Huyền Vũ

Tác giả:

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

10 Chương
5/5(2 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Huyền Vũ là một xem truyện online của tác giả Yêu Hi Cẩn sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Ngôn tình, Huyền huyễn, Huyền nghi, Đồng nhân, Cổ Đại, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Huyền Vũ được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Huyền Vũ.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dịch: Yii

Beta: Maria, Sherlyn

Gió thổi xào xạc, mưa rơi lất phất, sắc xuân thoang thoảng tụ về ngập tràn cả kinh thành.

Thật là thời tiết tốt.

Huyền Bắc Vũ chậm rãi bước đi trong đám đông nhộn nhịp, bên tai văng vẳng tiếng rao vô cùng náo nhiệt của những người bán hàng rong, tiếng reo hò phấn khích, thì thầm to nhỏ. Rõ ràng là con phố ồn ào nhộn nhịp nhất thế mà trong lòng chàng có một cảm giác an tâm không thể nào giải thích được, tâm trạng phức tạp cũng nhuốm lên ý cười nhàn nhạt.

Gió thổi nhẹ nhàng, thoải mái ấm áp.

Huyền Bắc Vũ tận hưởng thời tiết tuyệt vời xuân về hoa nở, hương thơm ngào ngạt thoang thoảng trong không khí. Trong lòng chàng cảm thấy xúc động, chao ôi, tiết trời này tìm một nơi để ngủ là thích hợp nhất.

Cũng không biết nước ở đâu có độ ấm vừa phải để chàng có thể ngủ thoải mái nữa.

Mà thôi đi, nếu vẫn chưa trả nợ ân tình thì khó tránh khỏi trách nhiệm, không thể lười biếng được.

Huyền Bắc Vũ thong dong đi trên đường, nghe dăm ba câu nói của người đi đường lướt qua không nhịn được mà bật cười, thỉnh thoảng nhớ đến mục đích, không quan tâm mấy nhìn xung quanh, không phải người này, người này cũng không phải, người đó… cũng không phải luôn.

Ầy, tại sao tất cả đều không phải chứ.

Huyền Bắc Vũ chán nản nghĩ, nhất định phải có một nơi, nhưng mà là ở đâu đây.

Chàng cũng không tránh khỏi có hơi lo lắng, nếu như kiếp này nàng ấy đầu thai ở một đất nước khác, chẳng phải chàng sẽ mất thêm thời gian để tìm kiếm hơn hay sao?

Suy cho cùng thì chàng khó mà đi tìm được, thà ở chỗ này trông coi rồi đợi thêm một đời nữa.

Nhưng mà, nàng ấy trông như thế nào nhỉ? Huyền Bắc Vũ cố gắng suy nghĩ nhưng không thể nào nhớ rõ được, thế nên dứt khoát không nghĩ nữa.

Tóm lại có thể nhận ra thì sao phải suy nghĩ.

Hơn nữa, tại sao phải phiền não với vấn đề này, Huyền Bắc Vũ chậm rãi nghĩ, thật sự là lười nhớ lại quá khứ, bóng người trong trí nhớ dần mơ hồ, chỉ nhớ được là một người rất dịu dàng đoan trang.

Chàng càng nghĩ đến lại càng không hiểu rõ được, một tiểu thư khuê các dịu dàng tuân thủ lễ nghi sao có thể làm ra loại chuyện khác người như vậy.

Nếu bàn về bản chất con người phức tạp, sáng nắng chiều mưa, rùa đen bọn họ thật sự không thể đoán được.

Huyền Bắc Vũ tiếp tục chậm rãi bước đi, tuy trong lòng hơi lăn tăn nhưng vẫn không ảnh hưởng đến tâm trạng của chàng.

Ngước mắt nhìn con phố trước mắt, trong lòng Huyền Bắc Vũ cảm thấy chán nản, chàng đã tìm kiếm ở trấn nhỏ này hai lần rồi, nếu vẫn không tìm thấy thì tìm hết lần thứ ba, chàng đành phải rời đi.

Khanh Nguyệt Tước ở bên kia của kính Linh Nguyệt tức giận đến độ hai tay nắm hai bên kính Linh Nguyệt, gần như muốn nhét toàn bộ khuôn mặt qua, không ngừng gào thét: “Ngươi dám đi thử xem!”

Nhìn thấy Khanh Nguyệt Tước thất lễ, Huyền Bắc Vũ kiên nhẫn muốn thanh minh cho mình, nghĩ đi nghĩ lại thì lại lười nói, dứt khoát im lặng.

Khanh Nguyệt Tước tức giận đến chống nạnh đứng ở Doanh Nguyệt Cư, tức quá đi mất!

Đúng là sắp tức chết rồi!

Tại sao nàng ấy lại không biết tính tình rùa đen lầm lì không nóng không lạnh như thế? Bây giờ biết rồi, Khanh Nguyệt Tước cười lạnh gật đầu, trong lòng tức giận, thật là muốn đi đến đó đá vào mông Huyền Bắc Vũ một cái.

Khanh Nguyệt Tước tức giận xoay quanh tại chỗ, không thể giải trừ được lửa giận trong lòng. Nàng ấy thân là Chu Tước* thật sự không thể hiểu được bản chất không nóng không lạnh của loài Rùa.

Chu Tước

Chuyện của mình sao có thể không để tâm được chứ? Khanh Nguyệt Tước cố gắng suy nghĩ, đứng đầu Tứ Linh nên sao chàng có thể không biết trong tộc Rùa có biết bao nhiêu người đang dòm ngó vị trí của chàng chứ?

Sao lại không lo lắng thế chứ?

Huyền Bắc Vũ tận hưởng sự im lặng một lúc lâu, sau mới nhận ra Khanh Nguyệt Tước đã không nói chuyện một lúc lâu, mặc dù trong lòng cảm thấy tò mò nhưng vẫn lười hỏi.

Mặc cho im lặng kéo dài, Huyền Bắc Vũ vẫn tiếp tục ngồi trên mặt đất hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp.

Chậc, thỉnh thoảng như thế cũng không tệ.

Khanh Nguyệt Tước cuối cùng cũng lên tiếng lại, giọng điệu hung dữ nói: “Ta cho ngươi một địa điểm, ngươi nhất định phải tìm được.”

Huyền Bắc Vũ biết, chắc chắn Khanh Nguyệt Tước lại lạm dụng phép thuật. Trong lòng chàng âm thầm thở dài, nhưng cũng lười mở miệng, chậm rãi đứng dậy, đi về phía vị trí mà Khanh Nguyệt Tước nói.

Một con hẻm chằng chịt, giống như nối liền nhau nhà này qua nhà nọ, lan ra như thể vô cùng vô tận, cửa đóng kín mít hệt như cấm địa, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Nếu phải kiếm từng nhà từng người, thật không biết phải tìm đến bao giờ nữa.

Nghĩ đến đây, Huyền Bắc Vũ đã cảm thấy phiền não.

Trong mấy năm qua, những gì chàng đã làm là kiên nhẫn tìm kiếm hết trấn này đến trấn khác, con phố này đến con phố khác.

Mệt mỏi tìm mãi không được đã trở thành chuyện bình thường, kiên nhẫn của chàng sớm đã cạn kiệt rồi.

Nếu vẫn không tìm được…

Huyền Bắc Vũ lười đến mức không muốn tiếp tục suy nghĩ tiếp nữa.

Suy cho cùng là tự làm tự chịu, ngoài việc thản nhiên tiếp nhận thì cũng chẳng còn cách nào khác.

Một nhóm bé gái đang chơi ở góc phố đầy hối hả và nhộn nhịp với khuôn mặt tươi cười, như thể chúng nên tồn tại như thế dưới ánh mặt trời.

Nhưng Huyền Bắc Vũ lại để ý thấy có một bé gái đang nấp trong góc tối, hai tay ôm đầu gối ngồi dưới đất, nửa khuôn mặt vùi trong cánh tay, ánh mắt lộ ra vẻ hung ác nham hiểm.

Nàng không thèm chơi cùng bọn họ!

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện