu muốn mở một cánh cổng không gian, thì tôi nên đi hỏi ai trong trường này?

-Ngươi thật điên rồ và ngạo mạn. Muốn mở một cách cổng không gian cần đến hàng triệu đơn vị ma thuật. – Usula hung hăn đe doạ.

-Đơn vị đó tính như thế nào nhỉ?

Andy nhướng mày, nhìn chằm chăm vào cô gái nhỏ. Đôi mắt như quỷ đó khiến cô ta hoảng sợ, bất giác lắp bắp trả lời.

-Nghi thức đó cần tới cả ngàn pháp sư cấp năm.

-Ồ, tức pháp sư cấp năm thì mỗi người có khoảng một ngàn đơn vị ma thuật sao? – Andy thích thú gãi cằm, sau đó chỉ tay về phía Vulcanos. - Vậy còn loài rồng, hoả long này thì có khoảng bao nhiêu đơn vị phép thuật?

-Loài rồng mạnh hơn hầu hết những pháp sư. Nhưng con rồng này chỉ là một con rồng con, sức mạnh của nó chỉ khoảng một trăm ngàn đơn vị. – Ted bây giờ mới nói.

“Sức mạnh của ta gấp năm lần số đó. Lúc giam bị giam giữ, ta không muốn chúng biết về thực lực bản thân.” Vulcanos chỉ nói với một mình Andy.

“Điều đó thật khôn ngoan.” Anh trả lời nó.

-Sẽ chẳng có sự nhượng bộ nào hết. Chúng tôi không thể trao tri thức phù thuỷ cho một người xa lạ không trực thuộc hiệp hội phép thuật. – Ted cũng khoanh tay, cố tạo ra dáng vẻ uy nghi hơn đối thủ của mình.

-Không thể thương lượng được sao? – Andy cười buồn.

-Không có thương lượng gì hết. – Ted lắc đầu quyết liệt.

-Và tôi gửi lời xin lỗi trước nhé. – Andy đột nhiên quay lưng.

-Về việc gì?

Như để trả lời cho câu hỏi của Ted, ngay lập tức Andy đạp lên chân Vulcanos, mượn thế leo lên lưng con rồng.

“Vulcanos, chở tôi đến đỉnh ngọn tháp.” Anh truyền ý nghĩ cho nó.

Con rồng bật đôi cánh da to đùng của mình ra. Nó chồm lên và cất tiếng gầm khủng khiếp. Toàn bộ sáu người của nhóm COPS bị âm thanh đẩy trượt lui về. Vulcanos nhún mình, lần đầu tiên sử dụng đôi cánh sau hàng trăm năm trời bị giam giữ. Nếu không phải bị Andy ngăn cản lúc chạm mặt, lẽ ra nó đã có thể phóng qua cánh cửa đại sảnh mà tông ra ngoài rồi.

Andy ngồi giữa một mấu gai lõm xuống tự nhiên trên lưng con rồng, ngay chính giữa đôi cánh da. Anh không biết mình đang mạo hiểm như thế nào, khi đột nhiên nhảy lên lưng con rồng và yêu cầu nó bay. Chưa từng được huấn luyện và thậm chí còn chẳng có được một bộ yên ra trò, Andy nắm chặt lấy mấu gai, hai chân kẹp chẹp vai con rồng để giữ thăng bằng khi nó bay lượn.

Vulcanos phấn khích khi lần đầu tiên được tung sải cánh tự do. Bầu trời đêm mát rượi và chứa đầy sương sớm. Con rồng khịt khịt mũi và hắt xì ra một ngọn lửa. Ban đầu nó bay hơi loạng choạng nhưng bây giờ đã có thể làm chủ được tình hình. Bay chính là một bản năng đơn thuần nhất của loài rồng, giam giữ một con rồng suốt mấy trăm năm chính là một tội các không thể nào tha thứ được.

Niềm vui và sự phấn khích của Vulcanos truyền tới Andy. Anh cũng cảm nhận được sự hâm hực và bực tức cuả nó khi nhớ về chuyện cũ. Sự nôn nóng đi tới đỉnh toà tháp không khác gì một mong mỏi được trả thù. Andy biết kẻ đầu sỏ chỉ huy vụ bắt giam con rồng đang ở đó. Hiệu trưởng của trường pháp thuật Woodenly cũng là kẻ có khả năng giải đáp mọi câu hỏi của Andy.

Trong tâm tưởng họ đã bắt đầu thoả thuận với nhau. Con rồng và kỵ sĩ của nó chỉ có thể mạnh nhất khi thống nhất về mọi thứ. Con rồng sẽ hỗ trợ Andy để lấy được phương pháp khai mở cổng không gian. Andy phải giúp nó để đánh bại hết toàn bộ lũ người xấu đó. Andy tặc lưỡi, cảm thấy hành vi của mình chẳng khác đám cướp là bao.

Ánh mặt trời đang bắt đầu lấp ló sau những rặng núi. Một đêm dài đầy bất an và hiểm nguy sắp qua khỏi. Những tia sáng đầu tiên đang lấp lánh trên cửa sổ bằng kính chỗ ngọn tháp cao nhất của lâu đài. Andy có thể nhìn rõ tất cả khi Vulcanos đảo cánh. Con rồng đâm sầm vào bức tường và hạ cánh hoành tráng ở giữa căn phòng.

Cửa sổ vỡ nát và cả bức tường bên cạnh nó nữa. Có thể nhận thấy là Vulcanos đang cố tình thu hút sự chú ý cho màn hạ cánh ấn tượng của mình. Bui mù rơi lả tả. Andy chắc rằng bất kỳ ai đang ở trong căn phòng này đều đang vô cùng bực mình vì trận tấn công đột ngột. Nhưng trái với dự tính của anh, không có lấy một lời phàn nàn nào.

Anh như đang đi lạc vào một khu vườn thực vật đây lá cây và dây leo. Vẫn còn nhận ra vài nét quen thuộc như những kệ sách và bàn kế bằng gỗ. Thế nhưng thực vật đang xâm chiếm nơi này mạnh mẽ không khác gì ở chỗ doanh trại quân đội. Andy phủi phụi bụi và mảnh vỡ trên đầu mình, căng thẳng rút thanh Bloody Mary ra. Đối phó với thực vật, anh chỉ có thể trông cậy vào ngọn lửa của hủ vương Astaroth.

Mọi ý kiến đóng góp, thắc mắc xin gửi vào http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=64167