Khuynh Quốc Khuynh Thành Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 3: Hiến đấu

- Aaaaa!!!- Hạ Đào bên ngoài này cũng không tốt hơn là mấy, chỉ có điều là thoải mái hơn khi được Thiên Dạ trợ giúp chút ít. Nàng cố gắng chống chọi lại sức mạnh này hết mức có thể. Khuôn mặt từ từ nhăn lại, một cỗ khó chịu đến tột cùng, người nóng hơn lửa đốt, như muốn cháy bỏng lên. Một lần nữa, nàng ép lại, cố gắng kêu không thành tiếng, nhưng thực chất là không còn sức để mà kêu luôn, không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi, người nàng sắp nhão thành sông rồi.....

- Aaaa! Ca ca à! Người đừng đuổi ta nữa! Ta thua rồi!- Hình ảnh một bé gái 9 tuổi tóc nâu sẫm, cột hai chùm thật dễ thương, đôi mắt màu lam tuyệt đẹp hướng về phía chàng trai 12.

- Muội chạy nhanh như vậy! Bộ có họ hàng với thỏ hay cắt vậy?- Chàng trai thở hồng hộc vừa cười khổ vừa nói, lại nhào vào cô bé, ra sức chọc lét.- Ta phạt này, ta cù này! Tốt nhất là cười chết đi!

- Haaaaahahahahaha! THÔI MÀ!!! Hahhahahahahaha!KO THỂ CƯỜI CHẾT ĐƯỢC ĐÂU!!!!Nhưng mà hâhhahhahaah!

Tiếng cười giòn giã vang khắp khu vườn...Nàng vừa thấy ảo mộng? Một giọt nước mắt bỗng rơi xuống, Sở ca ca à? Người còn nhớ không chứ.....

Nàng lại rơi vào ảo mộng, trước mắt là chàng trai vẫn 12, cô bé 9 tuổi. Anh ngồi trên xe 7 chỗ, hướng đôi mắt vương đầy lệ kia nhìn về cô đang chạy theo, cô hò hét:

- Anh nhớ đó! Lớn lên phải quay lại! Phải quay lại!

Anh nhìn cô bằng đôi mắt kiên định:

- Đừng lo! Lớn lên anh sẽ quay lại! Sẽ quay lại cưới em! Em phải chờ anh!

Cô bé đó là nàng, chàng trai đó là Sở ca. Lời thề năm xưa nàng vẫn nhớ, nhưng có một người lại tàn nhẫn quên đi....