Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 28: Chương 28: Hương Thạch Vẫn Thiết.

Sau khi vào phòng đấu giá, Hoàng Long đưa ra thân phận Hoàng gia nhị thiếu gia, rồi chọn một phòng khách quý.

Trong chốc lát, đấu giá được bắt đầu, chủ trì bán đấu giá chính là đại chủ quản Ngả Đắc.

Do ba tháng trước tiến hành đấu giá ma pháp kiếm nên hiện tại phòng đấu giá của Kiều Trì gia tộc rất ăn nên làm ra, mỗi ngày người đến đây đều gấp đôi trước kia.

Phòng đấu giá có mấy ngàn chỗ, rải rác đã ngồi xuống ba bốn trăm người, Hoàng Long quét mắt nhìn phía dưới hiện trường một cái, thấy thần sắc mọi người có chút kích động hưng phấn, thầm giật mình, chẳng lẽ hôm nay có thứ gì tốt hay sao?

Nhưng mà, kế tiếp, vật phẩm bán đấu giá lại làm hứng thú của Hoàng Long xẹp xuống.

Vật đấu giá thứ nhất là một viên tinh hạch của cửu cấp ma thú Địa Ngục Ma Hổ.

Tinh hạch của cửu cấp ma thú, cho dù ở phòng đấu giá của một ít đại gia tộc trên ngũ đại đế quốc cũng rất hiếm có, rất được hoan nghênh, đặc biệt là tinh hạch của cao cấp ma thú sống cùng với Ma tộc ở Địa Ngục.

Nhưng cửu cấp quá thấp, không thể lọt vào mắt xanh của Hoàng Long.

Hoàng Long vốn tính toán thu mua một ít tinh hạch dung luyện vào Quần Tiên Các, tăng cấp độ của nó lên một chút, nhưng ít nhất phải là Thánh Vực mới được.

Vật đấu giá thứ hai là một lọ Địa giai trung cấp đan dược.

Ở Hằng Nguyên Đại Lục, cấp độ đan dược từ cao xuống thấp được chia thành Thiên Địa Nhân - tam giai, Nhân giai đan dược phổ biến, nhưng Địa giai thì rất ít , chỉ cao cấp Luyện dược sư mới luyện chế được loại đan dược này.

Mà Thiên giai đan dược, chỉ Luyện dược sư có tu vi Thánh Vực mới có thể luyện chế.

Hoàng Long nhận thấy lọ địa giai trung cấp đan dược này có linh khí tán mà không tụ, ẩn chứa không ít tạp chất cặn bã. Bất quá, giá cả cuối cùng của nó lại làm hắn có chút ngoài ý muốn, cái thứ bỏ đi này, một lọ mười viên bán được những hơn một vạn kim tệ, chia đều xuống dưới, một viên hơn một ngàn kim tệ.

Phải biết rằng, Hoàng Long ngày thường đưa cho Hoàng Lượng và Hoàng Dịch ăn "kẹo" so với địa giai trung cấp đan dược còn tốt hơn nhiều, vậy chẳng phải hai tiểu tử mỗi ngày ăn mấy ngàn kim tệ?

Nhìn thấy giá bán đan dược, Bác Cách cũng mang vẻ mặt hâm mộ nhìn nhìn hai tên tiểu tử đang hưởng phúc mà không biết.

Tiếp theo, vật thứ ba, thứ tư, rồi tới thứ sáu, Hoàng Long ngồi tại chỗ, chán nản nhìn xem mà không lên tiếng.

Hoàng Lượng cùng Hoàng Dịch hiển nhiên là lần đầu tiên tới một nơi như thế này, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cả hai thật sự hưng phấn, xì xầm nói nhỏ, mỗi lần chứng kiến đài đấu giá phía dưới bày ra một ít vật mới lạ, bốn con mắt linh động đều sáng bừng lên.

Bất quá, may mà hai tiểu tử này coi như hiểu chuyện, không có loạn cùng người khác ra giá.

Cho tới vật phẩm đấu giá thứ tám xuất hiện, Hoàng Long hứng thú vốn ỉu xìu, trong mắt bỗng hiện lên một tia kinh ngạc.

Lúc này, trên đài đấu giá bày ra một khối sắt đen nhánh, cao chừng một thước, tản ra u quang nhàn nhạt, làm không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo.

Không ngờ là Hương Thạch Vẫn Thiết!

Hương Thạch Vẫn Thiết là một loại thượng cấp Vẫn Thạch dùng luyện chế pháp bảo, nếu đem Hương Thạch Vẫn Thiết dung luyện vào Quần Tiên Các, chắc chắn phẩm cấp của Quần Tiên Các sẽ tăng lên không ít.

Trong mắt Hoàng Long, khối Hương Thạch Vẫn Thiết này còn tốt hơn nhiều lần Thánh Vực tinh hạch.

Đây đúng là thứ Hoàng Long đang cần.

Sau khi nâng Hương Thạch Vẫn Thiết đến đài đấu giá, Ngả Đắc chỉ vào Vẫn Thạch nói: "Đây là khối Hàn Tinh Thiết Thạch mà người của gia tộc chúng ta thu được ở Tử Vong Chi Hải, khối Hàn Tinh Thiết Thạch này chúng ta đã thử qua, cho dù cửu cấp Chiến Sĩ cũng không thể lưu lại một chút dấu vết gì trên bề mặt của nó." Nói tới đây, Ngả Đắc ngừng lại.

Quả nhiên, mọi người tại hiện trường sau khi nghe được giải thích của hắn, ồ lên xôn xao.

Cửu cấp Chiến Sĩ đều không thể lưu lại một chút dấu vết trên bề mặt? Nói vậy chẳng phải chỉ Thánh Vực cường giả mới có thể? Bất luận khối Hàn Tinh Thiết Thạch có tác dụng khác hay không, riêng điểm ấy thôi cũng đủ làm các thế lực lớn tranh đoạt .

Hoàng Long nghe xong lời Ngả Đắc, trong lòng buồn cười, Hàn Tinh Thiết Thạch gì chứ? Xem ra Kiều Trì gia tộc coi Hương Thạch Vẫn Thiết là một thứ khoáng thạch bình thường.

Bất quá như vậy cũng tốt, đỡ phải cạnh tranh náo nhiệt.

Nếu là Hàn Tinh Thiết Thạch, tuy rằng trân quý nhưng giá cả hẳn sẽ không quá cao.

Quả nhiên, tiếp theo Ngả Đắc liền ra giá: "Khối Hàn Tinh Thiết Thạch này, giá khởi điểm là ba vạn kim tệ!"

Theo thiết chùy của Ngả Đắc xao xuống, hô lên: " Bắt đầu báo giá", các thế lực lớn nhỏ phía dưới bắt đầu kịch liệt cạnh tranh, bất quá, khi giá đến mức mười vạn kim tệ, thanh âm báo giá liền thấp xuống.

Hoàng Long biết mình nên hành động, bèn bảo Bác Cách ở bên cạnh kêu giá.

Bác Cách thấy Hoàng Long đối với khối hàn thiết đang đấu giá nổi lên hứng thú, không khỏi ngẩn ra, hắn thật sự nhìn không rõ khối hàn thiết bình thường kia có điểm nào làm cho thiếu chủ động tâm.

"Mười lăm vạn!" Tiếng hô của Bác Cách vừa lọt khỏi miệng, phía dưới hiện trường nháy mắt yên tĩnh, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía phòng khách quý của Hoàng Long, tiện đà ồ lên.

Tất cả đều cảm thấy khối Hàn Tinh Thiết Thạch này có giá mười vạn kim tệ đã là rất cao rồi, không ngờ có người chịu bỏ mười lăm vạn kim tệ!

Đây quả thực là hành vi đem tiền đập tới đầu Trư La Thú.

Thanh âm bình luận nghi hoặc kèm theo trào phúng thì thào truyền ra.

Hoàng Long không thèm để ý đến những tiếng xì xào đó, đang chờ Ngả Đắc gõ thiết chùy ấn định, đột nhiên, một giọng nói truyền ra từ một gian phòng khách quý phía bắc: "Mười sáu vạn!"

Cả phòng đấu giá vừa yên tĩnh một lát, giờ lại trở nên ầm ĩ.

"Mười sáu vạn, không ngờ có kẻ ngu xuẩn hơn gã vừa rồi!"

Không ít quý tộc tại phòng đấu giá kinh ngạc.

Nguyên bản khối Hàn Tinh Thiết Thạch có thể bán với giá mười lăm vạn kim tệ đã làm Ngả Đắc mừng rỡ, hiện tại nghe được có người ra giá cao hơn, nhất thời ngốc tại chỗ, sau đó kích động nói: "Phòng khách quý 302, mười sáu vạn, lần thứ nhất!"

Hoàng Long cùng Bác Cách có chút ngoài ý muốn nhìn nhìn phòng khách quý 302, chẳng lẽ đối phương cũng nhận ra đây là Hương Thạch Vẫn Thiết? Hoàng Long cười nói: "Thú vị" sau đó bảo Bác Cách kêu giá.

"Hai mươi vạn!"

Đúng lúc Ngả Đắc hô lần thứ hai, trong phòng Hoàng Long lại truyền ra thanh âm Bác Cách.

Hai mươi vạn!

Cả phòng đấu giá một mảng lớn ồn ào náo động!

Ngả Đắc lại kích động thiếu chút nữa cầm không vững thiết chùy trong tay.

Khi nghe thanh âm hô lên hai mươi vạn kim tệ, trong phòng khách quý 302, một nữ tử xinh đẹp cực điểm, trên gương mặt tinh xảo không tỳ vết hiện lên một tia bất ngờ.

Nguyên bản nàng cho rằng, khối Hàn Tinh Thiết Thạch này giá trị không đến mười sáu vạn, bởi vì cần nên mới muốn mua về, không nghĩ tới thậm chí có người chịu bỏ hai mươi vạn mua nó.

"Hai mươi mốt vạn!" Trầm tư một chút, nàng bảo thị nữ bên cạnh hô giá.

Hai mươi mốt vạn!

Bác Cách giật mình, nhìn về phía Hoàng Long, Hoàng Long gật gật đầu, lạnh nhạt cười: "Hai mươi lăm vạn!"

Kế sau phòng khách quý 302, Bác Cách hô lên hai mươi lăm vạn!

Hiện trường đấu giá vốn ồn ào náo động, bây giờ hoàn toàn yên tĩnh.

Bất quá, phòng khách quý 302 lại không tiếp tục hô giá cạnh tranh, cho nên cuối cùng, Hương Thạch Vẫn Thiết rơi vào túi Hoàng Long.

Bác Cách âm thầm lắc đầu, Thiếu chủ rốt cuộc vẫn là một tiểu hài tử, tuy rằng có tiền nhưng cũng không nhất định phải tiêu xài lãng phí như vậy a.

Mua được Hương Thạch Vẫn Thiết, lúc sau phòng đấu giá lại trưng ra vài món không sai, nhưng chẳng có món nào khiến Hoàng Long hứng thú, nên hắn tính toán quay gót hồi phủ. Có điều vừa mới ra cửa, đã thấy phòng khách quý 302 cũng hé mở, một vị mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành mang theo hai thị nữ đi đến.