Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Chương 97: Gia pháp trừng trị

Trong khi đó tại một tinh cầu đang được bao phủ trong hoả nguyên tố vô cùng vô tận, bên trong một quần thể kiến trúc như hoàng cung một lão già có chút khác người đang chễm chệ ngồi trên một cái vương toạ to lớn, nhưng cái vương toạ này lại không điêu khắc đồ án của thần long mà lại điêu khắc một con Tam Túc Kim Ô đang ngâm cao đầu hướng lên trời như cất tiếng hót.

Lão già đang ngồi như ngủ gật thì bỗng dưng hai mắt mở bừng, trái ngược với khuôn mặt già nua như thể sắp xuống lỗ đôi mắt lão già ấy lại lấp lánh tinh quang giống như ánh mắt của một con diều hâu lão luyện, vô cùng sắt bén.

- Huyết mạch tộc ta, hơn nữa còn vô cùng tinh khiết xem ra trời cũng ủng hộ tộc ta. Tam Túc Kim Ô tộc nhất định sẽ lần nữa vang danh thiên hạ Ha ha ha...

Lão đứng phắt dậy miệng lẫm bẩm sau đó lại cấy tiếng cười như điên dại, giọng cười của lão vô cùng quái dị đủ để hù con nít tè ra quần luôn chứ chẳng chơi.

- Lần này lão phu phải đích thân đi bắt lấy tộc nhân này, là nữ có thể dùng để tạo ra hậu nhân xuất chúng còn là nam thì nhất định phải dốc sức bồi dưỡng.

Lão vừa nói xong định xé rách không gian rời đi thì bỗng dưng không gian giống như là bị đông cứng lại và.

Oanh Oanh Oanh

Ba đạo thiểm điện như thiên địa chi nộ bỗng dưng xẹt qua mang theo khí tức khủng bố, cũng may đạo thiểm điện ngữ cũng không có đánh xuống nếu không vời uy lực của nó nhất định sẽ khiến cái tinh cầu này bị huỷ quá nữa.

Mà cái lão già kia cũng trợn trắng mắt, thời điểm ba đạo thiểm điện kia đánh qua lão có thể cảm ứng được một áp lực tử vong ép xuống khiến cho lưng lão một mảnh ướt đẫm mồ hôi lạnh, trên trán cũng xuất hiện mấy giây mồ hôi to như hạt đậu. Mấy tia chớp kia như vậy mà lại mang theo thiên uy vô thượng, nếu không tại cái tinh cầu tràn ngập hoả nguyên tố này thì làm sao có thể xuất hiện sấm chớp được cơ chứ.

Ngay khi lão vừa thoát khỏi cảm giác tử vong uy hiếp thì bỗng dưng một tiếng nói hư vô phiêu miễu vang lên.

- Ngươi tốt nhất là đừng có mơ tưởng đến người đó nếu không mấy đạo thiểm điện kia cũng không có đánh như vậy đây hừ.

Giọng nói hư vô mờ ảo vừa cất lên đã biến mất tăm nhưng lại khiến lão già kia run đến nỗi hai chân muốn nhũn ra, nhưng khiến lão khó hiểu là tộc nhân kia vì cái gì lại được cả thượng thiên bảo hộ cơ chứ lại còn cảnh cáo lão không được đụng tới nữa chứ.

Cho dù lão có nghĩ nát óc cũng sẽ không thể nào nghĩ ra được một tộc nhân của tộc lão lại trở thành lão bà của kẻ chấp chưởng cả vũ trụ này cơ chứ.

Nhưng mấy chuyện đó cũng không có gì quan trọng lắm với Vô Thiên vì hiện giờ hắn đang phải gọi một con "Chim" lười biếng dậy.

- Tiểu điểu nhi nàng có dậy không hả, nàng mà còn không dậy đừng trách lão công đem gia pháp ra trị nàng.

Hắn vừa hung hăng nói trong khi hai tay đã không thành thật mà đưa lên hai đại bạch thỏ của mỹ nhân đang ngủ, nhưng có vẻ như chiêu này của hắn không hề có miếng tác dụng nào thì phải. Chỉ thấy giai nhân không những không tỉnh lại mà còn nắm lấy tay hắn kéo xuống giường sau đó trực tiếp biến hắn thành gối ôm mà ôm ngủ.

- Đừng làm rộn, ngủ tiếp thôi.

Nhưng mà hành động này của nàng lại khiến cho tên nào đó xem phun máu, vì nàng trực tiếp kéo đầu hắn vào trong bộ ngực sữa của nàng, nếu không phải hắn mạnh mẽ không chừng đã bị hai khối thịt mềm mại kia làm cho ngạt thở chết rồi.

- Hắc hắc nếu nàng đã không muốn sống thì hôm nay ta sẽ cho nàng biết thế nào là gia pháp uy nghiêm.

Hắn cười gian một tiếng sau đó đem mặt chôn vào trong đôi gò bồng đảo trơn mượt mềm mại kia, miệng hắn bắt đầu tìm đến hạt anh đào nhỏ nhắn sau đó tham lam đem hạt anh đào kia mà mút lấy khiến nó nhanh chóng trở nên cứng rắn chia lên, hắn cứ như vậy luân phiên đem hai hạt anh đào mút lên trong khi một tay hắn bắt đầu mò xuống nơi đào nguyên mê người của nàng tìm kiếm dòng mật dịch.

Mà giai nhân bên dưới cũng không thể ngủ yên được nữa mà bắt đầu cất lên từng tiếng thở dốc thỉnh thoảng đan vài vài tiếng hừ hừ, mà tay nàng lại đem đầu hắn khéo chặt vào hai khối thịt mềm của nàng.

Sau một hồi thưởng thức, hai chú thỏ đã dần không thoả mãn được hắn khiến hắn bắt đầu rời đi tìm một nơi mới, để lại nơi đó hai hạt đậu đã ướt đẫm đang sưng huyết chia thẳng lên. Miệng hắn lại từ từ đi xuống dưới, mỗi nơi mà nó đi qua thì chiếc lưỡi kia lại như đánh dấu lãnh thổ vậy không ngừng để lại dấu tích trên đó.

Sau khi lướt qua đám cỏ thơm thì hắn mới chịu dừng lại trước hai cánh hoa đỏ hồng mê hoặc, mà giờ này hai cánh hoa kia lại phủ thêm một tầng chất lỏng lấp lánh khiến chúng càng trở nên kiều diễm hơn. Hắn sao có thể thờ ơ trước mỹ cảnh như vậy được chứ, chỉ thấy môi hắn tiến sát cánh hoa sau đó bắt đầu một phen liếm láp, thỉnh thoảng hắn lại dùng đầu lưỡi của mình đánh lên tiểu đậu đậu khiến nó trở nên càng ngày càng cứng rắn, mà bên trong hoa huy*t kia cũng bắt đầu chảy ra từng dòng mật dịch nhưng chúng lại bị cái miệng tham lam của hắn mút sạch toàn bộ. Lúc này thì mỹ nhân đã không thể nhịn được nữa rồi, chỉ thấy nàng đùi đẹp dùng sức kẹp chặt đầu hắn, hai cánh tay nhỏ nhắn không xương bắt đầu xoa nắn hai chú thỏ trắng, mi mắt khép hở, mũi quỳnh phát ra trận trậm hương khí như u lan. Trong khi cái miệng anh đào nhở nhắn liên tục phát ra từng tiếng rên rỉ yêu kiều.

Ưm...Ưm...ngứa...a...thực...thoải...thoải...mái...ư...ư...

Sau một hồi nếu hết mật dịch ngon ngọt thì hắn cũng đã không chịu nỗi dục hoả bùng phát rồi, hắn nhanh như chớp đem quần áo trên người cởi sạch để lộ ra thân hình hoàng mỹ cùng với từng khối cơ bắp tuy không tráng kiện quá nhưng lại vô cùng hoàn hảo, hơn nữa là bên dưới với một đầu cự long to lớn màu đỏ tía đang phùn manh trợn mắt vô cùng dữ tợn.

Tuy đã từng bị cái thứ to lớn kia cắm vào bên trong nhưng khi nhìn thấy nó nàng cũng không khỏi một trận e thẹn cùng bất ngờ, nàng không thể tin được là cái thứ to lớn kia có thể vào bên trong u cốc nhỏ bé của nàng được. Nhưng hình như nàng đã quên lần trước đã bị cái thứ kia là cho sung sướng thế nào.

Hắn nhìn vào bộ dáng thẹn thùng của nàng thì cũng dục hoả bùng lên dữ dội. Hắn đem hai chân ngọc của nàng tách ra, để cho khe suối nhỏ mê người hoàn toàn hiển lộ, sau đó hắn bắt đầu đem cự long tiến nhập thân thể nàng, ban đầu là nhẹ nhàng ra vào đến khi thấy nàng đã dần thích ứng thì hắn mới cong người đâm mấy cú thật sâu khiến cho toàn bộ cự long hoàn toàn chìm vào bên trong, mà quy đầu trực tiếp dội lên hoa tâm.

A

A

Cùng lúc đó thì cả hai cùng cất lên một tiếng rên rỉ thoải mái, hắn thì cảm nhận rõ ràng cự long đang được một chỗ vừa mềm mại như nhung lụa, vừa ấm áp lại ẩm ướt gắt gao bao chặt lấy. Còn nàng tuy bên dưới còn có chút trướng đau nhưng lại không bằng một nữa khoái cảm đang dâng lên khi bên trong được lấp đầy.

Hưởng thụ giây lát hắn lại bắt đầu luận động, đem cự long đều đặn ra vào, ban đầu là ôn nhu nhẹ nhàng sau đó lại bắt đầu tăng tốc. Mà mỗi đợt đi ra cự long lại mang theo một ít dâm dịch trắng xoá cùng với đó là những tiếng óp ép dâm mị cùng với đó là những tiếng rên rĩ của nữ tử hoà cùng tiếng thở dốc của nam nhân tạo nên một bức tranh xin xắc vô cùng sinh động.

-A...tốt trướng... Ưm... Nhanh... Nhanh quá... Á... Á... Sắp phun... Ưm... Ưm... Bên trong... Á...

Nàng bỗng cất lên một tiếng thét yêu kiều sau đó hai chân mãnh liệt kẹp lấy eo hắn, hoa huy*t bên trong bỗng nhiên xiết chặt lấy cự long khiến hắn vô cùng khó khi di chuyển. Sau đó nàng lại rùng mình một cái bên trong hoa tâm một dòng âm dịch ấm áp phun lên cự long hắn tạo cho hắn một cảm giác thoải mái không nên lời xuýt chút đã đầu hàng rồi.

Không ngờ nàng vậy mà càng ngày càng lợi hại, nhưng mà hắn cũng không kém cạnh gì bắt đầu chấn chỉnh hùng phong sai đó vác thương ra trận khiến cho căn phòng lại xuân xắc triền miên. Không biết qua bao lâu, không biết nàng đã bao lần chạm đỉnh Vu Sơn mà hắn cũng thoải mái phóng xuất tận ba lần thì hắn mới buông tha cho nàng. Cả hai cứ trần truồng như vậy ôm lấy nhau mà chìm vào mộng đẹp để lại một căn phòng đầy vết tích của cuộc chiến.