Kiếm Khóa Giả

Chương 8: Lo lắng của người cha

Sáng hôm sau

Cánh cửa vào phòng của Hoàng Thiên chầm chậm mở ra, một bóng đen nhỏ nhắn với đôi mắt ranh mãnh đang từ từ vào căn phòng của Hoàng Thiên, tiến tới gần hắn, khoảng cách chỉ còn 2 bước chân thì bất chợt nhảy lên như một chú thỏ, đè xuống hai tay ôm hắn.

“ Aydaaaaaaaaaa, cái gì vậy” Hoàng Thiên hoảng hốt tỉnh lại, đầu lắc qua lắc lại xem xung quanh sau đó nhìn thấy một cái đầu nhỏ nhắn đang ôm sát người hắn.

“ Trời sáng rồi, ca ca dậy đi chơi với Thường Thường đi “ Hoàng Thường ôm hắn ngẩng đầu nhìn hắn cười nói

Thì ra là Hoàng Thường sáng sớm vào phòng đánh thức hắn dậy để rủ hắn ra ngoài chơi, Hoàng Thiên rầu rĩ định từ chối em nó rồi cắm đầu ngủ tiếp nhưng hắn bắt gặp cặp mắt to long lanh háo hức nhìn hắn làm hắn không nỡ nói bèn thở dài.

“ AAAAA ~ mới sáng sớm đã có một con heo tham chơi đòi ta dẫn ra ngoài rồi….” Hoàng Thiên đùa nói

“A, Ca ca đáng ghét, muội muội không phải là con heo, không phải, không phải “ Hoàng Thường bực bội quơ tay quơ chân trên người hắn

“ haha, Được rồi, Thường Thường không phải là con heo, để ta đánh răng, rửa mặt rồi đi “

…..

Hoàng Thiên rửa mặt, sạch sẽ liền nắm tay muội muội của hắn xuống nhà.

“ Con với ca ca ra ngoài chơi nha “ Hoàng Thường miệng nhỏ nhắn nói

“ Ừm, các con đi cẩn thận “ Tiêu Nữ nói

Vừa định mở cửa ra ngoài thì cánh cửa đã tự mở ra, Hoàng Viêm đi vào nhà thấy các con trước cửa.

“ Con với muội muội đi chơi nha cha “ Hoàng Thiên bị Hoàng Thường nắm tay lôi ra khỏi cửa nói

“ Nhớ đừng đi quá xa đồng cỏ nhé “ Hoàng Viêm mở miệng nói.

Nhìn hắn hai đứa con vui vẻ chạy ra ngoài, Hoàng Viêm đóng cửa lại, rồi trên ghế phiền muộn suy nghĩ.

“ Có chuyện gì thế anh “ Tiêu nữ thấy như vậy liền hỏi

“ Haaaaaa, Anh mới đi vào Trấn La Thành, âm thầm tìm kiếm những người trong tộc chạy thoát được, số lượng chưa đến 100 người, đã vậy đa số còn đang sống chui sống nhủi để tránh sự truy bắt của tụi Tạ, Lục gia, thực lực cao nhất chỉ mới đến Luyện Tạng cảnh Trung Giai thôi, thật sự thì chẳng có dậy lên được sóng gió gì “ Hoàng Viêm ảo não nói

“ Hay là chúng ta kêu mọi người chạy đến, ở đây nguyên khí dồi dào, động vật, thực vật màu mỡ, sẽ giúp ích cho mọi người rất nhiều “ Tiêu nữ nói

Nhờ vào việc sinh hạ Hoàng Thiên và Hoàng Thường nên nguyên khí xung quanh đồng cỏ hội tụ rất nhiều, rất dồi dào, nhờ vậy mà động thực vật nơi đây sinh sản sinh trưởng rất nhanh chóng, cả nhà 4 người không lo việc bị đói mà kì lạ một điểm là, dù động vật kéo đến rất nhiều nhưng không hề có dấu hiệu của một con Yêu thú nào ve vãn quanh đây, ít nhất ở ngoài đồng cỏ hai trăm dặm mới thấy, cái này Hoàng Viêm và Tiêu nữ nghe người ta nói trong truyền thuyết là khí vận trời ban

“ Ta biết nhưng bây giờ Tạ và Lục gia đến hiện tại vẫn chưa ngừng kêu người truy bắt chúng ta, lúc nãy ta vào thành đã có rất nhiều người nhòm ngó, phải cẩn thận lắm ta mới có thể đi về đây mà không bị tụi kia theo đuôi đấy, có lẽ ta không nên vào thành một thời gian “

“ Cũng may, nhờ hai đứa Hoàng Thiên và Hoàng Thường mà nguyên khí nơi đây mới dồi dào hơn rất nhiều so với Trấn La Thành nên cảnh giới của ta với hai thằng Tạ Giải và Lục Thương cũng không xê xích nhiều lắm “ Hoàng Viêm nói

“ Vậy hiện giờ chúng ta nên làm gì “ Tiêu nữ hỏi

“ Hoàng Viêm suy nghĩ hồi lâu thở dài nói:” Đợi chúng nó lớn lên rồi tính tiếp “

……….

Ở ngoài vực khu vực đồng cỏ ngoài mười dặm, Hoàng Thường đi bộ một hồi liền sắc mặt buồn bã rũ xuống.

“ Chuyện gì làm muội muội của ta buồn bã vậy “ Hoàng Thiên vậy liền hỏi

“ Ta với ca ca suốt ngày chỉ có đi đi lại lại trong rừng, cây cỏ nhìn cũng đến phát chán luôn…… tại sao chúng ta không thể đến Trấn La Thành chơi vậy “ Hoàng Thường ủ rủ nói

“ Thường muội ngoan, hiện giờ chúng ta không thể quay lại Trấn La Thành được, nếu ta vs muội đến đó sẽ làm cho cha mẹ lo lắng lắm đấy, ca ca hứa với Thường muội, đợi ta tròn 15 tuổi, nhất định sẽ dẫn muội về lại Trấn La Thành “ Hoàng Thiên an ủi nói

“ Thời gian lâu quá, ta không chịu……..” Hoàng Thường ngồi xuống, ôm đầu gối, nước mắt dần dần trào ra, thiên địa xung quanh vì vậy mà ảm đạm đi vài phần.

Nhìn thấy Thường muội khóc, lòng hắn đau như cắt, Hắn tự trách bản thân quá yếu đuối hiện tại chẳng làm được gì, đang suy nghĩ cách dỗ dành muội muội thì trong đầu hắn liền lóe ra một ý tưởng, hắn ngồi xuống nhìn khuôn mặt Hoàng Thường mỉm cười

“ Vậy Thường muội muốn đi chỗ khác chơi không? “

“ A! Ca ca dẫn ta đi Trấn La Thành chơi hả “ bất ngờ Hoàng Thường thay đổi sắc mặt, miệng cười nhỏ nhắn, mừng rỡ nhìn Hoàng Thiên

Lúc này khuôn mặt mỉm cười của hắn liền co giật vài cái, nha đầu này, thực sự là nãy giờ vờ buồn bã để muốn đi chơi Trấn La Thành à, Hắn nhìn khuôn mặt cún con của Thường muội, không nỡ giận liền cười nói

“ Ta không có đi Trấn La Thành nhưng ta sẽ dẫn muội đi chơi chỗ khác vui hơn gấp trăm lần là chỗ đó, muội có chịu không? “

“ Đi, Đi, Ca ca ơi ta muốn đi, mau dẫn ta đi đi “ Hoàng Thường vui vẻ nhảy cẩng lên, miệng thơm má Hoàng Thiên mấy chục cái

“ Được, Thường muội tránh xa một bên nào “ Hoàng Thiên được hôn liền tinh thần phấn chấn người đứng dậy nói

Kế đó hắn liền ý niệm kêu gọi Thanh kiếm Khóa trong tay, Thanh kiếm xuất hiện trên tay hắn đưa ra giữa khoảng lối đi khu rừng.

“ Đến Thế Giới Địa Cầu “ Hoàng Thiên nói

Ánh sáng từ đỉnh đầu thanh kiếm bắn ra tạo thành vòng tròn lớn sau đó thanh kiếm biến mất. Hoàng Thường nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền mở to mắt tò mò, không biết ca ca làm cách nào như vậy, sau một lúc liền đi đến chỗ Ca ca

“ Ca ca vừa làm gì vậy, vòng tròn ánh sáng này từ đâu xuất hiện?” Hoàng Thương tò mò hỏi

Hoàng Thiên chỉ nở nụ cười thần bí vỗ vỗ vai Hoàng Thương nói

“ Không có gì đặc biệt đâu, chỉ là ta muốn dẫn muội muội đi đến chỗ vui vẻ thôi, cánh cổng mở rồi đấy, muội vào trước đi “

“ Thật sự sẽ không có sao chứ “ Hoàng Thương lo lắng nói

“ Tin tưởng ca ca “ Hoàng Thiên nói

Hắn không muốn vào trước bởi vì hắn sợ một khi hắn vào rồi cánh cổng sẽ biến mất,như vậy hắn phải mất một lúc mới quay về được.

Vừa nghe được lời nói của ca ca mình, Hoàng Thường như một chú mèo con cảnh giác, nhẹ nhàng từng bước đi đến, chạm vào cái vòng, cái vòng lúc này như có lực hút, hút Hoàng Thường vào rồi biến mất.

Khi Hoàng Thường vừa mới bị hút vào trong vòng tròn ánh sáng ấy, Hoàng Thiên trong người đột ngột giống như bị hao hết thể lực, không chuẩn bị mà quỵ gối xuống đất, thở hổn hển.

“ Chuyện gì vừa xảy ra, ta cảm thấy cả người bị một thứ gì đó hút thể lực, năng lực ta ra vậy “ Hoàng Thiên nói

“ Không lẽ là ta đi ra vào giữa hai thế giới thì được nhưng để cho người khác vào thì phải tiêu hao năng lượng, thể lực sao?” Hoàng Thiên có chút bừng tỉnh đại ngộ

“ Không có thời gian, Hoàng Thường đang đợi ta ở bên kia, không nên làm muội lo lắng “ Hoàng Thiên dùng hết sức lực, đôi chân run rẩy đi đến vòng tròn, đi vào trong đó

Ở Thế Giới Trái đất,trong một con hẻm hẻo lánh ở Nguyễn Trị Phú, có một vòng tròn xuất hiện, một bé gái đi ra khỏi vòng ấy, kinh ngạc nhìn cảnh vật xung quanh, ở đây không giống như đồng cỏ cô sống, dưới nền không phải đất mềm mà là một thứ gì đó cứng, vũng chắc, khi đặt chân lên đó cảm giác như đang đi trên mặt phẳng vậy, không có lún xuống như đất, ngôi nhà xung quanh thì được đắp bằng vật liệu không phải là gỗ nhưng mà rất rắn chắc. Hoàng Thường tò mò nhìn mọi thứ, nơi đây thực sự quá mới mẻ khiến cho một cô gái 3 tuổi như cô cảm thấy rất hứng thú.

“ Hít vào “

“ Khụ khụ, không khí nơi đây thật khó chịu, hít thở có chút khó khăn “ Hoàng Thường hít thở không thông

“ Với lại ta cảm thấy nguyên khí nơi đấy rất ít, ít đến đáng thương “ Hoàng Thường cảm nhận nguyên khí trong hư không liền nói

“ Muội thấy ở đây thế nào? “ Giọng nói ểu oải phát ra từ trong vòng tròn ánh sáng ấy

Hắn với đôi chân run rẩy đi từng bước ra khỏi vòng tròn, vòng tròn biến mất, Hoàng Thường nhìn thấy ca ca như vậy liền hỏi

“ Ca ca làm sao vậy?”

“ À chỉ là hơi mệt tí thôi, sao, muội muội thấy nơi đây thế nào? “ Hoàng Thiên nói

“ Mọi thứ nơi đây thực sự quá khác, giống như một thế giới khác vậy nhưng mà nguyên khí ít đến tí tẹo, ca ca dẫn ta đến đây làm gì, ở đây thì có gì vui? “ Hoàng Thường hỏi

“Thì đúng là thế giới khác mà” Hoàng Thiên nói trong lòng

“ Đợi một chút muội sẽ biết “

Hắn nói xong liền dắt muội muội ra khỏi con hẻm, ra khỏi con hẻm là một đường phố lớn, xe cộ qua lại tấp nập. Nhìn thấy những con ngựa sắt và hộp sắt chạy qua lại, Hoàng Thường hứng thứ,chỉ chỉ vào mấy cái xe cộ đó tò mò hỏi Hoàng Thiên đấy là cái gì, hắn gãi đầu cũng không tiện giải thích vì hăn nghĩ, giải thích cho một đứa bé 3 tuổi về những thứ này thế nào thì em nó cũng không hiểu, thế nên hắn liền nói với Hoàng Thường đợi lớn hơn một tí sẽ nói cho em ấy biết sau đó liền ngoắc xe Taxi.

Tiền của hắn ở thế giới này là vì lúc trước ở phòng cũ của hắn, hắn có để tiền riêng giấu ở chỗ bí mật, hắn lấy ra cũng được khoảng vài chục triệu nên giấu vào túi để bữa nào có về thế giới thì lấy ra xài. Ai ngờ hắn lại về đây nhanh thật.

Các Xe Taxi thấy đôi tay nhỏ của Hoàng Thiên vẩy nhưng không chạy đến chỗ hắn, bởi vì hắn bề ngoài chỉ là một đứa con nít ba tuổi thôi, chẳng ai dám để cho mấy đứa ở trong xe cả. Một lúc sau, hắn phát hiện ra được vấn đề liền bất đắc dĩ cười cười, sau đó nhìn xung quanh thấy một cửa hàng bán xe đạp hắn liền vào mua một chiếc, Chủ quán nhìn thấy hắn liền ngạc nhiên gãi đầu, nhìn xung quanh, xem có thấy cha mẹ hăn đâu, nghi ngờ bán chiếc xe đạp nhỏ cho hắn với giá năm trăm ngàn.

Hoàng Thiên thấy giá có tăng vài lần sau khi hắn chết nhưng thôi kệ ngồi lên xe kêu Hoàng Thường ngồi đằng sau, Hoàng Thường nhìn con ngựa sắt nhỏ này một lúc sau đó tò mò ngồi lên.

“ Ôm chặt anh nhé “ Hoàng Thiên nói, Sau đó tu vi Luyện nhục tam cảnh bộc phát, đẩy bàn đạp

“ VÈO “

Ông chủ kinh ngạc không dám tưởng tượng được cảnh tượng trước mặt, đứa bé đạp xe chạy rất nhanh,nhanh hơn một người lớn đạp xe chạy trên đường nữa, dụi dụi mắt vài cái để hắn xác định thì đứa bé từ lâu đã biến mất rồi,nếu hắn không cảm nhận tiền trên tay thì đã nghĩ mình bị ảo tưởng luôn rồi chứ