Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 56: Sát thủ gây chuyện

Xe ngựa lần nữa lao lên con đường tiến về thế giới ngầm, có điều sau trận chiến vừa rồi tâm tình mọi người đều tỏ ra đặc biệt hưng phấn.

Đối với việc Arthur gặp may mắn như thế mọi người cũng chỉ có thể cảm khái. Nếu như nói rằng Arthur thắng là dựa vào sức mạnh căn bản không ai tin tưởng. Đối với một chiến sĩ cấp đồng thau cáo già cho dù nhắm mắt lại cũng không phải một tế ti kiến tập có thể đối phó. Chỉ có thể nói trời làm bậy có thể tha, tự mình làm bậy không thể sống. Tên dâm cáo này làm nhiều việc ác thì phải gặp báo ứng.

"Ernest, chiêu đụng vai đó của bạn thật lợi hại, đúng là ngoài ý muốn, vậy mà bạn không phải thú hình biến", Cote có chút cảm thán, vừa rồi Ernest phát uy mọi người đều xem trong mắt, quả thật mạnh mẽ.

Ernest hơi xấu hổ gãi đầu, hắn là tộc Bear chính hiệu, thành thật ngoan ngoãn là tính cánh điển hình của tộc Bear.

"Mày ngớ ngẩn à, có phương pháp điêu khắc kép rồi đương nhiên làm giáp chiến sĩ tiền đồ tốt hơn, tốt xấu mày cũng là giáp chiến sĩ đấy chứ", Randy sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào tấn công Cote. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

"Có điều lần này vận may thật sự không tệ, nếu như không phải Arthur trước tiên thủ tiêu Chubb thì chúng ta đều xong đời ở đây rồi".

Avril đã không ngạc nhiên đối với chuyện hai người đấu võ mồm chỉ có điều hơi hồ nghi nhìn Arthur. Nàng luôn cảm thấy khi đó đối phương sợ hãi là giả bộ, bởi vì bàn tay hắn nắm tay mình không hề dùng sức. Một người đang căng thẳng hoặc sợ hãi thì không thể khống chế lực đạo của mình.

"Đâu có, may mắn thôi, cũng là do tên kia khinh địch. Tôi cũng nhắm mắt đâm bừa, mọi người cũng đừng trông chờ tôi xung phong đánh trận, tôi là tế ti".

Trâu Lượng cười nói.

"Yên tâm, lần này chủ yếu là do bị bọn chúng đánh trở tay không kịp, nếu như là ở bên ngoài mà nói, chưa chắc ai thắng ai thua".

Randy nói, bọn họ có một mắt xích rất quan trọng chính là Patrice, vai trò kiềm chế của cung thủ ưng tộc tương đối mạnh. Có điều khi tác chiến trong nhà thì hoàn toàn trở thành gánh nặng liên lụy mọi người.

"Tế ti chiến ca của chúng ta trong trận chiến đầu tiên phát huy hơi thất thường nhỉ". Trâu Lượng không nhịn được trêu chọc Olivia một chút. Sau khi trải qua một trận chiến đấu tựa hồ bé con hơi yên tĩnh khác thường. Đây không phải phong cách của nàng, Trâu Lượng không cho rằng một trận đánh tầm thường có thể làm nàng sợ hãi.

Olivia lườm Trâu bạn học, mặc dù tuổi không lớn lại có vẻ phong tình khác thường. Trâu bạn học có loại cảm giác bị điện giật, hắn rất hoài nghi gần đây có phải mình động dục rồi hay không.

"Hừ, đối phó một tên dâm tặc cũng cần bản sư tỷ ra tay sao? Hơn nữa nếu như không phải hắn bị sự xinh đẹp của bản tế ti mê hoặc, ngươi làm sao có thể thành công?"

Olivia ưỡn ngực nghiêm trang nói, bộ ngực nụ hoa sắp nở đó hơi hơi nhô cao, không phải rất lớn nhưng thật sự rất có lực sát thương.

Trong thùng xe mấy vị nam sĩ vô thức di chuyển ánh mắt. Theo lý thuyết con nhà quý tộc như Cote và Randy chưa đến mức như vậy, nhưng cũng thật khó hiểu. Trên người Olivia luôn có một loại khí chất không thể khinh nhờn, đương nhiên Trâu bạn học là ngoại lệ, hắn không khách khí ước lượng xem lớn nhỏ thế nào.

...Trừ vai trò che chắn của quần áo, thế giới này còn không có áo lót hàng giả, đại khái là giai đoạn phát triển từ B lên C, tương đối có tiền đồ...

Có điều ánh mắt hắn quét qua vẫn rất tự nhiên, "Đừng tự sướng thế, bé con ạ, rõ ràng tên dâm cáo đó nhìn Avril mà, hơn nữa ra bên ngoài không cho gọi là sư đệ, phải gọi là đại ca!"

Trâu Lượng không thể không nhắc nhở bé con thất thường hay quên lời hứa này một chút.

"Ai bảo thế, hừ,... Tớ biết rồi, bạn đang cố ý chia rẽ quan hệ giữa tớ và chị Avril, còn lâu tớ mới bị lừa nhé!"

Ngoài miệng nói như vậy nhưng tay Olivia lại vòng qua sau lưng đưa đến bên hông Trâu Lượng, bàn tay trắng muốt như ngọc đó nhẹ nhàng tóm một chỗ thịt mềm, sau đó một vòng, hai vòng...

Dọc theo đường đi mọi người vừa xem phong cảnh vừa tán gẫu, không hề vội vã. Trâu Lượng và Ernest đều là lần đầu tiên ra ngoài, một lớn một nhỏ giống như hai nhóc con tò mò nhìn mọi thứ bên ngoài.

Gần lối vào thế giới ngầm là một thôn trấn không lớn không nhỏ, bởi vì đang đúng dịp Xuân tế, những người thực luyện đến từ các thành phố xung quanh làm cho nơi bình thường vẫn vắng vẻ này bỗng trở nên vô cùng náo nhiệt. Bất cứ thứ gì cần cho thực luyện đều có thể được tiếp tế ở đây, Trâu Lượng và Ernest giờ mới biết bọn họ mang hai bọc lớn như vậy quả thật là ngu ngốc.

Mà Avril đã đặt khách sạn từ trước, chờ đến nơi mới tìm chỗ ở thì quá muộn. Xuân tế chính là lúc nhiều người, tới chậm cũng chỉ có thể ngủ ngoài trời, đương nhiên ngủ ngoài trời đối với người thực luyện cũng không là chuyện gì to tát.

"A, phòng thật lớn", Ernest đôn hậu cười nói, một nhóm người thuê hẳn một tòa nhà độc lập, quả thật rất xa xỉ.

Cote và Randy đã quen, sức mạnh của gia tộc Avril quả thật từ lâu đã vượt qua phạm vi Jerusamer. Tại Jerusamer, gia tộc Cote và Randy cũng rất mạnh nhưng muốn ảnh hưởng ra bên ngoài lại rất khó khăn.

Avril mỉm cười, "Lát nữa có thể ra ngoài dạo chơi, nhưng tốt nhất là không nên mua thứ gì. Tình trạng chém khách ở đây rất nghiêm trọng, hơn nữa có nhiều phiền phức, có nhu cầu gì cứ nói với tớ là được".

"Yên tâm, tớ sẽ không khách sáo với bạn", Trâu Lượng nói.

" Hừ, tại sao chẳng bao giờ thấy bạn ga lăng với tớ vậy nhỉ", Olivia bên cạnh cong miệng nói.

" Cái này kêu lấy gậy ông đập lưng ông".

Olivia cân nhắc trong chốc lát mới hiểu rõ ràng ý Trâu Lượng, gã này quanh co lòng vòng nói mình không thục nữ, đến khi nàng phản ứng lại Trâu Lượng và Ernest đã chạy từ lâu rồi.

Sau mười phút, năm người đàn ông đã tập hợp dưới lầu mà hai vị mỹ nữ chưa hề có ý định xuống.

" Không cần chờ các bạn ấy rồi, chưa được một tiếng là còn trang điểm chưa xong, chúng ta cứ ra ngoài dạo chơi đi, tôi dẫn đường", Randy sốt ruột nói, xem ra hắn thật sự muốn làm tốt quan hệ cùng Trâu Lượng.

" Đồ xu nịnh, mày là thằng mù đường mà, để tao dẫn đường".

Cote lắc lắc mái tóc vàng rất đẹp của hắn, còn Patrice thuộc về loại người nói năng thận trọng, chỉ lẳng lặng theo mọi người.

Trâu Lượng và Ernest sớm đã muốn ra ngoài chơi đùa, vừa ra cửa quả nhiên là tiếng người huyên náo. Đủ loại thú tộc làm cho Trâu Lượng cảm thấy như đến vườn thú.

" Đi, tớ dẫn mọi người đi một nơi vui vẻ", Randy nói hết sức thần bí.

" Cái gì gọi là nơi vui vẻ?"

" Là nơi đàn ông thích nhất!"

Rất nhanh là Trâu Lượng đã biết rằng bất kể là kiếp trước hay là kiếp này nơi đàn ông thích đại khai cũng na ná như nhau.

Đây là một quán rượu rất lớn, không phải loại đơn giản như loại bọn họ gặp trên đường mà là một nơi náo nhiệt phi phàm, trên vài chiếc bàn lớn còn có những người đẹp thú tộc nóng bỏng đang nhảy cuồng nhiệt.

Ernest lập tức đỏ bừng mặt không dám nói gì, đám người Cote xem thấy cười to. Randy vỗ vỗ bả vai Ernest, "Anh em, đây chính là nơi rất phù hợp cho đàn ông. Ngẩng đầu ưỡn ngực lên, nhìn trúng em nào cứ nói với tớ, tớ giúp bạn đối phó!"

" Thời buổi này xử nam cũng biết giả bộ tình thánh cơ đấy!" Một âm thanh bén nhọn vang lên, một đám người đi cùng cười vang, sắc mặt Randy thoáng cái đã thay đổi.

"Mẹ kiếp, Rog, mày muốn tìm chết cứ nói một tiếng!" Sắc mặt Randy trầm xuống, một đám người từ bàn đối diện sáp tới.

" Randy, mày thật đúng là thiếu lễ phép, năm ngoái giáo huấn còn chưa đủ hay sao mà năm nay lại tới tự tìm phiền phức".

" Rog, đừng quá kiêu ngạo!" Cote bên cạnh không thể tiếp tục đứng xem liền bước lên.

" Cote, đây là chuyện của sát thủ bọn tao, có điều nếu mày muốn can thiệp tao cũng không ngại dạy cho mày một bài học".