Kị Sĩ Thứ Chín

Chương 61: Chương 61: Cô bé đi ra từ trong con mắt.

Trong dị tượng của trời đất, kiếm của Vitas không thể chém xuống. Không phải hắn không muốn, mà là trong hốc mắt trống rỗng của Geriferry lại xuất hiện một con mắt, một con mắt khiến linh hồn hắn phải thở dài vì không nỡ khinh nhờn con mắt này.

Trong âm thanh trang nghiêm như tiếng hát thơ đầu tiên, con mắt này chậm rãi bay ra khỏi hốc mắt Geriferry, lơ lửng giữa Geriferry và Vitas. Sau đó nó nhanh chóng căng phồng, đến tận lúc có chiều cao bằng người Vitas mới chấm dứt.

Đây là một con mắt thế nào? Nó đẹp đến mức khiến mọi người quên hết mọi thứ, chỉ để ý đến sự tồn tại của nó. Nó yêu dị có thể khiến mọi người phát cuồng, cam chịu bị nó sai khiến.

Đây là một con mắt có đáy mắt màu xanh, con ngươi màu đỏ, đáy mắt màu xanh da trời linh động giống như nước gợn, tỏa ra hơi thở thánh khiết và từ ái. Vô số tia sáng thần thánh nhẹ nhàng di động quanh con mắt khiến Vitas có cảm giác khao khát muốn quỳ rạp xuống đất sụp lạy.

Chính giữa con ngươi màu đỏ là một đồng tử màu tím đậm, đẹp đẽ hút hồn người khác. Đột nhiên Vitas cảm thấy linh hồn đã hiến cho thần chí cao lại trở về trong thân thể và ngay lập tức lại rơi vào trong đồng tử màu tím đậm, dường như tất cả tâm sự của mình đều bị nó hiểu rõ hoàn toàn. Hắn muốn quỳ xuống, hắn nhớ hôn lên mỗi một tấc đất xung quanh con mắt này.

Cảnh tượng trước mắt Vitas biến đổi, con mắt phía trước hắn đột nhiên hóa thành một thế giới sâu thẳm rộng rãi, ba cánh cửa thẳng hàng xuất hiện trong thế giới này, từ gần tới xa lần lượt là màu xanh lam, màu đỏ máu và màu tím đậm.

Trong tiếng hát thơ thứ hai, toàn bộ dị tượng trên không trung biến mất, nhưng thế giới trước mắt hắn lại không biến mất. Ba cánh cửa trong thời gian này đồng thời mở ra, một quầng sáng ẩn hiện phía xa xa. Nó bắt đầu đi qua cánh cửa màu tím đậm về phía Vitas, khi nó đi đến cánh cửa màu đỏ thì bóng dáng đã trở nên rất rõ ràng, rõ ràng khiến hơi thở của Vitas bắt đầu trở nên dồn dập.

Đây là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, mái tóc đen rất hiếm thấy khẽ đung đưa cùng bước chân nàng. Khuôn mặt trắng như trứng gà bóc lộ ra vẻ lạnh lùng sắc sảo. Dưới vầng trán bóng loáng như gương là hai hàng lông mày mỏng manh hơi nhướng lên phản nghịch. Dưới hàng lông mi dài và cong là đôi mắt trong suốt như sương mai, đáy mắt màu bạc, đồng tử đen sẫm sâu thẳm toát ra vẻ lộng lẫy mê người. Dưới sống mũi cao là một đôi môi mịn màng như cánh hoa hồng. Khóe miệng nàng hơi giương lên để lộ hai má lúm đồng tiền dường như chứa đầy hồn nhiên và tò mò.

Đây là một thiếu nữ tuyệt đẹp, bên dưới cái cổ thon dài của nàng là làn da trắng như tuyết lộng lẫy như thạch anh, trước ngực nàng...

Ơ, đây cũng là nguyên nhân khiến Vitas hô hấp dồn dập, bởi vì toàn thân thiếu nữ này lại không hề có một mảnh vải. Cho nên, là một người đàn ông, ánh mắt hắn lập tức dừng hình tại khu vực giữa bụng dưới phẳng lì và hai bắp đùi trắng nõn mịn màng, mặt hắn đã đỏ rực, là vì hắn xấu hổ sao?

Chuyện may mắn nhất trong đời chính là gặp một thiếu nữ tuyệt sắc trong núi sâu rừng rậm. Chuyện may mắn hơn chuyện may mắn nhất đó chính là thiếu nữ tuyệt sắc ngươi gặp phải này lại không mặc quần áo. Cho nên Vitas xúc động, xúc động đến mức không thể kiềm chế.

Hắn bước tới một bước, tay hắn đã vội vã chộp tới trước ngực thiếu nữ. Hai quả núi ở đó nhỏ nhắn chỉ vừa một nắm. Một nét tinh nghịch lóe lên trong đôi mắt đen trắng rõ ràng của thiếu nữ, nàng mở miệng, nói ra bốn chữ:

"Pháp lệnh: Kinh sợ!"

Một quầng sáng màu xám từ trước mặt thiếu nữ chiếu về phía trước thành hình quạt. Trong không gian ánh sáng màu xám, bất luận là người, hoa cỏ hay là cây cối đều lập tức cứng đờ bất động.

Vitas vẫn giữ nguyên tư thế trước khi thú tính đại phát: Cổ họng hắn lồi lên, hung khí dưới hông hắn chống mảnh da thú quấn quanh hông thành một cái lều vải... Nhưng hành động của hắn cũng chỉ có thể dừng lại ở đó.

Trong nháy mắt thiếu nữ bước ra khỏi con mắt, con mắt lập tức thu nhỏ về kích cỡ bình thường rồi thong thả xoay tròn quanh người nàng, vẽ ra từng vệt sáng màu lam với độ cong tuyệt mỹ.

Cùng lúc đó, đã bắt đầu vùng vẫy bên bờ cái chết, đột nhiên Geriferry hoảng sợ. Hắn đã quá quen với giọng nói này, mỗi một đêm hắn đều có thể nghe thấy giọng nói này, chỉ có một điểm bất đồng là một giọng uy nghiêm còn giọng kia thì u oán. Nhưng bất kể là loại nào thì cảm giác chạm tới tận linh hồn này vẫn không hề thay đổi. Giờ khắc này, hắn đột nhiên phát hiện ngọn lửa vẫn thiêu đốt linh hồn hắn đã biến mất, nhưng điều này lại khiến hắn thất vọng như mất mát thứ gì đó.

Còn chưa kịp truy cứu vì sao đau khổ biến mất mà mình lại không thấy vui vẻ, hắn đã mừng rỡ phát hiện mình đã có sức mạnh để mở con mắt trái duy nhất còn lại. Sau phút chốc, tinh thần hắn đã hoàn toàn bị thiếu nữ trước mặt mê hoặc. Từ góc độ của hắn, vừa vặn có thể nhìn thấy tấm lưng trần bóng loáng và hai mông rất tròn của cô bé, đương nhiên còn có cả con mắt vẫn xoay tròn xung quanh thân thể nàng.

Nhưng trong mắt Geriferry không có con mắt đó, hắn cũng không bất động như tượng gỗ giống như Vitas. Đột nhiên hắn phát hiện sức mạnh của mình đang từ từ hồi phục, cũng là nói hắn đã có thể cử động, còn có tin tức nào tốt hơn điều này sao?

Hắn nhẹ nhàng đứng dậy, rất sợ làm báu vật trước mặt hoảng sợ bỏ chạy. Hắn đưa tay lên, mục tiêu chính là mông thiếu nữ, trong lòng hắn đã tưởng tượng đó sẽ là một cảm giác tuyệt vời cỡ nào...

Đúng lúc này, thiếu nữ đột nhiên quay lại, thản nhiên cười với Geriferry, không những thế, nàng còn cắn cắn môi, nhẹ nhàng nhếch miệng nhìn Vitas, hình như đang nói, "Giao hắn cho ngươi xử lý".

"Chết tiệt, đây là hành động cắn môi của Cado". Lúc này tay Geriferry cũng không thể vỗ tới được nữa. Hắn không thể biết thiếu nữ này từ đâu mà đến, vì sao lại bắt chước thần thái cắn môi của Cado giống như đúc thậm chí hắn còn không để ý đến hình ảnh trước ngực thiếu nữ khi nàng xoay người lại nhìn hắn.

Nhưng bất kể thế nào thì sự khuyến khích của người đẹp vẫn khiến Geriferry tràn ngập một sức mạnh khó hiểu. Trước hết phải giết chết đại địch trước mặt mới là chính sự, Geriferry lập tức ném con mắt phải trong tay mình xuống, vung cả hai tay đánh về phía Vitas. Đương nhiên hắn làm như vậy là có ý đồ, rất có thể hắn sẽ sơ ý một chút chạm vào thân thể thiếu nữ này.

Quả nhiên hắn đã sơ ý, nhưng thật đáng tiếc là lại không chạm vào người nàng được. Thiếu nữ vẫn đứng nguyên không cử động, khi đầu ngón tay Geriferry xuyên qua thân thể nàng biến ảo thành từ sức mạnh linh hồn, khóe mắt nàng rõ ràng xuất hiện một nét xảo quyệt.

Geriferry bị tấn công quá nặng nề, không phải tiếc nuối vì không chạm được vào thân thể nàng, mà là, nét xảo quyệt cuối đuôi mắt của nàng này rõ ràng giống hệt tiểu ác ma Alizée. Lúc này hắn chỉ muốn nói, trời ạ, rốt cục ngươi là ai?

Khi Geriferry lướt qua sát người thiếu nữ, thiếu nữ đưa tay lên, một quầng ánh sáng màu bạc rơi xuống trên đầu Geriferry rồi lập tức lan tràn ra toàn thân hắn, khiến sức mạnh của hắn lập tức tăng lên gấp ba. Nhưng hắn biết rõ sức mạnh này khác sức mạnh giấu ở trong cơ thể hắn, đây là sức mạnh của ma pháp, không những thế đây còn không phải phép thuật trung cấp "Sức mạnh trâu hoang" mà là phép thuật cao cấp "Sức mạnh của rồng".

Geriferry đưa tay đoạt thanh kiếm trong tay Vitas, sau khi hắn vung kiếm chém rơi đầu Vitas, hoa cỏ và cây cối bị pháp lệnh làm kinh sợ lại bắt đầu đung đưa theo gió, thời gian hiệu lực của phép thuật đã được tính toán cực kì chuẩn xác.

Thiếu nữ sau lưng Geriferry đưa tay về phía thi thể Vitas vừa ngã xuống đất, Geriferry không hề phát hiện một cái bóng màu trắng nhạt từ thi thể Vitas bị hút tới tay nàng, sau đó bị nàng dùng mũi hít vào và biến mất.

Quay đầu lại, đối mặt với thiếu nữ tuyệt sắc trần như nhộng, đột nhiên Geriferry không biết nói gì. Bởi vì hắn cũng trần như nhộng, hắn cho rằng lúc này làm gì thì tốt hơn nói gì.

Thiếu nữ đưa tay về phía Geriferry, Geriferry vui vẻ trong lòng, chẳng lẽ nàng muốn chủ động?

Đáp án được công bố rất nhanh, sau phút chốc con mắt bị Geriferry ném xuống đất đã bay tới trên tay thiếu nữ. Nàng nhìn con mắt, khẽ nhíu mày, hình như đang suy xét gì đó, hay là đang nhớ lại gì đó. Trong ánh mắt thất vọng của Geriferry, nàng đi tới chỗ vừa nãy Geriferry bị Vitas đâm ngã rồi đứng lại, trước mặt nàng là một đóa thủy tiên đang nở rộ.

Nàng đưa ngón tay trắng đến mức gần như có màu xanh tới, trên nhụy đóa hoa thủy tiên có một vết máu đỏ tươi. Nàng khẽ móc đầu ngón tay, vết máu bay khỏi đóa hoa tới ngưng tụ thành một giọt máu trên đầu ngón tay nàng.

Nàng nhẹ nhàng xoay người trở lại trước mặt Geriferry, nàng ấn giọt máu trên đầu ngón tay vào vết thương trên ngực phải Geriferry, đồng thời đặt con ngươi cầm trong tay vào trong hốc mắt Geriferry.

Lúc này hắn vẫn không cảm thấy có sự tiếp xúc giữa hai người.

Sau phút chốc, vết thương trên người Geriferry khép lại với tốc độ mắt thường thấy được. Đồng thời, khi cô bé buông tay ra khỏi con mắt Geriferry, thân thể cô bé trở nên mờ nhạt hơn một chút. Geriferry biết, chỉ một nháy mắt này đã hao phí không ít sức mạnh của nàng.

Nhưng con mắt phải của Geriferry lại lăn xuống một lần nữa cùng với hành động nghiêng đầu rất nhẹ nhàng của hắn. Nó rơi xuống lòng bàn tay thiếu nữ, trên mặt nàng lộ ra vẻ đau xót.

Geriferry triệt để không nói được gì. Không phải nói hắn buồn bực vì mình bị mù mất một mắt, mà là vẻ mặt đau xót này giống vẻ mặt của kỵ sĩ kỵ sĩ Alya như đúc.

Sau khi đau xót, hình như thiếu nữ rất tức giận. Nàng vung tay ném con mắt trên tay về phía rừng cây. Một con rắn trên chạc cây vươn lưỡi ra nhanh như chớp, con mắt lập tức biến mất.

Ngón tay thiếu nữ khẽ động. Con mắt đang xoay tròn quanh người nàng đã trở lại trên tay nàng. Không có bất cứ do dự nào, nàng đặt con mắt này vào trong hốc mắt Geriferry và cẩn thận lau sạch vết máu xung quanh vành mắt phải của hắn.

Lần này bất kể Geriferry lắc đầu mạnh thế nào thì con mắt cũng không rơi xuống.

Còn thiếu nữ lại trở lại bên cạnh cây hoa thủy tiên, lặng lẽ chăm chú nhìn nó, nghiêm túc và thâm tình.

Khi mắt phải lại nhìn thấy ánh sáng, thế giới trong mắt Geriferry đã thay đổi. Thế giới hiện ra trong mắt phải hắn biến thành màu vàng tối, nhưng không hề mờ nhạt mà ngược lại còn trở nên rõ ràng hơn. Rõ ràng đến mức hắn có thể nhìn thấy một con kiến trên cây khô cách đó một ngàn mét, rõ ràng đến mức hắn có thể nhìn thấy dấu vết gió thổi trong không khí, rõ ràng đến mức hắn có thể nhìn thấy một hang núi tối đen năm trăm mét phía trước, ở chỗ sâu trong hang núi có hai con chuột đang giao phối.

Rõ ràng đến mức... hắn không cần quay lại đằng sau, tất cả mọi cảnh tượng trong khoảng cách trăm mét phía sau đều hiện lên trong đầu hắn.

Điều này khiến Geriferry cảm thấy, so với con mắt phải của hắn bây giờ, con mắt trái lành lặn lại giống như bị mù.

Điều này làm cho hắn nhớ tới ba thuật ngữ chuyên nghiệp dùng để chỉ các pháp thuật phụ trợ chỉ xuất hiện trong truyền thuyết.

"Tinh tường cao cấp".

"Ánh mắt tối tăm".

Và cuối cùng, còn đáng sợ hơn: "Cảm ứng ba chiều".