Hùng Thiên Đại Lục

Chương 44: 44: Hấp Thụ Liên Hoa Lần Ba

Kẻ thù không biết từ đâu

Thôi đành mặc kệ ưu sầu làm chi.

Tinh Thành vững mạnh xá gì

Quân hùng tướng mạnh so bì tứ phương.

...

Sau khi Hỏa Thiên và Trịnh Hùng rời khỏi, trong phòng còn lại 12 quân đoàn trưởng Tinh Thành.

Lạc Hồng mới nói: "Thưa tộc trưởng lục xét tên Quan Nguyên Kì kia chỉ tìm được vũ khí là cây đao tam tinh với một số Linh Ngọc, kèm theo một lệnh bài."

"Lại là cái này."

Lạc Tinh cũng lấy ra một lệnh bài khác, hai cái cấu trúc giống nhau trên đó chỉ khắc hai hình con thú.

Một cái khắc con gấu và một cái khắc con khỉ không biết ý nghĩa gì.

"Ngải Vi tỷ biết là thế lực nào không?"

"Ta cũng không biết, hình như xung quanh đây không thấy thế lực nào có lệnh bài đặt thù như vậy, cũng có thể do thực lực ta quá yếu để biết các bí mật."

"Ài, vậy mà ban đầu ta tưởng cũng là nhóm người Địa Ngục môn!"

"Địa Ngục Môn hình như cũng có 12 người mang 12 lệnh bài có khắc đầu quỷ, chứ không phải con vật."

"Thôi bỏ qua chuyện này.

Tình hình không ổn tí nào, nhưng ta cần phải đi vào rừng tìm thú rừng nữa"

"Sao lại đi nữa rồi?" - Lạc Dương tỏ vẻ không vui, lần nào nàng cũng muốn đi theo nhưng toàn bị từ chối.

"Có việc cần chứ sao, phải tranh thủ tăng thực lực lên giờ nhiều thế lực muốn thâu tóm chúng ta quá.

Nhưng ta nghĩ, qua lần này ai muốn tấn công phải suy nghĩ lại.

Lần này ta bỏ Tiểu Hoàng ở lại, có gì nàng nhờ Tiểu Bạch nói nó báo với ta, ta lập tức trở về."

Lạc Tinh lấy ra cây cung Tam Tinh cùng Bách Phát Tiễn Quyết kèm theo năm mũi tên Nhị Tinh cho Lạc Dương,

"Nàng dưỡng thương đi, ta đi vắng nàng đừng đi đâu hết.

Thêm nữa đề phòng Hỏa Thiên, môn võ kỹ này nàng học xong thì đem cho các thành viên khác"

"Ngươi khéo lo, Hỏa Thiên đã buông lời thề rồi sẽ không phản lại đâu, hay cho ta đi theo đi!"

Lạc Tinh chợt nhớ thế giới này chỉ cần thề với tổ thần, lập tức sẽ không làm khác được.

Lời thề có lập tức ứng nghiệm hay không, thì chưa biết.

Nhưng bọn họ rất quan trọng lời thề.

Như vậy có 3 Quan Nguyên Kì và con Tứ Giai yêu thú chắc coi như tường thành vách sắt rồi.

Lạc Tinh trả lại cho Ngải Vi viên yêu ngọc tứ giai, cũng như xác con tê giác để nàng thực hiện dấu giá tiếp 3 tháng sau.

Sau khi năn nỉ đủ điều, thì Lạc Dương cũng chịu ở nhà dưỡng thương.

Lạc Tinh lại làm một chuyến hành quân xa.

Đợt này, đi đúng ba tháng mới trở về.

Lúc này đúng như Lạc Tinh nghĩ.

Lạc Thành không có biến động lớn.

Ba tháng này người từ hai thành kia cũng đã chuyển tới, tuy nhiên chỉ có khoảng ba vạn người, còn lại một số chọn ở lại thành cũ, một số vì liên quan tới thành chủ Trịnh thành nên đã bỏ đi nương nhờ thế lực khác.

Lạc Tinh cũng không quan tâm, vì với số lượng người thế này đã đủ quản lý mệt rồi...!Không còn tinh lực để để ý chuyện đó.

Lần thứ ba đấu giá cũng diễn ra thuận lợi, số tiền thu vào cũng gần 40 vạn ngọc.

Lạc Tinh cũng đi tiếp tục ba tháng nữa, rồi trở về lúc này thì lại có tin vui.

Lạc Hồng đã được Lạc Dương giúp đỡ cùng với Yêu Ngọc tê giác tứ giai, đã hoàn thành tấn cấp Quan Nguyên sơ kỳ.

Tuy nhiên số linh dược cuối cùng của Lạc Tinh để lại cho mọi người xem như hết.

Lạc Tinh mừng công Lạc Hồng bằng cây thương Tam tinh lúc trước giết Mộc Sứ.

Còn cây đao Tam tinh lúc giết lão già kia thì Lạc Tinh đã cho Hồ Ngải Vi Lần trước, vì lúc đưa cho Lạc Dương cây cung Tam tinh đã thấy Ngải Vi hơi có ánh mắt hờn oán nhìn Lạc Tinh.

Nên để cho công bằng Lạc Tinh liền đợi cơ hội đưa cho nàng, đương nhiên là cô nàng vui vẻ rùi.

Thật ra vũ khí không quan trọng quan trọng là sự cân bằng trong tâm hồn.

Con gái thì vốn hay so sánh lẫn nhau.

Riêng Lạc Mỹ và Thanh Nguyệt thì có đưa vũ khí Tam tinh cũng không dùng nổi, nên không cần đưa.

Lạc Tinh tìm cách khác, bù đắp cho hai nàng.

Ở lại Tinh Thành vài hôm, Lạc Tinh dặn dò mọi người rồi đi vào động phủ của Trần Quân.

Như lần trước tiếp tục ngắt lấy lớp hoa thứ ba của Thất Thải Liên Hoa ăn vào.

Lần này tương đối lâu trải qua hơn một ngày mới hấp thụ xong bảy cánh hoa màu Cam.

Tuy nhiên không có tác dụng gì mạnh, nó cũng chỉ tạo ra năng lượng hỏa.

Nếu như lần trước màu đỏ thì lần này là màu cam, nhìn ngọn lửa hai màu đỏ cam trên tay.

Lạc Tinh thử đưa vào tảng đá gần đó chỉ trong tích tắc ngắn ngủi tảng đá đã tan ra thành nước.

"Thật biến thái.

Ngọn lửa đã mạnh hơn lần trước gấp 2, 3 lần trở lên."

Lạc Tinh chợt nhớ mình còn nhánh nhánh hoa Hỏa Điệp lan.

Lần trước thu hoạch hai nhánh hoa.

Nhưng Lạc Tinh chỉ đưa Triệu gia một nhánh hoa nhỏ.

Còn nhánh hoa lớn lại giữ lại định để cho người có Hệ Hỏa dùng, và thật sự nó có kết quả tốt.

Lạc Hồng chỉ nhận được một cánh hoa, mà giờ đã lên Quan Nguyên kì.

Ngải Vi cũng có thay đổi lớn, lực chiến tăng cao.

Lạc Tinh cũng thử hấp thụ một cánh hoa, sau đó biến ra ngọn lửa so sánh.

"Cảm giác hình như nó có tăng tuy rằng không nhiều, cỡ 1%." Lạc Tinh hơi thất vọng.

"Thôi để dành cho thuộc hạ vậy, ta dùng thật lãng phí! Chắc chất lượng ngọn lửa do hai lớp hoa đỏ và cam của Thất Thải Liên Hoa quá mạnh..."

Tiếc là từ lúc nhận được năng lực này, Lạc Tinh chưa từng tận dụng tốt, vì ở xa thì bắn cung, ở gần thì lại dùng Lạc Hoàng Kiếm, hầu như chưa tùng dùng tay không đánh nhau.

Chỉ có một lần duy nhất đốt cây Yêu Mộc mới dùng thôi.

Thử nghiệm một chút cách ứng dụng hỏa diễm nhưng chưa ra, Lạc Tinh đi vườn linh dược thì mới biết, Mình ngắt nhiều quá, giờ cả khu vườn xơ xát chỉ còn vài lá, chắc hái đợt này xong là không còn gì.

"Đúng là trồng rừng thì khó phá rừng thì dễ.

Nhất là linh dược vài trăm năm, bao giờ mới mọc lại." - Lạc Tinh cảm thán, cũng còn may còn lại vài loại lá 1000 năm tuổi, tuy không dùng nổi, vì thực lực yếu quá nhưng có lẽ để đó tương lai dùng được...

"Trở về thôi."

Thêm ba tháng nữa, buổi đấu giá lần này cũng thu được 30 vạn ngọc.

Số lượng Ngọc dự trữ đã ổn định.

Lạc Tinh hạ lệnh chính thức bỏ phiếu cơm.

Mọi người phải dùng tiền lương của mình mua đồ ăn thức uống.

Kèm theo tăng lương bổng tất cả thành phần Quân Đội lên gấp đôi.

Riêng người thường lúc trước chu cấp cho 5 ngọc mỗi tháng, thì nay chỉ cấp cho trẻ em dưới 12 tuổi và trên 90 tuổi hoặc một số người bị thương tật, hay được ưu đãi do có người thân tử trận.

Còn lại mọi người sẽ được phân công làm việc, lương bổng tùy vị trí nhưng ít nhất 10 Ngọc một tháng.

Đảm bảo mọi người chỉ cần có công tác là không lo chết đói, mà lại còn dư lại một số Ngọc nhất định dự trữ nữa.

...

Qua hai năm thì công nghệ dệt may của Tinh thành, cũng đã phát triển cao hơn cả loại vải Hà gia lúc trước mình mua về.

Do đã tìm được loại tằm thích hợp lấy tơ dệt vải.

Là loại tằm có thể phát triển lên cả Nhất giai yêu thú.

Một con to bằng cả cây chuối, phun tơ rất nhiều, bền và chắc...!Tuy số lượng có hạn do tuổi thọ dài, sinh sản chậm.

Nhưng cũng đủ phát triển một loại vải vóc đặt trưng, ban đầu Lạc Tinh có thề là không dùng để bán ra khỏi Tinh Thành.

Nhưng chỉ là giao dịch trong thành thôi, thì thu nhập mỗi tháng cho Tinh thành cũng hơn hơn 10 vạn Ngọc.

Thiên Yến Lâu cũng ăn nên làm ra mỗi tháng cũng thu vào 12 vạn Ngọc.

Công Hội Đoàn cũng có doanh thu từ 5 vạn tới 7 vạn Ngọc mỗi tháng.

Thêm một số đặt sản rượu Thần Nhưỡng, củ Địa sâm, gạo Ngọc Mễ, cá Bạch Lý Ngư thu vào cũng hơn 15 vạn mỗi tháng.

Các đoàn thể khác như săn thú, tìm kiếm sản vật, đánh bắt cá, săn lùng ngọc trai, hải sản biển cũng đem về hơn 30 vạn.

Thu nhập từ lấy phí vào ra thành, phí thuê mướn phòng ở, quầy bán hàng cho các thế lực khác lại thu về được 20 vạn Ngọc.

Xem như Tinh thành đã có của ăn của để.

Lạc Tinh hằng ngày chỉ việc luyện tập Tinh hoa Lưỡng Nghi Kiếm, cùng Lạc Lôi Bộ.

Riêng Vạn Tinh Quyết thì đã hoàn thiện Tam Tinh Liên Châu rồi, nên cũng không tập được nữa.

Khi rảnh rỗi thì lại tìm tứ nữ thực hiên tinh thần song tu.

Tuy nhiên ngoài cái đó thì không tiến thêm được gì, ai cũng thủ thân như ngọc, kể cả Lạc Mỹ.

Lý do là sắp có thú triều lần nữa, sợ có gì thì không xử lý được.

Lạc Tinh thầm mắng tổ tông các loài yêu thú Tây lĩnh...

Chợt Lạc Tinh nhớ lại cái hộp lấy từ Mộc Sứ nên lấy ra xem.

Sau khi tìm cách mở không ra.

Lạc Tinh thử nhỏ một giọt máu vào, bỗng nhiên có dị biến.

Lạc Tinh có cảm nhận được bên trong hộp có chứa những vật gì." - Thì ra là giống như nhẫn trữ vật nhưng nhỏ hơn.

"Ái chà! Phát tài rồi, Chà! không ngờ tên này giàu thế." - Tuy chu vi chỉ có năm mét vuông, Nhưng bên trong có một ngọc giản giống loại truyền thừa võ kỹ, cùng với hơn một vạn Linh Ngọc.

tức 1000 vạn Ngọc kèm một số linh dược tốt.

Lạc Tinh sau một năm đã được Ngải Vi giảng dạy nhiều việc, nên cũng biết Ngọc giản đây là đá kí ức, không phải là truyền thừa võ kỹ, mà có thể lưu trữ hình ảnh.

Hiện tại một viên có giá hơn 1000 Ngọc.

Thử truyền linh lực vào, một lúc sau, Lạc Tinh mở mắt: "Phát rồi lần này không thể không phát..."

Thì ra nơi này là địa điểm có mỏ Ngọc.

Đó là lý do mà Mộc sứ muốn chiếm lấy Tinh Thành.

Sau khi biết tin, lại không muốn lộ ra bên ngoài, nên Mộc Sứ muốn chiếm Tinh Thành trước khi khai thát.

Không biết thông tin này có ai phát hiện ra không.

Nhưng theo suy luận có thể là không, vì theo trong đá kí ức, thì thông tin này Mộc sư muốn đạt được để làm của riêng, nên ngay cả người phát hiện cũng gi*t ch*t bịt đầu mối.

Ngay cả lão già Quan Nguyên kỳ đỉnh phong tấn công Tinh thành, cũng không được biết thực hư.

Có một điểm trùng hợp, đây là nơi Lạc Tinh đào đá để làm tường thành phía đông bắc.

Không ngờ, chỗ mình đào vào xâu gần hai dặm, lại có một hang nhỏ thông tới Mỏ Ngọc, sau đó có một người đi săn thú vào trú ngụ, không ngờ lại lạc vào một ngóc ngách nhỏ và phát hiện ra.

Sau đó hắn ta lập tức bịt kín lại hang động.

Tưởng là sẽ giàu to, nhưng không ngờ mạng nhỏ cũng bị mất theo thi bị Mộc Sứ phát hiện bí mật.

Lac Tinh tìm Lạc Dương, hai người lập tức cởi Tiểu Bạch đi.

Ngay tại tường thành phía Đông Bắc ra chừng 10 dăm có một hang động, Lạc Tinh và Lạc Dương đi vào.

"Ngươi dẫn ta vào đây làm gì?" - Lạc Dương cảm giác có chút nguy hiểm, khi thấy khu vực hoang vắng, lại cô nam quả nữ.

"Ta muốn cho nàng 1 bất ngờ"

"Nè hay muốn có ý đồ xấu đó?"

"Nàng là vợ ta mà, ta có ý đồ gì là xấu chứ!"

"Hứ! Chính vì quan hệ đó mới sợ ngươi làm chuyện xấu." - Lạc Dương thầm nghĩ.

Hai người đi tới nơi Lạc Tinh đào sâu lúc trước, rồi chui vào một hang nhỏ sâu khoảng 500 xuống dưới lòng đất.

Đúng vị trí Lạc Tinh thấy trong đá kí ức rồi.

Lạc Tinh lấy kiếm khoét thử một chút, có một tia sáng lóe lên, đúng là Ngọc rồi.

Cứ khoảng cách khoảng nữa mét sẽ có một viên Ngọc.

"Ohm.

Mỏ Ngọc." Lúc này Lạc Dương chợt hiểu.

"Sao ngươi biết ở đây có mỏ ngọc."

"Đương nhiên Lạc Hoàng báo mộng cho ta.

Ngươi không thấy, biết bao nơi ta không đào đá làm tường thành, mà lại đào ngay nơi có Ngọc.

Chẳng qua muốn một công đôi việc thôi" - Lạc Tinh không tim không phổi cười nói.

"Ta là Thần Sứ sao ngài không báo mộng cho ta, mà toàn cho ngươi."

"Tại vì ta là tộc trưởng Việt tộc phải lớn hơn Thần sứ chứ."

"Ai nói...!"

"Ta nói, với lại Lạc Hoàng nói thần sứ ngươi không làm tròn chức vụ không thèm báo mộng!"

"Ta một một lòng với Việt tộc, ngày nào cũng cầu nguyện đấng Lạc Hoàng, chăm sóc mọi người tốt sao lại không một lòng!"

"Lạc Hoàng nói ngươi thân là vợ bản tộc trưởng ta, mà không cho ta gần gũi, nên ngài trách phạt, ta nào biết"

"Ngươi nói chứ Lạc Hoàng nào nói!"

"Thật, Lạc hoàng trong mộng nói thế!" - Nhìn Lạc Tinh nói tỉnh queo Lạc Dương cũng chột dạ, nên không đề cập nữa, vội chuyển chủ đề.

"Bây giờ chúng ta làm gì với mỏ ngọc này."

"Nàng là vợ ta mà, ta dẫn nàng đến là cho nàng của hồi môn đó, nàng làm gì thì làm.

Chỉ cần đừng để người khác phát hiện là được."- Lạc Tinh bán cái qua Lạc Dương.

Nàng xuy nghĩ một lúc rồi nêu ý kiến: "Được rồi ta sẽ tuyển ra 100 người Việt Tộc đáng tin cậy.

Sao đó mang tới nơi này bằng cách bịt mắt hết đi, bỏ lên Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Tiểu Hoàng bay 1 vòng sao đó hẳn mang tới nơi này."

"Cũng tốt, riêng người canh gát nàng cho một đội của nàng đến đây dựng trại.T a cũng điều một đội Thần cung doanh tới đây, lấy lý do thực tập bắn cung.

nàng vừa dạy họ võ kỹ Bách phát tiễn ta đưa lúc trước luôn.

Ta cũng cho Tiểu Hoàng ở xung quanh cảnh giới.

Nhớ cẩn thận nhé."

"Ta cũng cho Nàng thứ này.

Nhớ đừng cho ai biết." - Lạc Tinh sợ mấy cô nàng khác biết được Hộp Ngọc này của Lạc Tinh cho thì tiêu, không còn cái khác để đưa ra đâu.

Lạc Tinh hướng dẫn Lạc Dương nhận chủ hộp ngọc và cách dùng, chỉ một lúc là nàng đã dùng dễ dàng.

"Vậy mà ngươi lúc trước biến đồ đạc ra, còn nói Lạc Hoàng ban tặng phép thuật."

"Thì Lạc Hoàng cho ra cái hộp này không lẽ ta tự biến ra cái hợp này." - Lạc Tinh chống chế.

"Thấy ta thương nàng ghê chưa.

Cái hộp quý vầy cũng cho nàng...!"

"Thế ngươi muốn gì nói thẳng đi! hứ!" - Lạc Dương tròn xoe mắt biếc liếc Lạc Tinh hỏi.

"Cái mà con trai muốn vợ mình làm nhất đó."

"Ah ta biết rôi!"

"Biết thì tốt!." Lạc Tinh cười, tràn đầy hi vọng một tương lai tươi sáng.

"Con trai thích nhất là được vợ cho ăn đòn.

Ta thấy lạc Thúc ngày nào cũng được vợ mình tẩm quất mấy đấm hết" - Lạc Tinh nghe nói tới đó đã nhảy lên lưng Tiểu Hoàng dông đi mất, không biết mình có thương nhầm người không nữa.Tốn nhìu miệng lưỡi thế mà không được gì...

Lạc Tinh đi rồi Lạc Dương mới cầm cái hộp cười ngọt ngào một mình, có người yêu thương mình thật thích, nhất là người đó tặng quà mình.

Có hộp trữ vật này tiện lợi biết bao.

Lạc Dương hay đi làm bảo tiêu cho hội đấu giá có thể bỏ vào quần áo thức ăn, một số vật quí hiếm.

Tha hồ đi nơi rừng xâu núi thẳm..