Huyết Họa Tu Chân Giới

Chương 26: gặp lại người quen

Đúng lúc này ở xa xa một thiếu nữ xinh đẹp đi qua bên này , cô nàng kia có một mái tóc dài đen nhánh tới thắt lưng, một khuôn mặt hoàn mỹ, đôi mắt to tròn đen láy, sống mũi cao cao, bờ môi anh đào đỏ mọng.

Đi theo phía sau thiếu nữ xinh đẹp này còn có một nhóm tuấn nam mỹ nữ, nhóm người này vừa xuất hiện liền thu hút rất nhiều ánh mắt, có không ít người còn thấp giọng nghị luận với nhau.

“thật xinh đẹp, người kia là ai vậy?”

“ngươi không biết sao kia chính là đệ nhất mỹ nữ của học viện chúng ta biệt hiệu tiểu tiên nữ.”

“không ngờ được đệ nhất mỹ nhân của học viện của chúng ta cũng xuất hiện ở nơi đây. mà sắc mặt tiểu tiên nữ không được thì phải?”

“đích thị là không được tốt, không biết là ai khiến tiểu tiên nữ tức giận.”

“ngươi nhìn kia tiểu tiên nữ đang nhiên tên kia, hình như tên kia chính là nguyên nhân khiến tiểu tiên nữ tức giận.”

“dám chọc giận tiểu tiên nữ hắn xong đời.”

Thoáng cái tất cả ánh mắt mọi người mang theo sự cừu hận nhìn về phía dực đức. đột nhiên cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn bản thân như vậy thì hắn cũng tò mò quay lại nhìn xem là có chuyện gì?

Vừa quay lại nhìn hắn liền thấy một nữ tử nhìn thập phần quen mắt, suy nghĩ một chút hắn liền nhớ ra bản thân gặp nữ tử này ở đâu, nữ nhân này chính là bị đại ca hắn xuân đức đánh cho hôn mê ở chủ phòng.

Thở dài hắn biết hôm nay coi như đen đủi, không thoát khỏi được rồi. nữ nhân kia vừa nhìn là biết bụng dạ hẹp hòi nhất định sẽ tìm cách cùng hắn gây sự.

Quả nhiên cô gái kia sau khi đi qua bên này thì dùng một loại ánh mắt không lấy gì làm thân thiện nhìn hắn, trong miệng nàng khẽ hừ nhẹ một tiếng sau đó quay qua nhìn lão đạo sư hỏi:

" có chuyện gì vậy tôn lão?"

Nghe được thiếu nữ này hỏi thì tôn lão sư đem tất cả sự việc vừa rồi nói ra. nghe được hắn nói chuyện thì cả thiếu nữ cùng những người đi theo phía sau nàng đều không khỏi dùng ánh mắt quái dị đánh giá dực đức.

Thiếu nữ nhìn tôn lão sư nói:

“việc này để minh châu giúp tôn lão sư giải quyết người không cần bận tâm đâu.”

Tôn lão nghe vậy thì mỉm cười gật đầu nói:

“như vậy cảm ơn tiểu nha đầu nhà ngươi, có dịp tới chỗ ta chơi.”

Nói xong thì tôn lão liền rời đi, đợi khi tôn lão đã đi xa thì thiếu nữ kia ánh mắt lần nữa rơi trên người dực đức, nàng nheo mắt lại hỏi:

“người là tân sinh năm này sao?”

Nghe được mùi thuốc súng cùng một loại ngữ khí bất thiện trong lời của thiếu nữ một đám người xung quanh lúc này hữu ý vô ý lùi về phía sau.

Dực đức thật sự bất đắc dĩ, đại ca hắn đắc tội người hắn lúc này phải gánh, thở dài hắn dùng ngữ khí ôn hòa nhất có thể nói:

“đúng là vậy ta là tân sinh vừa mới nhập học năm nay, nếu như không có việc gì ta trước xin phép đi trước đăng ký lớp học.”

Thấy tên này lại còn tính đánh bài chuồn thiếu nữ vội ngăn lại, nàng lúc này cười thật tươi có điều mọi người đều cảm thấy nụ cười này đặc biệt không có ý tốt:

"chậm đã nào học đệ đi đâu mà vội vàng như vậy không phải học tỷ đã nói là sẽ giúp học đệ sao? đi, chúng ta cùng nhau đi, để học tỷ giúp học đệ đi đăng ký lớp học."

Dực đức mặc dù tâm lý non nớt nhưng cũng nghe ra được trong lời nói của đối phương không có ý tốt nhưng hết cách, hắn cũng chỉ có thể đi theo thiếu nữ kia. hắn có phần buồn bực nói:

“như vậy xin cảm ơn học tỷ quan tâm.”

Tiếp đó hắn đi theo thiếu nữ đi làm thủ tục, có điều trong lúc đi trên đường hắn nhìn thấy đoàn người phía sau thì không khỏi kỳ quái hỏi :

"mấy người bọn họ cũng là tân sinh năm nay sao, bọn hắn cũng là giống ta không có thẻ tân sinh à?"

Thiếu nữ lườm hắn một cái sau đó cạnh khóe nói:

" là bạn học cùng lớp với ta, không phải như ai đó đi cửa sau không bằng thực lực của bản thân thi vào. không có tiền đồ."

Những người khác vì lấy lòng thiếu nữ cùng là liên tục cười lạnh, mỗi người đều nhìn dực đức với ánh mắt tràn ngập sự xem thường.

Dực đức nghe được lời này của thiếu nữ cùng thái độ của những người khác thì lòng tự ái dâng lên,nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt cùng những người khác hắn cũng cười lạnh nói:

" các ngươi những người này không cần tự kỷ như vậy có được không, thực lực ta không bằng các ngươi sao? hừ, tất cả các ngươi cùng xông lên một lượt ta chấp một tay, nói không phải đã kích ngươi chứ loại tu vi cặn bã như các ngươi đập phát chết cả đám."

Nghe hắn nói ra lời này thì một đám người giận dữ không thôi, có người muốn tiến dạy dỗ cho dực đức một bài học thì lại bị thiếu nữ ngăn lại.

Nhìn dực đức nàng hỏi:

“ngươi không cần tự ngạo không qua bao lâu ta liền có thể đánh bại ngươi. hừ, ngươi tên gì?”

Dực đức nghe vậy thì cũng không vừa đáp lại:

“mơ tưởng ngươi dám khiêu chiến ta một lần ta liền đánh ngươi một lần. ta tên dực đức ngươi tên gì?”

Giống như quả bóng sắp nổ thiếu nữ cộc lốc nói:

" hứa minh châu."

Dực đức nghe xong tên này ra vẻ suy ngẫm sau đó nói:

" một cái tên thật đẹp.”

Nghe được dực đức khen mình thì minh châu khẽ hừ nhẹ nói:

“mơ tưởng lấy lòng ta. hừ, tên đáng ghét.”

Dực đức nghe vậy thì đột nhiên lại cười hỏi:

" đúng rồi học tỷ nghe nói gần đây hình như học viện sắp tổ chức cái gì lớn lắm phải không?"

Hứa minh châu nghe hắn gọi mình là học tỷ thì trong lòng không khỏi có chút gì đó khác lạ, thấy tên này cũng không tới nỗi đáng ghét lắm, lúc này nàng nói:

" giao lưu mỗi năm một lần giữa mấy học viện, xem học viện nào môn sinh mạnh nhất.”

Dực đức hứng thú hỏi: " vậy học viện chúng ta xếp thứ mấy?"

Hứa minh châu vẻ mặt tươi cười rất tự hào nói:

"trong tam tông tứ viện chúng ta xếp hạng thứ 3, lần này đại hội ta cũng sẽ tham gia, thành tích năm nay so với năm ngoái nhất định tốt hơn, mà ngươi có tham gia không?"

Dực đức không có trả lời câu hỏi của minh châu mà hỏi tiếp:

“được thưởng nhiều không?”

Minh châu suy nghĩ một chút rồi nói:

" bí tịch cùng tâm pháp cấp bậc nguyên anh, một huy hiệu vinh dự người đứng đầu."

Dực đức có chút thất vọng nói:

“chỉ có chút như vậy thôi sao?”

Hứa minh châu lườm hắn nói:

"cái gì mà chỉ có chút như vậy thôi sao, ngươi không biết đó là vinh dự lớn lao sao, vinh dự sao có thể đong đếm bằng tiền bạc được, mà ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta.”

Dực đức cũng là học theo xuân đức cảm khái nói:

" ừ thì vinh dự là vô giá, nói đúng hơn là không có giá trị gì thì có, được tiếng không được miếng, cố gắng đần cả người được mỗi hai quyển bí tịch cùng tâm pháp nguyên anh, thôi dẹp luôn đi chẳng có tí chất dinh dưỡng, có mời ta cũng chẳng tham gia."

Hứa minh châu hàm răng lại ngứa ,nói chuyện với tên này chỉ biết có tiền thật tức chết người không đền mạng, tên này trên cơ bản chỉ biết có tiền không biết cái gì là vinh quang.

Việc nàng cố gắng mà hắn bảo là không có tí dinh dưỡng, minh châu càng nghĩ càng tức giận, cô nàng thở phì phì đi nhanh về phía trước.

Nhìn thấy minh châu đột nhiên lại nổi giận thì dực đức cảm thấy kỳ quái không thôi, có điều hắn cũng không biết nên làm thế nào lúc này chỉ có thể nhanh chân bước theo hứa minh châu.

Về phần những người ở phía sau nghe được dực đức nói như vậy thì cũng âm thầm ghi hận hắn. bọn hắn thầm nhủ trong lòng nếu như có cơ hội nhất định phải cho tên đeo mặt nạ này một bài học, dám công nhiên vuốt râu rồng.

"14/1/20"

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào