Lạc Thiên Ký

Chương 40: Chớp mắt

Liễu Thu Thủy phản ứng không hề sai ngay khi màng bảo hộ bật lên thì xung quanh hư không xuất hiện 5 nhân ảnh, quang hoa phép thuật đủ màu lóe lên đập cho màng bảo hộ lung lay không ngớt, may mà vẫn chèo chống được.

- Ha ha đúng là chỉ có một mình con nhóc cụt tay với mấy con tiểu Yêu bất nhập lưu là cũng dám ra khơi đi săn… hảo a … hảo a…. Ngươi có biết từ khi nhận được tình báo ở bến cảng thì chúng ta vất vả tim ngươi đến thế nào hay không….

Một trong Bốn tên tu sĩ nam lên tiếng, tên này béo lùn để hai chòm ria mép như râu cá chê, dáng người ngũ đoản. Còn lại là hai tên giống nhau như đúc mặc áo choàng đen dáng người dài ngoằng như cây gậy có lẽ chúng là song sinh. Người tiếp theo là một tráng hán da đen màu tóc hung đỏ cơ bắp cuồn cuộn, nữa tu duy nhất trong đám này là một phụ nhân đẫy đà ăn mặc hở hang hết sức, trên mặt alf một lớp phấn dày đến như tường thành của thành Hùng Bi.

Vậy mà nhóm này lại đến có ba nhân vật luyện khí đỉnh phong, hai tên còn lại là cao cấp luyên kì kỳ đội ngũ như vậy mà đi vây bắt một nữ Luyện khí kỳ đỉnh phong cụt tay cùng mấy con tiểu yêu bất nhập lưu thì thành ra đao mổ trâu cắt tiết gà.

Tên béo Ngũ đoản nhìn lên bầu trời, nheo mắt.

- Hóa ra là mấy con súc sinh này phát hiện chúng ta… lần nào cũng tới muộn một bước.. Mẹ kiếp lần này phải tốn đến 5 lá ẩn thân phù tiềm hành tới trước mới bắt được ngươi… mẹ kiếp.

Liễu Thu Thủy bình tĩnh vấn:

- Chư vị đạo hữu, tiểu nữ tử một thân tần tật thực lực thấp, mấy linh sủng lại còn thấp nữa… ra biển chỉ mong lấy công làm lãi kiếm it linh thạch vụn. Làm gì có thu nhập mong chư vị nể tình tu luyện gian nan mà bỏ qua cho tiểu nữ được chăng…

Cả nhóm năm người cười ha ha không ngớt, tên béo lùn xấu xí lại đạo.

- Ta đánh chủ ý lên ngươi thì có cái gì mà ăn, cái pháp thuyền này đặt cọc 200 linh thạch di, đưa giấy đặt cọc đây, tắt phòng ngự…. uhmm cụt tay cũng có hương vị riêng a, chiều bốn huynh đệ ta vài đêm thì có thể tha ngươi một mạng…

Nhìn nữ tu cụt tay trên thuyền mặt hoa da phấn, tuy hai má hơi phính phính nhưng cang thêm đáng yêu kiểu loli bốn gã thú vật nhộn nhạo cả lên. Nhìn nàng cắn môi đến bật máu gian nan gật đầu, còn con linh thú xà hình chưa vao cấp một đang run bần bật trốn vào một góc thì cả bốn tia tâm hoa nộ phóng.

Gian nan quẳng Phi kiếm xuống sàn thuyền Liễu Thu Thủy quay đầu tắt quang tráo phòng hộ của pháp thuyền. Lúc này thì cá nằm trên thớt, không thể có bất ngờ sảy ra nữa rồi. Bọn này đã dùng thần niệm quét đi quét lại mấy trượng xung quanh rồi. Hai con tiểu ưng thì không cần nhắc đến. Lúc này cả năm tên cùng thở phào nhẹ nhõm bởi vì chúng bỏ thuyền dán linh phù tiềm hành phía trước tiến hành bao vây vậy nên linh lực tiêu hao khong còn nhiều, kéo dây kéo dưa cũng chiếm được thuyền thôi nhưng mệt a. Không đánh mà hàng là tốt nhất, chỉ duy trì một tầng linh lực hộ thân cho tiết kiệm bốn tên nam tu tiến về phía trước chuẩn bị hành sự.

Bỗng nhiên hai tên cao ngất anh em song sinh tu sĩ đột nhiên chớp nhoáng rồi biến mất tại chỗ, dị biết sảy ra quá nhanh đến ba tên đồng bọn không hề dự đoán được. Mà ngay tâm tư tỉ mỉ như Liễu Thu Thủy cũng không kịp phản ứng.

Tiếp theo một chớp mắt là một loạt hành động sảy ra. Một con Cự Ngạc hư không xuất hiện bên cạnh nữ tu đẫy đà há miệng cắt nát vòng bảo hộ linh lực và cũng cắn đứt đoạn thân thể của ả, ngay lúc đó là một thanh kiếm màu đen kịt đâm xuyên thần thông Băng giáp của Lục Ngạc, đâm xuyên qua lớp phòng ngự yếu trước ngực của nó thẳng tiến vào tim. Mà cũng cùng lúc đó cái đuôi khổng lồ của cự Ngạc cũng quét trúng một bóng đen làm nó đập mạnh vào biển sâu tung bọt trắng xóa.

Cũng cùng cái chớp mắt ấy là một con cự Mãng khổng lồ lăng không xuất hiện cắn lấy đầu lâu ngã béo lùn tu sĩ kèm theo là liệt hỏa như dung nham tuôn chảy của từ mồm Cự Mãng phun thẳng ra ngoài, cái đuôi của nó thì chắn trước ngực của Liễu Thu Thủy. Trên đuôi cắm một thanh kiếm màu đen vẫn đang rung run tỏa đầy sát khí băng lãnh.

Chỉ trong chớp mắt một loạt các hành động cùng lúc làm cho những người thần kinh không vững không thể bắt được hành động tiếp theo sẽ càng loạn. Người phản ứng nhanh nhất trong chớp mắt thứ hai là Liễu Thu Thủy. Họ liễu vứt linh kiếm xuống sàn tàu là có mục đích của mình, đó là một cái bẫy, nhìn thì như cam chịu đầu hàng thế nhưng nàng vẫn duy trì khống chế với nó. Một tia sáng màu lam lóe lên đâm thẳng đến bóng đen cách mình mười trượng. Vì nàng bỏ kiếm làm bẫy nên từ vị trí kiếm đến bóng đen chỉ là năm trượng mà thôi, chớp mắt là tới. Phản ứng thứ hai là gã tu sĩ da đen như thiết tháp, hắn tế lên song thuẫn bảo vệ trước sau bản thân. Tiếp theo là một bóng đỏ đánh thẳng lên cự thuẫn, Hồng Mãng đã bất chấp thương thế tại đuôi mà tấn công tu sĩ da đen.

Chớp mắt thứ ba Lục Ngạc biến mất, tráng hán da đen tuy không bị công phá phòng thủ nhưng sức mạnh va chạm đập bay hắn vào biển. Cùng lúc đó là một cái đầu lâu bay lên, phi kiếm đã cắt đứt đầu cái bóng đen máu tươi cuồng phun hai vật thể một lớn một nhỏ rơi tõm xuống biển.