Kinh Thiên

Chương 64: Đấu Giá Tẩy Tủy Đan

“Xin mời vật phẩm đấu giá thứ hai”.

Nữ đấu gia sư Bích Liên lên tiếng giới thiệu và ra hiệu cho người phía trong.

Từ trong cánh gà phía sau một thị nữ mang ra một chiếc hộp gỗ được chế tác tương đối tinh xảo, đặt lên trên kệ đấu giá.

Phía trong chiếc hộp là vật phẩm gì chưa ai biết.

Tiến lại gần chiếc hộp trên giá, nữ đấu giá sư Bích Liên thực hiện thao tác mở chiếc hộp ra để mọi người có thể nhận biết vật phẩm đấu giá bên trong, đồng thời lên tiếng nói:

“Vật phẩm thứ hai trong buổi đấu giá ngày hôm nay.

Xin giới thiệu tới tất cả các vị khách quý trong hội trường này ‘Tinh quang kiếm’.

Đây là một cây kiếm được làm từ một loại kim loại có tính hàn, lưỡi kiếm rất sắc bén.

Không chỉ là một cây kiếm thông thường, mà hình thức của nó cũng được luyện khí sư rất chú trọng.

Chuôi kiếm được chế tác rất tinh xảo, vành kiếm có hình như đóa hoa sen bảo vệ hộ khẩu của người sử dụng.

Và tất nhiên thanh kiếm này đạt đến cấp độ là cấp hai thượng phẩm”.

Để cho toàn trường nắm bắt được thông tin của vật phẩm thứ hai.

Chờ một lát, đấu giá sư Bích Liên mới đưa ra giá và quy tắc đấu giá.

“Giá khởi điểm của ‘Tinh Quang kiếm’ là một nghìn ba trăm linh ngọc hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm mươi linh ngọc hạ phẩm.

Xin mời quý vị khách quý đưa ra giá cho thanh kiếm này”.

Đấu giá sư Bích Liên lên tiếng chào mời tu luyện giả trong toàn trường.

“Một nghìn năm trăm linh ngọc hạ phẩm”.

Người đưa ra giá đầu tiên lại tăng liền hai trăm linh ngọc hạ phẩm.

“Đã có vị khách quý ra giá đầu tiên cho ‘Tinh Quang kiếm’, với giá một nghìn năm trăm linh ngọc hạ phẩm.

Thanh kiếm xin đẹp này chỉ có giá như vậy thôi sao? Xin mời các vị khách quý khác, có vị khách nào đưa ra giá cao hơn?”.

Nữ đấu giá sư bắt đầu kích động hội trường.

“Một nghìn sáu trăm linh ngọc hạ phẩm” Lại một mức giá cao hơn được đưa ra.

“Một nghìn sáu trăm năm mươi linh ngọc hạ phẩm”.

Một tu luyện giả khác đưa ra mức giá tăng thêm năm mươi linh ngọc hạ phẩm.

…..

Cuối cùng thanh ‘Tinh Quang kiếm’ được một công tử của gia tộc cũng tương đối lớn từ thành trì khác đến tham gia thịnh hội ‘tàn môn’ mua được với mức giá hai nghìn hai trăm linh ngọc hạ phẩm.

Nữ đấu giá sư đang điều hành cuộc đấu giá của mình rất tốt, lần lượt các vật phẩm đấu giá được đưa lên.

Mỗi lần vật phẩm được đưa lên đều được đấu giá sư giới thiệu chi tiết về nguồn gốc sản phẩm, tính năng, ứng dụng… và kích động những tu luyện giả tham gia cuộc đấu giá sôi động.

Vật phẩm thứ ba là một thanh đao cấp hai thượng phẩm, được bán ra với giá hai nghìn năm trăm linh ngọc hạ phẩm.

Vật phẩm thứ ba lại là một tấm khiên cấp hai tuyệt phẩm được một công tử đến từ kinh đô mua với giá ba nghìn tám trăm linh ngọc hạ phẩm…

Buổi đấu giá diễn ra hết sức sôi động, các vật phẩm đấu giá các loại liên tiếp được đưa ra.

Đa phần những vật phẩm đó được các vị công tử từ các thành trì khác trong Cửu Long quốc mua được.

Bởi họ không được phép đấu giá danh ngạch thanh gia sự kiện ‘tàn môn’, nên họ không ngần ngại vung tiền ra mua các vật phẩm khác phục vụ cho quá trình thám hiểm của họ.

Còn các gia tộc và các tu luyện giả trong thành Vân Long chủ yếu tham gia sự kiện này để đấu giá danh ngạch thám hiểm ‘tàn môn’, nên họ để dành lại tiền của họ cho lần đấu giá danh ngạch.

Kinh Thiên cũng vậy, mục đích của anh đến đây là vì danh ngạch thám hiểm ‘tàn môn’, nên anh cũng không tham gia đấu giá các loại vật phẩm khác.

Sau một lúc đấu giá các loại vũ khí, áo giáp… lúc này đấu giá sư Bích Liên cất tiếng nói:

“Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một loại đan dược hết sức đặc biệt.

Đây là một loại đan dược dường như đã thất truyền.

Có rất nhiều các vị đan đạo đại sư, đan đạo tông sư cố gắng phục chế đan phương của nó mà chưa được.

Nhưng giờ đây nó đã xuất hiện trở lại.

Loại đan dược này sẽ đem đến những lợi ích rất to lớn đối với tu luyện giả, đặc biệt nó có thể thay đổi số phận của tu luyện giả”.

Ngừng một chút để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trên hội trường, đấu giá sư Bích Liên tiếp tục giới thiệu về loại đan dược này.

“Xin giới thiệu tới tất cả các vị khách quý trên đây là ba viên Tẩy Tủy Đan đan dược cấp một trung phẩm.

Tuy rằng nó chỉ là đan dược cấp một trung phẩm nhưng công dụng của nó thì hết sức kỳ diệu.

Loại đan dược này có thể tẩy gân phạt tủy nâng cao tiềm năng tu luyện của tu luyện giả.

Quý vị đã biết, mỗi tu luyện giả đều có tư chất tu luyện khác nhau.

Tư chất của tu luyện giả ngay từ khi sinh ra cho đến cuối đời thì gần như không đổi.

Để tác động vào tư chất tu luyện của tu luyện giả thì đều là thiên tài địa bảo vô cùng quý hiếm.

Do vậy mà cổ nhân mới sáng tạo ra loại đan dược này để hỗ trợ cho tu luyện giả nâng cao tiềm năng tu luyện của mình.

Điều đặc biệt là luyện giả tuổi càng trẻ và tu vi thấp thì việc nâng cao tiềm năng tu luyện càng dễ dàng hơn.

Thêm vào đó nâng cao tiềm năng khi tu vi mới bắt đầu sẽ tốt hơn là nâng cao tiềm năng khi tu vi của tu luyện giả đã ở cấp độ cao, không gian phát triển càng mở rộng, nền móng càng vững chắc.

Đó cũng là lý do mà Tẩy Tủy Đan chỉ là đan dược cấp một”.

Đấu giá sư Bích Liên giới thiệu về Tẩy Tủy Đan.

“Đó là đan dược thất truyền, thì liệu có đảm bảo tin tưởng”.

Một âm thanh có chút hoài nghi lên tiếng hỏi.

Người này là một vị công tử của một gia tộc lớn trong Cửu Long quốc, hắn ta đến tham dự đấu giá hội này mục đích cũng là viên Tẩy Tủy Đan này.

“Công tử hoàn toàn yên tâm.

Vì uy tín của Vạn Thương Bảo Các không bao giờ đưa ra sản phẩm mà không được kiểm tra, kiểm chứng rõ ràng.

Loại đan dược này đã được Phiên Tông sư, một vị đan đạo tông sư của Vạn Thương Bảo Các đích thân kiểm chứng.

Vạn Thương Bảo Các đảm bảo với công tử về chất lượng của loại đan dược này”.

Nữ đấu giá sư Bích Liên khẳng định chất lượng của loại đan dược này không chỉ với vị công tử kia, mà khẳng định điều này với toàn bộ tu luyện giả trong hội trường đấu giá hội này.

“Đây chỉ là đan dược cấp một trung phẩm, liệu mức độ hiệu quả của nó như nào.

Xin mời tiểu thư giải thích thêm không?” Một tiếng nói khác từ một vị công tử trẻ tuổi của gia tộc nào đó lên tiếng hỏi thêm.

“Tuy chỉ là đan dược cấp một trung phẩm, nhưng có thể nâng cao một hoặc hai tiểu phẩm trong tư chất tu luyện của tu luyện giả.

Nếu tu luyện giả đó hiện đang ở Nhân vương cảnh, còn nếu tu vi cao hơn thì mức độ hiệu quả sẽ giảm đi đôi chút.

Cụ thể nếu tu luyện giả hiện đang ở Nhân vương cảnh, tiềm năng tu luyện là địa cấp ngũ phẩm.

Nếu phục dùng viên đan dược này có thể sẽ tăng lên thành địa cấp thất phẩm.

Trong trường hợp nếu tiềm năng hiện đang là địa cấp thập phẩm, nếu có thể tiến lên thiên cấp thì sẽ như thế nào? Công tử nghĩ xem nó có thay đổi số phận của tu luyện giả không?” Nữ đấu giá sư nhân cơ hội giải thích kích động luôn toàn bộ tu luyện giả có mặt trong hội trường nói.

Thật vậy tuy rằng chỉ tăng lên một hai tiểu phẩm cũng làm thay đổi nhân sinh quan của tu luyện giả rất nhiều.

Đặc biệt nếu tu luyện giả đang mấp mé ở ranh giới của các đại cấp bậc thì mức độ thay đổi cực kỳ lớn.

Bởi vì nếu chỉ là địa cấp thập phẩm thì vẫn là địa cấp, thiên cấp nhất phẩm thì cũng là thiên cấp.

Mà tiềm năng thiên cấp và địa cấp là hai khái niệm khác nhau như giữa trời với đất.

Không phải ngẫu nhiên mà mức độ phân cấp về tiềm năng tu luyện giả lại được phân cấp như vậy.

Thêm vào đó tuy rằng chỉ là một ranh giới nhỏ, nhưng dường như nó là một lạch trời mà rất khó có thể vượt qua.

Hơn nữa tiềm năng tu luyện là cố định và gần như không thể thay đổi được, đôi khi chỉ vì ranh giới mong manh này mà số phận nhân sinh quan của tu luyện giả thay đổi theo hai hướng hoàn toàn khác nhau.

Đây là cơ hội để thay đổi số phận của tu luyện giả, đặc biệt là những tu luyện giả có tiềm năng tu luyện đang ở cái ranh giới này.

“Giá khởi điểm của nó thế nào? Có uy tín của Vạn Thương Bảo Các đảm bảo rồi, không cần phải nói nhiều nữa”.

Một giọng nói có vẻ hơi nóng nảy vì chờ đợi cất lên.

“Hi hi hi, xin các vị khách quý hết sức bình tĩnh một chút.

Đấu giá Tẩy Tủy đan sẽ diễn ra ngay bây giờ thôi.

Trên đây có ba viên Tẩy Tủy Đan đan dược cấp một trung cấp sẽ được đấu giá làm ba lần, mỗi lần đấu giá một viên”.

Đấu giá sư Bích Liên lên tiếng nói.

“Không để quý vị phải chờ đợi lâu, đấu giá Tẩy Tủy Đan bắt đầu.

Viên Tẩy Tủy Đan thứ nhất, giá khởi điểm năm nghìn linh ngọc hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới ba trăm linh ngọc hạ phẩm”.

Nữ đấu giá sư Bích Liên lên tiếng nói.

Mặc dù công dụng của nó rất lớn nhưng nó vẫn chỉ là đan dược cấp một.

Hơn nữa ở khu vực hẻo lánh này thì mức độ giàu có của tu luyện giả cũng có chút hạn chế.

Thêm vào đó Vạn Thương Bảo Các cũng chẳng muốn đem nó về Bắc Vực để bán nên đấu giá luôn tại thành Vân Long này.

Dù sao Vạn Thương Bảo Các cũng là một tổ chức kinh doanh, nên họ quan tâm đến lợi nhuận và thương vụ làm ăn hơn.

Chỉ cần số tiền bỏ ra mua ít hơn số tiền bán ra là một thương vụ có lời rồi.

Hơn nữa họ cũng đã biết chủ nhân của loại đan dược này là ai.

Khi biết Tẩy Tủy Đan bán được giá cao thì tương lai sẽ lại còn có Tẩy Tủy Đan khác, thậm chí là phẩm cấp còn cao hơn mấy viên đan dược hiện tại.

Lúc đó nếu chủ nhân của Tẩy Tủy Đan muốn đấu giá thì cũng rất khó thoát khỏi tay của họ.

Kinh Thiên ngồi trong phòng khách quý nghe toàn bộ những lời giới thiệu của nữ đấu giá sư và những câu hỏi của những tu luyện giả khác.

Kinh Thiên có thể cảm thấy rằng Tẩy Tủy Đan mà anh đem bán đi có vẻ như rất có giá trị.

Không biết nếu đem bán nốt viên Tẩy Tủy Đan thượng phẩm mà anh để dành cho Tiểu Bạch đi thì giá cả sẽ ra sao nhỉ.

Đang miên man suy nghĩ xem giá cả cuối cùng của Tẩy Tủy Đan trung phẩm của anh sẽ được mua với giá bao nhiêu thì cuộc đấu giá đã bắt đầu.

“Sáu nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Hoàng Thế Thanh cất tiếng trả giá đầu tiên.

Hắn rất muốn có viên đan dược này bởi nếu lấy được nó thì tiềm chất tu luyện của hắn cũng sẽ có cải tiến rõ rệt, và cơ hội phát triển của hắn cũng sẽ mở ra đáng kể.

Mục tiêu của hắn tham gia sự kiện đấu giá này cũng là viên đan dược này.

Bởi gia tộc của hắn đã có đủ danh ngạch, theo quy định của thành Vân Long thì sẽ không được tham gia đấu giá số lượng danh ngạch còn lại.

“Tên hống hách này cũng tham gia đấu giá Tẩy Tủy Đan sao”.

Kinh Thiên nghe tiếng liền nhận ra giọng của Hoàng Thế Thanh cất tiếng nói.

“Tám ngàn linh ngọc hạ phẩm”.

Một âm thanh khác phát ra từ phòng khách quý tầng hai, đây cùng là phòng khách quý dành cho khách hàng có thẻ bài màu bạc.

Giọng trả giá cũng là của một thanh niên khá trẻ tuổi đến từ thành trì khác trong Cửu Long quốc.

“Mười nghìn (một vạn) linh ngọc hạ phẩm”.

Một giọng nữ vang lên từ một căn phòng khách quý khác trên tầng hai.

Các âm thanh trả giá liên tiếp vang lên, trong khi nữ đấu giá sư Bích Liên còn chưa kịp kích động các vị tiểu thư công tử của các gia tộc tham gia đấu giá lần này.

Kinh Thiên nghe tiếng trả giá của Tẩy Tủy Đan mà há hốc hết cả miệng, lúc trước anh chỉ bán cho Vạn Thương Bảo Các có năm nghìn hạ phẩm linh ngọc một viên Tẩy Tủy Đan cấp một trung cấp.

Vậy mà bây giờ chỉ cần qua ba lượt trả giá đã lên gấp đôi con số đó.

“Tiếc thật, biết giá cả sẽ tăng cao và tăng nhanh thế này thì đã để đấu giá rồi.

Lần sau rút kinh nghiệm”.

Kinh Thiên tiếc nuối lầm bầm.

“Đã có vị khách quý trả giá lên đến mười nghìn linh ngọc hạ phẩm, còn có vị khách quý nào trả giá cao hơn không?”.

Lúc này nữ đấu giá sư Bích Liên mới có cơ hội nói, lên tiếng hỏi các vị khách quý có trong hội trường này.

“Mười một nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Ngô Tích Cương lên tiếng trả giá, mục đích của hắn vừa hộ tống mấy vị đệ tử của Hồng Hạc Môn đi tham giá đấu giá hội thăm quan, ngoài ra hắn cũng được gia tộc bật đèn xanh cho tranh đoạt viên tẩy tủy đan này.

Vì tiềm chất tu luyện của hắn vốn đã ở mức địa cấp thập phẩm.

Nếu có viên đan dược này thì hắn có thể nâng cao tiềm chất tu luyện của hắn lên một đẳng cấp hoàn toàn khác, thậm chí có thể bước vào hàng thiên kiêu của Nam vực chứ không phải là thiên tài của cái thành Vân Long nhỏ bé này.

Thực tế thì tiềm chất tu luyện của hắn là cao nhất trong bốn vị thiên tài của thành Vân Long này, thiên tài Hoàng gia, Mai gia và Phương gia đều xếp dưới hắn khá xa.

“Mười hai nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Hoàng Thanh Hoa lên tiếng trả giá.

Là thiên tài có tiềm năng tu luyện cao nhất trong Hoàng gia, lại là ái nữ của tộc trưởng Hoàng gia nên Hoàng Thanh Hoa cũng được gia tộc kỳ vọng và bật đèn xanh cho tham gia đấu giá loại đan dược này.

Tiềm năng của Hoàng Thanh Hoa so với hai thiên tài còn lại của thành Vân Long là Mai gia, Phương gia tương đương nhau.

Cả ba người đều có tiềm chất tu luyện đạt địa cấp quanh ngũ lục phẩm.

“Mười lăm nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Một âm thanh khác vang lên, lần này lên tiếng trả giá là thiên tài trẻ tuổi của Mai gia, Mai Long Trường.

Hắn cũng không muốn bị bỏ lại phía sau những thiên tài của khác của thành Vân Long.

“Mười sáu nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Lại một âm thanh nữa cất lên trả giá, lần này âm thanh trả giá được cất lên từ gian phòng khách quý của Phương gia trên tầng hai.

Người trả giá lần này cũng là thiên tài của Phương gia, Phương Thế Minh.

“Đã là mười sáu nghìn linh ngọc hạ phẩm.

Còn vị khách quý nào trả giá cao hơn nữa không?” Nữ đấu giá sư Bích Liên cất tiếng hỏi.

“Hai mươi nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Ngô Tích Cương lại cất tiếng trả giá, lần này là con số được tăng lên tới bốn nghìn linh ngọc hạ phẩm.

Qua cách trả giá của Ngô Tích Cương hắn quyết tâm phải đạt được viên Tẩy Tủy Đan này.

Còn những vị công tử của các gia tộc khác mặc dù cũng muốn đấu giá lấy một viên Tẩy Tủy Đan này nhưng vẫn còn nhiều điều chần chờ.

Bởi khi đến thành Vân Long thì họ mới nhận được thông tin về việc đấu giá Tẩy Tủy Đan do vậy cũng không chuẩn bị nhiều linh ngọc đem theo.

Thêm vào đó với đan dược cấp một mà giá đã lên đến hai mươi nghìn linh ngọc hạ phẩm thì cũng cần phải cân nhắc.

Bởi tuy rằng là gia tộc lớn nhưng không phải tất cả tài nguyên đều sẽ đổ dồn vào cho bản thân những vị công tử này.

Gia tộc còn có rất nhiều miệng ăn, và còn có rất nhiều khoản phải chi, mức độ điều động tiền bạc cho các vị công tử này cũng có giới hạn.

Ngoài ra vẫn còn có hai viên Tẩy Tủy Đan nữa, cứ chờ đợi xem thế nào, lần tới tham gia đấu giá cũng chưa muộn.

“Hai mươi nghìn một trăm linh ngọc hạ phẩm”.

Hoàng Thanh Hoa lên tiếng tăng giá.

Tuy nhiên lúc này mức tăng cũng chỉ là một trăm linh ngọc hạ phẩm.

“Hai mươi hai nghìn linh ngọc hạ phẩm”.

Không đợi cho nữ đấu giá sư lên tiếng hỏi, Ngô Tích Cương đã lên tiếng tăng giá.

Sau khoảng hơn một phút không thấy có thêm người trả giá, lúc này nữ đấu giá sư Bích Liên mới cất tiếng khuấy động:

“Hai mươi hai nghìn linh ngọc hạ phẩm.

Có vị khách quý nào trả giá cao hơn?”

“Nếu không có vị khách quý nào trả giá cao hơn thì viên Tẩy Tủy Đan này sẽ thuộc về Ngô công tử”.

Nữ đấu giá sư liên tiếp hỏi nhưng không thấy có thêm người trả giá liền thực hiện công việc của mình, kết thúc lần đấu giá vật phẩm lần này.

“Hai mươi hai nghìn lần thứ nhất”

“Hai mươi hai nghìn lần thứ hai”

“Hai mươi hai nghìn lần thứ ba.

Chúc mừng Ngô công tử đã đấu giá thành công viên đan dược Tẩy Tủy Đan đầu tiên”.

Sau ba lần hỏi mà không có thêm người tăng giá, nữ đấu giá sư Bích Liên đã chốt tên người thắng cuộc trong lần đấu giá này.

Một bình đan dược được thị nữ đem xuống, và đưa một bình đan dược khác thế vào.

“Vẫn còn hai viên đan dược Tẩy Tủy Đan nữa.

Vẫn còn cơ hội cho những người chưa thể đấu giá thành công viên đan dược đầu tiên.

Lần đấu giá viên đan dược thứ hai này quy tắc vẫn giống như viên đan dược đầu tiên.

Giá khởi điểm là năm nghìn linh ngọc hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới một trăm linh ngọc hạ phẩm.

Xin mời lần đấu giá viên Tẩy Tủy Đan thứ hai bắt đầu”.

Nữ đấu giá sư Bích Ngọc lên tiếng nói cho lần đấu giá viên Tẩy Tủy Đan thứ hai.