Hùng Thiên Đại Lục

Chương 56: 56: Quy Nguyên Quả

Ngũ hành trân pháp, cũng vừa xong

Thần Dương xuất hải, vui trong lòng

Giờ đây mặt biển, tha hồ dạo

Mỹ nữ trong lòng, thật oai phong.

...

Cứ thế một thời gian trôi qua.

Hùng Vương năm thứ hai đã qua.

Tết cũng đến.

Lần này, Lạc Tinh bỏ mặt cho Lạc Mỹ và Lạc Dương tổ chức.

Riêng mình thì mày mò dùng các nguyên liệu của Ngải Vi mua về.

Đây là các vật liệu cần dùng chế tạo Ngũ Hành Trận.

Coi như vét cạn vốn luyến bốn mỏ Ngọc của Việt Quốc hiện có.

Da và máu huyết yêu thú Ngũ Giai, thì Lạc Tinh có không cần mua.

Nhưng một số loại Ngọc đặt biệt, Linh Dịch, Kì Thụ, Lông Tam Vĩ Hồ Ngũ giai làm bút vẽ thì phải mua.

Không có Thần Ngọc, nên Lạc Tinh phải dùng 10 Yêu Ngọc Tứ giai làm trận nhãn, cùng một sốt bột của Thần Ngọc nghiền nhỏ phủ lên Yêu Ngọc làm ngụy thần ngọc, thứ Bột thần ngọc này thì cũng siêu mắc.

Trận pháp Ngũ Hành trận kỳ này đúng ra đạt chuẩn thất tinh, giờ thành chuẩn Ngũ Tinh.

"Đành chịu.

Nguyên liệu tốt không dễ tìm.

Nhà nghèo ba má đông mà!"

Lại thêm một tháng nữa, Lạc Tinh đã bố trí xong bảy bộ Ngũ Hành trận đơn giản nhất.

Trong đó năm bộ lại được làm Liên Hoàn Ngũ Hành Song trọng trận.

dùng để cố thủ Lạc Hoàng Thành.

Sao đó kết hợp trận Kỳ Tam Tài Trận lấy từ Thương Thành về, xem như thêm một lớp bảo hiểm nữa Có thể chống lại yêu thú Lục Giai rồi.

Riêng hai bộ còn lại nhỏ hơn Lạc Tinh dùng để bỏ lên hai chiến thuyền đang đóng của mình.

Cái thuyền này không phải Lạc Tinh tự nghĩ, mà mua bản vẻ từ các quốc gia khác, sau đó về thiết kế lại một chút.

Cho phù hợp tình hình thực tế.

Như là phải có bãi đáp cho máy bay.

Nhầm cho các tứ Giai yêu thú của mình khi đi theo bảo vệ.

Hai năm sau, hai chiến thuyền này đóng xong, tên lần lượt là Thần Dương Hạm và Thần Tinh Hạm, tên là do Lạc Dương giành đặt.

Mỗi chiến Hạm dài 480 mét, rộng 120 mét gồm ba tầng riêng biệt cao tổng cộng 36 mét, riêng có ba cánh buồm, cánh cao nhất tới 375 mét.

Trên tầng hai chiến hạm gắn mỗi bên 20 thần nỏ, hợp sức có thể miểu sát tứ tinh yêu thú, ở trước lại thêm một thần cơ pháo, oanh diệt Ngũ giai yêu thú được, ở gữa là chỗ để dội ngủ binh sĩ sinh hoạt, ngủ nghĩ.

Tầng ba là nơi đội Thần Cung Doanh sinh hoạt, ở giữa là buồng chỉ huy rộng lớn, dành hội hợp hay ngủ nghĩ cho bộ chỉ huy.

Quân đội 600 người đạt Linh Đài Kì.

Tầng một để bộ phận chèo thuyền và các đội ngũ phục vụ, nấu ăn sinh hoạt, có một kho nhỏ chưa lương thực thực phẩm.

Cũng là nơi 400 người phục dịch, Toàn bộ là Đản Trung kì, phụ trách chèo thuyền theo hệ thống chuyển động tối ưu hóa, cấp một phần lực, nhưng lại điều động được 10 phần lực, khiến cho Chiếc tàu di chuyển đạt 600 dặm một canh giờ.

Ngoài ra lúc bình thường thì những người này sẽ lo chuyện bếp núc, lương thực, cung cấp nước, sửa chửa tàu khi có hư hỏng nữa.

Cũng may Lạc Tinh có lấy vài hộp trữ vật từ ba Dũng Tuyền Kì mình giết khi trước.

Hình như hộp trữ vật cũng không quí lắm với những người đạt Dũng Tuyền Kì trở lên.

Theo Tìm hiểu thì hộp trữ vật 30 mét vuông là 1000 Linh Ngọc.

Tính ra thì bằng 50 viên tứ giai Yêu Thú.

Nếu khi xưa Thương Quốc có hai mỏ Ngọc cũng chưa chắc dám mua.

Nhưng Lạc Tinh dám.

Đi trên thuyền thì điều quan trọng nhất là lương thực và đồ tiêu hao.

Tuy là trên biển có nhiều yêu thú có thể săn bắt làm lương thực.

Nhưng những vật phẩm khác như Gạo Ngọc, các loại khoai, nước uống, Trái cây chua để cung cấp Vi ta min C thì dùng Hộp trữ vật là tiện lợi nhất.

Khi nào có điều kiện, Lạc Tinh sẽ mua tiếp 10 cái để mỗi chiến thuyền của mình.

Đây là tiền vốn bảo vệ biển Đông, chống lại Ngũ giai yêu thú, Lạc Tinh dồn rất nhiều tâm trí vào.

Mỗi chiến Hạm lại có 10 thuyền lớn, nhỏ khác nhau chiều dài tầm 15 tới 75 mét phụ trách cảnh giới, vận chuyển vật tư, tấn công cơ động, do tàu quá lớn không phải nơi nào cũng có thể neo đậu được, nên vào đất liền chủ yếu thông qua 10 chiến thuyền nhỏ này.

Thêm nữa là Chiến Hạm cũng có 20 Phi Cầm tứ giai bảo vệ, cùng 1000 phi Cầm tam giai.

Đương nhiên giữa biển khơi thì thình thoảng phải cho Yêu thú đậu lên thuyền nghỉ mệt.

Nhưng phải xen kẻ nhau, vì một con Phi Cầm tứ giai thì kích thước lớn cả 60 mét.

Đậu chừng ba con cùng lúc thì thuyền cũng muốn chìm luôn.

Lạc Tinh cố gắng giành quyền tối đa kiểm xoát vùng biển, nên cho hai hạm đội thay nhau tuần tra bán kính năm vạn dặm vùng biển Đông.

Giúp cho Ngư nghiệp phát triển vững mạnh.

Thắm thoát thời gian trôi qua một năm nữa.

Cách Tây Lĩnh giải phong hoàn toàn chỉ ba năm nữa.

Khác hai lần thú triều trước, chỉ cách nhau hai năm.

Lần này kéo dài tới sáu năm lớp phong ấn cuối mới mở.

Lúc đó sẽ xuất hiện thú triều đợt cuối, chắc chắn lại có yêu thú Lục Giai, thậm chí Thất Giai, cũng như quân đoàn Phi Cầm.

Lần trước may mắn Việt Quốc không đối mặt thú triều hệ phi cầm.

Nhưng giờ toàn bộ dân cư đã gom về Việt Quốc, nên đồng nghĩa với sự tấn công mãnh liệt nhất.

Trong thời gian ba năm này, nhờ song tu với Tứ nữ, mà Lạc Tinh đã đạt Dũng Tuyền kì đỉnh phong.

Riêng lực tay đã tiếp cận 128 Ngưu Lực, Tốc độ đạt lần vận tốc âm thanh cấp năm lúc chưa bật thần ấn.

Khả năng điều khiển Linh lực cũng là đã ngựa quen đường cũ, hết sức thuận tiện, chia lực ra đồng điều giúp kéo dài thời gian thần ấn.

Lạc Lôi Bộ Lạc Tinh đã đạt Cửu Chuyển.

Có thể chuyển hướng trên không bảy lần dễ dàng.

Tuy nhiên không bì với Lạc Dương, Lạc Lôi Bộ nàng đạt Thập Chuyển, Lạc Lôi Phi Thân Thuật chuyển hướng trên không thì đạt cửu chuyển.

Hiện tại nàng nhảy lên tinh thần tháp tầng 18 hết sức dễ dàng, không cần mượn lực, cả thân người linh hoạt như chim.

Nhất là thời gian xuyên phá lớp màng Quan Nguyên Kỳ có chút dấu hiệu thả lỏng, Dũng Tuyền Kì là điều chắc chắn nhưng có lẽ năm năm, 10 năm thì không biết được.

Đương lúc này có thông tin truyền về.

Trên biển Đông, một hòn đảo đột ngột xuất hiện, chưa ai lại gần được, nhưng tia sáng chiếu rọi hơn vạn dặm.

Nên có nhiều thế lực đã ngắm nghía.

Lại có người nói trên đó xuất hiện kì hoa dị Thảo không đếm hết.

Có thể đây là Bồng Lai Tiên Đảo trong truyền thuyết.

...

Nghe được tin này, Lạc Dương hưng phấn xin điều Thần Dương Hạm đi tìm hiểu.

Biết ngăn không được nàng, nên Lạc Tinh cũng đi theo đề phòng bất trắc.

Dù sao khi đóng hai chiến Hạm đã dốc sạch quốc khố rồi, giờ Việt Quốc đang cần lượng lớn tài nguyên.

Nên đi tìm kì hoa dị thảo đem bán đấu giá kiếm Ngọc nuôi quân đội cũng tốt.

Nhất là lâu lâu đi biển du lịch cùng người đẹp thì khá thú vị.

Chuyến đi thực sự rất nên thơ.

Đúng là biển rộng đất trời chỉ có hai người.

Cùng ôm nhau ngắm cảnh đẹp, mà trên đất liền hoàn toàn không thấy được.

Sáng ngắm mặt trời mọc lên từ mặt biển.

Trưa xem từng đàn chim Hải âu bay lượn.

Nhìn vô số cá bơi lội theo từng đàn từng đàn, có nhiều loại cá có nhiều màu sắc sặc sỡ lao đi lao lại vượt khỏi mặt nước, như thêu dệt những cầu vòng trên mặt biển.

Chiều đến, cả hai lại cùng nhau xem hoàng hôn trên biển.

Tối thì lặng ngắm những khoảng lặng của không gian, của những vì sao, của trăng sáng.

Lạc Tinh nhìn cảnh biển chợt không kìm lòng hát lên:

"Nằm nghe sóng vỗ từng lớp xa

Bọt tràn theo từng làn gió đưa

Một vầng trăng sáng, với tình yêu chúng ta

Vượt ngàn hải lý cũng không xa!!"

"Ngươi đang hát cái gì vậy! Nghe khá êm tai nha!!" - Lạc Dương buộc miệng khen.

Đương nhiên không phải khen Lạc Tinh hát hay, mà là khen lời bài hát rồi.

"Người ta gọi là Xúc cảnh sinh tình, biết không?" - Lạc Tinh tự hào đáp.

Đương nhiên đánh chết cũng không nói mình đạo nhạc rồi.

Sau đó lại nghêu ngao hát tiếp:

"Biển rộng đất trời chỉ có ta.

Thì dòng ngân hà mình cũng qua.

Biển không biên giới, như tình anh với em

Hơn cả những vì sao đêm."

Lần này Lạc Dương Không nói nữa dựa vào ngực Lạc Tinh.

Không gian yên lặng, hai người tranh thủ những giấy phút bình yên.

Lên đênh trên biển trong trạng thái an bình, tĩnh lặng hơn 10 ngày, thì Thần Dương Hạm cũng cách hòn đảo bí ẩn kia vài dặm.

Từ xa nhìn lại, hòn đảo cũng không hề lớn, chỉ như dài hơn 10 dặm, rộng gần năm dặm.

Nhưng trên giữa đảo lại có một cây to phát sáng.

Xung quanh thì cũng không thiếu kì hoa dị thảo, toàn là linh dược quí hiếm.

Lạc Tinh dò tìm trong kí ức truyền thừa, thì hình như cây to cao nhất là Quy Nguyên quả.

Một loại trái cây có thể giúp người khác xông phá gông xiềng giúp đạt cảnh giới cao hơn.

"Lần này chắc không uổng công đi rồi."

"Là gì thế." - Lạc Dương hỏi.

"Ta không châc chắn, nhưng có lẽ là Quy Nguyên quả.

Tác dụng giống Hỏa Long Quả, nhưng có tác dụng với con người, có nó nàng lên Dũng Tuyền Kì là chuyện trong bàn tay."

"Mọi người chú ý."

"Thần Dương Hạm neo lại.

Không được tiến lên."

"Dạ Hùng Vương!"

"Sau không tiến lên!" - Lạc Dương hỏi.

"Hầu như Linh Quả sẽ có yêu thú bảo vệ, nhưng hiện tại lại không thấy con vật nào.

Mà xung quanh nơi này, cả một con cá nhỏ cũng không có, chắc có gian trá gì.

Nàng nhìn hướng kia xem, có thuyền đến trước mà họ cũng đâu trực tiếp lên đảo!"

Theo hướng Lạc Tinh chỉ là chiếc thuyền hình dáng cổ quái.

Nhưng nhỏ hơn Thần Dương Hạm, chỉ chừng 150 mét đang neo đậu không biết là thế lực nào.

"Chúng ta nghỉ ngơi một đêm đi.

Ta sẽ cho một số con phi Ưng giám xát hòn đảo.

có lẽ hòn đảo này không phải Bồng Lai Tiên Sơn rồi, nó quá nhỏ.

chắc thời gian tới sẽ có chiến thuyền khác đến.

Ta không vội lên đâu.

Tốt nhất làm ngư ông đắt lợi tốt hơn."

"Thế giờ làm gì!" - Lạc Dương hỏi

"Hay đứa mình về phòng tâm sự chứ sao!"

"Ha ha, mơ đẹp thế, có hôm nào về phòng mà ngươi đàng hoàng đâu."

"Này chỉ tinh thần song tu thôi, chịu không?" - Lạc Tinh đành xuống nước.

"Vậy thì được, hứ!"

Một ngày sau, có thêm hơn 50 chiếc chiến thuyền nữa đi tới.

Trong đó có một chiếc dài 300 mét là của Triệu Quốc.

Lạc Tinh đã từng hỏi Ngải Vi cách phân biệt cờ hiệu của các quốc gia xung quanh, nên có thể phân biệt được.

Một lúc sau có chiếc thuyền không kìm lòng được, bắt đầu tiếp cận hòn đảo.

Tuy nhiên đi gần tới thì có những xoáy nước xung quanh đảo đánh cho chìm xuống.

Một nhóm hơn 10 người Hợp Cốc Kì hầu như dùng hết sức, mới thoát lên chiếc thuyền khác, Nhưng những thuyền viên khác thì không may mắn vậy.

Sau đó lại có chiếc thuyền hơn 90 mét tiến lên.

Lần này trên thuyền tỏa ra một màu sáng bao bọc lại chiếc thuyền, khiến nó ko bị xoáy nước ảnh hưởng.

Sau đó nó từ từ cập bến thành công.

Thì ra chỉ cần thuyền có trận pháp là có thể cập bến.

Thật không biết Ngũ Hành Trận của mình và trận pháp trên thuyền kia hơn kém bao nhiêu.

Lạc Tinh cũng không muốn cho Thần Dương Hạm tiến lên.

Với nhiều thế lực như vầy, chắc gì mình có thể chiếm được Quy Nguyên Quả.

Dù chiếm được nhưng bị hơn 50 chiến thuyền tiến đánh, cũng không biết có thể chạy thoát không.

Nhất là, ai biết nông xâu của bờ biển không kéo bị mắt cạn, sao đó bị quây công bởi 50 chiến thuyền kia thì nguy hiểm, dù gì các Thuyền Nhỏ Lạc Tinh có bố trí xong trận pháp Tam Tài Trận.

Nhưng chuyến này đi xa lại muốn đi nhanh nên không mang thuyền nhỏ theo.

"Phu Quân, Ngài không đi à? Thần Dương Hạm chúng ta hoàn toàn có thể cập bến thành công mà." - Lạc Dương có vẻ nôn nóng.

"Nàng bình tĩnh, chớ lo lắng.

Triệu quốc bên kia còn chưa hành động mà, với lại ta đã bí mật cho một phi đội chim Ưng đi dò xét khắp nơi trên đảo rồi, không phải hòn đảo này trống không đâu, mà nhìn từ trên cao mới phát hiện có một con Ngũ giai yêu thú nữa.

Đó là lý do xung quanh đây không có con thú nào dám bén mảng tới, về năng lực nhận biết nguy hiểm, cũng như loài thú cao giai hơn mình, thì yêu thú phân biệt rõ ràng hơn con người."

Tuy nhiên, không phải ai cũng án binh bất động như Thuyền Triệu quốc và Thần Dương Hạm.

Gần 50 chiến thuyền có 30 chiếc có trận pháp, đã tiếp cận lên được Hòn Đảo, chuẩn bị đổ bộ.

Lạc Tinh ra lệnh.

"Thần Dương Hạm chú ý."

"Nhổ neo, Lui về phía Nam 20 dặm."

"Dạ Hùng Vương."

Lạc Dương không nỡ, nhưng biết Lạc Tinh nói đúng.

Thầm ra lệnh Tiểu Bạch bay lên đảo để thông qua mắt nó quan sát tình hình trên đảo.

Lúc này 30 chiến thuyền đã cập bến xong, sau đó từng nhóm nhảy lên đảo.

một phần là Quan Nguyên Kì, một phần là Hợp Cốc kì.

tất cả hơn 1000 người, chia ra hơn 20 thế lực khác nhau, nên hành động cũng khác nhau.

Tiến hành tách hướng thu hoạch các loại kì hoa dị thảo.

Hình như ai cũng đã có quy ước chung, không thế lực nào tiến chiếm Quy Nguyên quả ở giữa..