Hệ Thống Ma Phương Lục Đồ

Chương 24: Luân Hồi Đồng Thuật

Tứ đại gia tộc không ai chịu nhường ai náo loạn 1 bầy mãi cho đến khi từ không gian uy áp mãnh liệt ép xuống.

- Câm miệng! Đây là nơi hoàng tộc mở, không phải chỗ để lũ ranh con các ngươi khoe mẽ!

Từ trên không 1 gã trung niên mặt mày sáng láng thân vận kim phục có tiêu chí Kim Sư biểu tượng hoàng tộc. Người này 1 một trong những trưởng lão thuộc dòng chính Bảo gia cũng là người được cử ra chịu trách nhiệm điểm danh cho Anh Tài Đại Hội lần này.

Lâm Thần uy áp trên người nhanh chóng bị 1 cỗ lực lượng từ Ma Phương đánh tản đi mất, hắn vẫn ngạo nghễ đứng thẳng trong khi chung quanh tu sĩ đã ngã rạp 1 bầy. Vẫn còn 1 bộ phận người không bị ảnh hưởng bởi uy áp, đám người tứ đại gia tộc tự thân xa giá có bố trí trận pháp nên không mảy may ảnh hưởng.

Lâm Thân tâm niệm hơi động vừa đánh mắt qua tu sĩ đang lăng không trên kia.

[ Bảo Tất Nhiên

Cảnh giới: Nguyên Anh đỉnh phong

Lực chiến: 3850

Thần hồn: 2800 ]

Đám nhị thế tổ cũng thành thật hẳn không dám náo loạn nữa.

Đùa gì vậy! Người ta thân phận cho dù có là gia chủ cũng kính nể 3 phần không phải nói tự thân thực lực cũng thuộc hàng đỉnh phong cao thủ nào đâu 1 đám tiểu bối lông chưa mọc đủ khinh nhờn.

Bảo Tất Nhiên đánh mắt lướt qua số tu sĩ ngã rạp dưới đất hắn dừng lại ngay trên bóng dáng Lâm Thần không khỏi ngạc nhiên, phải biết uy áp hắn thả ra đủ để trấn áp 1 đám Kim Đan tu sĩ cho dù là Nguyên Anh sơ kì thì cũng cực kì khó chịu không dễ cử động. Hắn vọt tới trước mặt Lâm Thần lộ vẻ ái tài.

- Tiểu tử ngươi không tệ có muốn làm ta đệ tử!

???

???

Đám tu sĩ chung quanh lẫn đám nhị thế tổ gia tộc mộng bức trừng mắt nhìn Lâm Thần hận không thể vạch phá cở thể hắn ra xem rốt cuộc có cái gì làm Nhiên đại nhân nhìn trúng.

Lâm Thần cau mày không thể nghĩ tới mình lại bị người nhìn trúng, hắn nhưng lại khẽ cười khẩy. Tâm tình đánh trống phẫn nộ ; “ Đùa sao lão già? Cỡ ngươi đủ tư cách làm sư phụ ta, không tự tiểu 1 vũng rồi soi lại đi! “. Lâm Thần có quyền kiêu ngạo, hắn có Ma Phương nên cảnh giới tiến cảnh như bay không phải nói tới hắn có 1 tên ma nô hùng mạnh Xi Vưu đủ để treo trăm tên như Bảo Tất Nhiên lên đánh còn không đủ đây.

- Không hứng thú! - không cần lễ phép cung kính hắn trực tiếp từ chối.

Toàn trường: “ Hítttttttttttttt!!!! “

Thái độ của Lâm Thần dọa cho 1 bầy tu sĩ muốn thổ huyết, phải biết được Nhiên đại nhân nhìn trúng phải phúc đức biết bao đã vậy hắn còn từ chối mà lại còn từ chối 1 cách ngông cuồng đến thế.

Bảo Tất Nhiên nhăn mặt ánh mắt âm u hắn cảm giác như phân lượng của mình toàn bỏ rắm, hắn đã bị chọc giận tất nhiên bởi cú tát mặt không thể đẹp hơn của Lâm Thần.

- Tiểu tử tuổi còn nhỏ nhưng khẩu khí lớn lắm! Ta cho ngươi biết trong Bảo Đa Thành này chưa có người dám tỏ thái đọ với ta như vậy đâu? - hắn đổi giọng trầm thấp hơn hơi tia uy áp tỏa ra.

Lâm Thần không nóng không vội khoan thai vẫy tay tản đi uy áp ập tới.

- Ồ! Nhiên đại nhân nhỉ?

- Đổi ý sao? Không tệ ngông cuồng vẫn phải có nhưng vừa phép thôi! - hắn nói như nắm chắc phần thắng.

- Ta bảo ngươi ngu sao? Có cần ta lặp lại không? KHÔNG...HỨNG...THÚ!

Bùng!

Uy áp lan tràn thả ra, Bảo Tất Nhiên phẫn nộ thả ra toàn bộ tu vi uy áp dồn dập đè lên Lâm Thần. Toàn trường xung quanh cũng bị ảnh hưởng, không ít tu sĩ yếu nhược hộc máu ngất đi có người còn đến mức tâm mạch chẫn vỡ thụ thương nặng.

Uy áp cuồn cuộn như sóng trào lan tràn ra chung quanh nhưng lạ là cứ mỗi lần ập gần tới Lâm Thần thì bị 1 bức tường vô hình tản đi mất. Bảo Tất Nhiên cảm thấy bị hội đủ nhục nhã hắn khộng nhịn được ngại thân phận ra tay, 1 chưởng súc kình chưởng tới Lâm Thần.

Lâm Thần nhanh nhứ cắt lách mình vào Ngụy Không tránh 1 chưởng lại xuất hiện nhanh chóng, quá trình này cũng không ai để ý vì quá nhanh chỉ thấy trong sát na chưởng lực cứ thế xuyên qua Lâm Thần va vào mặt đất nổ tung lên.

- Lão thất phu sống lâu quá thiếu kiên nhẫn sao? Nói không hợp lời liền ra tay cái bản mặt cũng không mỏng đâu!

Không phải nói công phu miệng pháo của Lâm Thần thật lợi hại triệt để kích phát ngọn lửa trong người Bảo Tất Nhiên khiến hắn không ngại đánh 1 lần nữa chiêu.

Chưởng này so với chưởng trước nhanh và hiểm hơn nhiều khiến Lâm Thần thật không kịp trở tay. Nhưng chưởng lực vừa tiến tới chưa được 30 liền bị cưỡng ép hóa giải đi mất, một bóng người xuất hiện trước mặt Lâm Thần che chắn cho hắn. Bản thân Lâm Thần cũng mộng bức tự hỏi đối phương là ai sao lại giúp mình?

Người trung niên giúp đỡ cho Lâm Thần có ngoại hình bắt mắt, thân 1 bộ xám tro sam áo 1 ống tay buông thõng nhìn sơ qua thật bị mất 1 tay, đầu tóc tự do thả bay rất tiêu sái khuôn mặt rậm rạp cương nghị râu tóc lồm chồm nhưng không thể che đi sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ 30.

Lâm Thần 1 phen đánh giá cụt tay nhân trước mặt không khỏi 1 tiếng khen: “ hảo cao thủ! “.

Nhân gia cười sang sảng.

- Tất Nhiên ngươi ngại rảnh sao lại đi ra tay với 1 tiểu bối!

Chỉ thấy Nhiên đại nhân trong miệng người lúc này thu liễm khí thế trừng mắt nhân gia ánh mắt biểu lộ rõ kiêng kị.

- Kiếm Nhất Thủ đây không phải chuyện của ngươi!

- Ha Ha, ta cũng rãnh rỗi nhúng tay làm sao? Có ngon ngươi đánh với ta, để nhường ngươi ta chấp ngươi 1 tay!

Nói nói nhân đứng ưỡn ngực 1 tay ra hiệu mời tay còn lại........à không không có tay còn lại.

Nghe câu này toàn trường tu sĩ Bảo Đa Thành không khỏi mắng hắn chơi tiện quá. Ai ai cũng biết tới cái danh xưng Kiếm Nhất Thủ được người đời mệnh cho, y là 1 cao thủ thuộc hàng đỉnh trong đỉnh rất ít ai dám trêu chọc. Về chuyện xa xưa của y thì lại là 1 câu chuyện không ngắn.

- Ngươi chắc là Lâm Phàm??

- Là tại hạ! Dám hỏi tiền bối cớ sao giúp ta!

- Ha Ha, ngươi không biết bỏ bùa mê thuốc lú nào cho đám lão đầu nhà ta nhưng ta biết ta nhận mệnh bảo vệ an toàn cho ngươi tại Bảo Đa Thành!

Lâm Thần nghe mà suy đoán thân phận của y nhân 1 tay này.

- Ngài là người của Đan Đạo Đoàn?

- Thông minh đó! Bản thân ta cũng muốn gặp người sư thúc của ngươi đây, quả thật tiên sinh ngài ấy đem đến lợi ích không nhỏ cho Đan Đạo Đoàn chúng ta! Ha Ha!

Đoạn Kiếm Nhất Thủ ném cho Lâm Thần 1 thấp thiệp tử kim sắc.

- Đây là chí tôn thẻ khách quý mà sư thúc người để quên giờ ta đưa cho ngươi không sao chứ? À nhận tiện 2 hôm nữa Đan Đạo Đoàn tổ chức đấu giá ngươi có thể để sư thúc ngươi đến xem!

Hai người 1 lớn 1 nhỏ nói chuyện rôm rả triệt để quên sạch sự việc náo động vừa rồi mà Bảo Tất Nhiên hắn đứng đấy bị bơ đẹp phẫn nộ không thể phát tiết. Hắn đánh trút cơn giận vào đám tu sĩ đăng kí thăm gia.

- Nhìn cái gì sao còn tụ tập ở đây! Mau cút vào đăng kí!

Quát cái hắn quay mình đi vào để lại mớ hỗn độn ở đó.

.........................................

Sau mớ bòng bong ẩu đả ban sáng Lâm Thần hắn nhận thức được thực lực bản thân còn quá yếu. Thật là yếu đến mức không thể chấp nhận được nếu không phải có Kiếm Nhất Thủ ở đó hắn đã trọng thương cũng có thể chết ngay cú chưởng thứ hai rồi.

- Còn 6 ngày nữa là đến Anh Tài Đại Hội, lũ thí sinh chắc không đáng lo nhưng..............- Lâm Thần vò đầu bức tai. - Aiiiiiiii thật là bực mình mà!

Lâm Thần không ngu để nhận thức bản thân đã đắc tội vào còn quái vật Bảo gia kia, với thực lực hiện giờ cho dù có Xi Vưu bên cạnh thì chắc gì đối phương không có càng cường đại cường giả Phân Thần.

Tâm niệm động Lâm Thân nhảy vào Ma Phương Thời Không hắn quyết định lợi dụng cực hạn thối luyện để phát tiết. Thối Thể Cụ đã nâng cấp sau khi Lâm Thần nâng cấp Khu Tu Luyện nên cường độ càng đáng sợ hơn cũng như càng có khắc nghiệt hơn hình thức.

[ Thối Thể Cụ ( cấp 2):

tầng 1: thối thể trì

tầng 2: băng hỏa lưỡng nghi. ]

Lâm Thần không do dự đắm mình vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi vực, về cái này vực cũng phải kể đến nghịch thiên công năng của Ma Phương. Băng khắc hỏa tương tự hỏa cũng khắc được băng, 2 loại nguyên tố bất đồng nếu cưỡng ép dung lại với nhau sẽ tạo ra phần dịch được giới tu sĩ tương truyền là Băng Hỏa Lưỡng Nghi có hỏa lại có băng trong nóng có lạnh trong cực hàn có cực nhiệt.

Cái này dịch thể rất trân quý vì trên cái đại lục này hiếm thể nào tiềm ra 1 nơi vừa phù hợp vừa băng vừa hỏa mà cho dù có tiềm thấy thì cũng rất ít tu sĩ dám đem Băng Hỏa Lưỡng Nghi sử dụng. Đơn giản thôi dịch thể này chỉ có 1 công năng duy nhất đó là luyện thể mà tu sĩ lại ít ai luyện thể. Mà cho dù tu sĩ luyện thể nghe nói tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi đều sẽ tê da đầu đơn giản vì tỉ lệ thành công sử dụng dịch thể này để luyện thể chưa tới 1 phần vạn. Nỗi đau thể xác mà thân thể phải chịu đựng để Băng Hỏa hoành hành trong cơ thể phải cói như vạn kim phá xác vậy đau đớn tột cùng.

Ấy vậy Lâm Thần nào có hay cả 1 truyền thuyết về cái loại dịch này trong tâm hắn chỉ có nhất niệm “ thù chưa trả hết có ra sao cũng chịu được “.

Ầm!

Thân thể hắn vừa đắm chìm trong đáy vực liền 2 cỗ nhiệt lưu 1 cực nóng 1 cực lạnh đang không ngừng thâm nhập cơ thể hắn. Da thịt được cường hóa bởi Bán Ma Chi Thể tựa như giấy xốp 1 dạng bị phá rách toác máu đổ ồ ạt nhưng lạ thay cả vực không hề bị pha 1 chút huyết sắc.

Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Tiếng thống khổ oanh động cả không gian, hắn gào, hắn thét, hắn muốn chết lắm nhưng không hắn chưa thể chết được.

Nỗi đau khó tả xâm chiếm toàn bộ trí óc muốn đem hơi chút nghị lực tinh thần cho ma diệt. Cả người hắn lúc này chẳng còn nguyên vẹn dạ thịt bị bong nát cơ nhục cũng đang quá trình oanh vỡ, còn tệ hại hơn là ở xương cốt bị 2 luồng nhiệt lưu bất lưỡng lập xoáy tròn.

Cái cảm giác này theo tác giả diễn giải thế này: rạch 1 vết thương sâu tận xương sau đó đem chanh không ngừng rót vào, cứ đem cảm giác cảm thụ đi nhân cho 100 lần thì may ra hiểu thấu được phần nào cảm giác của Lâm Thần lúc này.

[ Thân thể chịu tải + 10 sức mạnh ]

[ Thân thể chịu tải + 10 sức mạnh ]

...................

Cứ như thế 10 canh giờ thân thể Lâm Thần bị thối luyện đến cực hạn chịu đựng đến mức Ma Phương tự chủ trương truyền tống hắn ra. Cơ nhục bằng 1 tốc độ nháy mắt sinh sôi tràn ngập năng lượng, xương cốt vỡ nát đang lại 1 lần nữa lành lại càng thêm 2 đường vân xanh đỏ thần bí.

[ Chủ nhân qua thối luyện cực hạn thành tựu được Băng Hỏa Lưỡng Nghi Cốt ]

[ 100 sức mạnh trị hóa thành 1 lực chiến ]

[ Chủ nhân thành tựu Luân Hồi Đồng Thuật: đem đối phương đưa vào ảo giác luân hồi, túy theo chủ nhân ý muốn có thể đem kí ức của hắn thay đổi trở thành chủ nhân người hầu ( hiệu quả chỉ so chủ nhân chênh lệnh không quá 1000 thần hồn trị) ]

[ Chủ nhân: Lâm Thần

Cảnh giới: bán Kết Đan

Lực Chiến: 3000 ( vô phép tăng trưởng)

Thần Hồn: 1800 ] Ma năng: 710.

- Sức mạnh............thật sảng khoái! - Lâm Thần vươn vai cái thân thể ngọc ngà trác tượng cảm nhận từng thớ cơ nhục phát ra âm thanh rên rĩ năng lượng tràn ngập.

Hắn với sức mạnh hiện giờ đập nhau với bán Nguyên Anh chắc không có gì khó thậm chí có thể chống lại Nguyên Anh sơ kì 1 2.

Thưc lực bản thân tăng không ít nhưng để đối với cao thủ thật sự thì vẫn chưa thấp vào đâu nhưng Lâm Thần lại không mảy may cảm giác khó chịu áp bách ấy nữa vì................đôi mục nhãn đang hiển lên kí tự nhị phẩy xoat tròn! Cái cảm giác có thể khống chế sinh mệnh tràn ngập tâm trí hắn!

*** Oáp buồn ngủ quá các đạo hữu ạ, hnay ta thi cử khó nhằn nhưng may măn qua rồi! Ấy vậy ta vẫn không quên đăng ch mới đâu! Cầu các đạo hưu like nhá *